“Hô…”
Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, thu lại tinh thần, mở ra hai mắt.
Thấy được chiến thuyền cách đó không xa, hắn nao nao, sau đó hỏi:
– Bệ Hạ, tiền bối, đã đến nửa tháng rồi sao?
– Đúng vậy, ngươi cảm giác thế nào?
Lão Cường Ni cường nhân nói.
Doanh Thừa Phong mỉm cười gật đầu, nói:
– Tốt lắm, những thần linh này vốn có lực lượng bất đồng, những mỗi loại lực lượng đều hết sức sâu sắc, và có được năng lượng hủy thiên diệt địa.
Giáo Tông Bệ Hạ chăm chú nhìn hắn, chậm rãi nói:
– Doanh Thừa Phong Đại Sư, vậy thì ngươi cảm thấy khi nào rèn mới tốt.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, suy nghĩ của hắn lập tức trở về trên những hài cốt thần linh thật lớn.
Di chuyển ánh mắt, hắn hơi nhíu mày, nói:
– Bệ Hạ, tiền bối, đã nhiều ngày ta kiểm tra hơn một trăm hài cốt thần linh, nhưng ta phát hiện mỗi một hài cốt đều có bất đồng. Trong đó có mấy khối xác không vẹn có thể thử, nhưng…
Nghe được lời nói khẳng định của Doanh Thừa Phong, đôi mắt ba vị cường nhân Bán Thần đều tỏa sáng.
Giáo Tông Bệ hạ và lão Cường Ni sợ nhất, chính là Doanh Thừa Phong vô lực rèn hài cốt thần linh, không thể áp chế thần linh để luyện chế ra bán thần khí siêu cường.
Mà hiện giờ, nếu Doanh Đại Sư cảm thấy có thể thử, như vậy tất cả đều có thể thương lượng.
Lão Cường Ni hít sâu một hơi, nói:
– Nhưng là cái gì.
– Nhưng ta hy vọng, có thể cho ta thời gian chuẩn bị dài hơn.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong ngưng trọng, nói:
– Nếu bắt đầu rèn, vậy thì ta hy vọng có thể thành công ngay lần đầu tiên.
Rèn bán thần khí là một chuyến tương đương hao phí thời gian, hơn nữa lúc này Doanh Thừa Phong phải rèn, lại chính là hài cốt thần linh, thậm chí bán thần khí siêu cường còn có khả năng trở thành thần khí.
Cho nên, thời gian rèn chắc chắn sẽ không ngắn.
Mà đối với hai người Giáo Tông Bệ Hạ mà nói, bọn họ không thể chịu được thất bại liên tiếp của Doanh Thừa Phong.
Nếu Doanh Thừa Phong sau hai mươi năm mới rèn ra bán thần khí khủng bố này, vậy có lẽ bọn họ cũng không có chuyện gì nữa.
– Được.
Giáo Tông Bệ Hạ quyết định thật nhanh, nói:
– Ngươi đã có nắm chắc, vậy dựa theo quyết định của ngươi mà làm.
Doanh Thừa Phong khẽ cười một tiếng, nói:
– Vãn bối tính toán từ nơi này chọn ra vài bộ hài cốt thích hợp, lấy tinh hoa trên những vật đó dung hợp lại mà rèn. Cho nên, ta phải cảm ứng với thần lực thần linh một lần.
Sắc mặt ba vị Bán Thần đồng thời biến đổi, Thời Không Chi Vương lại kinh hô:
– Ngươi điên rồi, muốn dung hợp lực lượng Thần Khu (thân thể của thần) bất đồng, làm sao có thể đơn giản như vậy.
Doanh Thừa phong cười ha hả, nói:
– Không thử một lần sao có thể thành công, hơn nữa, chỉ một lực lượng Thần Khu chỉ sợ không đủ áp chế thần lực trong hài cốt.
– Hừ, ngươi làm như vậy nhất định sẽ thất bại.
Thời Không Chi Vương khinh thường nói.
Doanh Thừa Phong sờ soạng cái mũi, trên mặt nổi lên một tia cười thuần hậu, nói:
– Tiền bối, vãn bối ngày xưa chỉ có tu vi Tước Vị, cũng đã bắt đầu rèn bán thần khí. Khi đó, cũng có người nói qua, ta nhất định sẽ thất bại.
Thời Không Chi Vương sửng sốt, hai cánh của gã vì giật mà giật, trong miệng không biết đang nói thầm gì, nhưng cuối cùng đều không nói ra.
Gã đúng là đã quên, Doanh Thừa Phong cũng không phải Rèn Đại Sư bình thường, mà chính là thiên tài thiên phú trên con đường Rèn Thuật không ai sánh được.
Lúc chỉ là Tước Vị, liền rèn ra bán thần khí.
Tuy rằng uy năng bán thần khí không được tốt lắm, còn xa mới bằng được Khí Linh Đại Hạch Tâm và bán thần khí đỉnh phong, nhưng phần thành tựu này đúng là chưa từng ai có được.
Như vậy, khi hắn tấn thăng đến Vương Cấp, cùng sau khi cảm ứng qua tất cả hài cốt thần linh, có trời mới biết hắn lại làm ra thứ đồ vật không tưởng gì nữa.
Giáo Tông Bệ Hạ cùng lão Cường Ni đưa mắt nhìn nhau, trong mắt bọn họ đều chớp động một tia hưng phấn.
Bởi vì bọn họ đã hiểu, Doanh Thừa Phong vẫn dư thừa tự tin đối với việc bắt đầu rèn bán thần khí siêu cường.
Bán thần khí này chính là mặt hàng không bình thường, nó phải có được pháp lực hùng mạnh trấn áp thần lực siêu cấp.
Trong thời đại này, ngoài trừ Doanh Thừa Phong, không còn có người thứ hai ở Vương Cấp Rèn Đại Sư có thể làm được.
Ánh mắt lướt qua, Doanh Thừa Phong nói:
– Kim Cương Vương đâu.
Lão Cường Ni chỉ một nhà kho trong chiến trường, nói:
– Kim Cương lĩnh ngộ đại địa thần lực, cho nên trực tiếp tiến vào trong đó bắt đầu tu luyện.
Lão thở dài một hơi, nói:
– Con cưng của thiên địa không giả không được, thậm chí ngay cả thay mặt kế thừa thần lực cũng có thể nhận.
Trong lời nói của lão chứa một loại cực độ hâm mộ, cơ duyên như vậy nếu cho lão gặp được, như vậy hôm nay đứng ở đây, đã không còn là Bán Thần Cường Ni, mà là một vị thần linh đã bước lên Thần Tọa.