Sau nửa canh giờ!
Cửa khoang thuyền rốt cục mở ra.
Roẹt roẹt roẹt!
Lập tức lại là một phen giương cung bạt kiếm.
– Làm gì đấy, làm gì đấy, có phải muốn tạo phản hay không, dám lấy đao chỉ hướng bổn vương, thật sự là buồn cười, còn không tránh ra, ai ôi!!! —
Chỉ thấy Lý Kỳ một tay ôm phân nửa mặt bên trái, một tay ôm bụng đi ra, la hét đối với tướng sĩ Cấm Vệ quân ở cửa.
Những tướng sĩ này thật đúng là vô cùng sợ hãi vị quỷ kiến sầu tiên sinh này, không khỏi lui lại một bước nhỏ.
Lý Kỳ hừ một tiếng, lại thấy đám người Tửu Quỷ bọn họ còn đang giằng co với cấm quân, lại hét lên: – Đều buông vũ khí xuống đi.
Ngươi nói buông thì buông à!
Tất cả mọi người lấy một loại ánh mắt vô cùng quái dị nhìn Lý Kỳ.
Lý Kỳ hắc một tiếng, nói: – Bản đại nhân nói đều không nghe rồi, buông nhanh lên, cẩn thận dùng Quân pháp xử trí.
Nói xong hắn lại quay sang Tửu Quỷ gật đầu, Tửu Quỷ bọn họ lúc này mới dẫn đầu bỏ vũ khí xuống.
Mà cấm quân thấy bọn họ đều bỏ vũ khí xuống, thì cũng đều đem vũ khí của mình buông xuống.
– Phu quân!
Bạch Thiển Dạ vội vàng chạy tới, quan tâm nói: – Phu quân, huynh sao rồi?
– Không có việc gì, không có việc gì.
Lý Kỳ chỉ lắc đầu.
– Vậy huynh che mặt làm gì?
– Này —.
Bạch Thiển Dạ thấy Lý Kỳ muốn nói lại thôi, trong lòng càng phát ra lo lắng, đột nhiên vươn tay ra kéo tay Lý Kỳ xuống dưới, chỉ thấy mắt trái Lý Kỳ xanh tím, khóe miệng sưng lên, cái mũi cao thẳng vừa đỏ vừa sưng, đừng nói Bạch Thiển Dạ, ngay cả Mã Kiều cũng đều bị hù đến giật cả mình, kinh ngạc nói: – Xu Mật Sứ, mặt của ngươi —?
– Như thế nào cơ? Chưa thấy qua săm mặt sao? Hoàng thượng đã lưu đày ta đi Nhật Bản, đây— đây là săm mặt kiểu mới, hiểu chưa?
Người xung quanh đều nhất tề lắc đầu.
– Không hiểu coi như xong.
Lý Kỳ một phen ôm Bạch Thiển Dạ, ở trên khuôn mặt xinh đẹp kia của nàng hôn hít mấy cái, tuy nhiên lại làm cho mình đau muốn chết: – Ai ôi!!!, ai ôi!!!.
Bạch Thiển Dạ vừa thẹn vừa giận. Người này thật sự là sắc đến không biết sống chết: – Đáng đời huynh, thật sự là không biết sống chết.
– Đáng đời, đáng đời, phu nhân giáo huấn rất đúng.
Bạch Thiển Dạ thấy mặt hắn đau đến sắp căng gân rồi, lại vô cùng đau lòng, quan tâm nói:
– Có phải rất đau hay không.
Lý Kỳ hì hì nói: – Đau thì đau, nhưng cũng đáng, yên tâm, ta không có thiệt, đi thôi. Chúng ta về nhà.
Gần như là cùng lúc, Tất Trạm cũng tiến vào đến trong khoang thuyền, chỉ thấy Triệu Giai hai tay sau lưng, mặt hướng ngoài cửa sổ, Tất Trạm cấp vội vàng hành lễ nói: – Ty chức tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng ngươi không sao chứ?
– Ừ —.
Thanh âm có chút run rẩy, Triệu Giai lại ho một tiếng:
– Thả bọn họ rời khỏi đi.
– A?
– Thả bọn họ rời khỏi.
– Tuân mệnh.
Tất Trạm vừa ra khoang thuyền, Triệu Giai lập tức gập cả lưng xuống. Một tay che mặt mình, một tay chống eo của mình, mắng to: – Người này thật đúng là đủ âm trầm mà, đánh không lại trẫm, không ngờ lấy băng ghế đến công kích trẫm, ai ôi!!!, ai ôi!!!, đau chết trẫm rồi.
Sau nửa canh giờ. Lý Kỳ, Bạch Thiển Dạ, Tần Cối, Tửu Quỷ, vợ chồng Mã Kiều xuống khỏi chiến hạm, về tới chiếc thuyền lớn kia của hắn, nhìn bờ đông đang dần dần đi xa.
…
…
Sau khi Triệu Giai trở lại Biện Kinh. Làm chuyện thứ nhất, chính là thay Lý Hiền, Vương Trọng Lăng sửa lại án xử sai, y lợi dụng chứng cứ lúc trước Trương Xuân Nhi và Hoàn Nhan Tông Vọng cấu kết, đóng Tần Cối vào cái cột sỉ nhục của quân bán nước.
Tuần san Đại Tống Thời đại sau khi thụ ý của Triệu Giai, đem chi tiết Tần Cối bán nước nhất nhất lộ ra, và tỏ vẻ Tần Cối đã mang theo gia quyến lẩn trốn.
Toàn dân khiếp sợ, bởi vì chuyện này nửa thật nửa giả, cho nên rất dễ dàng nghe nhìn lẫn lộn, chứng cứ liên tiếp được đưa ra, dân chúng rốt cục tin tưởng vị “Hiền tướng” mà bọn họ từng xưng hô đúng là nội gian mà Kim quốc phái đi tới Đại Tống.
Lý Hiền ra tù, Lý Cương một lần nữa trở lại Tư Pháp Viện.
Và mượn từ chuyện Tần Cối phản quốc, Lập Pháp Viện thủ đô ban phát pháp luật an toàn quốc gia, chính thức thiết lập cục An ninh Quốc gia, phàm là bất cứ hành vi gì uy hiếp đến an toàn quốc gia, đều phải phán xử cực hình.
Sau đó, Triệu Giai lại tuyên bố đã phái Xu Mật Sứ Lý Kỳ mang binh đi viện trợ chiến trường Nhật Bản, bởi vì trước đó Lý Kỳ đã đóng kín lại tin tức của Nhật Bản, vì vậy dân chúng Đại Tống cũng không biết Nhật Bản kỳ thật đã bị Đại Tống đánh hạ rồi, Xu Mật Sứ làm chính là những chuyện như thế này, cho nên vẫn chưa khiến cho cái gì dao động, đám dân chúng vẫn đang đắm chìm trong khiếp sợ vì Tần Cối bán nước.
Đồng thời Triệu Giai lại đề bạt Tri phủ Hàng Châu Âu Dương Triệt làm Thiếu Tể, và bổ nhiệm Trương Xuân Nhi làm tân nhiệm Kinh Tế Sử.
Trên quân sự, quân quyền vẫn là do một tay Hoàng đế nắm trong tay, ngoài ra lại phân Xu Mật Viện, Bộ tổng tham mưu, Tam nha ba cái cơ cấu quân sự, Hoàng đế thông qua Xu Mật Viện ra lệnh, Bộ tổng tham mưu căn cứ chỉ lệnh của Hoàng đế, an bài phương án chiến lược, lại từ Bộ tổng tham mưu chọn lựa Soái thần lĩnh quân xuất chinh, về phần tam nha, cũng chính là Điện Tiền Ti, Thị Vệ Mã, Thị Vệ Bộ trước kia, cải thành Thuỷ quân, Lục quân, cùng với Thần Cơ Doanh.
Cùng năm, Tông Trạch, Chủng Sư Trung, Lưu Cách, Chiết Khả Cầu cáo lão hồi hương. Bộ tổng tham mưu bắt đầu một lần tổ chức lại mới, Trương Tuấn, Ngô Giới, Ngô Lân, Hàn Thế Trung, Chiết Khả Tồn trở thành một đám thành viên Tổng tham mưu mới, Trương Tuấn cũng trở thành người kế tiếp Lý Kỳ, vị phó bộ trưởng tham mưu thứ hai, nói cách khác tướng lĩnh bọn họ phải rời khỏi quân đội của mình, không hề cầm quân, chỉ có thời điểm gặp phải chiến sự, bọn họ mới có thể trở lại thống lĩnh bộ đội, mà phía tây do Trương Hiến đóng, tây bắc do Chiết Ngạn Chất đóng, Yến Vân do Lưu Kỹ đóng, phía nam còn lại là do Nhạc Phiên đóng. Còn Nhạc Phi bởi vì trái với quân kỷ, bị Tông Trạch trừ bỏ hết thảy chức quan, cùng thê tử Chiết Mỹ Nguyệt về tới quê cũ Thang Âm làm bạn với lão mẫu cùng chung hạnh phúc gia đình, không tới đầy ba tháng, Chiết Mỹ Nguyệt liền mang thai.
Nhưng đám người Vương Quý, Phó Tuyển, Đổng Tiên lại nhận được đề bạt rất lớn, ba người bọn họ tiếp nhận công tác Thủy sư của Hàn Thế Trung, quản lý Thủy sư Đại Tống.
Năm sau, chế độ dự toán rốt cục ra sân khấu, bởi vì chế độ dự toán xuất hiện, thúc đẩy Tam Ti nhất định phải công khai hết thảy sổ sách, làm cho tài chính hoàn toàn minh bạch, Triệu Giai lại lần nữa xây dựng thêm các học viện lớn, và yêu cầu trong vòng mười năm, nhất định mỗi người dân chúng Đại Tống đều có thể đọc sách, lần đầu xác định tư tưởng trăm nhà đua tiếng, và hoàn thiện chế độ giáo dục, phân tiểu học, trung học, đại học.
Khoa cử trước kia chỉ thi mỗi môn văn, nay tăng thêm mười môn, trong đó toán học, vật lý, hóa học, kinh tế, y học v..v và các khoa mục có quan hệ chặt chẽ với phát triển quốc gia toàn bộ bị liệt vào chỉ một kỳ thi, nói cách khác, kỳ thi hàng năm ít nhất sẽ xuất hiện mười vị Trạng Nguyên, thành tích khoa khảo đã mở ra toàn diện cho dân chúng, phần phiếu điểm này sẽ trả lại cho thí sinh, thí sinh thi rớt có thể dựa vào phiếu điểm này để tìm kiếm một phần công tác thích hợp.