Hứa Tiên Chí

Q.2 - Chương 77 - Tiểu Thanh (2)

trước
tiếp

Chỉ thấy trong bóng cây rậm rạp, đột nhiên sáng lên một đoàn quang mang màu vàng, chậm rãi hiện ra một bóng người .

Hứa Tiên chậm rãi đi ra, thản nhiên nói:

– Tại hạ Hứa Tiên, chính là bản địa Thành Hoàng ), nghe nói nơi này có người đến tu Ngũ Quỷ thuật, đặc biệt đến xem, không biết đạo hữu tôn tính đại danh gì.

Thanh y công tử cười nói:

– Thì ra là Thành Hoàng đại nhân, ta họ Thanh, ngươi gọi ta một tiếng Thanh công tử là được rồi, không biết có gì chỉ giáo.

Vài ngày trước qua Hàng Châu, xông loạn vào một quỷ sào, đánh một trận, chẳng những lông tóc không tổn hao gì, ngược lại được ngày thích luyện Ngũ quỷ Hồn luyện Ngũ Quỷ vận chuyển đại pháp. Không nghĩ tới mới vừa mới bắt đầu tu luyện, Thành Hoàng tìm tới tận cửa rồi. Chỉ này năm hồn phách nàng là tuyệt đối sẽ không buông tay đấy, trong nội tâm nàng đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cân nhắc nếu hắn dám đánh là trốn.

Hứa Tiên thấy nàng mi cong lá liễu, môi đỏ như son, cảm thấy đã khẳng định, nhưng hắn vẫn nói:

– Mời thanh công tử theo tại hạ đi một chút.

Dứt lời Hứa Tiên quay người dọc theo trong rừng tiểu đạo bước chậm mà đi.

Tiểu Thanh do dự một chút, nhưng tính tình của nàng là không sợ trời không sợ đất , cảm thấy không đi ngược lại khí thế yếu đi, cũng có chút tò mò Hứa Tiên muốn nói cái gì với mình liền đi theo.

Bạch y Hứa Tiên bay lên, trên người kim quang chói mắt, tự có một loại khí độ uy nghiêm không gì sánh được. Lại thật lâu không nói gì, chỉ nghe tiếng gió thổi vù vù. Thẳng đến tiểu Thanh chờ không kiên nhẫn thì Hứa Tiên mới lên tiếng hỏi:

– Thanh công tử nhận biết Cừu vương gia của Cừu vương phủ không?

– Quỷ lão đầu đó sao? Nhận ra, thì làm sao?

– Tại hạ có một chuyện muốn nhờ.

Hứa Tiên cũng cân nhắc rất nhiều, tiểu Thanh tính tình nóng nảy, nếu như cưỡng bức chỉ sợ tạo được phản hiệu quả, chẳng bằng dùng phuwogn pháp ngực lại.

Tiểu Thanh mở to hai mắt:

– Cầu xin ta? Cầu xin ta cái gì?

Hứa Tiên nói:

– Cừu vương phủ hôm nay là nơi thị phi, ta chỉ cầu xin thanh công tử có thể tị chi tắc cát.

Tiểu Thanh nhãn châu xoay động lộ ra một bộ dạng giảo hoạt, nàng tươi cười nói:

– Nhưng Cừu lão đầu đưa cho ta Ngũ Quỷ, không biết ngươi muốn đưa ta mấy thứ gì?

Hứa Tiên đột nhiên nở nụ cười, tuy rằng vẫn cảm thấy cực nhạt, nhưng phảng phất gian nhiều thêm vài phần nhân khí:

– Ta đưa vật này, ngày sau mới có kết quả. Nhớ rõ lời nói của ta hôm nay, tương lai ta và ngươi còn có thời điểm tương kiến, chỉ là khi đó chỉ sợ ta không hề nhận ra ngươi.

Hứa Tiên nói xong liền thuận gió bay đi.

Trong rừng trúc, chỉ còn lại có tiểu Thanh cau mày có chút không hiểu thấu, nàng tu hành thời gian ngắn ngủi, nhưng cũng biết có chút am hiểu Thiên Cơ Vận Toán của tu sĩ. Thầm nghĩ: Hứa Tiên này chẳng lẽ biết thần cơ diệu toán Nhưng chung quy là nghĩ mãi mà không rõ, dứt khoát trở về tiếp tục tu luyện Ngũ Quỷ a, về phần vậy Cừu vương phủ, nàng cho tới bây giờ cũng không để ở trong lòng.

Trong rừng trúc thổi qua một hồi gió mát khiến nơi này càng thêm đẹp và yên tĩnh, toàn bộ Rừng trúc đều trầm ngâm, tựa hồ là một bài trường ca.

Ai có thể minh bạch đâu này? Một ít đoạn quang âm trường ca câu chuyện này có thể vây khốn ai đó?

Hứa Tiên vốn muốn hướng phía trên bay đi, nhưng một quỷ sai đột nhiên chạy đến nói:

– Công tử, có phủ thiệp mời của Cừu vương .

Hứa Tiên tiếp nhận xem xét, không ngờ là Đại công tử Cừu vương phủ muốn thành hôn, mời Thành Hoàng Triệu Văn Hội kiêm Hứa Tiên hứa Hán văn đến phủ uống rượu. Hứa Tiên suy nghĩ một lát rồi thu thiệp mời vào tay áo trở lại miếu thành hoàng.

Triệu Văn Hội đã vội vội vàng vàng đuổi ra đến:

– Hiền đệ, Hồng Môn Yến này có đi hay là không?

Hứa Tiên cười lạnh nói:

– Vì sao không đi, thiệp mời này tạm đặt ở huynh trưởng tại đây, đến lúc đó huynh ngồi công đường xử án, ta đi gặp đám người, nếu như có thể thuyết phục không động đao binh, đó là không thể tốt hơn. Nếu không phải có thể, ta cũng có đối sách rồi.

Triệu Văn Hội thấy thần sắc hắn nào có nửa điểm ý tứ thuyết phục thì đành phải nói vafic câu khích lệ. Hứa Tiên lại nói:

– Hôm nay nếu không quyết đoán, huynh trưởng còn muốn nhịn cơn tức này tới bao giờ?

Triệu Văn Hội sững sờ, trong lòng của hắn như thế nào không tức giận. Mười năm này cùng vậy Cừu vương phủ xảy ra không biết bao lần xung đột. Cừu vương phủ thấy hắn mềm yếu hì lấn tới, càng ngày càng không để hắn vào mắt.

Về sau hắn tự mình đi đòi một hồn phách, nhưng ngay cả Cừu vương trước mặt cũng không gặp được, tại đại môn đợi vô ích một canh giờ, cuối cùng một cái hạ nhân tới lời nói lạnh nhạt vài câu đuổi hắn đi khiến hắn ngã ra tại chỗ, nhưng mà hạ nhân chỉ cười lạnh, một bộ dạng vô cùng khinh miệt.

Thực lực của hắn không bằng người, thì phải làm thế nào đây. Cơn tức này cũng chỉ có thể cứng rắn nuốt vào. Thiên trường địa cửu, hắn cũng vô lực, chỉ muốn tìm người gánh trách nhiệm, chính mình đầu thai đi. Hôm nay Hứa Tiên đem lời nói bộc bạch ra khiến trong lồng ngực hắn sôi trào nhiệt huyết, hắn đứng dậy đứng ở Hứa Tiên trước mặt, lạy dài nói:

– Mời hiền đệ vì ngu huynh báo mối thù này.

Hứa Tiên đứng dậy đưa tay nâng Triệu Văn Hội dậy nói:

– Thiên địa bất bình chi khí, thác chi phong lôi. Huynh trưởng hãy nhìn xem thủ đoạn của tại hạ như thế nào.

Nói lời này, trên mặt Hứa Tiên bừng bừng phong lôi mang theo cảm giác nghiêm túc.

Thiên đạo hảo sinh, vị chi thành. Thiên đạo hảo trì, vị chi trụ. Thiên đạo hảo sát, vị chi phôi. Thiên đạo hảo tẫn, vị chi không. Thành trụ phôi không tứ cảnh, dụ chi vu xuân hạ thu đông tứ quý.

Lúc này chính là ngày thu đông, thời điểm Thiên Địa khắc nghiệt, Hứa Tiên thuận theo Thiên Đạo mà đi, bên trên hợp ý nghĩa, sự tình hưng phôi không nên làm, làm việc gian như được trời trợ giúp, đúng là lý này. Hắn tu hành cũng vô cùng hữu ích, nếu là ôn hòa mà làm việc thì ngược lại không khoái.

Trong vương phủ, phủ đệ sớm đã hoang phế, ban đêm lại đèn đuốc sáng trưng, tiếng người huyên náo.

Chỗ xa xôi trong vương phủ, xung quanh không hàng xóm, về sau để cho diệt đi cả nhà, mấy trăm miệng ăn bị tru sát ở bên trong, sau này không ai dám tới gần. Phát hiện Doãn Hồng Tụ trên danh nghĩa, nhưng nàng đương nhiên sẽ không tới tại đây tìm xui, cũng chính thức ngày càng hoang phế đi.

Bên cạnh một gốc cây đào trong phế viên, một người trung niên nam nhân mặc kim Hoàng Long bào, sau lưng còn đi theo một người thanh niên mặc giáp trụ, khom người nói:

– Phụ hoàng, khỏa Định Thần Đào Mộc này dần dần mục nát, chúng ta rốt cục có thể thoát khỏi trói buộc rồi. Đại thù được báo sắp ở trong tầm tay rồi.

Hai người nói chuyện, nhưng cũng không dám tới gần quá Đào Mộc này, bởi phía dưới Đào Mộc có chôn thi thể của bọn hắn. Nguyên lai thời điểm cừu gia tru diệt cả nhà đã đào một cái hố to ở hậu viện, chôn ngay tại chỗ, bên trên mời một người tu hành, bảy Đào Mộc thành trận Thất Tinh. Bên trên có phù lục truy nã trấn áp hung lệ mới có thể phong ấn những ác quỷ này tại đây.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.