Phong Liệt nhìn tình hình chiến đấu, mắt chớp lóe.
Nếu dựa theo kiếp trước thì dù là hồn võ vệ hay sinh linh trên căn nguyên đại lục đều là kẻ địch của hắn.
Tuy nhiên đời này thì khác, nếu hắn đã thành nhân tộc, lại có các căn nguyên tinh Lý U Nguyệt, Sở Điệp thì không có khả năng đối địch cả tộc quần.
Hơn nữa tình thế hiện giờ, hắn và sinh linh trên căn nguyên đại lục cột vào trên một chiếc thuyền, cũng chỉ có cùng đám Nhân Hoàng, Long Chủ hợp tác mới đối kháng được với hồn võ vệ, sự tồn tại cường đại cùng thời với họ.
Phong Liệt giương mắt nhìn Nam Ly Phong đang kề vai chiến đấu với Nhân Hoàng, đáy mắt lóe sát khí.
Hắn nhớ rõ chính là tên này kiếp trước dùng phá giới chùy đánh hắn vào luân hồi, nếu không phải hắn là tinh hồn cường đại sớm ở thiên đạo luân hồi để lại ấn ký thì đã bị Hồn Võ đại đế hoàn toàn luyện hóa, hình thần đều diệt.
“Hừ, món nợ kiếp trước sau này sẽ tính với các ngươi, cứ để các ngươi sống lâu thêm chút.”
Phong Liệt thầm hừ, chuyển tầm mắt, nếu tạm thời không định xuống tay thì tốt nhất là đừng đánh rắn động cỏ.
Ngay sau đó, hắn tâm ý động một lũ bóng sáng vàng hiện ra trong tay.
*Ầm!*
Uy nhiếp thần khí mênh mông ở trong thiên địa hình thành kinh thiên gió bão, cuốn sạch phạm vi mấy vạn dặm, khiến mọi người giật mình, tập trung nhìn lại.
Ngay cả một ngàn hồn võ vệ bên ngoài động tác khựng lại, nhìn chằm chằm Phong Liệt.
– Không biết thần khí kiếp trước dùng thân thể luyện chế này ở trong tay ta rốt cuộc có thể phát huy ra bao nhiêu uy lực?
Phong Liệt ánh mắt sắc bén, khóe môi cong lên, thiên long kình trong người chậm rãi ngưng tụ trong kiếm, khí thế thoáng chốc tỏa định một người vượn chiến sĩ mặc giáp đen cách xa trên không trung.
Người vượn này là tên ở trong đế lăng suýt oanh sát Nam Ly Phong, gã có được thực lực trung kỳ thiên nguyên cảnh, tay cầm một đại côn ám kim uy lực vô cùng, mỗi một lần kích trên người tổ long pháp thân, khiến thân hình khổng lồ của tổ long khẽ run.
– Giết!
Phong Liệt quát lạnh, chiến kiếm bỗng vung ra.
*Xoẹt!*
Một thất luyện vàng dài ba vạn dặm vắt ngang không gian, ánh chiếu trong thiên địa một mảnh sắc vàng khiến người không dám nhìn gần.
Cùng lúc đó, hơi thở quy tắc sắc bén không gì sánh được tràn ngập trên không trung, khuếch tán bốn phương tám hướng.
Người vượn chiến sĩ mắt thấy thất luyện vàng chém đến thì vẻ mặt tức giận, mạnh vung ra thần khí đại côn va chạm.
*Phụt!*
Một tiếng trầm đụng kinh người truyền đến.
Trong ánh mắt không thể tin của người vượn chiến sĩ đại côn thần khí dễ dàng bị đứt thành hai đoạn.
Ngay sau đó, thân hình mạnh mẽ không thể phá vỡ của gã bị từ trên xuống dưới chém thành hai nửa, chậm rãi biến mất trong thiên địa.
– Ôi chao, điều này sao có thể?
– Phong Liệt chém giết một hồn võ vệ không thể chiến thắng? Trời ạ, dù là Long Chủ cũng làm không được!
– Huyền Thiên không uổng là chí tôn thần khí, uy lực mạnh quá đi!
– …
Phong Liệt vung ra một kiếm đem đường đường hồn võ vệ thiên nguyên cảnh chém chết vô hình, trên trời dưới đất mấy trăm vạn người nhìn thấy màn này con mắt trợn trừng, trên mặt trnf đầy vẻ khó tin, ngay cả đám hồn võ vệ phía xa cũng ngơ ngác.
– Ha ha ha ha hảo, tuyệt, đây mới là chân chính huyền hoàng trảm thiên kiếm! Chúng ta cố gắng mấy năm nay xem như không có uổng phí, ha ha ha ha!
Trên không trung Long Chủ chủ trì đại trận phát ra tiếng cười to, trên mặt đám Nhân Hoàng cũng lộ vẻ vui sướng.
Có thể một kiếm hủy diệt cường giả thiên nguyên cảnh lĩnh ngộ thời gian và không gian pháp tắc, đây đương nhiên không phải thực lực của Phong Liệt, chủ yếu nhất là dựa vào Huyền Thiên vô địch, lực phá hoại cường đại không có gì không phá, mặc kệ thời gian cùng không gian lực lượng, trực tiếp chém chết mục tiêu.
Cường giả các tộc ngây ra một lúc rồi thanh thế hùng hồn, vẻ mặt xám xịt biến mất, chiến ý ngẩng cao, tiếng giết chấn thiên.
Đương nhiên, trong đó cũng có không ít lão già mắt sáng rực, ánh mắt nhìn Phong Liệt có tia tham lam.
Thần khí Huyền Thiên chỉ ở trong tay một tiểu tử sơ kỳ thánh hoàng cảnh mà đã phát huy ra uy lực như vậy, nếu rơi vào tay cường giả địa nguyên cảnh, thiên nguyên cảnh như họ thì chẳng phải là nghịch thiên ư?
Nếu không phải e dè thực lực của Nhân Hoàng và Long Chủ thì một số lão già đã sớm chịu không nổi muốn xuống tay với Phong Liệt rồi.
– Hắc hắc, không tệ, chỉ dựa vào thiên long kình của ta thúc đẩy Huyền Thiên mà đã có thể phát huy ra uy lực như vậy, nếu câu thông căn nguyên tinh hạch chi lực thì thật sự có thể chém rách trời sao tử vong.
Phong Liệt vuốt thân kiếm Huyền Thiên, cảm nhận hơi thở quy tắc sắc bén bên trong, khóe môi cong lên vừa lòng.
Khóe mắt hắn liếc xung quanh ánh mắt mờ mịt tham lam, thầm cười nhạt.
Những lão già này chỉ nhìn đến uy lực của Huyền Thiên nhưng không biết rằng trên đời này chỉ mình Phong Liệt hắn mới chân chính hợp với Huyền Thiên, đạt thành cộng minh. Nếu đổi làm người khác khống chế Huyền Thiên thì phát huy ra một phần uy lực của thần khí đã là đốt nhang vái rồi.
Đại chiến vẫn đang tiếp tục.
Phong Liệt giết chết một hồn võ vệ nhưng không khiến số còn lại lùi bước, ngược lại khiến chúng càng hung ác hơn.
Một ngàn hồn võ vệ chia thành mười tổ, kết thành cường đại sát trận hình dạng khác nhau, cực kỳ cường đại oanh tạc tổ long pháp thân trên thần đàn, xem ra quyết giết hết sinh linh trên căn nguyên đại lục, nếu không thì không chịu bỏ qua.
Phút chốc Long Chủ tăng lớn áp lực, biểu tình vô cùng nghiêm túc.
Gã dựa vào bốn mươi chín thiên tru lệnh bài và huyết tế thần đàn triệu hoán ra tổ long pháp thân đã tương đương với cường giả một chân bước chân vào bổn tọa chí tôn giơ tay nhấc chân đều có thể hủy diệt một phương thế giới, mỗi một lần hô hấp liền đánh lui thế công của mấy trăm tên hồn võ vệ cường đại.
Nhưng những hồn võ vệ cầm thần khí, hơn nữa phối hợp ăn ý, tiến lùi có trật tự. Đánh lui bọn họ không khó, nhưng tiêu diệt họ thì không được, điều này khiến Long Chủ bất đắc dĩ.
Nhân Hoàng thì đôi tay trần thuôn dài liên tục vung, từng chưởng ảnh mạnh mẽ ẩn chứa lực pháp tắc không ngừng vỗ ra, chuyên môn quấy nhiễu tiết tấu phối hợp giữa hồn võ vệ, khiến chiến trận của họ khó thể phát huy hiệu quả cường đại.
Còn lại bảy cường giả thiên nguyên cảnh căn nguyên đại lục cũng tự thi triển tuyệt học riêng, từng đại chiêu tung hoành không cần tiền giáng xuống người hồn võ vệ. Nếu không phải mọi người có điều e ngại thì đủ hủy diệt cả thiên long vực.
Trong đó Nam Ly Vân biểu hiện đặc biệt bắt mắt, mỗi lần gã vung phá giới chùy là sẽ khiến hư không rung động, tạo thành phiền phức không nhỏ cho một ngàn hồn võ vệ.
Còn về một ít cường giả địa nguyên cảnh, hoàng cảnh thì chỉ có nước cổ vũ ngoài luồng. Công kích của họ đối với những võ trang đầy đủ hồn võ vệ giống như gãi ngứa vậy, thậm chí tỏa định người ta còn khó khăn.
Tùy theo công kích mạnh mẽ của một ngàn hồn võ vệ, Long Chủ điều khiển tổ long pháp thân sắc mặt càng ngày càng tái, khí thế tổ long pháp thân cũng suy yếu, tình hình không lạc quan chút nào.
Nếu không có gì ngoài ý muốn thì sinh linh phe căn nguyên đại lục thất bại là chuyện sớm hay muộn. Khi tổ long pháp thân bị phá thì một ngàn hồn võ vệ chỉ cần xông pha liều chết một đợt liền đủ giết sạch mọi người.
Trong tình huống này Phong Liệt không có khả năng đứng ngoài nhìn.