Hắc Chướng Kỳ vốn chính là một kiện bán thần khí hàng đầu, tài liệu chính để tạo ra nó chính là hài cốt của một vị thần linh.
Sau khi được Doanh Thừa Phong tôi luyện trong mười năm, tuy nó vẫn chưa phải là thần khí, nhưng nếu ở không gian bên trong lá cờ có ẩn giấu mười vạn quỷ vật cấp Bán Thần…, như vậy uy lực nhất định sẽ không kém chút nào so với tuyệt đại đa số thần khí.
Lúc này, dưới sự thúc dục của Doanh Thừa Phong, Hắc Chướng Kỳ phóng xuất ra toàn bộ năng lượng, màn sương đen kia trong nháy mắt khuếch tán đến vô cùng, thậm chí còn bao phủ cả Thần Linh Cự Long kia vào bên trong.
Thần Linh Cự Long kinh dị nhìn xuống phía dưới, sau khi trải qua thời gian dài tiêu hao như vậy, phạm vi của màn sương đen không những không thu nhỏ đi mà ngược lại ngày càng trở nên khổng lồ hơn. Mà điều quan trọng hơn chính là thần lực của nó trong khoảng thời gian giằng co này, không ngờ đã tiêu hao đi khoảng chừng một nửa.
Đây quả thực là một việc khó có thể tưởng tượng được.
Phải biết rằng, nơi này chính là Thần quốc của nó.
Ở bên trong Thần quốc, tốc độ khôi phục thần lực của nó ngay cả so với các thần linh khác cũng có ưu thế rất lớn, nhưng lúc này không ngờ lại bị tiêu hao đến mức này, bởi vậy có thể biết vừa rồi nó đã dùng thần lực triệu hoán nhiều hỏa diễm tinh linh đến mức nào.
Nhưng, đám hỏa diễm tinh linh với số lượng khổng lồ như thế khi lao vào bên trong màn sương đen, không ngờ tất cả đều có đi mà không có về.
Giờ phút này, nó thậm chí còn hoài nghi, bên trong đám sương mù này phải chăng cũng đang ẩn dấu một vị thần linh khác.
“Hô…”
Màn sương đen khổng lồ bay lên trời, bao phủ một mảnh trời đất này.
Thần Linh Cự Long do dự một chút, cũng không có thoát ra, bởi nó muốn xem bên trong màn sương đen khủng bố này, rốt cục là có cái dạng gì tồn tại.
Đương nhiên, đó cũng là bới thân thể nó đang ở bên trong Thần quốc của mình, và đối mặt với nó chỉ là ba con kiến nhỏ.
Nếu không, nó nhất định sẽ không tùy ý để màn sương đen này chạm vào người như vậy.
Ngay khi màn sương mù đen bao phủ Thần Linh Cự Long, tên này lập tức nhận thấy rõ ràng hết thảy bên trong sương mù.
Ngay lập tức, trên người nó dâng lên từng đoàn lửa cháy đỏ tươi, bao bọc thân thể của nó lại. Đó là bởi nó chứng kiến một cảnh tượng khó tin, cho nên mới phải lập tức thúc giục lực lượng thủ hộ mạnh nhất của mình.
Bên trong màn sương đen ấy, không ngờ lại có hàng ngàn quỷ vật.
Bọn chúng gào khóc, xếp thành một trận hình quỷ dị mà huyền ảo, khó lường, đang đánh về phía Thần Linh Cự Long.
Quỷ vật tồn tại bên trong sương mù cũng không phải là một chuyện kì quái, nhưng khi ý niệm của Thần Long đảo qua đám quỷ vật này, nó cũng nhịn không nổi mà da đầu run lên vì sợ hãi.
Nơi này ít nhất cũng có mấy vạn quỷ vật, không ngờ bọn chúng đều có sức chiến đấu cấp Bán Thần.
Tuy nói thể tich giữa voi và kiến chênh lệch rất lớn, kẻ trước gần như chẳng có chút uy hiếp gì đối với kẻ sau. Nhưng, nếu số lượng đám kiến đạt đến một tình trạng khủng bố thì dù là voi cũng phải cúp đuôi mà chạy.
Huống hồ, đối với tên Thần Linh Cự Long này, vừa mới thăng cấp làm thần linh đã bị Long Tộc Tổ Thần dùng bí pháp làm ngủ say, thì Bán Thần cường nhân cũng không phải dạng con kiến mà nó có thể tùy ý xem nhẹ.
Đến lúc này, nó rốt cục hiểu được tại sao tên tiểu tử kia lại không có một chút sợ hãi nào, và vô số hỏa diễm tinh linh có thực lực Vương Cấp đỉnh phong tiêu chuẩn kia cũng không cách nào làm ảnh hưởng tới kiện bán thần khí cường đại này được.
Với số lượng Bán Thần quỷ vật như thể, đã đủ để quét sạch một Thần quốc nhỏ thời khì toàn thịnh rồi.
– Rống…!!!!!
Thần Linh Cự Long rít gào một tiếng, nó quẫy đuôi một cái, không ngờ lại không đánh mà lui.
Ngọn lửa trên người nó sôi trào, ngay cả không gian tựa hồ cũng bị ngọn lửa này thiêu đốt, tạo thành từng gợn sóng quỷ dị.
Hư không màu đen kia đột nhiên xé rách, hiện ra một cửa động thật lớn.
Là chủ nhân của Thần quốc, nó tự nhiên có thể làm theo ý mình, có thể dịch chuyển đến bất kỳ địa phương nào trong Thần quốc.
Nhưng, ngay tại thời khắc cửa động này sắp thành hình, một điểm hào quang màu vàng đột ngột bắn ra từ chỗ sâu phía trong cửa động.
Đây cũng không phải là hào quang màu vàng tinh khiết mà là một loại hỗn hợp ẩn chứa màu trắng và màu đen, đồng thời hiện lên tơ vàng sáng chói.
Khi hào quang sáng chói này xuất hiện, cửa động đang ổn định lập tức run rẩy, theo sau đó liền vỡ tan.
– Không, không có khả năng…
Thần Linh Cự Long điên cuồng hét lên, trong âm thanh của nó rốt cục xuất hiện một tia sợ hãi, run rẩy không tự chủ được.
“ Đây là lực lượng gì? Lại có thể áp chế lực lượng của Thần quốc? Không lẽ ở chỗ ba con kiến nhỏ bé kia lại ẩn dấu phân thân của một vị thần linh cường đại sao?”
“Chỉ có điều, tồn tại cường đại như thế, làm sao có thể dấu diếm được ánh mắt của Long Tộc Tổ Thần để tiến vào Long Vực?”
Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu của nó, theo sau, mấy vạn dòng khí màu đen bay ra từ đám quỷ vật kia, chúng ngưng tụ thành một đạo quang trụ ở giữa hư không, hung hăng đập vào thân thể của Thần Linh Cự Long vốn đang hồn bay phách lạc kia.
Dưới sự chỉ huy của Doanh Thừa Phong, lực lượng của mấy vạn Bán Thần cường nhân được phát ra dưới một hình thái gần như hoàn mỹ.
Cho dù cường đại như thân thể của thần linh, cũng không thể bình yên vô sự trước một kích này.
“Ba…”
Thần Linh Cự Long rên lên một tiếng, thân thể nó bị một kích này hung hăng đập bay ra ngoài, chỗ bị hắc trụ đập trúng kia bị thiếu đi một mảng lớn, hiện ra một lỗ thủng màu đen.
Tuy nhiên, khiến người ta cảm thấy quỷ dị là không có thần huyết gì chảy ra mà ngược lại, từ trên vết thương lại thấy có một dòng khí màu đen giống như loài giun, đang không ngừng ngọ nguậy.
Dòng khí màu đen này giống như loại độc dược mạnh nhất thế giới, không ngờ đang từ từ ăn mòn thân thể to lớn của Thần Linh Cự Long.
Thần Linh Cự Long điên cuồng hét lên, long lân trên người nó vỡ vụn ra, mỗi mảnh long lân đều hóa thành một đốm lửa mãnh liệt, lao vào đám quỷ vật trong hư không kia.
Những mảnh long lân này đều là chí bảo trên người Long Thần, ẩn chứa thần lực tinh thuần nhất của Long Thần, một khi nổ tung sẽ phát ra uy lực khủng bố giống như hủy thiên diệt địa.
Nhưng điều khiến Thần Linh Cự Long này cảm thấy kinh hãi chính là.
Nhóm quỷ vật kết thành đại trận này dường như đã sớm đoán trước, bọn chúng ngay tại thời khắc long lân được phóng ra này, không ngờ không tiếp tục truy kích mà lại lập tức giải tán.
Trăm ngàn phiến long lân mà nó phóng thích kia ngoại trừ bùng nổ thành vô số đám pháo hoa rực rỡ trong hư không, cũng không phát huy được một chút tác dụng nào nữa.
Đám quỷ vật này cũng không phải tản ra một cách vô nghĩa, chúng tách khỏi sự bảo hộ của màn sương đen, đáp xuống mặt đất, cả một đám hiện rõ nguyên hình.
Trong đó, chiếm đa số là lũ quỷ vật lắm đầu lắm chân, nhưng cũng có một vài quỷ vật có hình thể đặc biệt khổng lồ. Chúng đứng rải rác khắp nơi, từ trên người chúng phụt lên từng đám quỷ khí âm hàn thê lương.
Đám quỷ khí này một khi tiếp xúc với mặt đất, lập tức làm đông cứng cả dòng dung nham đang sôi trào kia.
Nhiệt độ của dung nham đủ để làm tan vàng chảy sắt, nhưng loại nhiệt độ này đối với cường nhân cấp độ Bán Thần mà nói lại chẳng thể mang đến bao nhiêu thương tổn.
Hơn nữa, dưới sự đồng tâm hiệp lực công kích của đám quỷ vật, càng ngày càng nhiều dung nham bị biến thành một bãi nước màu đen, nhiệt độ bên trong Thần quốc nhanh chóng giảm xuống rõ rệt.
Hai mắt Thần Linh Cự Long đỏ thẫm, hiện giờ nó mới hiểu được, tên tiểu tử kia không ngờ thật sự muốn rút củi đáy nồi*.
*rút củi đáy nồi: ý là giải quyết tận gốc.
Thần quốc và Thần linh có chung một nhịp thở, gắn bó chặt chẽ với nhau.
Nếu như Thần quốc bị suy yếu đi, thậm chí là bị diệt vong, như vậy cái kết cục của Thần linh cũng nhất định không thể khá hơn.
Thần quốc của nó cũng không phải là Thần quốc của Chí cao thần, dưới sự phân công oanh kích của mấy vạn quỷ vật cấp Bán Thần, toàn bộ Thần quốc cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Nếu như để mặc cho đám quỷ vật tiếp tục tàn sát bừa bãi như vậy, kết cục duy nhất chính là Thần quốc bị hủy diệt.
– Rống…!!!
Thần Linh Cự Long rống giận, khi nó rống to một tiếng này, một lượng lớn dung nham lại một lần nữa tuôn ra mãnh liệt từ trong lòng đất.
Đối với hỏa hệ Thần Linh Cự Long, dung nham này chính là căn cơ của Thần quốc. Nếu như bị tổn thất quá lớn sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với Thần quốc, khó có thể xoay chuyển được.
Nhưng tới giờ phút này, cũng không có thời gian để nó chần chừ do dự nữa.
Đại lượng dung nham lại một lần nữa bao trùm mặt đất Thần Quốc, theo sau, Thần Linh Cự Long lắc lư thân thể khổng lồ, muốn lao xuống chặn giết đám Bán Thần quỷ vật đáng giận này.
Nhưng, khi thân hình nó vừa mới nhúc nhích một chút, trong hư không liền hiện ra một đạo hắc quang cự đại, hạ xuống thẳng tắp và oanh kích lên người nó.
Hắc quang cường đại đến khó tin kia, không ngờ lại chả kém chút nào so với một kích liên thủ của mấy vạn quỷ vật.
Trên người Thần Linh Cự Long lại nhiều thêm một lỗ thủng màu đen thật lớn, nó kinh hãi ngẩng đầu nhìn xung quanh, trong mắt không khỏi toát ra một tia tuyệt vọng.
Lúc này, trong màn sương đen kia không ngờ lại xuất hiện thêm mấy vạn quỷ vật, khí tức trên thân đám quỷ vật này dường như còn cường đại hơn so với đám trước đó.
Tuy nó là một vị thần linh cường đại, nhưng dù sao cũng không phải là dạng tồn tại như Chí cao thần.
Sau khi nhìn thấy cả hơn trăm nghìn quỷ vật bên trong Thần quốc của mình, nó lập tức hiểu rõ, lần này chính mình khó thoát khỏi một kiếp này rồi.
“Ầm, ầm, ầm…”
Dưới sự chỉ huy của Doanh Thừa Phong, từng đạo năng lượng mang theo độc khí và hàn khí âm trầm oanh kích trên người Thần Linh Cự Long, mà những công kích của Thần Linh Cự Long lại bị Lang Vương Thuẫn và đại trận huyền ảo của đám quỷ vật lần lượt hóa giải.
Vết thương trên người Thần Linh Cự Long ngày càng nhiều, mà đám khí đen bên trong vết thương lại giống như giòi trong xương, qua thời gian dần thẩm thấu tiến vào sâu trong nội tạng của nó.
Nội tạng của thần linh cũng không phải phàm vật, về cơ bản sẽ không chịu ảnh hưởng của mọi chất độc trên thế gian.
Nhưng màn khí đen mà đám quỷ vật phóng ra kia dường như ẩn chứa một loại năng lượng đặc thù chuyên khắc chế thần lực.
Dưới cự ăn mòn của loại năng lượng này, cho dù Thần Long có thần lực hộ thể cũng không thể chống cự được.
Nhất là lại trong loại chiến đấu kịch liệt cỡ này, nó lại càng không có thời gian và tinh lực để xua đi loại năng lượng dị chủng này.
“Ba ba ba…”
Dung nham tuôn ra từ lòng đất ngày càng ít, mà khu vực đóng băng màu đen kia cũng càng lúc càng lớn.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Thần Linh Cự Long rốt cục há to miệng phát ra một tiếng kêu đau buồn tuyệt vọng.
Sóng âm thanh truyền đi thật xa, lạnh lẽo vang vọng khắp bên trong Thần quốc của nó.
Sau đó, vô số dòng khí màu đen tuôn ra mãnh liệt, hoàn toàn che phủ thân thể to lớn của nó.
Bên trong màu đen vô tận này, có một tia huyết quang không ngừng qua lại, đó chính là năng lượng của Bá Vương Thương, sau khi hấp thu máu tươi của một vị thần linh chân chính còn sống, nó thu hoạch được lợi ích không gì sánh nổi.
Thời Không Chi Vương và Kim Cương Vương trợn mắt líu lưỡi nhìn Doanh Thừa Phong, bọn họ cứ như vậy quan sát toàn bộ quá trình.
Doanh Thừa Phong không ngờ một mình dùng sức, ngang nhiên chém giết bên trong Thần quốc của địch nhân.
Năng lực bực này đã vượt xa khỏi nhận thức của bọn họ.
Hóa ra sau mười năm, thực lực của Doanh đại sư đã đạt tới trình độ này rồi.
Doanh Thừa Phong quay đầu cười, vung tay áo lên, nói:
– Tiếp tục cho ta.
– Vâng.
Vô số âm thanh xác nhận ầm ầm vang lên, sau đó trăm ngàn quỷ vật bên trong Thần quốc lại tiếp tục phun dòng khí màu đen lên.
Nửa ngày sau, toàn bộ Thần quốc phát ra một tiếng nổ long trời lở đất, một quốc gia tưởng chừng như không thể bị phá vỡ kia, rốt cục cũng bị hủy diệt bởi đám quỷ vật chuyên phá hoại.