Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1567 - Tam Đại Đạo Tôn

trước
tiếp

&Đây là Luân Hồi Thiên Đế tự mình bố trí Đế trận vô thượng, hôm nay ở dưới Liễu Chân Tông thúc dục, tuy xa xa không có cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực, nhưng cũng đã cực kì khủng bố. 

Thiên Đạo Tôn Giả, Nhân Đạo Tôn Giả, Tu La Đạo Tôn Giả Tam, giống như Chân Linh của thiên địa đại đạo, bộc phát ra lực lượng khủng bố.

Ầm ầm!

Tu La Đạo Tôn Giả thiên thủ thiên nhãn, như Trật Tự Thần Liên đan vào, sáng chói chói mắt, phong tỏa Khương Tư Nam ở trong một mảnh hư vô, ngay sau đó kiếm quang chữ nhân ngang trời giết đến, bắn về phía mi tâm cùng đan điền của Khương Tư Nam, ẩn chứa một tia phong mang xuyên thủng hết thảy.

Cuối cùng Thiên Đạo Tôn Giả quyền mang mênh mông, một quyền oanh rơi 3000 Đại Thế Giới, tạo thành một đoàn lại một đoàn Tịch Diệt thần quang, hoàn toàn bao phủ Khương Tư Nam.

Ầm ầm!

Giống như đan điền nổ lớn, thần quang vô tận bắn về phía tứ phương, tất cả vật chất chôn vùi thành hư vô, ở một sát na quang minh cực hạn kia, cuối cùng hết thảy quy về hắc ám.

– Khương Tư Nam đã chết rồi sao?

Hết thảy mọi người, trong nội tâm đều sinh ra một nghi hoặc.

Đế trận vô thượng tạo thành Tam đại Đạo Tôn, phát ra công kích cực hạn, chỉ sợ coi như là một nửa bước Tiên Đế, cũng sẽ hóa thành tro bụi.

Mà Khương Tư Nam là một Thần Vương, ở dưới một kích khủng bố như vậy, có lẽ cũng hóa thành tro bụi đi à nha?

– Khương Tư Nam hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Tiểu tặc ăn cắp chí bảo cùng truyền thừa của Thái Sơ Thánh Địa ta, coi như tu vi cường thịnh trở lại, cũng không cách nào đối kháng Thiên uy!

– Không sai! Luân Hồi Thiên Đế lưu lại Đế trận, chính là át chủ bài lợi hại nhất của Thái Sơ Thánh Địa ta, Khương Tư Nam hắn cũng không có cách nào chống lại!

Những trưởng lão hận Khương Tư Nam thấu xương kia, ánh mắt cả đám vô cùng âm trầm, lộ ra thần sắc vô cùng giải hận.

– Khục khục… Các ngươi xác định, cái phá trận này có thể giết ta sao?

Vừa lúc đó, một thanh âm nhàn nhạt vang lên.

Tất cả mọi người biến sắc.

– Cái gì? Khương Tư Nam chưa chết?

Trong ánh mắt của bọn hắn đều lộ ra thần sắc khó có thể tin, ở trong nổ tung khủng bố ấy, Khương Tư Nam lại vẫn có thể sống sót, tiểu tử này mạnh như thế nào?

Trong hư không hào quang lập loè, Khương Tư Nam phảng phất như lăng không từ trong bóng tối xuất hiện, tuy sắc mặt thoạt nhìn có chút tái nhợt, nhưng ánh mắt lại cực kỳ sáng ngời.

Vừa rồi một kích kia xác thực rất khủng bố, Tam đại Đạo Tôn phối hợp diệu đến đỉnh phong, ra tay tầm đó không mang theo một tia khói lửa chi khí, như quy tắc Thiên Đạo vận chuyển, xác định vận mệnh vẫn lạc của Khương Tư Nam.

Một kích kia chỉ sợ nửa bước Tiên Đế cũng sẽ chết, Tiên Đế chính thức không thể không thận trọng đối đãi.

Nhưng ở trước mắt sinh tử, Khương Tư Nam đột nhiên phúc chí tâm linh, sa vào một loại cảnh giới vô niệm vô tưởng, Hồng Mông thế giới bao vây hắn lại.

Một kích cường đại kia trực tiếp đánh vào Hồng Mông thế giới, thiếu chút nữa đánh nổ Hồng Mông thế giới, nhưng Hồng Mông thế giới ở dưới Hồng Mông Tạo Hóa Tháp trấn áp, tuy thiên băng địa liệt, hết thảy hóa thành hư vô, nhưng cuối cùng lại vững chắc được.

Hơn nữa Khương Tư Nam cảm giác, Hồng Mông thế giới ở sau một kích này, nhiễm lên một tia khí tức Luân Hồi, ẩn ẩn nhiều thêm vài phần bất đồng.

Nhưng Khương Tư Nam vẫn còn có chút quá bất cẩn, Tiểu Thế Giới chính là căn bản của cường giả Tiên đạo, nếu là những người khác, coi như nửa bước Tiên Đế, bị một kích này oanh trúng, Tiểu Thế Giới nghiền nát, sẽ thân tử đạo tiêu.

Cũng chỉ có hắn Hồng Mông thế giới chắc chắn khổng lồ, Hồng Mông Tạo Hóa Tháp trấn áp Càn Khôn, mới có thể xuất hiện kết quả như vậy.

– Không có khả năng! Lục Đạo Luân Hồi đại trận ngay cả Tiên Đế chính thức cũng có thể trấn áp, ngươi chỉ là Thần Vương cảnh, làm sao có thể không chết?

Giờ phút này, ngay cả Liễu Chân Tông cũng có chút biến sắc.

Có thể huyễn hóa ra Tam đại Đạo Tôn, đã là cực hạn của hắn giờ phút này, chỉ có Đế cấp chính thức mới có thể hoàn toàn thúc dục Lục Đạo Luân Hồi đại trận.

– Không có gì không có khả năng! Cái này là Lục Đạo Luân Hồi đại trận do tên nghịch đồ Luân Hồi kia tạo ra sao? Cũng không gì hơn cái này, để cho ta tới nhìn xem lực lượng chính thức của Lục Đạo Luân Hồi đại trận a!

Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, thân hóa thần hồng, cực tốc vọt về phía đám người Liễu Chân Tông.

Nhưng trong nội tâm Khương Tư Nam lại có ý nghĩa khác, lợi dụng Lục Đạo Luân Hồi đại trận, đến thôi động Hồng Mông thế giới phát sinh lột xác, vừa rồi một tia khí tức Luân Hồi kia tuy bạc nhược yếu kém, nhưng Khương Tư Nam lại rất rõ ràng cảm giác được, tia khí tức Luân Hồi này đối với Hồng Mông thế giới có chỗ tốt rất lớn.

– Ta không tin ngươi thật có thể ngăn cản Lục Đạo Luân Hồi đại trận, tất cả Tiên Vương cảnh lên cho ta, trấn giết kẻ này!

Liễu Chân Tông rống lớn một tiếng, trong ánh mắt lộ ra sát cơ ngập trời.

Sưu sưu sưu!

Tiên Vương trưởng lão của Thái Sơ Thánh Địa, cả đám ngang trời bay đến, rơi vào trong mắt trận, toàn thân Tiên Nguyên lực dâng lên, hơn nữa đồng thời thiêu đốt tánh mạng Bản Nguyên của mình, trong ánh mắt lộ ra điên cuồng.

Trong lòng của bọn hắn sinh ra một loại e ngại không hiểu.

Nếu ngay cả Lục Đạo Luân Hồi đại trận cũng không đối phó được Khương Tư Nam, vậy đến tột cùng thế nào mới có thể đối phó Khương Tư Nam? Chẳng lẽ thật sự phải đợi Luân Hồi Thiên Đế trở lại sao?

Chỉ sợ chờ Luân Hồi Thiên Đế trở lại, cái gọi là Thái Sơ Thánh Địa đã không tồn tại rồi.

Ầm ầm!

Sáu đạo thần quang sáng chói bay thẳng thương khung, như sáu trụ trời, cao tới mấy trăm vạn trượng, tản mát ra khí tức sinh tử tiêu tan, chăm chú vây Khương Tư Nam ở trong đó.

– Giết!

– Giết! Giết! Giết! Giết…

Theo Liễu Chân Tông hét to một tiếng, tất cả Tiên Vương trưởng lão cũng bắt đầu quát lớn.

Trong thanh âm của bọn hắn, phảng phất như ẩn chứa một tia chấn động muốn tan vỡ linh hồn, hoảng sợ như Thiên uy, dư ba chấn tất cả đệ tử của Thái Sơ Thánh Địa sắc mặt tái nhợt, co quắp ngã xuống đất.

Mà ở trung ương sáu trụ trời, thần quang tràn ngập, phảng phất như trong nháy mắt xuất hiện thế giới, triệt để vây Khương Tư Nam ở bên trong.

– Tư Nam, không nên tới tìm ta! Hai người chúng ta vĩnh viễn không có khả năng!

Khương Tư Nam chợt thấy, trước mắt xuất hiện bộ dạng của Hoàng Thiên Y, một thân áo trắng, phiêu phiêu dục tiên, nhưng trên mặt lại mang theo vệt nước mắt nhu nhược đáng thương, trong ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam tràn đầy không bỏ cùng ai oán.

– Lại có thể câu dẫn ra nhớ lại trong lòng ta, hình thành Huyễn cảnh? Cái này là Lục Đạo Luân Hồi đại trận sao?

Trong nội tâm Khương Tư Nam sinh ra một tia gợn sóng, nhưng lập tức liền trở nên giếng nước yên tĩnh, ánh mắt của hắn vô cùng tỉnh táo, một quyền oanh rơi, thân ảnh của Hoàng Thiên Y nát bấy.

Nhưng Huyễn cảnh không có biến mất, trước mắt lại xuất hiện bộ dạng của Nam Ngưng Vân cùng Khương Tử Hiên.

– Tư Nam, mau tới với mẫu thân! Hài tử đáng thương của ta!

– Tư Nam, ta sẽ bảo hộ con, sẽ không để cho bất luận kẻ nào khi dễ con của ta!

Nam Ngưng Vân cùng Khương Tử Hiên vẻ mặt thương yêu nhìn Khương Tư Nam, đưa tay về phía Khương Tư Nam.

Trong nội tâm Khương Tư Nam có chút đau xót, phảng phất như có một tia hoảng hốt, cơ hồ muốn vươn tay ra, nhưng hắn đột nhiên lắc đầu, trong ánh mắt lộ ra sát cơ rừng rực.

&


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.