Đấu Phá Thương Khung

Chương 1587 - Mất Ngọc

trước
tiếp

Hồng mang tựa như lưu tinh xẹt ngang qua bầu trời, ánh sáng rực rỡ đó hấp dẫn vô số ánh mắt, uy áp của nó đánh sâu vào tinh thần từng người.

Tiêu Viêm phản ứng rất nhanh, ngay khi hồng mang xé rách đạo phòng ngự năng lượng chạy ra, hai cánh sau lưng hắn bỗng nhiên chấn động lao tới, bàn tay xòe ra, một luồng hấp lực làm cho tốc độ hồng mang chậm lại rất nhiều.

“Hừ.”

Ngay khi Tiêu Viêm động thủ chặn đường hồng mang, một tiếng hừ lạnh từ trên trời truyền xuống, cùng lúc đó, một cảm giác nguy hiểm hiện ra trong lòng Tiêu Viêm.

“Ầm !”

Ánh sáng trên bầu trời đột ngột ảm đạm xuống, ngay sau đó không gian xung quanh Tiêu Viêm nổ tung rồi tan rã nhanh chóng, một bàn tay từ trong không gian thò ra nhắm hướng Tiêu Viêm, bên trong lòng bàn tay ẩn chứa lực lượng hủy diệt cuồng bạo coi như là Hủy Diệt Hỏa Liên của Tiêu Viêm cũng không thể sánh kịp.

“Hồn Thiên Đế.”

Uy áp đáng sợ như thế hiển nhiên chỉ có một người đủ khả năng tạo ra, chính là cái tên đang giao chiến với Cổ Nguyên, không ngờ hắn vẫn còn dư lực quấy rầy bên này.

“Lui.”

Đối mặt với cái bàn tay to lớn kia, Tiêu Viêm trực tiếp lùi lại, hắn biết rõ thực lực của mình không có khả năng chống lại Hồn Thiên Đế. Thậm chí ngăn cản trong giây lát cũng không nổi. Cường giả đứng trên đỉnh Đấu Khí Đại Lục không phải là hư danh, bất kỳ người nào cũng có khả năng lật tay làm mưa, úp tay lấp biển.

Tốc độ Tiêu Viêm không chậm, nhưng chưởng ấn lại càng nhanh hơn, trực tiếp phá vỡ không gian chụp xuống đỉnh đầu hắn. Nhưng ngay lúc đó không gian quanh thân Tiêu Viêm bất chợt rung chuyển kịch liệt, lại là một cự chưởng phá không hiện ra hung hăng va chạm với chưởng ấn kia.

“Ầm !”

Lực lượng hủy diệt cuồng bạo lập tức dâng trào, Tiêu Viêm cảm nhận cơn gió lốc kia ẩn chứa lực lượng đáng sợ, sắc mặt kịch biến nhanh chóng lùi lại vì sợ bị liên lụy vào thân.

“Hồn Thiên Đế, ngươi đã muốn chiến tranh, Cổ tộc chúng ta sẽ theo ngươi đến cùng.” Cổ Nguyên tức giận quát lớn.

“Ha ha, Tiêu tộc năm đó mạnh mẽ chừng nào cũng bị Hồn tộc ta tiêu diệt , ngươi bây giờ hối hận đã muộn.”

Trên bầu trời, Hồn Thiên Đế cười nhạt đáp lời, trong lúc thanh âm vừa dứt, không gian hư vô đột nhiên nứt ra hình thành một khe hở, năng lượng dao động từ trong đó gào thét lao ra, từng cổ khí tức âm lãnh quét ngang lòng người.

“Đại quân của Hồn tộc đã xuất động?”

Cảm nhận được khí tức từ trong khe nứt không gian kia tuôn ra, sắc mặt Tiêu Viêm cũng phải biến đổi.

Khe nứt từ từ mở rộng, cuối cùng hóa thành một hắc ấn khổng lồ kích thước bao phủ mấy vạn trượng, âm ảnh đen tuyền mơ hồ che lấp cả tòa sơn mạch.

“Khải trận.”

Tất cả cường giả Cổ tộ lập tức ngưng trọng, quả nhiên không ngoài dự liệu, Hồn tộc còn có chuẩn bị chu toàn. Cũng may cường giả Cổ tộc đã sớm chờ lệnh, lập tức hét lớn cùng nhau phóng thẳng lên trời.

“Uỳnh uỳnh bằm xèng ~!”

Quang mang bao phủ khắp núi đồi đột ngột phát sáng chói lòa, năng lượng mênh mông ngưng tụ thành một cột sáng rực rỡ, bề mặt giống như một tấm gượng do năng lượng tạo thành, vững chắc đối kháng với hắc ấn ở trên trời cao.

“Hủy Diệt Ấn.”

Theo sau một thanh âm lạnh lẽo phát ra, đạo hắc ấn kia từ trên trời giáng xuống. Nếu như bị đánh trúng sợ rằng cả một khu vực hàng vạn trượng sẽ bị hủy diệt triệt để.

“Cổ Đế Kính.”

Tất cả cường giả Cổ tộc giờ phút cực kỳ gấp gáp, gầm lên một tiếng vang vọng thiên địa, cổ kính bộc phát ánh sáng chói lòa cuối cùng va chạm với luồng năng lượng đen thùi lùi kia.

“Ầm ầm !”

Trời đất như sụp đổ, núi non run rẩy không ngừng, làn sóng xung kích điên cuồng chấn động lan tràn ra bốn phương tám hướng. Mặc dù không gian Cổ giới vô cùng chắc chắn nhưng cũng bị năng lượng cuồng bạo này phá vỡ nứt nẻ tùm lum.

Phong ba từ từ yên ắng lại, năng lượng chậm rãi tan vào không gian, hai luồng năng lượng kinh khủng kia hoàn toàn triệt tiêu lẫn nhau.

“Phốc phốc !”

Cổ kính tan vỡ, phần lớn cường giả Cổ tộc há mồm phun ra một ngụm máu tươi, vết nứt không gian nơi đạo hắc ấn hình thành cũng truyền đến tiếng kêu rên bi thảm. Hiển nhiên chiêu lúc nãy là lực lượng cường giả hai tộc liều chết thi triển, vì thế tạo thành tổn thất không nhỏ.

Ở trong vòng chiến bên dưới bị tình thế bất ngờ nảy sinh làm ngừng lại, Cổ tộc tam tiên cùng với Hồn tộc tứ ma thánh sợ hãi bay lùi về phía sau. Nếu bị cái khe nứt không gian hút vào trong, mặc dù thực lực của bọn hắn cao cường cũng phải lành ít dữ nhiều. Lúc này chỉ có Hồn Thiên Đế, Cổ Nguyên cùng với Hư Vô Thôn Viêm là có khả năng bình thản đón đỡ năng lượng cuồng bạo đang hoành hành trên bầu trời.

Tiêu Viêm trốn ở trong đại trận nhìn lên trời, toàn tộc liều mạng phát động một kích đã có thể so sánh với Cửu tinh Đấu Thánh rồi. Có đôi lúc số lượng tụ tập lại đầy đủ sẽ kéo theo chất biến.

“Cổ Ngọc đâu?”

Tiêu Viêm đột nhiên kinh hãi quay đầu sang phương hướng khác, nơi đó đang có một luồng hồng mang mờ nhạt như ẩn như hiện

Đó là vị trí Tiêu Viêm nhìn thấy Cổ Ngọc lúc trước, Hư Vô Thôn Viêm vốn đang dây dưa với hai vị tộc trưởng Viêm Lôi bỗng nhiên lùi lại, phương hướng chính là nơi Cổ Ngọc rơi xuống.

“Ngăn hắn lại, hắn muốn đoạt Cổ Ngọc.”

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Tiêu Viêm biến đổi vội vàng quát lớn.

Lôi Doanh và Viêm cũng giật mình, vội vã lướt theo.

“Lôi Kiếp Chưởng.”

“Vẫn Hỏa Huyền Chỉ.”

Trong lúc thân hình lướt tới, hai người cùng lúc phát động thế công ác liệt nhất, lôi quang và hỏa mang xuyên phá hư không, bắn thẳng về phía Hư Vô Thôn Viêm.

“Hừ !”

Hư Vô Thôn Viêm không hề có ý định tránh né, thân thể chấn động tạo ra vô số lỗ đen che chắn xung quanh người.

“Rầm rầm rầm !”

Thế công ào ạt lao tới, vô số lỗ đen tạo thành vòng xoáy không ngừng nổ tung rồi biến mất. Tuy rằng chúng thành công kìm hãm tốc độ tấn công của đối phương, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, đến khi lỗ đen tan vỡ sạch sẽ thì chưởng ấn lôi quang và một đạo hỏa chỉ sẽ lập tức công kích vào lưng Hư Vô Thôn Viêm. Lực lượng đáng sợ trực tiếp phá hủy Hắc Viêm bao quanh cơ thể hắn.

Hư Vô Thôn Viêm bị hai người Lôi Doanh và Viêm Tẫn dốc toàn lực đánh một kích cũng không nhịn được lảo đảo thân thể mấy vòng, Hắc Viêm trở nên hư ảo ảm đạm vô cùng. Nhưng hắn dựa vào cổ lực đẩy này tiếp tục bay lùi về phía hồng mang, sau đó nuốt miếng Cổ Ngọc vào trong miệng.

Cổ Ngọc tới tay, Hư Vô Thôn Viêm lập tức cười to sung sướng, Hồn tộc tứ ma thánh nhanh chóng lướt đến bảo vệ chung quanh, ánh mắt tập trung vào Lôi Doanh cùng với Viêm Tẫn.

“Hắc hắc, đánh sướng không? Yên tâm, một chưởng ngày hôm nay bổn tọa sẽ đòi lại gấp mấy lần .” Sắc mặt Hư Vô Thôn Viêm âm hàn nhìn qua Lôi Doanh và Viêm Tẫn, cười rú lên quái dị.

Khuôn mặt Lôi Doanh và Viêm Tẫn vô cùng khó coi, không nghĩ tới hai người liên thủ vẫn không thể ngăn cản Hư Vô Thôn Viêm, ngược lại để cho hắn cướp mất Cổ Ngọc.

“Đi.”

Hư Vô Thôn Viêm không cần phải lưu lại nữa, thân hình khẽ động di chuyển tới kẽ nứt không gian kia.

“Lưu lại cho ta.”

Nhìn thấy Hư Vô Thôn Viêm dự định rút lui, không gian bên cạnh hắn bất chợt chấn động kịch liệt. Cổ Nguyên hiện ra nhưng chưa kịp xuất thủ thì Hồn Thiên Đế đã cản lại. Lật tay một cái kìm hãm thế công của Cổ Nguyên, sau đó nhẹ nhàng lùi lại phóng thẳng về phía kẽ nứt không gian. Trong lúc đó, đạo hắc ấn khổng lồ kia lại bắt đầu thành hình.

Cổ Nguyên thấy thế đành phải ngừng lại, ra lệnh cho các cường giả Cổ tộc, bọn họ dùng nhau ngưng tụ lực lượng tạo thành cổ kính nhằm ngăn cản Hồn tộc công kích.

“Cổ Nguyên, ta đã nói rồi, ở thời điểm Tiêu tộc bị hủy diệt, Cổ tộc các ngươi đã mất đi chống lại Hồn tộc.” Hồn Thiên Đế mỉm cười nói với Cổ Nguyên.

“Đà Xá Cổ Đế động phủ, tóm lại là phải nằm trong tay Hồn tộc rồi. Cổ Nguyên, ta sẽ tiến vào cánh giới cao thâm kia, tin tưởng ta đi.”

“Cổ Ngọc có tám miếng, mặc dù ngươi đoạt được miếng của Cổ tộc cũng chỉ có năm miếng mà thôi, không cần phải đắc ý như vậy.” Lôi Doanh lạnh giọng quát.

“Thật sao?” Nghe vậy, Hồn Thiên Đế tự dưng nở nụ cười cổ quái, mở miệng nói nhỏ: “Tộc trưởng Lôi tộc Viêm tộc đã rời đi, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cơ hội này sao?”

“Cái gì?” Lôi Doanh và Viêm Tẫn đồng thời run rẩy kinh hãi, sắc mặt cực kỳ nặng nề. Chẳng lẽ Hồn tộc đã cùng lúc nhắm tới Viêm tộc và Lôi tộc?

Hồn Thiên Đế cười nhạt một tiếng, đám người Hư Vô Thôn Viêm chậm rãi tiến vào kẽ nứt không gian. Bởi vì có đạo hắc ấn kia uy hiếp nên ngay cả Cổ Nguyên cũng không dám ra tay ngăn cản.

“Đúng rồi…”

Ngay khi thân hình sắp biến mất vào trong khe nứt không gian, ánh mắt Hồn Thiên Đế đột nhiên chuyển sang Tiêu Viêm.

“Ngươi chính là Tiêu Viêm? Cổ Ngọc của Tiêu tộc có lẽ nằm trong tay ngươi. Ờ, nửa tháng sau nếu muốn cứu phụ thân của ngươi thì cầm Cổ Ngọc tới trao đổi.”

Đợi đến lúc thân ảnh Hồn Thiên Đế biến mất, đạo hắc ấn khổng lồ ở trên bầu trời cũng từ từ tản đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.