Tiên Quốc Đại Đế

Q.13 - Chương 17 - Đạo Tặc Vô Sỉ

trước
tiếp

Đây cũng là thứ mà lúc trước Diêm Xuyên cho rằng có thể chống lại sự khống chế của Mệnh Số.

Diêm Xuyên đã làm được. Phần niềm tin hy vọng này bắt đầu từ mấy trăm vạn năm trước đã lấy công bằng cho thiên hạ mài giũa. Lúc này ngọn lửa hy vọng đang bao quanh ý thức của Diêm Xuyên, chống đỡ khiến ý thức của Diêm Xuyên không bị nghẹt thở hôn mê trong biển hỗn đột của Mệnh Số.

Ở sâu trong đáy biển, trong trạng thái giống như thiếu dưỡng khí tới cực độ này ý thức, Diêm Xuyên bằng vào một phần niềm tin hi vọng này, đã không ngừng bơi về phía ngoài khơi.

Diêm Xuyên muốn cướp lại thân thể của mình, nhất định phải cướp đoạt lại.

Trong vô cực.

Thế giới Minh Hà đang chầm chậm hoàn thiện. Ba nghìn thiên đạo cắm sâu vào trong thế giới Minh Hà. Toàn thế giới Minh Hà đang phồng lên xẹp xuống, giống như tim đập.

Thế giới Minh Hà dần dần sống lại.

Phía xa của thế giới Minh Hà, một Hắc Hà hùng vĩ nằm vắt ngang qua.

Trong Hắc Hà, Minh Hà lão tổ dẫn theo một vạn phân thân, chống đỡ trước sự phá hủy của Mệnh Số. Hắc Hà cuồn cuộn, không ngừng rít gào.

Một đám cường giả tuyệt thế ở xa hơn trong thiên địa, mỗi người đều nhìn chằm chằm vào thế giới Minh Hà và Hắc Hà.

Giờ phút này, trong lòng tất cả mọi người đều khá khẩn trương.

Hành động của Minh Hà lão tổ lần này, dựa trên lí luận là có thể thực hiện được. Nếu có thể làm được, muôn dân thiên hạ có thể sẽ được cứu. Điều mọi người nỗ lực phấn đấu, chỉ một lát nữa sẽ được thực hiện?

Mọi người đều lộ vẻ khẩn trương, lo lắng Minh Hà sẽ thất bại.

Tuy rằng Phần Mộ Tiên Vương bị Minh Hà đoạt lấy tiên cơ, nhưng lúc này hắn cũng không oán hận Minh Hà, thậm chí đang chờ mong Minh Hà thành công.

Bỗng nhiên, chân mày Phần Mộ Tiên Vương nhíu lại, bất ngờ nhìn về phía thiên địa.

– Thế nào?

Đông Phương Bất Bại hiếu kỳ nói.

Phần Mộ Tiên Vương lộ ra một tia cổ quái nói:

– Lại có bọn đạo chích, xông vào cương vực Bất Tử của ta? Xem ra bọn chúng thật không sợ chết!

– Ồ?

Đông Phương Bất Bại cũng cổ quái nói.

Lắc đầu, Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói:

– Lúc này thế giới Minh Hà đang sáng tạo, không có thời gian đi xử lý. Hừ, chờ sau khi cuộc chiến này qua đi, ta muốn xem thử là ai gan to như vậy, dám xông vào vào đạo trường của ta!

Đông Phương Bất Bại gật đầu một cái. Đúng vậy. Vào lúc này, quan trọng nhất vẫn là thế giới Minh Hà. Trong nhà Phần Mộ Tiên Vương xuất hiện đạo tặc, tất cả đều là việc nhỏ.

….

Thế giới Đại Thiện, cương vực Bất Tử.

– Lớn mật! Thú hệ kim!

– Khốn kiếp!

– Đứng lại!

Tại trung tâm của cương vực Bất Tử đang hết sức hỗn loạn. Trường kiếm, trường đao, két sắt, mỏ vàng, vô số kim loại bay đầy trời.

Ầm ầm ầm!

Các loại kim loại lớn bạo phát, trùng kích bốn phương tám hướng khiến cảnh tượng hỗn loạn không thể tả.

Ầm!

Một tiếng động rất lớn phát ra. Một người kim loại khổng lồ xông ra ngoài.

– Đứng lại!

Một đám đệ tử Phần Mộ thị phẫn nộ đuổi theo.

Người kim loại khổng lồ đứng giữa không trung cười to:

– Ha ha ha ha, các vị, không cần tiễn!

Ầm!

Người kim loại khổng lồ mang theo vô số kim loại xông thẳng về phía biển rộng cách đó không xa. Trong nháy mắt hắn nhảy vào biển rộng, sau đó nhanh chóng di chuyển ở dưới đáy biển, mang theo một mỏ quặng kim loại.

Vèo!

Người kim loại khổng lồ trong chớp mắt đã biến mất không thấy bóng dáng nữa.

– Lớn mật!

– Đạo tặc vô sỉ!

– Thừa dịp gia chủ không ở dây, thừa dịp tộc lão trong tộc không ở đây, đám đạo chích vô tri các ngươi dám đến cương vực Bất Tử ta trộm cướp sao?

– Khi gia chủ trở về, chính là giờ chết của ngươi. Có dù ngươi ở trên trời dưới đất, ngươi cũng trốn không thoát!

– Ai cũng không thể nào cứu được ngươi!

Một đám đệ tử Phần Mộ thị phẫn nộ gào thét. Nhưng đáng tiếc, cho dù bọn họ phẫn nộ mấy đi chăng nữa cũng vô ích. Đạo tặc đã rời đi xa.

Tại một cương vực khác, đạo tặc chậm rãi leo ra khỏi mặt nước. Tuy nhiên, lúc này dáng dấp của hắn đã không còn là người kim loại khổng lồ nữa, mà hóa thành dáng dấp của Quỷ Cốc Tử.

Đó chính là Quỷ Cốc Tử Hắc Ám.

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám ngồi khoanh chân nhắm mắt một canh giờ.

– Ha ha ha, Phần Mộ thị được lắm. Quả nhiên cất giấu nhiều bí pháp cường hãn như vậy, không uổng công ta đi chuyến này! Cho dù đắc tội với Phần Mộ Tiên Vương thì đã sao? Ta sau này cũng không dự tính tiếp tục nằm vùng nữa. Ta về Hàm Dương, tự nhiên có sư điệt của ta bảo hộ cho ta!

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cười to nói.

Sư điệt của Quỷ Cốc Tử Hắc Ám tất nhiên chính là Diêm Xuyên.

Lúc này, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám uốn éo đầu, hài lòng.

Bỗng nhiên, chân mày Quỷ Cốc Tử Hắc Ám nhíu lại.

– Là Quỷ Cốc Tử? Đại Đế đã xảy ra chuyện sao?

Sắc mặt Quỷ Cốc Tử Hắc Ám trầm xuống.

Mà giờ phút này, Đại Tần Thành, Quỷ Cốc Tử ngẩng đầu nhìn lên trời, thông qua mệnh cách của hai người liên hệ với nhau.

– Đại Đế đã xảy ra chuyện. Ngươi mau trở về đây. Ta cần ngươi trợ giúp!

Quỷ Cốc Tử nói.

Ở thế giới Đại Thiện, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám khẽ nhíu mày, cuối cùng nói:

– Ta biết rồi. Ta sẽ trở lại ngay!

Đại Tần Thành.

– Sát Đế tiên sinh!

Quỷ Cốc Tử nhìn về phía Sát Đế.

– Chuyện gì?

Tiên sinh giúp ta đi đón một người. Hắn ở ngay Tây Ngoại Châu, cửa Hoàng Tuyền Lộ lối vào thông với dương gian thế giới Đại Thiện.

Quỷ Cốc Tử nói.

– Ồ? Ai vậy?

Sát Đế không hiểu nói.

– Ngài đi thì biết, phải nhanh lên!

Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.

Tu vi của Sát Đế mạnh nhất, tự nhiên tốc độ nhanh nhất. Sát Đế đạp không liền có thể ngang qua một cương vực. Quỷ Cốc Tử tất nhiên phải nhờ Sát Đế đi tới.

Vù!

Sát Đế nhanh chóng tiến về phía thế giới Đại Thiện.

Lúc này, quần hùng thế giới Đại Thiện, còn có các cường giả trong tộc Phần Mộ thị vẫn đang chờ đợi Phần Mộ Tiên Vương trở về. Đối với chuyện trong tộc gặp trộm, cũng không ai hay biết.

Vèo!

Sát Đế nhanh chóng tới Hoàng Tuyền Lộ tại Tây Ngoại Châu.

Mà giờ phút này, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đã từ Hoàng Tuyền Lộ tiến vào Tây Ngoại Châu.

– Sát Đế tiên sinh, ở chỗ này!

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám kêu lên.

– Ồ?

Sát Đế có chút sững sờ. Cuối cùng hắn đã rõ ràng vì sao Quỷ Cốc Tử nói đến là có thể hiểu rõ.

– Chúng ta mau trở về đi thôi!

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám nói.

– Được!

Sát Đế gật đầu một cái.

Vèo!

Hai người lấy tốc độ cực nhanh tiến về phía Đại Tần Thành.

Đại Tần Thành, trước Trung Ương Điện.

Bách thụ trùng thiên vẫn đang xoay chầm chậm. Một đám thần tử lúc này không có cách nào nhúng tay vào. Trong mắt bọn họ đều lộ vẻ lo lắng.

– Tiên sinh, làm sao bây giờ?

Minh Vương có chút lo lắng nói.

– Bình tĩnh đừng nóng. Chờ Sát Đế tiên sinh trở về, ta sẽ tiến vào tâm linh Đại Đế, cẩn thận quan sát xem tình hình của Đại Đế thế nào!

Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.

– Tiến vào tâm linh của Phụ Đế sao?

Minh Vương kinh ngạc nói.

– Mệnh cách của ta cùng Đại Đế giống nhau, cho nên, nếu như cố ý có thể thông tâm!

Quỷ Cốc Tử nói.

– Vâng!

Mọi người lúc này cũng chỉ có thể chờ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.