Đấu Phá Thương Khung

Chương 1534 - Hạt Châu Màu Đen!

trước
tiếp

Vẫn Lạc chi chiến kèm theo việc điện chủ Hồn điện bị đánh bại làm cả Trung Châu oanh động. Mặc dù mọi chuyện đã hạ màn, nhưng kết quả cuối cùng vẫn nằm ngoài dự đoán của không ít người. Hồn điện…một bá chủ hung bạo, không kiêng nể gì ai, đứng vững vàng ở Trung Châu mấy trăm năm nay đã bị một thế lực khác mạnh mẽ áp chế.

Ban đầu, Thiên Phủ liên minh chỉ là do mấy thế lực lớn liên hiệp mà thành, cũng chẳng ai thèm coi trọng nó cả. Thế mà chỉ trong vòng mấy năm mài dũa, nó đã quật khởi với một tốc độ khiến người ta phải rung động.

Hơn nữa, trong liên minh còn tụ tập vô số cường giả khiến cho các thế lực có máu mặt phải bàn tán không thôi. Bất kể ở địa phương nào, cường giả Đấu Thánh cũng đều là những lão tổ chống đỡ cho tông phái, nhưng ở trong Thiên Phủ liên minh lại có tới mười mấy vị. Với con số này, người ta cũng hiểu, Thiên Phủ liên minh có thể đứng vững cho đến tận hôm nay không phải là do may mắn. Và đặc biệt, người đứng đầu của những cường giả ấy còn đánh bại cả điện chủ Hồn điện có thực lực Ngũ tinh Đấu Thánh thì lại càng làm mọi người kinh sợ hơn.

Sau trận chiến này, ai cũng hiểu được, tên của Thiên Phủ liên minh cùng với nội dung của trận đại chiến oanh liệt kia sẽ được truyền khắp mọi ngõ ngách ở Trung Châu.

Bá chủ đổi chỗ, Trung Châu chấn động.

Kết quả của cuộc đại chiến đã truyền về Thiên Phủ liên minh, không ngoài dự đoán liền tạo nên một loại rung động tựa như thiên băng địa liệt, ai ai cũng đều hân hoan, vui mừng trong suốt nửa tháng. Từ nay về sau, danh vọng của Thiên Phủ liên minh ở Trung Châu sẽ không có thế lực nào sánh nổi. Mà mọi thành viên của liên minh, cho dù là thành viên ngoại vi thuộc loại bèo bọt nhất thì khi gặp bằng hữu cũng có thể ưỡn ngực tự hào, bởi vì ở trước ngực bọn họ đeo huy chương của liên minh. Liên minh vinh quang thì bọn họ cũng được vinh quang theo.

Nhưng trong sự cuồng hoan, tất cả đều không bao giờ quên người đã mang đến thắng lợi lần này.

Trận đại chiến kinh thiên động địa qua những lời truyền miệng đã trở nên vô cùng thần kỳ, đồng thời cái tên Tiêu Viêm cũng được tung hô giống như một nhân vật thần thoại. Nghe thấy những lời đồn đại như vậy, Tiêu Viêm không khỏi cảm thấy buồn cười, chỉ có điều, dưới tình huống truyền bá kiểu này, hình tượng của hắn ở trong lòng mọi thành viên của liên minh đã trở thành một vị thần bất khả xâm phạm.

Điều này gần như là một loại tôn sùng mù quáng, giống như những tín đồ trung thành, những con chiên ngoan đạo vậy.

Khi danh vọng đã tích lũy đến một mức độ nào đó thì nó sẽ thăng hoa ở trong lòng người khác, mà không thể nghi ngờ gì, những thành viên trong liên minh càng kính sợ Tiêu Viêm thì tình huống đó lại càng thêm cuồng nhiệt. Đối với chuyện này, đám người Dược lão tuy có chút hơi kinh ngạc nhưng cũng không ngăn cản. Con người…nói chung cũng cần một tín ngưỡng, vì tín ngưỡng họ sẽ có một sự đồng lòng nhất trí không bao giờ thay đổi. Mà ở trong Thiên Phủ liên minh, người có năng lực trở thành tín ngưỡng đó hiển nhiên chỉ có Tiêu Viêm.

Cuồng hoan ở liên minh kéo dài hơn nửa tháng mới dần dần biến mất. Thế nhưng, cũng chỉ có những thành viên bình thường mới trở nên hưng phấn mà thôi, còn cao tầng của liên minh thì vẫn duy trì tỉnh táo. Danh vọng của thắng lợi lần này đối với liên minh có những chỗ tốt không lường được, nhưng thân là những con chim đầu đàn tất sẽ chịu những đả kích ngấm ngầm hoặc công khai. Trước đây, Hồn điện thế mạnh, hung uy khiến người ta kinh hồn bạt vía, không dám làm ra hành động gì quá đáng. Nhưng dù gì Thiên Phủ liên minh cũng quật khởi quá nhanh, thời gian thành lập tương đối ngắn… Cho nên, sẽ khó tránh khỏi việc một số thế lực lâu năm ở Trung Châu có một chút tâm tư khác thường đối với bọn họ.

Dù sao, bản chất của Thiên Phủ liên minh cũng khác biệt so với một Hồn điện làm việc không chừa bất kỳ thủ đoạn nào, không thèm bận tâm đến những thế lực khác. Loại hành vi đó của Hồn điện nếu như không phải phía sau có Hồn tộc chống lưng thì e rằng đã sớm bị thay thế. Còn hiện tại, Thiên Phủ liên minh trở thành bá chủ mới, đương nhiên không thể lựa chọn phương pháp giống như Hồn điện, bởi dù sao, đằng sau liên minh cũng không có bối cảnh chống đỡ như Hồn tộc.

Vì vậy, sau khi đại chiến diễn ra không lâu thì cao tầng liên minh cũng truyền ra mệnh lệnh, nghiêm cấm mọi thành viên lợi dụng uy thế mà ỷ thế hiếp người, mọi việc hàng ngày vẫn duy trì tác phong như cũ. Nếu vi phạm, trục xuất khỏi liên minh vĩnh viễn.

Dưới sự áp chế nghiêm khắc đó, Thiên Phủ liên minh sau khi giành được thắng lợi vẫn giữ được sự bình tĩnh trước mọi ánh mắt của ngoại giới, chưa hề truyền ra chuyện gì làm tổn hại tới thanh danh. Mà điều này cũng khiến cho không ít người âm thầm gật đầu, bắt đầu xem trọng liên minh nhiều hơn trước. Tuy rằng vừa rồi Thiên Phủ liên minh đã thắng Hồn điện một bậc, nhưng dù sao Hồn điện vẫn còn tồn tại, hơn nữa tổn thất từ cuộc chiến cũng không lớn, và hiện giờ bọn chúng đang như hổ đói rình mồi, chỉ cần liên minh sẩy chân thì sẽ nhào tới cắn một cái trí mạng.

Nhưng ngoài ra, trong khoảng thời gian Thiên Phủ liên minh đang yên tĩnh thì cũng càng ngày càng nhiều cường giả có thù hận với Hồn điện đến đầu nhập. Trước kia, họ phải lựa chọn ẩn nhẫn vì kiêng kị Hồn Điện, nhưng hôm nay Thiên Phủ liên minh ngang trời xuất thế, trực tiếp chèn ép Hồn Điện, cho nên những người này tất nhiên là lũ lượt kéo nhau tham gia.

Đối với số lượng thành viên đột nhiên tăng vọt, liên minh lựa chọn người rất nghiêm túc, sau khi trải qua lựa chọn xét duyệt nghiêm khắc mới được trở thành thành viên ngoại vi, nếu có thực lực cực mạnh hoặc có thể tín nhiệm mới phá lệ cho tiến vào nội minh.

Dưới sự thu nạp rành mạch như thế, Thiên Phủ liên minh vốn đã là một cự đầu có thực lực lớn mạnh lại tiếp tục bành trướng mãnh liệt hơn.

Tại một gian nhã cư u tĩnh sâu trong Tinh giới, một dòng suối nhỏ chảy xuyên qua từ trong rừng, tạo thành thác nước trắng xóa, đổ ầm ầm xuống một cái hồ trong vắt.

Ở vị trí trung tâm của hồ, một nhân ảnh đang an tĩnh ngồi xếp bằng ở trên mặt nước, trong phạm vi mười thước gần thân thể của hắn, từng đợt sóng nhộn nhạo tự động tiêu tán. Xung quanh thân hình của nhân ảnh dường như tồn tại một cái lồng bằng không khí, lộ ra vẻ tương đối kỳ dị.

“Ong…ong!”

Cứ như vậy kéo dài khoảng nửa ngày, nhân ảnh kia mới chậm rãi mở mắt, trong con ngươi đen kịt xẹt qua hỏa mang nhàn nhạt. Rồi bất chợt, hắn khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn bàn tay của mình thì chỉ thấy một hạt châu màu đen cực kì thâm thúy đang lơ lửng. Phóng mắt nhìn tới, hạt châu phảng phất như một cái hắc động khiến người ta có cảm giác ngay cả linh hồn cũng sắp bị hút vào bên trong.

Về phía nhân ảnh kia đương nhiên chính là Tiêu Viêm.

Kể từ khi đại chiến kết thúc, thời gian đã trôi qua được ba tháng rồi. Trong ba tháng này, Thiên Phủ liên minh giống như vừa lột xác, phát triển một cách chóng mặt, chỉ có điều Tiêu Viêm cũng không quan tâm đến mấy chuyện ấy. Hắn không am hiểu việc quản lí, dù có ép buộc hắn đứng ra thì cái đạt được sẽ không bù nổi cái mất, mà đám người Dược lão cũng biết rõ điều đó cho nên cũng không quấy rầy việc hắn tu luyện.

Có được thời gian thanh nhàn, Tiêu Viêm đều tập trung vào việc tu luyện. Hai người Tiểu Y Tiên và Thanh Lân có chút ăn ý, không đến quấy rầy nhiều, hơn nữa còn một vị tổ tông vừa bảo thủ, vừa nghiêm nghị là Tiêu Thần luôn luôn thúc dục hắn tu luyện. Vì thế mà sau đại chiến, hắn cũng chính là người an nhàn nhất Tinh giới.

Trong ba tháng tu luyện này, thực lực của Tiêu Viêm chỉ củng cố vững chắc ở mức Ngũ tinh Đấu Thánh sơ kỳ, cũng không tiến triển gì nhiều. Mặc dù Phần Quyết đã tiến hóa thành Thiên giai cao cấp công pháp, nhưng ba tháng thu nạp năng lượng vừa qua đối với Tiêu Viêm chỉ như muối bỏ biển. Đến hiện tại hắn mới phát hiện một điều, nếu không gặp cơ duyên đặc thù thì muốn gia tăng mỗi một cấp bậc của cảnh giới Đấu Thánh là một việc khó khăn tới cỡ nào.

Chỉ có điều, ba tháng tu luyện tuy không thể tăng lên cấp bậc, nhưng hắn cũng có thu hoạch không tồi. Đó chính là việc thôn phệ sạch sẽ được Tử Hỏa của Hư Vô Thôn Viêm.

Hư Vô Thôn Viêm mệnh danh là loại dị hỏa có thể thôn phệ thiên địa vạn vật, thậm chí ngay cả đấu khí, tuyệt đối là một sự bá đạo trên từng hạt gạo. Loại năng lực thôn phệ kì lạ này khiến cho người ta phải đỏ mắt ghen tị, hơn nữa, điều làm cho mọi người động tâm là chỉ cần luyện hóa được Tử Hỏa của Hư Vô Thôn Viêm thì sẽ có cơ may nhận được năng lực đặc thù đó. Tuy rằng Tử Hỏa không thể so được với Hư Vô Thôn Viêm chân chính, nhưng chí ít, nếu dùng để tu luyện thì hiển nhiên nó vẫn là một đại lợi khí. Vì vậy, trong thời gian tu luyện vừa qua, Tiêu Viêm đều dồn phần lớn tâm sức vào việc thôn phệ Tử Hỏa. Và kết quả đạt được cũng không hề nằm ngoài dự đoán của hắn

Bởi vì đều là dị hỏa cho nên sau khi nuốt Tử Hỏa của Hư Vô Thôn Viêm thì trong cơ thể của của Tiêu Viêm cũng dần dần ngưng tụ ra một hạt châu màu đen. Nhìn hạt châu đó, Tiêu Viêm cảm thấy dường như ngay cả linh hồn cũng có thể bị nó thôn phệ.

Nhận thấy năng lực thôn phệ ẩn chứa trong hạt châu, Tiêu Viêm liền trở nên vui mừng như điên. Nếu như hắn có thể đạt được năng lực thôn phệ này thì việc tu luyện chắc chắn sẽ có công hiệu làm ít ăn nhiều. Thế nhưng sự cao hứng của hắn không kéo dài trong bao lâu, bởi vì hắn mơ hồ có cảm giác, nếu để hạt châu này trong người thì nó sẽ dần dần thôn phệ từ đấu khí cho đến sinh mệnh lực của hắn.

Hơn nữa, Tiêu Viêm còn phát hiện, năng lượng hấp thu thông qua năng lực này chứa rất nhiều tạp chất, đồng thời do tốc độ thôn phệ quá nhanh cho nên những tạp chất đó có chiều hướng kết hợp với nhau, rồi ngưng tụ lại. Cho dù hắn sử dụng dị hỏa để trục xuất nhưng cũng cực kì khó khăn. Mà cứ như vậy thì năng lượng thôn phệ được sẽ không đủ cho hắn hấp thu.

“Cái vật quỷ quái này…!” Sắc mặt Tiêu Viêm trở nên khó coi. Vật này chẳng những không đem lại hiệu quả mà còn là một cái tai họa ngầm nữa chứ.

“Xem ra mình không có phúc hưởng thụ năng lực thôn phệ này rồi!” Tiêu Viêm thất vọng lắc đầu, liếc nhìn hạt châu một cái.

Bất quá, ngay khi hắn vừa mới lật tay để thu hạt châu vào trong nạp giới thì Tiểu Y đột nhiên chui ra. Nó khẽ bĩu môi rồi lấy tay ôm hạt châu vào lòng ngực, trên khuôn mặt tràn ngập vẻ thèm thuồng.

“Ặc!”

Nhìn thấy một màn này, Tiêu Viêm liền giật mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.