Tô Kính lúc này buồn bực tiếc nuối.
– Tạm hoãn nói khoác một chút đi, hạm đội của chúng ta sắp không chịu được.
Thiên Thư lại nhắc nhở Tô Kính.
Tô Kính gật gật đầu, hai cánh mở ra, Tô Mộ và Thiên Thư không tự chủ nhảy theo hắn, lúc này xuất hiện trên hạm đội.
nhìn hạm đội thất linh bát lạc, Tô Kính lại nói:
– Các ngươi xem, đến là tốt rồi.
Tô Mộ và Thiên Thư tùy tiện tính toán quét qua, phát hiện chiến hạm mình mang tới có quả nhiên còn không có hao tổn, chiến hạm luyện chế sau khi tiến vào vũ trụ này đã bị địch nhân phát hủy một nửa, còn lại tám pâần đã bị hao tổn, đại bộ phận tổn thương không cách nào chữa trị, chiến chỉ phát huy nhiệt lượng thừa mà thôi.
Tô Kính nhìn thấy chiến hạm nhà mình không có tổn hại, ý nghĩa tiên nhân mang theo không có tổn thất quá lớn.
Có khả năng có chết trận, chỉ cần không rời chiến hạm quá xa thì linh hồn có thể bị thu trở về. Tác dụng của năm đế tinh thần hạm chỉ là phiên bản thu nhỏ của thế giới tiên cảnh..
Trong vũ trụ giống như có hai ngôi sao va chạm vào nhau, hạm đội của Tô Kính và hạm đội của địch nhân có số lượng nhiều trải đầy mười tinh hệ.
– Hạm đội truy kích đã không chỉ có thủ hạ của Kim Nguyên Tiên Đế, lực lượng các nơi trong vũ trụ đều thu được ý chí vũ trụ ra lệnh, muốn bọn họ toàn lực chém giết người xâm nhập.
Thiên Thư phàn nàn nói:
– Ta theo các ngươi đánh một hồi, đầu cũng bị chém một hồi, cuối cùng không kiếm được cái gì.
– Ta cũng không có ah!
ô Mộ ngạc nhiên nhìn Thiên Thư, nói:
– Ta cũng không so đo, ngươi nói việc này làm cái gì, trước mắt còn cần ngươi giúp đỡ đấy, ngươi ý định không làm đúng hay không!
– Không thể nói như thế, Tô Kính bên kia không phải còn một thanh tiên kiếm hay sao, các ngươi cũng không phải kiếm tiên, muốn nó làm cái gì?
– Ngươi cũng không phải kiếm tiên ah, dưới tay ngươi đều là vu sư, vũ khí không phải cây cột chính là nồi sắt gì đó. Muốn tiên kiếm thì làm được gì?
– Lấy đổi thịt cũng tốt.
– Được rồi, Thiên Thư xuất lực cũng không ít.
Tô Kính nói, lúc này Thiên Thư cười như nở hoa, tiên kiếm là một Tiên Đế biến thành, giá trị còn hơn xa Tiên Đế khí rất nhiều. Nàng xuất lực không nhỏ nhưng không tính quá lớn, cái đầu của nàng là bay đi chứ không phải bị chém.
– Nhưng…
Lời nói của Tô Kính xoay chuyển, nói với Thiên Thư:
– Lần trước ngươi gạt chúng ta, bản thân mình độc chiếm một tinh vực khế ước giả, vấn đề này nói thế nào?
Thiên Thư thổ huyết, nói:
– Ngươi còn nhớ vấn đề này?
– Hà Đồ Lạc Thư là ta phát minh. Ta tính toán rõ ràng lắm.
– Ngươi một đại nam nhân!
– Ta chính là…
– Hảo hảo, đừng có lại nói khoác, ta sẽ nhả ra, không muốn cũng không được?
Thiên Thư thấy hai người quỵt nợ, cũng biết chính mình muốn quá nhiều.
Tiên Đế biến thành tiên kiếm, nếu cho một Tiên Đế đẳng cấp kiếm tiên luyện hóa, thực lực của đạo môn sẽ tăng vọt. Cho dù là kiếm tiên vừa thành tựu Tiên Đế có vũ khí này, sức chiến đấu cũng tương xứng với Tô Kính, hiệu suất tăng lên gấp trăm lần.
Ví dụ như chiến trường trước mặt, kiếm tiên đẳng cấp cầm tiên kiếm kia trong tay, phóng xuất kiếm ý ra ngoài, chỉ cần quét qua, lực lượng dưới Đại La sẽ bị kiếm khí phá hủy ngay lập tức, không hề có năng lực chống cự.
Trong đó cũng không cần phóng thích bao nhiêu nguyên khí. Cho nên không ai muốn đối địch với kêếm tiên, thực chọc giận đối phương. Chỉ cần đối phương ra tay với thủ hạ của ngươi, dù, cho dù vây cánh của ngươi trả rộng vũ trụ cũng không gánh nổi đối phương hành hạ.
Đương nhiên Tô Kính không thể giao tiên kiếm cho Thiên Thư, đúng như Tô Mộ nói, thủ hạ của Thiên Thư đều là vu sư, được tiên kiếm cũng lãng phí. Nhân Sâm Quả của mình đã không nhiều lắm nên không thể dùng trấn an Thiên Thư. Mà Thiên Thư có xuất lực trong trận chiến vừa rồi, nếu không có nàng thi triển vu thuật, bằng không mình cũng không có biện pháp bố trí nhiều như thế.
Trong hoàn cảnh đó, Phật tổ có tới cũng phải ngã nhào.
– Ngươi ra tay, ta hỗ trợ, những hạm đội này là của ngươi, Tiên Đế chia đều.
Tô Kính chỉ vào chiến trường và nói.
Thiên Thư lúc này mới mặt mày hớn hở thả Thái Huyền Vu Thần Thiên ra, vung vẩy thạch côn trong tay phóng tới chiến hạm khổng lồ của địch nhân, cách mấy vạn dặm, Thái Huyền Vu Thần Thiên của nàng nện qua, chiến hạm kia trúng đòn và chia năm xẻ bảy.
– Ta ta!
Thiên Thư vui mừng xông lên, lão ô quy mở miệng rộng nuốt hài cốt chiến ham vào bụng.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tô Kính lập tức cảm giác mình làm sai cái gì đó, vốn cho rằng Thiên Thư không cầm đi bao nhiêu, nhìn tư thế của nàng, trừ Tiên Đế, các chiến lợi phẩm còn lại đều là của Thiên Thư.
Tô Kính cảm thấy có hại chịu thiệt nhưng không đổi ý, càng không tính toán từ nơi khác. Một mã quy nhất mã, Thiên Thư không chỉ là minh hữu, nàng còn là bằng hữu, điểm ấy rất trọng yếu.
Thiên Thư một đường hưng phấn nuốt qua, Tô Kính bên này cũng không có nhàn rỗi, sau khi bọn họ quay về, năm đế tinh thần hạm cũng buông tay buông chân, Tiên Đế trên chiến hạm hạch tâm lúc này cũng ra tay, cũng không cần co đầu rút cổ, Tô Kính và Tô Mộ cũng không có làm cái gì, bọn họ bay qua hướng chủ lực của địch nhân, hai người sẽ quyết chiến chủ lực của kẻ địch.
Hắn và Tô Mộ liên thủ, sốTiên Đế bình thường đạt tới hai ba mươi nhưng không cách nào sinh ra uy hiếp quá lớn với bọn họ.
Một ít vô thượng Đại La Kim Tiên có sức chiến đấu Tiên Đế, chiến đấu trong vũ trụ như thế này, gom góp hai ba mươi Tiên Đế cũng không phải rất khó khăn, Tô Kính bên này mang theo hơn một trăm tiên nhân cảnh giới vô thượng trở lên, lực lượng bản vũ trụ khẳng định sẽ áp chế phía Tô Kính.
Nếu không phải trong tình huống trang bị lạc hậu đã sớm đánh hạm đội Tô Kính tan nát.
Năm đế tinh thần hạm vận chuyển, từng đạo hào quang từ chiến hạm bay lên, địch nhân rơi vào trong hạm đội, thế cục công kích từ xa của hai bên thay đổi, có Tô Kính và Tô Mộ hiệp trợ, những chiến hạm này cũng gia tăng cường độ công kích, không ngừng có chiến hạm địch nhân bị phá hủy tan nát trong vũ trụ.
Tô Kính đánh chết địch nhân liền thu hồn phách tiên nhân vào trong hồng thương bảo giám, hồng thương bảo giám nuốt linh hồn tiên nhân và chuyển hóa thành phàm nhân, lực lượng pháp tắc trong linh hồn bị hồng thương bảo giám hấp thu.
Kinh văn sau hồng thương bảo giám cũng càng ngày càng khắc sâu và rõ ràng, chính giữa có hai chữ nổi lên rõ ràng —— Địa Thư.
Địa Thư vừa thành, Tô Kính cũng nuốt hồng thương bảo giám vào trong đan điền, địa cầu được khảm vào vị trí trung ương phía sau hồng thương bảo giám.