Diệp Húc không nói gì mà chỉ đánh nát đầu Nhiên Mi Lão Phật, đem lão Phật này đánh về nguyên hình. Nguyên bản Nhiên Mi Lão Phật trải qua việc được Phật quang của đại Phật kia gia trì, thương thế đã khỏi hẳn, tu vi bình phục, mà Vô Tướng Hoàng Phật là nỏ mạnh hết đà, chắc chắn sẽ không phải đối thủ của Nhiên Mi…
Nhưng mà Diệp Húc bắn ra một chỉ phát nát đầu Nhiên Mi Lão Phật, lại đem y đánh thành trọng thương, tình hình lại nghịch chuyển.
Đại Phật kia không khỏi giận dữ, quang hoàn đầy trời phía sau rung chuyển, từng Phật Đà mở miệng giận dữ mắng mỏ, làm như muốn hàng yêu trừ ma.
Đại Phật tức giận, chư thiên biến sắc, một bàn tay hướng Diệp Húc áp tới.
Diệp Húc ngồi ngay ngắn bất động, mỉm cười nói: Từ Vân Phật Tổ, các hạ động cái liền ra tay đả thương người, cũng không đúng với Phật Môn từ bi.
Phía sau hắn có nhiều Thần Vương, Vu Tổ, Thánh Hoàng nhất tề mở miệng gầm lên, toàn thân tu vi phập phồng, không ngừng tiến vào thân thể Diệp Húc.
Đại phật nộ thét lên: Phật Tổ cũng có lúc phẫn nộ, Phật tổ giận dữ, liền muốn hàng yêu trừ ma!
Diệp Húc từ từ nâng tay, nghênh đón kim thủ của đại Phật, nhất thời làm cho Phật quang Phật âm đầy trời, tiêu tán hết thảy.
Đại Phật không khỏi lắp bắp kinh hãi, gã chính là thủ tịch đại đệ tử của Phật đế Đại Thế Tôn trong Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư. Từ Vân Phật Tổ, lại tự xưng Từ Vân Quang Phật, đã tu luyện tới cảnh giới Đế Quân, bởi vậy mới có thể được xưng là Phật Tổ.
Thực lực của gã ở bên trong Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư cũng là người nổi tiếng, xưng Phật làm tổ, không nghĩ tới dưới một kích, thế nhưng không thể mảy may lay động được Diệp Húc!
Người này lợi hại!
Từ Vân Phật Tổ trong lòng thất kinh: Hắn có nhiều Thần Vương, Vu Tổ, Thánh Hoàng gia trì, mà này ta không có mang những Phật Đà, Bồ Tát cùng tôn giả đầu nhập ta, chỉ sợ không phải là đối thủ của hắn.
Tu vi gã tinh xảo, Phật hiệu tinh thâm, thấy không thể làm gì Diệp Húc, liền đem lửa giận áp xuống. Ngoài cười nhưng trong không cười nói: Cư sĩ ra tay đối phó đệ tử Đại Thế Tôn như vậy, chẳng lẽ không sợ Đại Thế Tôn tìm tới Thần Vương?
Từ Vân Phật Tổ. Ta không nhìn được nhất là chuyện không công bằng. Nếu có chỗ nào mạo phạm, xin thứ tội.
Diệp Húc chụp một chưởng về phía Từ Vân Phật Tổ, cười nói: Đại Thế Tôn làm Phật đế, trí tuệ cao siêu. Tứ đại giai không, há có thể vì những việc vặt này, mà tới tìm Diệp mỗ gây chuyện?
Thiện tai thiện tai.
Từ Vân Phật Tổ hai tay hợp thành chữ thập, đón đỡ một kích này của hắn, khí huyết quanh thân cơ hồ bị một chưởng này của Diệp Húc đánh cho sôi trào. Từng vòng luân quang vỡ vụn. Từng đại Phật đều phát toái, hóa thành hư vô, lại cười nói: Từ Vân lỗ mãng, còn chưa từng thỉnh giáo tôn tính đại danh của cư sĩ.
Đại Lực Thần Vương đứng ở bên trong thần văn phía sau Diệp Húc, kêu lên: Cho lão Phật nhà ngươi biết, lão gia nhà ta chính là người đứng đầu Chu Thiên Thần giới, Ngọc Hư Thần Vương, nay thống ngự Chu Thiên Thần giới, ngang hàng với Phật tổ bên Phật giới các ngươi !
Ngọc Hư Thần Vương? Người đứng đầu Chu Thiên?
Từ vân Phật tổ bị một chưởng của Diệp Húc chấn cho khí huyết sôi trào, trong lòng ngạc nhiên: Có thể trở thành người đứng đầu Thiên giới, đều có cấp bậc Đế Quân, vị này Ngọc Hư Thần Vương này chỉ là một Thần Vương, vậy mà có thể thống ngự một phương Thiên giới! Ly Hận Thiên Chủ cùng ba vị Đế Quân người lợi hại bực nào, hắn thế nhưng có thể ngồi ngang hang với ba lão hồ ly kia, hơn phân nửa là một nhân vật lợi hại!
Gã biết đám người Ly Hận Thiên Chủ, nhưng Đại Tây Thiên cách Ly Thiên giới cực kỳ xa xôi, tin tức có khác biệt, không biết nay Thiên giới nhân tài xuất hiện lớp lớp, lại xuất hiện thêm ba vị Đế Quân, hơn nữa còn có vˠThần Vương Diệp Húc này.
Giữa ta cùng với người này hơn phân nửa ở sàn sàn ngang nhau, dù cho xuất nội tình ra hết có thể thắng hắn, chỉ sợ cũng sẽ bị thương nặng.
Ánh mắt Từ Vân Phật Tổ chớp động, chần chờ một lát, thầm nghĩ: Ta lần này phụng mệnh Đại Thế Tôn đến đây, sống chết của Nhiên Mi cũng không quan hệ cùng ta.
Gã cười ha ha, thân hình đột nhiên rời xa, cùng Diệp Húc ngăn cách vô số không gian, cất cao giọng nói: Ngọc Hư Thần Vương, nếu là một trận chiến công bằng, ta và ngươi đều không nhúng tay vào, như thế nào?
Diệp Húc cũng không có nắm chắc có thể bắt được người này, mỉm cười, dừng tay không đánh nửa.
Hai vị cự đầu mục quang sáng ngời, nhìn về phía trong sân chiến.
Trận chiến giửa Vô Tướng Hoàng Phật cùng Nhiên Mi Lão Phật rất nhanh kết thúc, lão Phật bị Vô Tướng Hoàng Phật đánh nát Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư sau lưng, đập bể kim bát, hòa tan kim sa, vô cùng thê thảm, lại bị sinh sinh trấn áp.
Nhiên Mi Lão Phật chỉ còn lại một khối thân thể không đầu, quần áo rách nát. Diệp Húc bấm tay bắn ra một chỉ phát nát đầu lâu của y, dù cho thần thông y quảng đại thế nào thì cũng không cách nào chữa trị thân thể, tái sinh đầu mới được.
Nhưng mà Nhiên Mi Lão Phật cũng có chút thủ đoạn, trên bụng sinh trưởng ra một gương mặt, kêu lên: Sư huynh cứu ta!
Từ Vân Phật Tổ ánh mắt lóe lên, nhẫn nại kiềm chế, không có ra tay.
Vô Tướng Thần Vương đại thù đã báo, thật đáng mừng. Diệp Húc cười nói.
Vô Tướng Hoàng Phật chắp tay cảm ơn với hắn, nói: Đa tạ Thần Vương tương trợ. Nay ta liền đi Hải Nhãn trước, đem Nhiên Mi trấn áp vạn năm.
Vô Tướng Thần Vương có điều không biết, Hải Nhãn đã bị Đế Tử Thương lấy đi, luyện thành một kiện vu bảo.
Diệp Húc cười tủm tỉm nói: Nếu Thần Vương không có chỗ trấn áp lão Phật này, không ngại giao cho ta xử trí.
Vô Tướng Hoàng Phật đang phát sầu vì không có biện pháp xử trí tốt Nhiên Mi Lão Phật, nếu giết, sẽ là đồng môn tương tàn, Từ Vân Phật Tổ ước gì tìm được nhược điểm của gã, chèn ép địa vị gã.
Nếu thả, gã càng không cam lòng.
Giao cho Ngọc Hư Thần Vương xử trí, quả thật làm người yên tâm.
Vô Tướng Hoàng Phật đem Nhiên Mi Lão Phật giao cho Diệp Húc, trầm giọng nói: Tại hạ từng nói qua muốn nhốt hắn vạn năm, ăn miếng trả miếng. Thần Vương nhốt y vạn năm, vạn năm sau, kính xin thả hắn ra.
Diệp Húc mỉm cười, giao Nhiên Mi Lão Phật cho Đại Lực Thần Vương, nói: Áp giải xuống, để cho y giúp lão gia đốt lô đốt lửa, vạn năm sau, lại thả y ra.
Đại Lực Thần Vương lĩnh mệnh, áp giải Nhiên Mi Lão Phật tới trước Chu Thiên Thần Vương phủ. Con ngươi Hao Thiên Khuyển đảo một vòng, nó hấp tấp đuổi theo, kêu lên: Đại Lực Thần Vương, ngươi vừa mới nói đánh chết cho chó ăn, nói chuyện cũng không thể không giữ chữ tín được!
Đại Lực Thần Vương cười nói: Ngươi đừng vội, chờ vạn năm sau, đợi vạn năm sau lão gia cho hắn tự do, ta cùng mấy vị Thần Vương khác canh giữ ở ngoài cung, chỉ đợi hắn ra ngoài, liền loạn quyền đánh chết, cho ngươi ăn no.
Hao Thiên Khuyển mặt mày hớn hở, Nhiên Mi Lão Phật lại tức chết đi được, giận dữ kêu lên: Các ngươi còn không bằng đem Phật gia trấn áp trong Hải Nhãn đi!
Từ Vân Phật Tổ chân mày run run, ha ha cười nói: Ngọc Hư Thần Vương, ngươi đem Nhiên Mi sư đệ trấn áp, sẽ thật đắc tội với Đại Thế Tôn.
Diệp Húc mỉm cười, thản nhiên nói: Từ Vân Phật Tổ, các hạ đến Cửu Thiên Thần Giới ta đây, không phải vì liên quan đến cuộc tỷ thí này chứ?
Ngọc Hư Thần Vương đoán không sai. Lần này Vô Tướng cùng Nhiên Mi quyết đấu, Từ Vân chỉ là ngẫu nhiên gặp được. Ta tới lần này, cũng là phụng mệnh sư tôn mà đến.
Từ Vân Phật Tổ lộ ra bí hiểm sắc, lại cười nói: Đại Thế Tôn lệnh ta mang đếnkiện bảo vật, thỉnh chư vị cường giả Cửu Thiên Thần Giới xem qua. Ngọc Hư Thần Vương mời xem.
Hắn đột nhiên đứng dậy, cung kính hướng hư không thi lễ: Mời bảo bối hiện thân.
Một tiếng chuông vang lên, chấn động Cửu thiên. Chỉ thấy hư không vỡ ra, một cái chuông vàng phong cách cổ xưa cao không biết bao nhiêu vạn trượng từ từ theo một hư không khác tiến vào Chu Thiên Thần giới. Diệp Húc cùng nhiều Thần Vương thậm chí cảm giác được, thiên địa đại đạo của Chu Thiên Thần giới đang kịch liệt đối kháng cùng với đại đạo của cái chuông vàng này!
Phía trên chuông vàng, rải rác các cảnh tượng kỳ dị như Phật Đà, Đại Thế Tôn, Bồ Tát, Phi Thiên, Thiên Long, Dạ Xoa, Tu La, Đế Thích Thiên, chất chứa đại đạo mênh mông của Phật giới Tam Thập Tam Thiên Khư, trấn áp hết thảy!
Chứng đạo chi bảo?
Diệp Húc cùng nhiều Thần Vương trong lòng cả kinh. Chuông vàng này tràn ngập đại đạo vô hình rất phong phú có thể so với cả một Thiên giới, có thể chống lại cùng thiên địa đại đạo của Chu Thiên, chỉ có chân chính chứng đạo chi bảo, mới có uy thế bực này!
Chứng đạo chi bảo Diệp Húc gặp qua rất nhiều, nhưng phần lớn đều là mảnh vỡ và hài cốt. Mặc dù là Bảo Liên Phong Thần Lục Đạo bia trong tay Đế Tử Thương, cũng rách nát tung toé, không còn uy năng như trước nữa. Chứng đạo chi bảo đầy đủ lại là ở trạng thái toàn thịnh, hắn vẫn là lần đầu nhìn thấy!
Loại uy áp này, khủng bố giống như đối mặt với chứng đạo Ma Thần Hoàng vậy!
Uy năng của nó truyền khắp Cửu Thiên Thần Giới, ở mọi nơi đều có thể cảm nhận được hơi thở đại đạo không gì so sánh nổi kia. Thậm chí ngay cả các cao thủ Cửu Thiên Thần Giới khác cũng bị chuông vàng này kinh động, khó có thể trấn định!
Đại Đại Thế Tôn lệnh Từ Vân Phật Tổ mang chuông vàng này đến đây, rốt cuộc là có ý gì? Chẳng lẽ Đại Đại Thế Tôn thấy Cửu Thiên Thần Giới ta không có Thiên đế tọa trấn, chuẩn bị giết đến Thiên giới, nhất thống Chư Thiên?
Trong lòng mọi người thầm nói: Chẳng lẽ Đại Đại Thế Tôn cũng chứng đạo rồi, nếu không làm sao có thể luyện chế ra một cái chứng đạo chi bảo như vậy?
Thiên giới cùng Phật giới đều không phải cùng một thể, hai thế lực lớn thường xuy tranh đấu, tranh đoạt với nhau. Trước kia không chỉ một vị Đại Đại Thế Tôn có ý đồ nhất thống cửu thiên, mà Thiên giới cũng không thiếu Thiên đế có hùng tâm bừng bừng, ý đồ thâu tóm Phật giới.
Từ Vân Phật Tổ cười ha ha, thanh âm theo tiếng chuông truyền khắp Cửu Thiên, cất cao giọng nói: Thương Thiên Đế Tôn đã chết, Cửu Thiên Thần Giới vô chủ, Đại Đại Thế Tôn từ bi, không đành lòng nhìn đến Thiên giới chinh chiến nliên miên, sinh linh đồ thán, đặc biệt lệnh ta mang chiếc Thế Phật Kim Chung này đến. Nếu Cửu Thiên Thần Giới không ai có thể gõ vang chung này thì thôi, nếu không người nào có thể gõ vang chung này, Đại Đại Thế Tôn sẽ đích thân giáng xuống, vì nhiều sinh linh của Cửu Thiên Thần Giới, gõ chuông vàng này, để cảnh tỉnh thế nhân!
Đại Đại Thế Tôn khinh người quá đáng!
Minh Đường Thần Vương bực tức nói: Y đưa tới khẩu phá chung này, chẳng lẽ là tính cho chúng ta chăm sóc người thân trước lúc lâm chung à?
Thần Vương khác cũng lòng đầy căm phẫn, trong lời nói Từ Vân Phật Tổ có chuyện, nếu không người nào có thể gõ vang cái chung này, Đại Thế Tôn sẽ đích thân đến, vì tất cả cường giả Cửu Thiên Thần Giới gõ chuông tang này, nhất thống Thiên giới!
Điển Thông Thần Vương bước ra khỏi hàng, căm phẫn nói: Lão gia, nay Đại Đại Thế Tôn không có ý tốt, khinh Thiên giới ta không người, ta nguyện ý ra tay, gõ vang cái khẩu phá chung này, để tên tặc ngốc này xem!
Bình tĩnh đừng nóng vội, trước chờ mấy vị sư huynh khác đến đã, sau đó thương nghị tiếp.
Diệp Húc mặt sắc mặt ngưng trọng, đem áp chế phẫn nộ của các Thần Vương. Phật giới Đại Thế Tôn đưa tới chiếc Thế Phật Kim Chung này quả thực không có ý tốt, cố ý vũ nhục năng lực của cường giả Cửu Thiên Thần Giới.
Nhưng ngoài ra còn có một tầng hàm nghĩa khác trong đó, chính là y muốn nhìn xem bên trong Cửu Thiên Thần Giới có cường giả để cho y cảnh giác hay không!
Thế Phật Kim Chung dư âm lượn lờ, thật lâu mới dừng, bình tĩnh trở lại, lẳng lặng treo ở phía trên vòm trời.
Bất luận kẻ nào xúc động cái chung này, đều sẽ cùng với chứng đạo chi bảo này đối kháng một lần. Chỉ sợ ngay cả Thần Vương cũng khó có thể chống cự được phản kích của chứng đạo chi bảo này, bị chấn nát dễ dàng, hóa thành bột mịn!
Nhưng nếu là có thể gõ vang cái chung này, liền có ý vị người đó có thực lực phi phàm, làm cho Phật giới Đại Thế Tôn biết được mạnh yếu của đối thủ, cân nhắc Thiên giới có tiền vốn chống lại Phật giới hay không, có thể nói là đa mưu túc trí!
Trên mặt Từ Vân Phật Tổ tươi cười: Ngọc Hư Thần Vương, ngươi là người đứng đầu Chu Thiên, sao không thử một lần xem có thể rung Kim Chung của Đại Thế Tôn hay không?