Liễu Thanh Nghi bị con mình nói trúng tim đen, sắc mặt ửng hồng, cảm thấy giống như ăn trộm bị bắt quả tang, đưa tay ôm lấy Linh Nhi, chọc lét nó rồi cười mắng: “Cho ngươi chừa nói bậy nè… cho ngươi chừa tật nói bậy nè…”
Tiểu Linh Nhi cố nhịn cười, nghiêm trang nói: “Đại ca ca nói, khi đàn bà nghĩ về đàn ông, sẽ cười một cách khó hiểu. Mẹ, vừa rồi mẹ cười giống như vậy đó…”
“Ngủ đi, toàn nói bậy, ta nổi giận bây giờ” Liễu Thanh Nghi tim đập rộn ràng, trống ngực vỗ liên hồi, giận dữ la một tiếng.
“Đại ca ca nói rằng con không được làm cho mẹ tức giận…” Tiểu Linh Nhi tự mình nói một câu rất bình thường, lập tức giả mặt quỷ nhìn Liễu Thanh Nghi, rồi xoay người nằm xuống ngủ.
Liễu Thanh Nghi kinh ngạc không thôi, hoàn toàn không nghĩ tới được tiểu nha đầu chưa tới bốn tuổi này, mấy ngày nay đã bị công tử huấn luyện thành tinh rồi…
Đợi Tiểu Linh Nhi ngủ thật say, Liễu Thanh Nghi lúc này mới cởi áo ngoài ra, lộ ra bộ nội y hiện đại bên trong. Nhìn trộm vào gương, khuôn mặt đỏ ửng, nhìn thấy mình trong gương đích thị tuyệt mỹ dung nhan, thân hình cân đối, đôi môi gợi cảm, mái tóc dài tỏa ra một mùi thơm nhè nhẹ, một bộ nội y kiểu mới màu trắng càng tôn vinh vóc người đầy đặn của nàng, song nhũ sung mãn, theo nhịp hô hấp của mình mà phập phồng, tiểu phúc phẳng lì trơn bóng, nhìn cái quần lót tam giác làm cho nàng tim đập nhanh, trống ngực dồn dập, không cách nào che đậy được cặp mông trắng nõn, đầy đặn của mình… làm nàng hoa cả mắt…
“Đẹp quá… thân thể gợi cảm quá…” Lúc nghe những từ này từ miệng Lưu Phong, Liễn Thanh Nghi lần đầu vẫn còn chưa giải thích được ý nghĩa của nó. Bây giờ, nhìn rõ thân hình của mình trong gương đồng, Liễu Thanh Nghi mái tóc xõa ra, lần đầu tiên đối với bản thân tràn ngập tự tin. Mặc dù nàng đã có con, nhưng vẫn không già, dung nhan vẫn xinh đẹp, vóc dáng hấp dẫn, tất cả vẫn còn y như lúc thanh xuân…
“Công tử gia… người thật sự một điểm cũng không thích ta sao” Liễu Thanh Nghi đột nhiên thốt lên một câu mà ngay cả nàng cũng đều cảm thấy sợ hãi…
Bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt ve một cách tự nhiên chiếc áo lót mỏng manh, Liễu Thanh Nghi cảm giác được một dòng điện trong nháy mắt trào dâng, một loại cảm giác đã lâu lắm rồi nàng không được hưởng, làm cho nàng không nhịn được, rên rỉ một tiếng…
“Ah… thật là thoải mái…”
“Không… không… ta không được làm như vậy…”
Liễu Thanh Nghi vội vàng buông tay mình ra, nàng vì hành động của mình vừa rồi mà cảm thấy xấu hổ…
Bàn tay bé nhỏ như là bị ma ám, không kìm hãm được chính mình, lại không ngừng xoa bóp bộ ngực căng tròn của mình, làm cho nàng cảm thấy rất thoải mái, một cảm giác khiến cho thân thể nàng run rẩy không thôi…
Dần dần, tay phải đã từ ngực rất tự nhiên đi xuống… đặt vào mảnh rừng rậm rạp hình tam giác bên trong quần lót…
“ta chỉ muốn xem chất liệu quần lót thôi mà…” Liễu Thanh Nghi tự mình nghĩ lấy một cái lý do, chính là thân đang làm người mẫu thử đồ, nhưng nàng biết rất rõ hiện tại mình đang làm cái gì…
Những chuyện như thế này, trước đây trong khuê phòng nàng cũng đã từng làm qua. Nhưng hai năm trở lại đây, cuộc sống khó khăn, nàng hầu như quên mất cảm xúc hưởng thụ. Kể từ sau khi vào Phượng viên, cuộc sống ngày càng tốt lên, cảm xúc hưởng thụ lâu ngày dồn nén bùng phát… Nàng cuối cùng cũng không nhịn nổi…
Dưới sự vuốt ve, mơn trớn của nàng, cảm giác dục tính giống như hồng thủy, dâng lên mãnh liệt… Trong đầu nàng không khỏi hiện ra một cảnh tượng… là cảnh Lưu Phong nắm đôi chân trần của nàng, cảnh xoa bóp cho nàng, … nhất nhất đều hiện rõ lên, trong lúc vô ý… hình ảnh trần truồng của Lưu Phong ngày đó bỗng hiện ra… Mặc dù lúc đó chỉ nhìn thoáng qua, nhưng hình ảnh nhục bổng kiêu căng, ngạo nghễ của Lưu Phong đã in sâu trong tâm trí nàng rất rõ nét…
… Nghĩ như vậy nàng cảm giác được hạ thể của mình quá trỗng rỗng, không có gì để bao bọc lại.
Liễu Thanh Nghi chung quy nhịn không được… cảm xúc mãnh liệt, dục vọng trào dâng… cái gì thùy mị, cái gì trinh khiết… tất cả mọi thứ bây giờ đều không quan trọng bằng cảm giác đê mê lúc này…
“Công… tử… gia… !”
Thở nhẹ một tiếng… Liễu Thanh Nghi cuối cùng cũng bỏ tay phải vào trong nội khố… ngón tay khẽ đi vào trong, lấp đầy cảm giác trống rỗng… nhẹ nhẹ chuyển động ra vào…
Trước đây… nàng gần như mỗi buỗi tối… cũng làm chuyện như thế này… Lúc đó… Linh nhi, trượng phu cũng ngủ say, cho nên nàng có thể phát ra âm thanh tự nhiên sảng khoái… Nhưng là hôm nay… một chút âm thanh nàng cũng không dám phát xuất… Nàng sợ Lưu Phong sẽ thức giấc, sẽ làm cho nàng không còn một chút sĩ diện nào…
“không thể lên tiếng… không thể lên tiếng…” Liễu Thanh Nghi cắn răng, trong lòng không ngừng tự bảo mình. Nhưng chỉ một lúc sau, cảm xúc tình dục dâng cao như thủy triều, tâm trí nàng như bay bỗng, không tự chủ được, trong miệng khẽ thốt ra những tiếng rên rỉ… vô… nghĩa…
“A… um… ah… u…”
Một làn nhiệt lưu trong cơ thể nàng không ngừng dâng lên… nhanh chóng đạt đến đỉnh điểm… Giờ phút này Liễu Thanh Nghi hoàn toàn bị dục vọng khống chế, không còn kiêng kỵ gì nữa, đã phát ra tiếng rên rỉ… trong lòng thậm chí còn muốn gọi tên công tử gia… Vì như thế sẽ càng thêm kích thích, thêm khoái cảm…
Lưu Phong vừa mới tán công, định đi ngủ, trong lúc vô ý lại nghe thấy âm thanh bên ngoài… hắn cả kinh, trong nháy mắt tập trung để phát hiện, tìm kiếm ra nơi phát ra âm thanh, tiếng động đó…
Nhẹ nhàng, nhe khẽ rời phòng… Lưu Phong đã nhìn thấy cảnh hương diễm mê người kia của Liễu Thanh Nghi…
“Công… tử… gia… !”
Liễu Thanh Nghi chung quy đã không nhịn được kích thích của dục vọng… khẽ gọi tên Lưu Phong… Xuyên thấu qua khe cửa phòng… mục quang của Lưu Phong… dĩ nhiên có thể chứng kiến động tác của Thanh Nghi… giờ phút này vẻ mặt nàng đỏ hồng, động tác càng lúc càng nhanh, tiếng rên rĩ dồn dập… rất hiển nhiên là đã sắp tới… cao trào…
“A… a…”
Cuối cùng rên lên một tiếng… Liễu Thanh Nghi tựa hồ như đạt đến cao trào… chậm chậm nhẹ nhàng rút ngón tay ra khỏi vùng tam giác bên trong khố…
Sau khi cơn kích thích đi qua… Liễu Thanh Nghi đột nhiên sợ hãi hành vi của chính mình bị Lưu Phong phát hiện… nàng trộm nhìn ra cửa phòng… cẩn thận lắng tai nghe một chút động tĩnh, nhận thấy mọi việc đều bình thường, mới thở dài một hơi, bên trong quần lót đã xuất khí ướt đẫm… vội thay cái quần lót khác màu hồng… rồi thổi tắt đèn… đắp chăn… bắt đầu đi vào giấc ngủ…
Liễu Thanh Nghi đích thực là thư thái… nhưng Lưu Phong lúc này lại buồn bực không thôi… chứng kiến cảnh như vậy… Lưu phong chỉ mới xem trong Video, do diễn viên đóng, tiếng rên rất giả tạo… được dàn dựng trước… đôi khi xuất ra một câu”oh… coming… faster… fuck me” nghe rất nhàm chán… Nhưng hôm nay được chứng kiến một người, cũng là phụ nhân, không kìm hãm được cảm xúc tình dục… cất tiếng rên rĩ, động tác kích dục… mỗi một tiếng, mỗi một chút đều làm cho Lưu Phong rúng động… Phía dưới tiểu đệ đệ đã sớm cương cứng, Lưu Phong thậm chí đã tính đẩy cửa xông vào phòng Liễu Thanh Nghi, nhưng cuối cùng lý trí vẫn kìm hãm được.