Trong cung điện bịt kín, thoáng hiện ra một luồng sáng cường liệt.
Dường như ánh sáng này lan tỏa khắp nơi, có sức mạnh vô tận.
Hai tay Doanh Thừa Phong chậm rãi di động trong hư không, mỗi một lần di động, đều có thể tạo nên dao động sức mạnh dị thường.
Khí linh Thánh Điện hai mắt trợn tròn, nó kinh hãi hô lên:
– Thần thông, đây là thuật thần thông…
Nếu chỉ xét về phẩm chất, Khí linh Thánh Điện chỉ có cấp Vương mà thôi, thậm chí còn không phải là bán thần. Nhưng, cấp Vương nàycó sự khác biệt cơ bản với thánh khí cấp Vương thông thường.
Ở nơi sâu xa trong hạch tâm của khí linh cấp Vương này có sức mạnh của thần linh tự trồng vào.
Cho nên, mặc dù phẩm giai của nó chỉ có cấp Vương, nhưng nếu như bạo phát toàn lực, chắc chắn có thể phóng thích sức mạnh của bán thần. Hơn nữa, do trên người của nó còn có dấu vết đến từ chính thần linh, cho nên nó rất mẫn cảm đối với thuật thần thông.
Cho dù là nhân vật bán thần như Giáo Tông Bệ Hạ và Lão Cường Ni, cũng không dám khẳng định động tác của Doanh Thừa Phong có phải là thuật thần thông hay không, nhưng Khí linh Thánh Điện có thể nhận ra. Dao động sức mạnh mà lúc này Doanh Thừa Phong tạo nên, chính là sức mạnh thần thông.
Đương nhiên, Doanh Thừa Phong khống chế rất khéo léo, sức mạnh thần thông bị dẫn phát từng chút một giống như từng sợi tóc nhỏ, một chút sức mạnh thần thông có thể dùng để tạo hình linh văn, nhưng nhưng không thể dẫn tới sức mạnh hủy diệt của thần thông thật sự.
Doanh Thừa Phong nhướn mày, trầm giọng nói:
– Tiền bối, xin người buông hạch tâm ra và bảo vệ, còn nữa…
Trên mặt hắn có vẻ bất mãn, nói:
– Xin đừng làm ồn, ảnh hưởng sự tập trung của ta.
– Dạ, dạ…
Khí linh Thánh Điện vội vàng gật đầu xác nhận, vào lúc này, nó đã hoàn toàn vứt bỏ địa vị cao quý của bản thân, ở trong mắt nó, Doanh Thừa Phong giống như một vị thần linh hạ phàm, nắm trong tay sức mạnh vĩ đại của trời đất.
Do hạch tâm của Khí linh Thánh Điện bị gắn thêm phong ấn, cho nên sức mạnh của nó ở đỉnh cao của cấp Vương, thậm chí còn có thể bộc phát thần lực nhất định. Nhưng cũng chính vì như vậy, cho nên nó đặc biệt kính sợ uy năng thần thông chân chính. Sau khi cảm nhận được khí tức thần thông trên người Doanh Thừa Phong, nó liền nơm nớp lo sợ.
Doanh Thừa Phong thật sự không thể ngờ, hành động trong lúc vô tình của Trí Linh có hiệu quả không tưởng.
Có thể được Khí linh Thánh Điện toàn lực phối hợp vô điều kiện, khả năng thành công sẽ lớn hơn nhiều.
Hai tay vẫn chậm rãi di động, sức mạnh thần thông trong hư không cũng không ngừng gia tăng, trong lúc đó, năng lượng khổng lồ ngưng tụ thành một cây châm Minh Linh. Sau khi sức mạnh đạt đến cực hạn, không ngờ lại xuât hiện kỳ tích hóa hư thành thật.
Năng lượng đơn thuần hội tụ tại một nơi trong không gian nho nhỏ, độ tinh khiết của năng lượng trong khu vực này đã đạt đến mức chưa từng có.
– Hóa hư thành thật…
Khí linh Thánh Điện lại thì thào, cũng may lúc này nó nhớ kỹ lời của Doanh Thừa Phong , không dám lớn tiếng. Nhưng, ánh mắt nhìn về phía Doanh Thừa Phong của nó đã vô cùng sùng bái và cuồng nhiệt.
Hóa hư thành thật, đây là khả năng thuộc về thần linh, cho dù với khả năng của Khí linh Thánh Điện, cũng không dám hy vọng xa vời.
Ngoại trừ người sáng tạo ra nó trước đây, và thần linh vươn lên thần tọa, nó chưa hề gặp sinh linh thứ hai có khả năng như vậy.
Đến lúc này, nó cam tâm tình nguyện nghe theo Doanh Thừa Phong, không dám làm trái.
Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, trước ngày hôm nay, mặc dù trình độ đúc luyện của hắn rất cao, nhưng không thể đạt được trình độ như lúc này.
Nhưng lúc này đây, khi Trí Linh phân tích hạch tâm của Khí linh Thánh Điện, nhìn thấy rất nhiều thứ huyền ảo ở trong đó.
Một phần phong ấn mà thần linh tự tay bố trí, càng khiến bọn họ mở rộng tầm mắt.
Trong suốt năm ngày, Trí Linh thu nạp phân tích những tài liệu này, và tiếp thu một phần kỹ xảo.
Mặc dù kỹ xảo mà Trí Linh có thể chân chính vận dụng không nhiều, nhưng dù sao cũng là kỹ năng thuộc về thần linh, cho dù là những thứ bé nhỏ không đáng kể cũng đủ để mang đến biến đổi về chất cho nó.
Hóa hư thành thật chính là một trong những khả năng mà nó đạt được. Lúc này thi triển ra, không chỉ để tiếp tục uy hiếp Khí linh Thánh Điện, hơn nữa châm Minh Linh hóa hư thành thật còn có sự độc đáo đối với việc tập trung và vận dụng linh lực trời đất, đặc biệt là lúc chữa trị linh văn phía trên hạch tâm Thánh Điện, hiệu quả khi sử dụng châm Minh Linh tăng gấp nhiều lần.
Từng luồng năng lượng tràn ra, châm Minh Linh trong suốt di động từ từ mà kiên định trên hạch tâm Thánh Điện.
Chỉ có điều, mặc dù tốc độ của châm Minh Linh rất chậm, nhưng dao động năng lượng được tạo nên lại khổng lồ khiến người khác phải sợ hãi.
Khi Doanh Thừa Phong tu sửa linh văn cho bán thần khí, tuy cũng ngưng tụ được năng lượng vô cùng khổng lồ, nhưng nếu so sánh với lúc này, thì giống như kiến với voi vậy.
Suy cho cùng, thứ bay lượn trong hư không vẫn là châm Minh Linh do năng lượng đơn thuần ngưng tụ ra.
Cho dù tính năng dẫn đường của thực thể châm Minh Linh tốt hơn nữa, cũng không thể so sánh với châm Minh Linh hoàn toàn do năng lượng ngưng tụ ra.
Đương nhiên, có chút thần khí sẽ có tác dụng kỳ diệu khó tin, thậm chí còn cường đại hơn châm năng lượng. Nhưng, trang bị cấp bậc này không phải là thứ mà lúc này Doanh Thừa Phong có thể hy vọng viển vông.
“Tê tê tê…”
Từng âm thanh kì dị từ viên cầu hạch tâm Thánh Điện vang lên, cùng với âm thanh này, lập tức biểu hiện của bóng sáng hình người nổi lên từng gợn sóng quỷ dị.
Dường như thân thể mà nó sử dụng năng lượng ngưng tụ ra cũng bị ảnh hưởng lớn mà trở nên thiếu ổn định.
Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong không để ý việc này, tất cả tinh thần của hắn đều tập trung vào hạch tâm.
Trí Linh tính toán năm ngày năm đêm thật sự không thể coi thường, mặc dù không thể phân tích tất cả bí mật của thần linh, nhưng nếu chỉ muốn tu bổ thì có thể miễn cưỡng làm được.
Dù sao, trong nhiều lần hợp tác với Khí Linh Đan Lô, Trí Linh đã tiếp thu được rất nhiều kinh nghiệm, cho dù lúc đối mặt với phong ấn của thần linh, cũng không đến mức bó tay.
“Đùng…”
Sau một tiếng nổ nhỏ, bóng sáng thánh khí hình người chợt nổ tung, thân thể của nó tiêu tan vào hư không giống như một làn khói.
Chỉ có điều, chỉ sau một lát, lại lóe lên vô số tia sáng, ngưng tụ ra thân hình của nó.
Doanh Thừa Phong thở ra một hơi dài, quả nhiên không thể khinh thường phong ấn của thần linh, mặc dù khả năng tính toán của Trí Linh có thể nói là vô địch, nhưng nếu muốn tu bổ một cách thuận buồm xuôi gió, vẫn là một việc ít có khả năng thành công.
Tuy nhiên, Khí linh Thánh Điện tu luyện vô số năm, thân thể đã kiên cố như đá, cho dù khi tu bổ có xuất hiện độ lệch, tạo nên một chút hậu quả không tốt, nó cũng có thể chịu đựng được.
Có chút ngại ngùng, Doanh Thừa Phong nói:
– Tiền bối, xin lỗi.
Hắn dừng một chút, nói:
– Dù sao những phong ấn này cũng do thần linh đích thân bố trí, muốn xóa bỏ cần phải thử nhiều lần.
Khí linh Thánh Điện vội vàng lắc đầu nói:
– Doanh đại sư không cần phải khách khí, ngài chỉ cần thử là được.
Là bản thể Khí linh Thánh Điện bị phong ấn, đương nhiên nó biết những phong ấn đó có uy năng lớn như thế nào.
Doanh Thừa Phong chẳng qua là một đại sư đúc luyện cấp Vương như nó mà thôi, nếu hắn có thể dễ dàng giải trừ phong ấn này, đó mới là việc không thể tin nổi.
Doanh Thừa Phong gật đầu một cái, hai mắt khép hờ, bắt đầu trao đổi với Trí Linh ở nơi sâu trong hạch tâm.
Bọn họ trao đổi thông qua ý niệm tinh thần, trong nháy mắt có thể truyền lại vô số tin tức. Cho nên, chỉ trong một lát, Doanh Thừa Phong đã nắm rõ tình hình trước mắt.
Mặc dù trải qua năm ngày đêm tính toán, vẫn chưa hoàn toàn phân tích thấu triệt những ảo diệu trong phong ấn của thần linh.
Muốn giải trừ nó cần phải tiếp tục tìm hiểu và thử nghiệm.
Cũng may là Khí linh Thánh Điện da dầy thịt thô, sức mạnh sinh mạng vô cùng dũng mãnh, hơn nữa, đã từng chứng kiến thuật thần thông và khả năng hóa hư thành thật của Doanh Thừa Phong, nó vô cùng tin tưởng Doanh Thừa Phong. Bất kể hắn loay hoay như thế nào, nó cũng tiến hành phối hợp.
Phong ấn của thần linh giống như không có trình tự và quan hệ, nhưng lại ẩn chứa mật mã quy luật khiến người khác không biết.
Đối với những người không hiểu thuật thần thông, mật mã này giống như truyện nghìn lẻ một đêm, không thể giải thích vì sao.
Nhưng, đối với cường giả hơi thông thuộc thuật thần thông như Doanh Thừa Phong, mặc dù tổ mật mã này phức tạp và hay thay đổi, nhưng vẫn có thể hiểu được một chút gì đó
.
Ít nhất, phần cơ bản nhất, có thể hiểu và lĩnh ngộ được.
Vì thế, Trí Linh tham khảo kỹ xảo thi triển thuật thần thông, bắt đầu thăm dò từng chút một.
Năm ngày trước, chỉ là mô phỏng phá giải phong ấn của thần linh. Nhưng, bất kể nó mô phỏng giống như thế nào, vẫn còn khoảng cách rất lớn đối với phá giải phong ấn thật sự.
Mà lúc này, châm Minh Linh do năng lượng thuần túy ngưng tụ thành tiến hành sửa chữa từng chút một trên mặt hạch tâm.
Mỗi một lần di động là một lần Trí Linh tích lũy kinh nghiệm, thêm một phần số liệu vào trong kho dữ liệu của Trí Linh, giúp nó ngày càng hiểu rõ sức mạnh của thần linh. Cùng với đó, biện pháp phá giải càng ngày càng nhiều, và ngày càng tiếp cận hạch tâm thật sự.
“Đùng…”
Bóng sáng hình người của Khí linh Thánh Điện lại nổ tung một lần nữa.
Sau một lát, nó lại ngưng tụ lại, tuy nhiên lúc này, trên mặt nó chẳng những không hề bất mãn, ngược lại vui mừng như điên.
Bởi vì nó phát hiện, mặc dù bóng sáng hình người do sức mạnh bản thân ngưng tụ bị nổ tung không ít lần, nhưng khoảng cách thời gian càng ngày càng dài.
Điều này chỉ có thể chứng minh một việc, đó là đại sư đúc luyện trẻ tuổi trước mặt nó đang dần dần nắm giữ ảo diệu của thần thông.
Thậm chí nó còn có cảm giác bất cứ lúc nào Doanh đại sư cũng có thể đột phá cửa ải cuối cùng, hủy diệt hoàn toàn phong ấn đã vây khốn nó vô số năm.
Mười ngày, không ngờ lần này đã trải qua mười ngày.
Đang ở ngày thứ mười, đột nhiên đôi mắt của Doanh Thừa Phong sáng lên, hắn gầm nhẹ một tiếng, lập tức châm Minh Linh liền run rẩy vài cái.
Một điểm vỡ trên hạch tâm Khí linh Thánh Điện chợt quán thông dưới sức mạnh cường đại xuyên thấu.
Thế là, sức mạnh mênh mông giữa hai bên bắt đầu qua lại không gì ngăn cản, toàn bộ hạch tâm liền phóng thích ánh sáng rực rỡ, chiếu rọi gian phòng u ám.