Doanh Thừa Phong thấy vậy, cảm giác đáng sợ lúc Vua thời không liên thủ cùng Kim Cương Vương đánh lại người đá khổng lồ kia dẫn tan biến, lúc này trên mặt hắn mới có nét thoải mái.
Dựa vào mối quan hệ thần bí với Kim Cương Vương, hắn cảm nhận được người đá khổng lồ bán thần kia đã chân chính thành tro bụi rồi.
Trong lòng thầm cảm thán, lần đầu tiến vào luyện ngục Long tộc, không ngờ lại liếp tiếp giết chết hai cường giả bán thần.
Địa Hành Long thì không nói làm gì, tuy là cường gả bán thần, nhưng trước mặt bán thần đỉnh phong như Vua thời không thật chẳng có lực phản kháng. Nhưng vị bán thần khí kia thì không nhỏ chút nào, Doanh Thừa Phong biết dù Hàn băng khí linh và Bá vương vương cũng là cấp bán thần, nhưng so với đại địa hạch tâm khí linh thì đúng là người lớn so với trẻ nhỏ.
Khoảng cách này lớn tới mức không thể dùng sức người bù đắp.
Nhưng cuối cùng tồn tại đang sợ này vẫn bị mọi người vây công đánh chết. Đương nhiên, công lao nhất nhất và bày mưu tính kế vẫn là Vua thời không nhìn qua không chút đáng tin kia.
Tâm động, nhưng hai tay không chậm chút nào.
Từng tia sức mạnh bắt đầu vận chuyển nghịch hướng trong tay hắn, sức mạnh cường đại trong hư không hóa thành từng điểm dần hội tụ trong cơ thể, đồng thời còn vận hành hoàn toàn ngược hướng.
Theo sự vận hành lực lượng này, căn nguyên thần thông lực đang sôi trào trong không gian đã xảy ra biến đổi tinh tế.
Nhìn cơn gió đang càng lúc càng mãnh liệt kia, không ngờ lại đột ngột nhỏ đi.
Đây là căn nguyên phát sinh thay đổi bên trong, dù chỉ vẻn vẹn có một tia nhưng vẫn tạo ra ảnh hưởng lớn với trận gió bên ngoài, huống chi, biến hóa này còn hoàn toàn trái ngược.
Nửa canh giờ sau, bầu trời tái hiện màu xanh. Nhưng ngoài mặt trời màu đỏ thì chẳng thấy được nửa đám mây.
Nơi có bán thần khí đại địa hạch tâm bao phủ, đã ngàn vạn năm không được ánh mắt trời chiếu tới.
Nhưng hôm nay, nơi này lại được đón nhận vầng hào quang rực rỡ lần nữa.
Tuy sinh mạng trên mặt đất đã hoàn toàn mất đi, nhưng thế giới vẫn còn tồn tại thì rất nhanh sẽ tràn ngập khí tức của sinh vật mới.
Bạch sắc phi điểu nhìn mọi người nói:
– Chúng ta mau rời khỏi đây.
Doanh Thừa Phong giật mình, liên tục gật đầu.
– Được.
Nơi này là thánh địa Long tộc, cũng là nơi Long thần chú ý.
Tuy giờ chưa có ánh mắt thần linh chăm chú nhìn tới, nhưng để kéo dài thêm lúc nữa, bị phát hiện thì đúng là ván đã đóng thuyền.
Tuy nọi họ cùng Long tộc đã kết thù tới chết, nhưng nếu bị phát hiện chậm thêm một ngày cũng là chuyện tốt.
Bạch sắc phi điểu dang rộng cánh chim, dao động năng lượng kinh dị phóng thích từ cơ thể nói. Dao động này bình thản mà mềm mại, ấm áp như nước suối ôm lấy mọi người, khiến họ không có tâm trí phản kháng.
Đám người Doanh Thừa Phong cũng biết rõ nặng nhẹ, dù thêm một khắc cũng không muốn ở lại chỗ này. Vậy nên họ cố kiềm chế tinh thần, toàn lực phối hợp với lực lượng này.
Bạch sắc phi điểu khẽ cười, há miệng nhả ra một viên cầu màu đỏ, viên cầu sáng bóng kia lăn xuống đất rồi lẳng lặng nằm ở đó.
Đám người Doanh Thừa Phong không hẹn mà cùng nhìn vào quả cầu, không hiểu sao, vật nhỏ nhìn qua không có gì thu hút lại mang tới cho người ta cảm giác đáng sợ.
Tuy nhiên còn chưa đợi họ kiểm tra tỉ mỉ, hào quang chợt lóe, đoàn người Doanh Thừa Phong biến mất tại chỗ.
Mà trong thời khắc này, viên cầu trên đất phát ra tiếng nổ bạo liệt.
Lấy viên hỏa cầu làm trung tâm, hướng ra bốn phương tám hướng, ngọn lửa đậm đặc như có thể sánh với thần thông địa lực hủy thiên diệt địa.
Tuy sức mạnh này vô cùng khủng bố, nhưng uy lực cũng chỉ có hạn.
Sức mạnh kia nhanh chóng khuếch tán, nhưng chỉ tạo cho không gian quanh đó những dấu vết màu đỏ nóng rực thôi.
Đương nhiên, bảo vật có thể trong nháy mắt tạo ra hỏa hệ ngụy tạo trong phạm vi mười dặm cũng đã là khó gặp rồi.
Ngay cả Vua thời không, bảo vật đó cũng chỉ vẻn vẹn mấy viên thôi.
Trong luyện ngục Long tộc, ngoài cường giả Long tộc ở ngoài, được cường giả Long tộc tán thành thì sinh linh các tộc khác bị bắt sống ném vào cùng nhiều không đếm xuể.
Trong đó có rất nhiều sinh linh đã tới đây tương đối lâu, trong tình huống lẩn trốn vô vọng, họ đã đem mầm mống sinh mạng của mình gieo trồng trên đại địa, do đó có rất nhiều các chủng tộc bất đồng.
Nhưng trong các chủng tộc này, cường giả như mây. Tuy không có cách chống lại bá chủ Long tộc nơi đây, nhưng chỉ cần không đi trêu chọc long tộc thì vẫn đủ năng lực tự bảo vệ.
Mà trong đó, có vài chủng tộc hùng mạnh nhất có sự hiện hữu của cường giả bán thần.
Trong vài thời gian cố định cường giả Long tộc sẽ đi tuần tra toàn bộ thế giới, loại trừ mấy tên đặc biệt nguy hiểm.
Vì thực lực của đám người kia không tồi, hơn nửa còn bướng bỉnh không chịu thuần phục, lâu dài đã có trình độ uy hiếp tới đời sau của Long tộc.
Nếu để đám người kia giết chết hậu duệ Long tộc thí luyện thì đúng là chuyện cười cho thiên hạ.
Tuy nhiên, có thể ở trong này tu tới tiểu tử bán thần, hoặc đã có lực lượng bán thần từ trước khi vào đây thì đều là người thông minh.
Bọn họ hiểu rõ đạo lý cánh tay duỗi chỉ tới đùi. Thế nên, họ đều ru rú trong nhà, không dễ hiện ra trước mặt thế nhân.
Dù ngẫu nhiên bắt gặp thí luyện giả Long tộc, họ cũng chỉ phóng xuất khí tức bản thân dọa mấy tiểu tử kia bỏ đi.
Không có đồ ngốc nào ở đây ra tay với Long tộc, vì ai nấy đều biết, chỉ cần mình không làm gì quá phận thì không có việc gì.
Vì Long tộc là tộc rất tôn trọng chủng tộc, cửa chính của họ cũng nào cũng nguyện ý mở rộng cho các cường giả bán thần khác.
Nếu không phải ngăn cách chủng tộc, hoặc đúng hơn là cái oán niệm sâu sắc với Long tộc thì họ đã sớm gia nhập long tộc rồi.
– Rống…
Một tiếng rống hung vào phá vỡ hư không, từ rất xa truyền tới.
Trong giọng nói không ngờ lại ẩn chưa niềm vui tột cùng.
Trong luyện ngục Long tộc tất cả cường giả bán thần dị tộc có chừng hơn mười người, giữa họ nước sông không phạm nước giếng nhưng vẫn giữ mối liên hệ chặt chẽ.
Dưới sự áp bức cứng rắn mạnh mẽ của Long tộc, họ bất đắc dĩ phải lựa chọn phương thức tự bảo vệ mình.
Mà giờ phút này, tiếng rống của một vị cường giả bán thần nào đó thông qua mật thuật, nháy mắt truyền tới tâm của các cường giả bán thần còn lại.
– Hán Mật Tư, ngươi đang làm gì vậy?
– Ngươi lên cơn à Hán Mật Tư, cẩn thận lại chọc giận con giun kia.
Từng tiếng quở trách và lo lắng theo bí pháp truyền tới.
Trong luyện ngục Long tộc, nhóm bán thần dị tộc không được tự do như bên ngoài, họ phài kiềm chế tính tình, cẩn thận làm việc.
Tuy làm theo cách nhân nhượng đó giúp họ thành công bảo vệ toàn cục và tính mạng, nhưng lại mất đi sự tự tin hùng mạnh của cường giả bán thần.
Lúc cảm nhận được Hán Mật Tư như đang đang phát điện, phản ứng đầu tiên của các cường giả bán thần chính là lo lắng, thậm chí còn có cường giả lo người này tự rước lấy họa, dẫn lửa thiêu thân.
– Ha ha, các vị, mọi người biết ta nhìn thấy gì không?
Cho dù được mọi người nhắc nhở, giọng của Hán Mật Tư vẫn phóng túng như cũ.
Đám cường giả bán thần còn lại đều ngẩn ra, sau đó thì an tĩnh.
Nếu nói lần đầu Hán Mật tư bạo rống là vô ý, vậy dưới sự nhắc nhở của bao người mà vẫn làm theo ý mình, chuyện này khẳng định đã có đại sự xảy ra.
– Hán Mật Tư, đừng thừa nước đục thả câu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
– Ha ha, ông bạn già, ta vừa thấy Phất Lãng Tây Tư thống lĩnh một đám tử tôn Long tộc, hoảng sợ thoát khỏi bán thần khí khủng bố kia.
– Cái gì?
Vô số tiếng kinh hô như đồng loạt vang lên.
Số lượng cường giả bán thần dị tộc ở nơi này chiếm phần đông, có thể áp đảo hoàn toàn Long tộc. Nhưng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ, ngoài việc Long tộc có Long thần chống lưng, thì cái dãy núi khổng lồ đại địa hạch tâm khí linh kia mới là nguyên nhân khiến mọi người cảnh giác và sợ hãi nhất.
Có bán thần khí này theo dõi thế giới, những cường giả bán thần như họ không giấu nổi vị trí. Hơn nữa, bán thần khí trấn áp thế giới này còn có thực lực mạnh tới thần linh bậc thấp kém cỏi không thể so sánh.
Ở trước mặt đại địa hạch tâm khí linh, họ cơ bản không có năng lực tự bảo vệ.
Cho nên họ mới có biểu hiện thành thật như vậy.
Mà giờ phút này, khi nhận được tin tức này, họ hoảng sợ muốn chết.
– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là tên kia nâng cao thần tọa?
– Không, nếu là nâng cao thần tọa, đám Phất Lãng Tây Tư sẽ không sợ như chó nhà có tang vậy.
Hán Mật Tử nghiến răng nói.
Đột nhiên, tất cả bọn họ đều yên tĩnh lại.
Tới cảnh giới bán thần, họ đều cảm ứng được, ở nơi xa kia đang dâng lên một cỗ sức mạnh khổng lồ như muốn hủy thiên diệt địa.
Cỗ lực lượng này càng lúc càng mạnh, càng lúc càng khủng bố.
– Thần thông, đây là thần thông lực, chẳng lẽ đã có thần linh tới Long tộc khai chiến?
Mọi người phỏng đoán, rốt cuộc hiểu ra lý do Phất Lãng Tây Tư chạy trốn chật vật như vậy. Nhưng có cho họ thêm một lá gan cũng chẳng ai dám tìm hiểu tới tận ngọn.
Có thể thi triển thần thông và chiến một trận với đại địa hạch tâm khí linh, họ sao đủ sức chọc vào.
Tuy ai cũng nóng lòng như lửa đốt, song chỉ có thể lẳng lặng chờ ở đây.
May mắn họ là cường giả, sự nhẫn nại cũng không tệ, có lẽ do thời gian tu luyện lê thê cũng đủ giúp họ tính kiên nhẫn.
Rốt cuộc, hơi thở phương da dần bình tĩnh lại.
Những cường giả này đều tự thi triển thủ đoạn, cẩn thận dò xét quá khứ.
Từ đầu họ vẫn khá cẩn thận, nhưng sau mới phát hiện, nơi này đến bóng một con quỷ cũng không có.
Trận chiến phát sinh và chấm dứt thế nào, sao lại mạc danh kỳ diệu như vậy, khiến người ta không hiểu gì cả.
Tuy nhiên, lúc xác định đại địa hạch tâm khí linh bị đánh tan, các cường giả lập tức phấn khích.
Hán Mật Tư khép hờ hai mắt, lẳng lặng cảm ứng. Rốt cuộc y mừng như điên nói.
– Ta cảm nhận được rồi, ta cảm nhận cỗ lực lượng quen thuộc kia đã bị khống chế.
Dứt lời, y mở mắt nhìn thế giới này lần cuối, sau đó thân ảnh mới mờ nhạt biến mất.
Các cường giả còn lại ngơ ngác nhìn nhau, một người đột nhiên nói.
– Phải nhanh lên.
Trong nháy mắt, bọn chúng tản ra hoặc trở về tộc báo cho thân nhân bằng hữu, trong một ngày ngắn ngủi, toàn bộ cường giả trong luyện ngục Long tộc đều nhận được tin tức.
Chỉ cần tu vị đạt tới cường giả Tước vị trở lên đều lựa chọn rời khỏi luyện ngục.
Trong nửa ngày ngắn ngủi, cường giả Long tộc kiến tạo và bồi dưỡng vài vạn năm ở luyện ngục cứ như vậy mà tàn lụi.