Đại Trăn cường thế như vậy, bọn họ làm sao chống đỡ nổi?
Quần hùng thế giới Đại Thiện cắt cứ các phương. Điều này cũng dẫn đến dân chúng thế giới Đại Thiện không có đyiwch lực hướng tâm mãnh liệt. Từ tầng dưới chót đến tầng trên cùng đều không thể kết thành một khối, vậy làm sao có thể chống đỡ với binh lực khí thế hừng hực của Đại Trăn?
Đại Trăn gần như đã nhận được thế giới Đại Ác.
Dương gian, càng không có uy hiếp. Chung Sơn căn bản sẽ không tuyên chiến đối với Diêm Xuyên. Lúc này binh lực Đại Trăn hai giới âm dương kéo tới, ai có thể chống đỡ?
Mọi người đều lộ vẻ khát khao mong chờ nhìn về phía Phần Mộ Tiên Vương.
Phần Mộ Tiên Vương nhìn mọi người, trong lúc nhất thời thần sắc có phần phức tạp.
Phần Mộ Tiên Vương cũng không ngờ được Diêm Xuyên lại binh phạt thế giới Đại Thiện.
Với tình hình bây giờ, nếu như mình không nhúng tay vào, thế giới Đại Thiện sẽ bị Đại Trăn cướp mất cũng chỉ là việc không lâu sau đó. Thậm chí lần này nếu hắn không đáp ứng, uy vọng của Phần Mộ thị trong thiên hạ Đại Thiện cũng sẽ mất đi trong nháy mắt. Thậm chí, đám quần hùng trước mắt luôn tỏ ra vâng theo lời mình, có thể lập tức mang tư tưởng muốn đầu quân vào Đại Trăn.
– Cũng được, bản tôn đi theo các ngươi một lần!
Phần Mộ Tiên Vương trầm giọng nói.
– Tạ ơn gia chủ Phần Mộ!
Mọi người nhất thời hưng phấn nói.
…
Cõi âm, Nội Bắc Châu, của Bất Tử Điện.
Mười hai đệ tử của Hoàng đã trở về. Trên quảng trường, còn vô số đệ tử Giáo trường Bất Tử đang đứng. Mỗi người đều lộ vẻ mờ mịt nhìn Bất Tử Điện.
Bên trong Bất Tử Điện, Nhạc nhi toàn thân mặc áo bào hoàng hậu Đại Trăn, cùng một đám thuộc hạ đi theo phía sau, nhìn mười hai đệ tử của Hoàng đang đứng ở trước mặt.
Mười hai người đệ tử của Hoàng vừa thấy được Nhạc nhi, lúc này thần sắc cũng cực kỳ phức tạp.
– Biết ta là ai chứ?
Nhạc nhi thản nhiên nói.
Trong đó một đệ tử trịnh trọng nói:
– Bái kiến, bái kiến… !
Nói nửa ngày, không ngờ hắn lại không biết nên xưng hô như thế nào cho phải.
– Miễn!
Nhạc nhi lắc đầu nói.
– Quan hệ giữa ta và Hoàng thế nào, các ngươi đều biết được chứ?
Nhạc nhi lại hỏi.
Người đệ tử lúc trước cung kính nói:
– Vâng, ngài và sư tôn là cùng một thể!
– Biết là tốt rồi. Bây giờ Hoàng đã tiến vào luân hồi. Ta đã nói chuyện với nàng. Nàng cũng đã đồng ý!
Nhạc nhi nói.
– Đồng ý cái gì?
Mọi người có phần sững sờ hỏi.
– Đưa Nội Bắc Châu nhập vào lãnh thổ Thiên giới Đại Trăn!
Nhạc nhi trầm giọng nói.
– Cái gì?
Sắc mặt mọi người biến đổi.
– Hoàng không có cách nào phân thân. Ta thay nàng hạ lệnh, để các ngươi chấp hành. Quan viên Đại Trăn, ta đã dẫn đến một nhóm người. Phía sau vẫn còn người đang đi tới. Các ngươi chỉ cần phối hợp với những quan viên Đại Trăn này là được!
Nhạc nhi nói.
– Không, làm sao có thể như vậy được. Đây là Nội Bắc Châu của Giáo trường Bất Tử, là do chúng ta đã dốc sức làm ra!
Người đệ tử kia kêu lên.
– Ừm?
Nhạc nhi trừng mắt.
Mọi người nhất thời không dám nói lời nào nữa.
– Yên tâm, lần này chiêu nạp bách tính Nội Bắc Châu, là bởi vì có chuyện quan trọng phải làm, có chút bất đắc dĩ. Diêm Xuyên đã đáp ứng chờ tương lai sẽ hoàn trả lại một châu cho các ngươi!
Nhạc nhi trầm giọng nói.
Mọi người vẫn có chút bất mãn.
– Tốt, Hoàng đã đáp ứng. Hiện tại ta ở nơi này đã có thể đại diện cho Hoàng. Thế nào, các ngươi còn người nào muốn phản đối hay không?
Nhạc nhi trầm giọng nói.
Mọi người giằng co một hồi, cuối cùng trịnh trọng nói:
– Vâng!
– Ta biết các ngươi không cam tâm. Nhưng cũng không phải là lúc nhìn vào hiện tại. tThiên hạ sắp bị tiêu diệt tới nơi. Các ngươi cứ cố giữ lấy một châu thì có tác dụng gì? Hoàng đã quá nuông chiều đối với các ngươi rồi!
Nhạc nhi lạnh lùng nói.
Trên mặt mọi người thoáng chốc cứng đờ. Cuối cùng bọn họ nói:
– Mong người yên tâm, chúng ta sẽ toàn lực phối hợp!
– Được. Trong khoảng thời gian này, ta tạm thời ở lại nơi này!
Nhạc nhi trầm giọng nói.
– Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Nhạc nhi và Hoàng là một người, nhưng lại không phải là một người. Mối quan hệ cực kỳ phức tạp. Điều này khiến mọi người không thể không đối xử chu đáo.
– Đi thôi!
Nhạc nhi thản nhiên nói.
….
Dương gian. Hàm Dương Thành.
Tại thư phòng của nhân thân Diêm Xuyên.
– Đại Đế, đã bắt đầu thu lấy Hoàn Đông Bắc Châu. Ngoại trừ cương vực Đông Phương, chuyện thu lấy các cương vực khác tất nhiên cũng sẽ không cần thời gian quá lâu!
Lã Bất Vi cung kính nói.
– Được!
Nhân thân Diêm Xuyên gật đầu một cái.
– Đại Đế, Chung Sơn toàn lực phối hợp. Vậy muôn dân thiên hạ đã có thể điều động được hơn nửa. Bây giờ, các thế lực lớn trong thiên hạ chỉ còn dư lại một Tây Ngoại Châu, Thiên giới Đại Chu. Đại Đế, có cần nạp lấy hay không?
Lã Bất Vi trịnh trọng nói.
– Thiên giới Đại Chu? Võ Chiếu sao?
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.
– Vâng!
Trong mắt Lã Bất Vi chợt hiện lên một ánh sáng lạnh. Một sự lạnh lùng đối với Đại Chu.
Lúc này, bước chân của Đại Trăn đã quét ngang thiên hạ. Thiên giới Đại Chu độc chiếm ba mươi sáu cương vực. Cương vực quá lớn.
– Tọa trấn Đại Chu không phải là Võ Chiếu!
Hai mắt nhân thân Diêm Xuyên híp lại.
– Thần biết, là Hồng Quân. Nhưng, từ lúc Hồng Quân giả chết, sau đó cũng chưa từng xuất hiện. Ngày xưa hắn chỉ có thực lực thập ngũ trọng thiên. Cho dù hắn lại xuất hiện, vậy cũng không có cách nào ngăn cản bước chân của Đại Đế?
Lã Bất Vi cau mày nói.
– Ngươi đi xuống đi. Trẫm cần suy nghĩ một chút!
Nhân thân Diêm Xuyên lắc đầu nói.
– Vâng!
Lã Bất Vi chỉ có thể cảm thấy bất đắc dĩ.
Lã Bất Vi rời khỏi, nhân thân Diêm Xuyên ở trong thư phòng, nhắm mắt có phần trầm tư suy nghĩ.
Nhân thân Diêm Xuyên đã xác nhận Hồng Quân không chết. Tại Tử Tiêu cung còn có vô số con giun sống.
Nhưng Hồng Quân rốt cuộc mưu cái gì? Hắn làm sao có thể giữ được bình tĩnh như vậy? Càng giữ được bình tĩnh, chứng tỏ tính toán của hắn càng lớn.
– Vô Địch!
Nhân thân Diêm Xuyên khẽ kêu lên.
Vù!
Đột nhiên một bóng đen xuất hiện ở trong thư phòng.
– Đại Đế!
Bóng đen cung kính nói.
– Trẫm vẫn nghi ngờ, tại sao Hồng Quân lại coi trọng Võ Chiếu như vậy? Thậm chí ở địa cầu ngày xưa, hắn còn khiến nàng thành tựu làm nữ đế. Có thể chúng ta đều xem thường nữ nhân này. Ta cần Bổ Thiên Các một lần nữa vào Tử Tiêu cung, điều tra tất cả tin tức về Võ Chiếu. Cho dù tìm ra lăng mộ giả của Võ Chiếu, cũng phải tìm cho trẫm một ít manh mối. Trẫm sẽ bảo Đông Phương Chính Phái khống chế thời gian trong Tử Tiêu cung, các ngươi đi nhanh về nhanh!
Nhân thân Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
– Vâng!
…
Cõi âm, Tây Ngoại Châu.
Phần Mộ Tiên Vương dưới sự bao quanh của một đám cường giả tuyệt thế thế giới Đại Thiện, đi tới tiền tuyến của chiến trường.
Tiền tuyến nằm bên trên một hòn đảo bay cực lớn.
Cương thi Diêm Xuyên ngồi ở bên trên long ỷ, ngự giá thân chinh, tất có có mưu sĩ điều khiển thiên quân vạn mã. Diêm Xuyên lấy thân đế vương, khích lệ sĩ khí toàn quân.
Bên trên long ỷ, hai mắt cương thi Diêm Xuyên híp lại, thấy được Phần Mộ Tiên Vương đứng ở trên đỉnh một ngọn núi phía xa.