Xẻ cho Tiểu Bạch phần lớn miếng thịt nướng, sau khi ăn xong, Cổ Thần ngự kiếm phi hành hơn mười dặm, tìm được một chỗ bằng phẳng, khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục trùng kích bình cảnh Tiên Thiên tầng thứ bốn.
Hiện tại hắc tuyến giao đã chết, lãnh địa của nó không còn tồn tại, mà thân thể của nó Cổ Thần không thể mang đi hết, tự nhiên sẽ đưa tới yêu thú khác, tu luyện ngay bên cạnh thi thể hắc tuyến giao, tự nhiên không thể yên tĩnh.
Nguyên bản Cổ Thần dưới trạng thái bình thường đại chiến nửa canh giờ với hắc tuyến giao, bình cảnh Tiên Thiên tầng thứ tư hẳn là có thể đột phá được, nhưng Liễu Bách Xuyên xuất hiện, khiến Cổ Thần phải sử dụng Thiên Cương Thối Thể đại pháp cường hóa thân thể, tuy rằng chiến đấu ngay sau đó mười phần kịch liệt, nhưng đối với đột phá bình cảnh lại không có hiệu quả gì nhiều.
Tuy rằng không đột phá được bình cảnh, thế nhưng đại chiến một hồi với hắc tuyến giao cũng khiến bình cảnh bị dao động không nhỏ, nguyên bản cần mười ngày nửa tháng mới đột phá bình cảnh, hiện tại cảm giác, tối đa ba ngày là có thể đột phá.
Dựa theo thói quen, Cổ Thần tu luyện tới nửa đêm mới đi vào giấc ngủ, một đêm yên tĩnh.
Ngày hôm sau tỉnh lại, trải qua một loại công đoạn rèn đúc thân thể, lại lấy ra một phần thịt giao hôm qua cất trong Càn Khôn Trạc nướng ăn, Cổ Thần nổi lên tâm tư muốn luyện khí, chuẩn bị dung nhập nửa đoạn giao cân vào Tù Linh Tác.
Luyện chế Tù Linh Tác thành pháp khí thượng phẩm, đối với tu sĩ dưới Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy có uy lực phi thường to lớn, ngay cả tu sĩ Tiên Thiên cảnh bị vây khốn, chân khí Tiên Thiên sẽ bị trói buộc, càng đừng nói là tu sĩ dưới Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, nhất định không thể chống đối.
Đúng lúc này, Cổ Thần phát hiện hai trăm dặm phía đông nam có hai đạo độn quang thong thả bay qua đây, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì đó.
Hai người này chính là trưởng lão Vạn gia, Vạn Hữu Tiều, Vạn Hữu Căn, hai người tìm kiếm hơn tháng, hại hội họp với nhau, bởi vì Liễu Xuyên vẫn tìm kiếm Cổ Thần tại chỗ sâu Đông Hoang, vì vậy hai người cố ý kéo dãn khoảng cách với Liễu Xuyên, ngày hôm qua hai người đi theo hai phương hướng khác nhau, kết quả không có tin tức.
Hôm qua, hai người đều cảm giác được, phương hướng Liễu Xuyên di chuyển có ba động linh khí cực lớn, tựa hồ có tu sĩ đại chiến, hai người sau khi hội họp thì trời đã tối, chờ tới hừng đông hôm sau mới tìm tới phương hướng linh khí ba động.
Chậm rãi tìm kiếm nửa canh giờ, đột nhiên Vạn Hữu Tiều chỉ về về trái, nói:
– Đỉnh núi bên kia có vết tích chiến đấu tàn phá nghiêm trọng.
– Đi qua xem đi.
Vạn Hữu Tiều nói, hai người bay sang ngọn núi nhỏ.
– Có một cỗ thi thể…
Đến gần khoảng cách trăm trượng, Vạn Hữu Căn cả kinh nói, liếc mắt với Vạn Hữu Tiều.
Ánh mắt hai người đối diện, đều có vẻ ngoài dự liệu, y phục của cỗ thi thể kia so với y phục của Liễu Xuyên gặp được cực kỳ giống nhau, Liễu Xuyên có cùng cảnh giới với hai người, là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, nơi này là địa bàn của tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ năm, sao có thể vẫn lạc?
Nguyên nhân chính là như vậy hai người mới không xác định cỗ thi thể kia chính là Liễu Xuyên, thẳng cho tới khi hai người hạ xuống đỉnh núi, dung mạo của Liễu Xuyên hiện ra trước mắt hai người vô cùng rõ ràng, hai người mới xác định, đây chính là thi thể Liễu Xuyên.
Tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu vẫn lạc tại đây? Vạn Hữu Tiền và Vạn Hữu Căn quan sát bốn phía, thân tình tương đối ngưng trọng, xác định không có nguy hiểm gì khác, ánh mắt hai người mới một lần nữa rơi vào thi thể Liễu Xuyên.
Nhãn thần kinh động như trước.
Mấy ngày hôm trước, hai người vừa mới gặp mặt Liễu Xuyên, không nghĩ tới, ngày hôm nay găp lại, Liễu Xuyên đã trở thành người chết.
Tuy nói trong Đông Hoang vẫn lạc không ít tu sĩ Tiên Thiên cảnh, nhưng đây chỉ là Tiên Thiên cảnh sơ kỳ, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu, chỉ cần không bước vào địa bàn yêu thú Tiên Thiên cảnh hậu kỳ sâu trong Đông Hoang, thông thường rất khó xuất hiện vẫn lạc, cho dù là bị hai ba đầu yêu thú Tiên Thiên cảnh tầng thứ sáu vây công, đánh không lại cũng có thể trốn thoát được…
– Trên người hắn có chín lỗ máu, hẳn là đồng thời cùng một lúc đánh ra!
Nhìn vết thương trên người Liễu Xuyên, Vạn Hữu Tiều nói.
Vạn Hữu Căn gật đầu, nói:
– Không sai, không ai buồn chán tới mức đối thủ đã chết lại đánh ra mấy lỗ máu, có thể đồng thời đánh ra chín đạo công kích, Liễu Xuyên ngay cả một đạo cũng không thể chạy trốn được, xem ra, hung thủ giết chết Liễu Xuyên, tu vi chí ít cũng là Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám trở lên.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám, đối với hai người mà nói, chính là tồn tại vô cùng kinh khủng.
Vạn Hữu Tiều chuyển động một vòng, kiểm tra xung quanh, nói:
– Vết tích chiến đấu nơi này, ngoại trừ Liễu Xuyên ra còn có một người, một đầu yêu thú.
Vạn Hữu Căn quét mắt nhìn qua, ngạc nhiên nói:
– Hai người một đầu yêu thú, lẽ nào giết chết Liễu Xuyên chính là đầu yêu thú này? Yêu thú Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám trở lên sao lại chạy tới đây?
– Ở đây chỉ có thi thể Liễu Xuyên, hai người, một đầu yêu thú, theo lẽ thường mà nói, hẳn là hai người liên thủ đánh một yêu thú mới đúng, bất quá nơi này không nên có yêu thú lợi hại như vậy? Còn có tung tích một người và một thú hoàn toàn không thấy, chẳng lẽ là… Liễu Xuyên bị gã tu sĩ kia giết chết?
Vạn Hữu Tiều phân tích nói.
– Không có khả năng, có yêu thú xuất hiện, đều là tu sĩ nhân tộc, chẳng lẽ còn tự giết lẫn nhau?
Vạn Hữu Căn nhíu mày nói.
– Giữa các tu sĩ, ai có thể nói chuẩn xác đây?
Vạn Hữu Tiều nhìn thoáng qua bốn phía, chỉ sang một phương hướng, nói:
– Nhìn dấu hiệu kia, hẳn là một người và một thú chạy theo phương hướng này, chúng ta tới xem.
– Nếu thực sự là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám…
Vạn Hữu Căn nghi hoặc hỏi.
Vạn Hữu Tiều cười hắc hắc nói:
– Sợ cái gì? Báo ra danh hào Vạn gia thành Thái Dương, ai dám động thủ với chúng ta, hai tay liên thủ, cho dù là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám cũng không dễ dàng lưu chúng ta lại.
Vạn Hữu Căn gật đầu, hai người phi độn, bay về phái trước khoảng cách mấy nghìn trượng, thấy mặt đất phía trước xuất hiện một đống thịt thật lớn, đống thịt này dài hơn mười trượng, thân to như thân người, hai người hạ xuống mặt đất, trong ánh mắt kinh ngạc.
– Chẳng lẽ lại là một đầu mãng xà yêu?
Vạn Hữu Căn hỏi.
Vạn Hữu Tiều nhìn trái nhìn phải, trong bụi cỏ tìm thấy một cái đầu, kinh hãi nói:
– Đây là một đầu giao.
Hai người đồng thời liếc mắt nhìn nhau, kêu lên:
– Đầu giao này và Liễu Xuyên là cùng một tu sĩ giết chết?
Giết Liễu Xuyên, lại giết một đầu giao, trong lòng hai người xuất hiện hàn khí, bay lên không trung, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh.
– Nhìn, bên kia còn có ánh lửa…
Đột nhiên, Vạn Hữu Căn chỉ ngón tay về phương hướng hơn mười dặm, thần tình do dự.
Phương hướng Vạn Hữu Căn chỉ chính là chỗ Cổ Thần đang nghỉ tạm.
– Qua thử xem…
Vạn Hữu Tiều dẫn đầu bay về phía chỗ phát ra ánh lửa.
Vạn Hữu Căn đuổi theo, nói:
– Phải cẩn thận một ít, nếu như thực sự là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám trở lên, chúng ta phải làm tốt chuẩn bị đáp lại.
– Uhm, cẩn thận trên hết!
Vạn Hữu Tiều gật đầu.
Tốn một canh giờ Cổ Thần mới dung luyện thành công nửa đoạn giao cân vào trong Tù Linh Tác, từ lúc này Tù Linh Tác đã trở thành pháp khí thượng phẩm rồi.
Nhìn Tù Linh Tác trong tay, trên mặt Cổ Thần nở nụ cười hài lòng.
– Cổ Thần, có người tới.
Đột nhiên, thanh âm của Tiểu Bạch vang lên bên tai Cổ Thần.
– Ở đâu?
Cổ Thần hỏi, xoay người nhìn bốn phía.