Trong động phủ, đám Khấu Minh đang yên tâm tĩnh dưỡng mở to hai mắt, cùng kinh ngạc nhìn vào một chỗ sâu trong động phủ.
Vì bọn họ không hẹn mà cùng cảm nhận được cỗ khí tức khổng lồ không gì sánh nổi đang bạo phát.
Bọn họ đều rất quen với cỗ khí tức này. Tuy cường độ khí tức có chỗ bất đồng, nhưng trong nháy mắt họ vẫn nhận ra chủ nhân của hơi thở này là ai.
Ba người đưa mắt nhìn nhau, trong mắt họ đều có nét ngạc nhiên vui mừng.
– Ha ha, ta đã nói rồi, nhất định chủ nhân có thể đột phá.
Bá Vương ưỡn ngực, ngạo nghễ nói.
Kim Cương Vương và Khấu Minh đưa mắt nhìn y, Kim Cương Vương lại không nhịn được nói.
– Tiểu tử kia.
Ba người họ đương nhiên vui sướng vạn phần, nhưng trên đỉnh núi lúc này, Vua thời không cũng trừng mắt, khó tin thì thào.
– Tiểu tử hỗn đản này, tốc độ dùng đan dược sao có thể nhanh như vậy, chẳng lẽ hắn không muốn sống nữa.
Đan dược là vật trợ giúp người tu luyện tốt nhất, nhưng bảo vật cũng không thể dùng không hạn chế.
Theo suy đoán của y, Doanh Thừa Phong có thể hấp thu những năng lượng ẩn chứa trong số đan dược này trong vòng nửa năm và tiến giai Vương Cấp cũng là chuyện không tệ.
Nhưng biểu hiện của Doanh Thừa Phong lại khiến y giật mình kinh hãi.
Tại thời khắc này, y thậm chí còn nghi ngờ con người có tác phong điềm đạm mình quen biết kia, chắc Doanh Thừa Phong ở trong huyệt động đã nóng lòng cầu thành mà không chút cố kị, không giống với tên tiểu tử trước kia rồi.
– Ầm…
Trong huyệt động dâng lên luồng sóng xung kích hùng mạnh mà lăng liệt, luồng sóng xung kích này bạo phát ra từ cơ thể Doanh Thừa Phong, ầm ầm tràn ra bốn phía.
Ngay sau đó, trong huyệt động truyền ra tiếng nổ vang thật lớn.
Khí tức kia không ngờ lại có thể như thực chất oanh kích mạnh mẽ vào vách động, do đó mới phát ra âm thanh mãnh liệt như vậy.
Bá bá bá…
Từng lớp tro bụi phủ xuống đỉnh đầu họ. Dưới lực oanh kích khổng lồ, cả ngọn núi đã xảy ra phản ứng dây chuyền.
Ba người Kim Cương Vương ngẩn ra, ngơ ngác nhìn nhau.
Hiện nay ba người họ đều là cường giả Vương Cấp hàng thật giá thật, thế nên sau khi cảm nhận sự biến hóa trong cỗ khí tức này, bọn họ biết Doanh Thừa Phong đang nghênh đón cơ hội tấn thăng, lúc này cũng đã có hy vọng đột phá.
Nhưng bọn họ chưa từng nghĩ, lúc Doanh Thừa Phong thăng tiến lại gây ra động tĩnh to lớn như thế.
Nghe tiếng nổ ầm ầm, và những vách đá đang lay động kia, trong lòng họ cùng xuất hiện một ý niệm cổ quái.
Động phủ của Vua thời không sẽ không vì Doanh Thừa Phong mà bị phá hủy chứ.
Trên đỉnh núi, loài chim màu trắng thay đổi sắc mặt, thân hình nhoáng lên, y lập tức biến mất.
Đối với Vua thời không nắm giữ lực lượng không gian và thời gian mà nói, việc xuyên qua không gian lãnh địa của mình thật dễ dàng như người thường ăn cơm uống nước.
Ngay sau đó, y đã xuất hiện ở trung tâm lòng núi.
Trước khi y tới ngọn núi này, đã có một linh thú tước vị chiếm cứ nơi đây. Tuy nhiên, tước vị linh thú kia xem như gặp xui, động phủ lọt vào mắt xanh của Vua thời không nên đã bị tàn sát dễ dàng.
Trong hơn trăm năm, Vua thời không ngừng cải tạo ngọn núi này, ngọn núi bây giờ so với ban đầu đã có những thay đổi rất lớn.
Nhưng nếu không như vậy, Vua thời không cũng không thể cho đám người Doanh Thừa Phong ở trong này tu luyện, đột phá Vương Cấp.
Phải biết, vào thời khắc từ Đại Công Tước đột phá Vương Cấp nhất định sẽ gây ra động tĩnh lớn. Nếu ở trong huyệt động bình thường, ngay cả ngọn núi cũng không chịu được lực lượng khổng lồ tấn công mà sụp đổ.
Trước Doanh Thừa Phong, dù người hùng mạnh như Kim Cương Vương thăng tiến Vương Cấp, cũng chưa gây ra động tĩnh khiến Vua thời không khẩn trương như thế.
Nhưng giờ phút này, y đã lập tức đi tới chỗ then chốt trong lòng núi, hai đạo hàn quang trong mắt điểm vào một trận pháp trung tâm trên đất.
Lập tức, cả ngọn núi phát sáng, vô số phù văn thắp sáng như mạng nhện nhanh chóng khuếch tán.
Như trong nháy mắt, toàn bộ ngọn núi, cả trong lẫn ngoài đều sáng bừng như bóng đèn siêu cấp.
Đồng thời, linh lực thiên địa xung quanh núi lấy một tốc độ mà người ta khó tưởng tượng hội tụ về phía này, sức mạnh khổng lổ của thiên địa tận tình thêm vào ngọn núi.
– Ầm ầm ầm…
Từng loạt âm thanh như tiếng trống không ngừng truyền ra từ chỗ Doanh Thừa Phong, nhưng âm thanh như người khổng lồ đánh trống này cũng không thể lay động được ngọn núi nữa rồi.
Vì cả ngọn núi này như đã hợp thành một thể với thiên địa, khí tức Doanh Thừa Phong tràn ra ngoài, oanh kích vào vách đá chẳng khác nào oanh kích vào giữa đất trời.
Tuy Doanh Thừa Phong tài hoa hơn người, thiên tư độc nhất vô nhị, nhưng giờ phút này hắn mới chỉ tiến vào Vương Cấp thôi, thế thì sao có được uy lực lay động thiên địa.
Đến lúc này, Vua thời không mới nhẹ nhõm thở dài một hơi, trong lòng thầm mắng tên gia hỏa không giống lẽ thường này, suýt chút nữa đã phá hủy sào huyệt mình nhọc lòng bố trí.
Doanh Thừa Phong đang nhắm hai mắt đương nhiên không biết được biến hóa phát sinh bên ngoài, toàn bộ tinh thần hắn đang đặt ở việc tiêu hóa nguồn năng lượng nắm trong tay.
Dưới sự kích thích của phần lớn đan dược, chân nguyên và lực lượng tinh thần của Doanh Thừa Phong đều có bước nhảy vọt tiến bộ.
Nếu nói thân thể hắn là hồ nước lớn, vậy xung quanh hồ nước này không phải công trình xây dựng cao ngất mà là nơi hoang vu bát ngát mênh mông.
Nói một cách khác, hồ nước này có tiềm lực phát triển lên thành biển lớn mênh mông.
Chỉ cần có người không ngừng đào sâu hồ nước và rót vào số nước biển vừa đủ sẽ thành đại dương.
Ba năm tu luyện đã giúp hồ nước mở rộng tới cực hạn, vậy việc còn lại chính là rót nước biển vào.
Tinh hoa sinh mệnh Bán thần Địa Hành Long, đan dược Vua thời không ban cho chính là nguồn nước tốt nhất.
Lúc hồ nước này đạt tới độ sâu nhất định, chiều rộng cũng mở tới cực hạn, không thể chứa thêm nước nữa. Nhưng nguồn nước cứ liều mạng muốn tràn ra ngoài, còn hồ nước lại không cho phép phát sinh chuyện này.
Vì thế, hồ nước và nguồn nước bắt đầu tranh đấu kịch liệt.
Tuy nhiên, theo nguồn nước càng lúc càng nhiều, rốt cuộc có thể vượt qua sự vây khốn cực hạn của hồ nước, ầm một tiếng làm cả hồ nước nổ tung.
Nhưng, sự bùng nổ này lại là ngòi nổ giúp khuếch trương hồ nước…
Doanh Thừa Phong chỉ thấy trong hạch tâm không ngừng truyền ra tiếng nổ, giống như bên trong đang phát sinh biến hóa gì đó rất lớn.
Sau đó, hạch tâm, tinh thần và đan điền của hắn bắt đầu hút vào cơ thể một nguồn năng lượng lớn.
Lúc này, chúng biến thành động tham không đáy, bất kể có bao nhiêu năng lượng dung nhập, chúng cũng dễ dàng cất chứa.
Chỉ trong khoảnh khắc, linh lực thiên địa quanh cơ thể Doanh Thừa Phong trở nên mỏng manh hơn.
Đó cũng chính là thời khắc Vua thời không luôn chú ý quan sát nơi này biến sắc.
Linh lực thiên địa là năng lượng có mặt khắp nơi, tràn ngập trong thiên địa, loại năng lượng này rất diệu kỳ. mà mục đích cuối cùng của người tu luyện chính là muốn khống chế được nhiều linh lực thiên địa hơn nữa.
Đây là một thế giới tràn đầy năng lượng, tuy mọi người có thể thông qua bí pháp, trận đồ và thủ đoạn để gia tăng hay giảm bớt hàm lượng linh lực thiên địa ở một khu vực, nhưng quá trình này vẫn cần có thời gian vận hành.
Nhưng giờ phút này không giống vậy, linh lực thiên địa quanh cơ thể Doanh Thừa Phong như bị rút sạch, tốc độ bổ sung của thiên địa xung quanh không ngờ còn kém xa lực hấp thu của hắn.
Vua thời không lắp bắp, im lặng nhìn về phía trước.
Dù có đất đá ngăn trở, nhưng ánh mắt y như xuyên qua không gian, trực tiếp đặt lên người Doanh Thừa Phong.
Lúc này, quần áo trên người Doanh Thừa Phong đã rách nát, thân hình cao lớn ngồi ngay ngắn như núi, dương cương khí tràn ngập thân thể. Từng đạo sương mù màu trắng quanh quẩn mình hắn, đám sướng mù này không ngừng hướng thiên địa đòi hỏi, giống như linh lực thiên địa có nhiều hơn cũng không đủ cho hắn tiêu hóa.
Vua thời không do dự một chút, ánh mắt lóe lên, một trận đồ bí ẩn bố trí trong sơn động lập tức vận chuyển.
Lúc trận đồ này vận hành, linh lực quanh núi cũng có biến hóa to lớn.
Chúng điên cuồng chảy vào trong núi, dưới sự chỉ dẫn của Vua thời không mà đi tới bên Doanh Thừa Phong.
Không ngờ Đại Công Tước có hạch tâm nguyên thủy lập thể lúc đột phá lại có uy lực long trời lở đất như thế, có ai ở đây mà không muốn đoạt được.
Nhưng bọn họ biết, muốn Doanh Thừa Phong thuận lợi tiến cấp, vậy không thể thiếu sức mạnh tràn trề của thiên địa.
Thế nên, Vua thời không cũng chẳng buồn bận tâm những chuyện khác mà thúc giục lực lượng sơn mạch, bắt đầu hút lấy toàn bộ lực lượng thiên địa không chút kiêng dè.
Phương xa, vô số ánh mắt đồng loạt nhìn về.
Trong Thánh Vực này cũng có cường giả tồn tại. Lúc Vua thời không cải tạo ngọn núi đương nhiên không kinh động gì đến họ. Nhưng khi khởi động trận pháp bố trí trong núi thì Vua thời không cũng biết, bí mật y ở trong này không thể bảo lưu.
– Ầm…
Có được lực lượng mới bổ sung, cơ thể Doanh Thừa Phong như càng thêm đói khát, hắn không ngừng hút lực lượng kia vào, tận lực mở rộng tiềm năng của hạch tâm và đan điền.
Suốt một ngày một đêm, hắn đều điên cuồng hấp thu linh lực thiên địa.
Phương pháp hấp thu bá đạo này khiến Kim Cương Vương và Vua thời không đều tròn mắt líu lưỡi.
Đến lúc này, Vua thời không cũng mơ hồ dự cảm, Doanh Thừa Phong có biến hóa to lớn như vậy, hẳn là có liên quan tới hạch tâm nguyên thủy độc nhất vô nhị kia của hắn rồi.
Rốt cuộc sau một tiếng nổ vang, tốc độ hấp thu linh lực thiên địa của Doanh Thừa Phong chậm dần. Tuy nói tốc độ này cũng rất dọa người, nhưng so với lúc trước thì đúng là một trời một vực.
Lại thêm hai canh giờ, tốc độ hấp thu linh lực thiên địa càng lúc càng yếu, cuối cùng chậm rãi ngừng lại.
Vua thời không thở dài, y nhìn về phía Doanh Thừa Phong trong động phủ, ánh mắt tràn đầy vẻ cổ quái.
Lúc thăng tiến Vương Cấp lại có thể hấp thu được nhiều linh lực thiên địa như thế.
Cho dù là cường giả bán thần, chỉ e khả năng hấp thụ và thu hút linh lực thiên địa cũng không nhiều hơn hắn là bao.
Nhân vật như vậy, nếu để hắn trưởng thành sẽ đáng sợ tới mức nào.