Thế nên, mặc dù nhục thân Khương Tư Nam rất cường đại, mặc dù Khương Tư Nam tu luyện rất nhiều Đế kinh cường hãn, nhưng khi cứng đối cứng bằng một kích với Quân Chiến Thiên, hắn còn là bị đánh bay.
Chẳng qua, điều này ngược lại càng kích lên chiến ý trong lòng Khương Tư Nam.
– Giết!
Khương Tư Nam rống giận một tiếng, cả người phi thân mà lên, lực lượng Tổ Long bảo thuật trong người hắn được triệt để bạo phát ra.
Nếu còn ở cảnh giới cổ thần, Khương Tư Nam không cách nào hoàn toàn phát huy ra lực lượng của Tổ Long bảo thuật, nhưng sau khi cảnh giới đột phá lên Thần Vương, toàn bộ tất cả những ảo diệu của Tổ Long bảo thuật bắt đầu được Khương Tư Nam nhìn thấu.
Ầm ầm!
Hỗn Độn loạn lưu run rẩy kịch liệt, cửu thiên thập địa đều tán phát ra một cỗ khí tức phảng phất muốn phá diệt hết thảy.
Một con Chân Long chín trảo, toàn thân bao phủ trong khí tức thương mang mà cổ lão thò ra thân mình từ trong hỗn độn, trong mâu quang phảng phất như ẩn chứa vũ trụ sinh diệt, hỗn độn diễn hóa.
Ngang!
Một tiếng long ngâm kinh thiên động địa vang triệt khắp hỗn độn, chỉ thấy con Chân Long chín trảo kia lập tức dung hợp làm một với Khương Tư Nam.
Oanh!
Trong đầu rồng, đột nhiên bay ra một đạo quang mang vàng rực, ẩn chứa ý cảnh phá diệt hết thảy, lập tức khiến Quân Chiến Thiên biến sắc.
– Giết!
Quân Chiến Thiên cũng rống giận một tiếng, mặc dù trong lòng hắn đã rất đỗi chấn kinh bởi vĩ lực hạo hãn của Tổ Long bảo thuật, nhưng ngạo khí của kẻ thân làm cường giả vẫn được kích phát ra.
Ở trước mặt Thần Hi nữ đế, dù chỉ là một bộ hóa thân, nhưng Quân Chiến Thiên cũng đã biết, hôm nay e là mình tất chết không nghi ngờ.
Song dù chết, hắn cũng không muốn mình cứ chết đi một cách tầm thường, hắn cần phải dùng một trận đại chiến để chứng minh chính hắn, chứng minh ngạo khí và tôn nghiêm của kẻ đã từng thân là thiên kiêu tuyệt thế của Nhân tộc!
Ầm ầm!
Khương Tư Nam và Quân Chiến Thiên quấn vào nhau, bạo phát ra một trường đại chiến kinh thế.
Hỗn độn phảng phất đều bị kích xuyên, vũ trụ vô cùng hình thành dưới lực lượng sinh diệt, sau đó lại tấn tốc nổ tung, quy về hư vô.
Khương Tư Nam và Quân Chiến Thiên đều sử ra thủ đoạn cường đại nhất của mình.
Một người là Thần Vương tuyệt thế vô địch, ngạo thị đồng thế, trên thân càng kiêm các loại truyền thừa vô thượng như Tổ Long bảo thuật, Lôi Đế Tiên Kinh, Hồng Mông Tạo Hóa kinh.
Một người khác thì là bán bộ Tiên Đế,
Là tồn tại đã đạp nửa bước vào cảnh giới Thiên Đế vô thượng, đã từng là thiên kiêu tuyệt thế của Nhân tộc, tự nhiên cũng có được truyền thừa Đế đạo của riêng mình.
Công pháp mà Quân Chiến Thiên tu luyện chính là Loạn Thiên Chiến Địa kinh nổi tiếng của Nhân tộc, Loạn Thiên Chiến Địa kinh này là do một vị cường giả vô thượng tên là Chiến Đế của Nhân tộc sáng tạo ra, chiến ý càng mạnh càng có thể bạo phát ra lực lượng cuồng bạo không gì sánh nổi.
Hiện nay, dưới sự liều mạng của Quân Chiến Thiên, Loạn Thiên Chiến Địa kinh bạo phát ra lực lượng vô địch khiến người không khỏi chấn kinh sợ hãi.
Đại chiến giữa hai người kinh thiên động địa, nghịch loạn Âm Dương, đã siêu quá đại chiến giữa vô số Tiên Vương, khiến trong mắt Long Hoàng và Hoàng Thiên Y đều toát ra thần thái hãi nhiên.
– Ha ha ha… Quả không hổ là huynh đệ của lão tử, không ngờ bằng con đường Thần Đạo nghịch chuyển sinh tử, đột phá tuyệt thế Thần Vương, Tư Nam, thịt lão già kia cho ta!
Long Hoàng ở bên không khỏi kinh ngạc, sau đó lại bật cười ha hả, đầy vẻ sướng khoái.
– Tiểu tử này, sao tà môn như vậy?
Hoàng Thiên Y cũng nhịn không được thở dài một hơi, giờ nàng mới đột nhiên nhớ ra, thiếu niên trước mặt này, chỉ sợ hình như còn chưa đến năm mươi tuổi?
Chưa đến năm mươi tuổi, không ngờ đã tu luyện đến cảnh giới tuyệt thế Thần Vương, hơn nữa có thể chiến một trận cùng bán bộ Tiên Đế, thiên tư yêu nghiệt như thế, trọn cả Cửu Trọng Thiên Tiên giới này liệu có được mấy người?
Hoàng Thiên Y còn nhớ, mấy năm trước Khương Tư Nam chẳng qua mới chỉ là một tu sĩ ở hạ giới, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn ngủn, không ngờ đã trưởng thành đến trình độ như bây giờ.
Trong đó không thể không có nguyên nhân của Hồng Mông Tạo Hóa tháp,
Nhưng càng trọng yếu là trong người tiểu tử này có nhuệ khí và trí tuệ dám chiến phá hết thảy, phấn dũng xung phong.
– Muội muội, ánh mắt ngươi quả không sai a! Xem ra còn là ta đánh giá thấp hắn!
Hoàng Thiên Y áo hồng khẽ thở dài một hơi.
– Ngươi vốn đã nhìn nhầm hắn! Sợ rằng bây giờ ngay cả ngươi đều chưa chắc là đối thủ của hắn, đúng chứ? Hơn nữa vừa nãy hắn còn cứu ngươi? Giờ các ngươi xem như huề nhé?
Trong cơ thể Hoàng Thiên Y có một tiếng thở dài thong thả truyền đến, mang theo vài tia cao hứng xen lẫn kích động.
– Chín đạo phong cấm chi tỏa, cảnh giới tuyệt thế Thần Vương? Có lẽ ngươi thật sự có một tia cơ hội…
Trong mắt Thần Hi nữ đế chớp qua một tia quang mang thần bí, nhìn Khương Tư Nam một cái, lẩm bẩm nói.
Ầm ầm!
Một quyền của Khương Tư Nam đánh bay Quân Chiến Thiên, lực lượng nhục thân hạo hãn gần như đâm xuyên lồng ngực Quân Chiến Thiên, mà lực phản chấn của Loạn Thiên Chiến Địa kinh khiến ngay cả Khương Tư Nam cũng không ngăn cản được, miệng liên tục ho ra máu, bị đánh lui mấy lần.
Hai người vừa ra tay đã qua mấy trăm hơn ngàn chiêu, đây có thể nói là trận chiến gian nan nhất mà Khương Tư Nam từng trải qua, Quân Chiến Thiên mặc dù đã thụ thương dưới tay Thần Hi nữ đế, nhưng dù sao cũng là bán bộ Tiên Đế, hơn nữa còn là thiên tài tuyệt thế thứ hai của Nhân tộc từ vạn năm trước, luận tư chất không hề yếu thua Khương Tư Nam.
Hiện nay, dưới sự liều mạng của Quân Chiến Thiên, Khương Tư Nam dù đã ra hết thủ đoạn nhưng vẫn phải gánh chịu thương thế không nhẹ.
Quân Chiến Thiên cũng vậy.
Có điều hắn đã tâm tồn tử chí, thế nên ra tay càng lúc càng lăng lệ, thậm chí không tiếc thiêu đốt sinh mệnh bản nguyên, phát huy lực lượng Loạn Thiên Chiến Địa kinh đến cực điểm.
Ầm ầm!
Quân Chiến Thiên quyền mang diệu thế, phảng phất sau người hắn phù hiện ra một mảnh thế giới hỗn độn thương mang, sau đó đột nhiên oanh về phía Khương Tư Nam.
Đây là thế giới của Quân Chiến Thiên, tuy nhìn qua cũng đã tràn đầy mộ khí, trong đó tử khí trầm trầm, thiên địa rách nát, rõ ràng đang gánh chịu tổn hại không cách nào nghịch chuyển.
Nhưng sát khí và khí cơ khủng bố tán phát ra từ đó lại khiến Khương Tư Nam không khỏi âm thầm tắc lưỡi.
Thế giới ngang trời mà đến, ẩn chứa lực lượng khủng bố phá diệt hết thảy, ập thẳng về phía Khương Tư Nam.
– Muốn liều mạng ư?
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, nháy mắt sau lưng hắn cũng phù hiện ra một mảnh thế giới bao la.
Chỉ là phiến thế giới này nhìn như không bờ không bến, tràn đầy vụ khí hỗn độn vô tận, sơn hà đại địa, cỏ cây trùng ngư, vô tận sinh mạng dựng dục và diễn hóa trong thế giới đó, đồng thời có một tháp ngọc chín tầng cao trăm vạn dặm tọa lạc ở chính giữa thế giới, tán phát ra khí tức tuyên cổ vĩnh hằng.
Hai phiến thế giới, lấy một loại khí tức khủng bố nhất vãng vô tiền (một đi không trở lại), cùng hướng tới phía trước, đột nhiên đâm sầm vào nhau.
Mà Quân Chiến Thiên khi nhìn vào trong thế giới của Khương Tư Nam, trong mắt đột nhiên bắn ra một luồng quang mang khó mà tin tưởng.
– Làm sao có thể? Cảnh giới ngươi chẳng qua mới Thần Vương, vừa ngưng tụ ra ý thức Thiên Đạo cho thế giới, sao ngươi có thể dung hợp được Hồng Mông Tạo Hóa tháp? Điều này căn bản không khả năng, không khả năng!
Quân Chiến Thiên như đang phát điên, cuối cùng hắn đã hiểu vì sao trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp không có ấn ký nguyên thần của Khương Tư Nam, nhưng vẫn bị Khương Tư Nam khống chế, đó là bởi vì từ vừa bắt đầu, Hồng Mông Tạo Hóa tháp đã dung hợp với thế giowisi của Khương Tư Nam.
Nhưng mà, hắn hiểu ra thì đã quá muộn!
Ầm ầm!
Một tiếng cự vang kinh thiên động địa truyền ra, thần quang vô tận quét ngang trăm ngàn vạn dặm, ngay cả thai mô thế giới nơi xa cũng bắt đầu chấn rung kịch liệt.
Thế giới Khương Tư Nam vẫn hoàn hảo không chút tổn hại, tán phát ra quang mang vĩnh hằng, trong khi thế giới Quân Chiến Thiên lại triệt để hóa thành một mảnh phấn vụn!