“A Tị hoàng tuyền đồ!”
Rắc! Một tiếng nổ vang lên, cuối cùng Lạc Bắc cũng thoát ra khỏi sự trấn áp của những dải sáng.
Không cần nhìn Lạc Bắc cũng biết Hàn Huyết Y đã tới.
Oành oành oành.
Hạt châu ánh sáng của Nhã Dịch thần quân nổ tung tản ra vô số quầng lửa va chạm với những ngọn núi xương và dòng nước màu vàng.
– Nhã Dịch thần quân! Để ta đối phó với người này. Ngươi cùng với Thiên Hư sơn chủ tiêu diệt Lạc Bắc.
– Mịch La! Cẩu Hoặc sơn chủ. Các ngươi cùng nhau chặn đánh Yêu vương liên thai.
Cửu Cung thần quân lập tức hét lên.
Theo tiếng hét của y một cái đại trận hình bảo tháp chín tầng xuất hiện, đồng thời y cũng lấy ra một cái pháp bảo tản ra những vòng Phạn âm cùng với những đóa hoa sen trắng liên tục tấn công những ngọn núi bằng xương trắng khổng lồ.
Pháp bảo của người tu đạo Thiên Lan hư không cũng ít như người tu đạo thời cổ. Tuy nhiên đám người tu đạo như Cửu Cung thần quân đều là những nhân vật kiêu hùng của Thiên Lan hư không tương đương với mấy tông chủ, tông môn khiến cho pháp bảo có nhiều. Cái pháp bảo hình cái bát của y dường như là thánh bảo phật môn chuyên khắc chế pháp bảo ma môn. Hoàng tuyền thi thủy của Hàn Huyết Y thì chuyên phá chân nguyên pháp bảo tuy nhiên bây giờ nó dâng sóng tấn công cũng không phá được những đóa sen trắng kia.
Nhất thời, Hàn Huyết Y bị Cửu Cung thần quân chặn lại không thể cứu viện.
– Hoa Bạch Linh! Chung Yếu Ly! Các ngươi nhanh chóng đi giúp Lạc Bắc.
Trong đoàn người Huyền môn, đám người Hiểu Thiện chân nhân cũng nhận ra Lạc Bắc đang bị thương không phải là địch thủ của Thiên Hư sơn chủ và Nhã Dịch thần quân.
Oành oành
Lại một đạo tiễn quang lao ra. Lần này ba nhân vật cấp sơn chủ của Thiên Lan hư không đều bị đẩy văng, miệng phun máu. Nhưng với sự liên thủ của họ vẫn chặn được một đòn của thần cung Toái Hư.
– Thả Thú phó.
Một tên sơn chủ điều khiển một cái đỉnh bốn chân kinh hãi, phất tay ra lệnh.
– Cái gì kia?
Hoa Bạch Linh và Chung yếu Ly cùng với mấy người tu đạo Nguyên Anh của Huyền môn chính đạo vừa mới lao ra thì thấy vô số những dòng sóng khí ập tới.
Từng làn sát khí tối đen đó tản ra từ một đám quái vật đang gần rống.
Đám quái vật đó có thân người nhưng đầu lại rất khủng bố, hình dạng kỳ lạ. Có con có hơn mười cái vòi nhìn như một con bạch tuộc. Có con đầu vỡ nát nhìn như cánh hoa, thè cả cái lưỡi dài.
– Đó là người tu đạo nửa người nửa thú bị người tu đạo Thiên Lan hư không sử dụng Thú Nguyên Phù tạo ra.
Trong Yêu vương liên thai, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt đều cảm thấy ớn lạnh.
Sau khi sử dụng thần cung Toái Hư liên tục trong hai lần, với tu vi hiện tại của Tô Hâm Duyệt còn có thể sử dụng được thần cung Toái Hư một lần nữa. Nhưng trong hoàn cảnh chân nguyên không đủ, uy lực của thần cung Toái Hư cũng giảm đi nhiều. Hiện tại thậm chí Tô Hâm Duyệt không dám sử dụng vì lúc này Lạc Bắc đang bị Nhã Dịch thần quân và Thiên Hư sơn chủ bao vây. Chưa nói vẫn còn U Minh huyết ma không biết đang trốn ở chỗ nào. Tô Hâm Duyệt giữ lại một mũi tên để giúp đỡ cho Lạc Bắc.
– Thái Thúc! Chúng ta phải nghĩ cách tiêu diệt người khống chế đám quái vật của Thiên Lan hư không.
Hoàng Sa thần đao của Nạp Lan Nhược Tuyết đột nhiên lóe lên chém chết một người tu đạo hóa thú xông tới đầu tiên. Tuy nhiên y chợt vung tay phóng ra một tia sáng đen va chạm với Hoàng Sa thần đao, nhưng cũng làm cho Nạp Lan Nhược Tuyết cảm thấy nó bị rung mạnh.
Người tu đạo hóa thú không ngờ hợp nhất lực lượng bản thân với yêu thú lại làm một tương đương với người tu đạo Nguyên Anh sơ kỳ.
Hơn trăm người tu đạo Nguyên Anh sơ kỳ tham gia trận chiến khiến cho tình hình thay đổi ngược.
Nạp Lan Nhược Tuyết cũng biết đám người tu đạo hóa thú đã hoàn toàn biến thành quái vật nhưng ít nhất nếu mất đi người khống chế, chúng cũng không phân biệt được đâu là địch đâu là ta, tấn công cả người tu đạo của Thiên Lan hư không.
– Mạc Thiên Hình! Ngươi bị quỷ mê hoặc hay sao mà bây giờ còn giúp tên này?
Bên cạnh Lạc Bắc, Nguyên Anh của Mạc Thiên Hình cũng xuất hiện rồi dựa vào pháp thuật bản thân và uy lực của Huyết Phượng La giúp Lạc Bắc ngăn cản một phần công kích của Nhã Dịch thần quân và Thiên Hư sơn chủ.
– Đều vì chủ của mình mà thôi.
Nghe thấy câu nói của Nhã Dịch thần quân, Mạc Thiên Hình cũng cười lạnh. Nhưng vào lúc này, một cái Nguyên Anh màu vàng chợt lao ra khỏi đỉnh đầu cảu Lạc Bắc. Trên người nó lóe lên ánh sáng như sắp sửa hòa tan.
– Không hay. Hắn định lợi dụng Nguyên Anh để bổ sung chân nguyên.
Nhã Dịch thần quân lập tức nhận ra ý đồ của Lạc Bắc. Mấy quầng sáng năm màu mờ nhạt từ hai tay y bắn ra trấn áp Nguyên Anh của Lạc Bắc.
Bản thân cái Nguyên Anh đó được Lạc Bắc tế luyện chuẩn bị dung hợp với Thiên Đo minh hà tu luyện Kiếm nguyên thứ hai. Lúc này, trong hoàn cảnh chân nguyên không còn, Lạc Bắc định hóa nó thành chân nguyên. Tuy nhiên bị quầng sáng của Nhã Dịch thần quân đè xuống, suy nghĩ của Lạc Bắc có thế nào cũng không làm cho nó cử động.
Lạc Bắc biến sắc. Căn cứ vào tình hình như thế này chưa tới nửa nén hương, hắn sẽ không chống nổi sự tấn công của Nhã Dịch thần quân và Thiên Hư sơn chủ.
Nhưng đúng vào lúc này, bản mệnh kiếm nguyên trong cơ thể của hắn chợt sinh ra sự cổng hưởng mà hơi chấn động.
Một làn kiếm ý kinh người chợt xuất hiện ở góc trời.
Cuối cùng thì người Thục Sơn cũng đã tới.
Theo làn kiếm ý khiến cho người ta sợ hãi lao tới, giữa đất trời lúc đầu chỉ xuất hiện một điểm sáng nhưng rồi trong khoảng khắc nó biến thành một quả cầu ánh sáng lao về phía Nam Thiên môn. Kiếm khí tung hoành không trung, ánh sáng chói mắt. Mỗi một tia sáng tản ra như một tia kiếm khí khiến cho những người tu đạo nhìn thấy đều cảm thấy mắt đau đớn. Chỉ có hơn nửa người tu đạo là có thể thấp thoáng nhận ra trong quầng sáng kia là một cái kiếm trận kinh thiên do vô số những tia sáng hội tụ thành. Toàn bộ kiếm trận ở giữa đất trời giống như một cái con quay hai đầu xay tròn không thể thấy tình hình ở trong.
“Vạn Kiếm Quy Nguyên Diệt Ma Kiếm Trận!”
Ánh mắt của U Minh huyết ma cũng không giấu được sự sợ hãi.
Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận sau bốn trăm năm lại xuất hiện trên thế gian.
U Minh huyết ma còn nhớ rất rõ lúc trước khi mình tới Kim đỉnh Nga Mi dẫn theo mười vạn Huyết Thần tử, trong đó có năm vạn bị Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn tiêu diệt.
Vốn với công pháp của U Minh huyết ma chỉ cần U minh ma huyết không bị hóa thành tro bụi là nó có thể ngưng tụ, chính là khắc tinh của các loại kiếm trận. Ngay cả Ngũ Hành tuyệt diệt kiếm trận của Côn Luân, U Minh huyết ma cũng có thế phá.
Nhưng Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn lại hoàn toàn khác với phần lớn kiếm trận của các tông môn trong thiên hạ.
Tính cả Ngũ Hành tuyệt diệt kiếm trận của Côn Luân, gần như các kiếm tận chỉ có thể liên kết uy lực toàn bộ phi kiếm của những người kết trận rồi lưu chuyển nguyên khí ngũ hành trong trời đất. Nhưng Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn lại có thể ngưng tụ toàn bộ kiếm ý, kiếm khí của tất cả những người tu kiếm của Thục Sơn bày trận.
Phi kiếm có thể phá nhưng kiếm ý khó phá.
Chưa nói trong cả giới tu đạo không có bất cứ một môn phái nào có nhiều người tu luyện pháp quyết phi kiếm như Thục Sơn.
Trong một cái kiếm trận chỉ cần có vài người tu vi đạt tới cảnh giới bản mệnh kiếm nguyên thì uy lực có thể nói là kinh người. Mà có thể khẳng định kiếm tu của Thục Sơn kết thành kiếm trận có tu vi trung bình so với người tu đạo kết kiếm trận của Côn Luân cao hơn nhiều. Cho nên mặc dù là Thục Sơn kết Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận thì uy lực cũng cao hơn Côn Luân mấy lần.
U Minh huyết ma có thể phá tan Đại ngũ hành tuyệt diệt kiếm trận của Côn Luân nhưng nếu chỉ với sức một mình mà giao chiến với kiếm trận của Thục Sơn chắc chắn chỉ có một hậu quả đó là phải chết.
– Cái gì kia?
Rất nhiều người tu đạo Thiên Lan hư không nhìn thấy những lưỡi đao ánh sáng màu lam và những sợi dây lửa màu vàng cuồn cuộn rơi xuống từ trên cao.
Kim Phong hỏa tuyết.
Cửu Thiên âm phong.
Cái kiếm trận của Thục Sơn dẫn thẳng Kim Phong hỏa tuyến và Cửu Thiên âm phong xuống từ trên chín tầng trời. Mà những đám Kim phong hỏa tuyến và Cửu Thiên âm phong cũng không tản ra mà ngưng kết trên kiếm trận tạo thành một thanh trường kiếm màu lam và màu vàng nhợt.
Thứ trường kiếm do Cửu Thiên âm phong và Kim phong hỏa tuyến ngưng tụ thành xuất hiện tới cả mấy ngàn thanh bên trên kiếm trận.
– Chẳng trách mà Côn Luân vẫn e ngại Thục Sơn. Uy lực của cái kiếm trận này quá khủng bố.
Khi quầng sáng đó tới gần Nam Thiên môn, mọi người cảm thấy nó không giống như một cái kiếm trận mà giống như một ngôi thành của vị Thần vương giáng xuống Nam Thiên môn.
Hiện tại chỉ riêng dẫn động uy lực thiên kiếp cũng tương đương với mấy người vượt qua thiên kiếp liên thủ.
– Cái kiếm trận này có uy lực khủng bố đến vậy?
Nhã Dịch thần quân cũng biến sắc.
– Thiên Hư sơn chủ. Lệnh cho họ sử dụng tất cả pháp bảo, bất chấp bùa chú, pháp khí ngăn chặn kiếm trận.
– Phương Thiên, Lại Dương Hiên! Chu Mộc Dư….
Thiên Hư sơn chủ lập tức lao đi đồng thời liên tục gọi tên người tu đạo của Thiên Lan hư không.
Mấy người tu đạo đó dường như cũng là thống lĩnh trong đám người tu đạo Thiên Lan hư không. Nghe thấy tiếng của Thiên Hư sơn chủ lập tức có mấy trăm người tu đạo tập trung về phía y.
Lúc trước hai mươi cái pháp bảo giống như tượng đá và cái pháp bảo như cái cối xay gió cũng xuất hiện.
Ngoài ra còn có một cái chuông lớn màu xanh, một đóa sen lửa màu đỏ, một cái khay ngọc màu trắng, bình bạc… Vô số các loại pháp bảo có thể tích khổng lồ xuất hiện trong không trung.
– Man Hoang chiến cổ.
Thu hút sự chú ý của Lạc Bắc đó là Thiên Hư sơn chủ lấy ra một cái trống trận màu vàng.
Theo từng luồng chân nguyên của Thiên Hư sơn chủ đưa vào cái trống trận màu vàng lập tức vang lên những tiếng động đồng thời tản ra ánh sáng chói mắt tạo thành một quầng sáng bao phủ mấy trăm người tu đạo của Thiên Lan hư không.
Man Hoang chiến cổ.
Cái pháp bảo này Lạc Bắc tặng cho Hoài Ngọc nhưng bây giờ lại xuất hiện trong tay Thiên Hư sơn chủ. Chẳng lẽ Hoài Ngọc đã chết trong trận chiến ở Côn Luân?
Lạc Bắc cảm thấy đau xót…
Với khoảng cách gần trăm dặm…
Lúc này, Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn còn cách trận chiến chừng trăm dặm. Nhưng một vài thanh phi kiếm do Kim Phong hỏa tuyến và Cửu Thiên âm phong ngưng tụ cũng đã hóa thành những tia sáng kèm theo tiếng động rung chuyển trời đất lao về phía người Thiên Lan hư không.
Trăm dặm! Khoảng cách tấn công từ Kiếm trận Vạn Kiếm quy nguyên diệt ma của Thục Sơn lại vượt qua trăm dặm.
Hơn nữa uy lực của Kim phong hỏa tuyết và Cửu Thiên âm phong ngưng tụ thành phi kiếm thì người tu đạo bình thường không thể chống nổi. Nếu như không có vài người tu đạo tu vi Độ Kiếp kỳ trở lên chống đỡ cho dù mấy trăm người tu đạo vừa mới đối mặt cũng chỉ còn một nửa.
Oành!
Nhưng cũng vào lúc này, cái chương lớn màu xanh cũng vang lên. Dưới sự điều khiển của một người tu đạo Thiên Lan hư không, từng vòng ánh sáng giống như những cơn sóng thủy triều nhanh chóng tản ra tạo thành một cái lá chắn ở giữa kiếm trận của Thục Sơn và người tu đạo Thiên Lan hư không.
Hai cái pháp bảo hình dạng đóa sen lửa và cái chong chóng ở bên cạnh cái chuông lớn cũng đồng thời phóng ra vô số những lưỡi đao gió và đao lửa lao về phía trước.
Từ cái khay ngọc có hình chín con chim xanh cũng bắn ra vô số những cột sáng màu trắng to bằng cánh tay. Và từ cái bình bạc đoạt được từ tay Côn Luân cũng phun ra một quầng sáng tới mấy tăm trượng lao về phía vô số những tia sáng đang bay tới.
“Rầm rầm rầm oanh!”
Như có mấy trăm tiếng sấm vang lên trong không trung tạo thành những vòng sóng xung kích. Ánh lửa cuồn cuộn tập trung lại một chỗ tạm thời bất phân thắng bại.
Phù phù phù
Một đàm quầng sáng từ phía Thiên Lan hư không cũng lao lên trời cao rồi nổ tung tạo ra vô số những quầng lửa tấn công lên phía trên kiếm trận của Thục Sơn.
Trong nháy mắt kiếm khí vô cùng vô tận tạo thành quầng sáng bên ngoài kiếm trận tản ra cả ngàn tia sáng rực rỡ khiến cho người ta phải ngây người.
– Pháp khí và bùa của Thiên Lan hư không nhiều lắm. Cứ sử dụng như vậy Vạn kiếm quy nguyên diệt ma kiếm trận của Thục Sơn cũng không hiếm được lợi thế.
Vào lúc này, bốn đạo kiếm quang như phá xác từ trong kiếm trận chói mắt bay ra. Bốn đạo kiếm quang dài hơn mười dặm rộng tới nửa dặm lướt ngang không trung khiến cho tất cả những quầng sáng không chống nổi mà tan nát. Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc và Tô Hâm Duyệt đều có thể khẳng định với một cái kiếm trận khủng bố như vậy cho dù bất cứ người nào ở đây cũng không chống nổi.
Nhưng pháp bảo có uy lực bên phía Thiên Lan hư không cũng rất nhiều. Quan trọng nữa là bùa chú và pháp khí có uy lực mạnh của Thiên Lan hư không như vô cùng vô tận.
Trong một hai lần giao chiến, người Thiên Lan hư không qua hai mươi pho tượng đá bắn ra cả mấy ngàn lá bùa, nhưng nhìn cái túi đeo nơi hông của mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không thì cơ bản không biết là chúng còn bao nhiêu.
Nguyên liệu luyện chế bùa và pháp bảo của Thiên Lan hư không cũng không ít hơn giới tu đạo bây giờ. Thiên Lan hư không săn bắt yêu thú, lấy yêu đan để tu luyện đồng thời cũng luyện ra rất nhiều những loại bùa và pháp khí. Nhiều năm tích lũy, toàn bộ Thiên Lan hư không lại đoàn kết với nhau tương đương với sử dụng toàn bộ tài nguyên của Thiên Lan hư không. Số lượng bùa và pháp khí đúng là người ta không thể tưởng tượng được.
Trong tình hình thế này, Nhã Dịch thần quân cũng hiểu được trận chiến này là trận chiến quan trọng nhất để đứng vững được ở đây. Vì vậy mà y bất chấp tổn thất ra lệnh sử dụng tất cả những loại bùa và pháp khí có cấp bậc tương đối cao.
Hiện tại mỗi một quầng sáng bắn ra từ tượng đá nổ tung có uy lực so với khi đối phó với liên quân của Huyền môn chính đạo lại mạnh hơn mấy chục lần.
Ngay từ đầu đám người Hiểu Thiện chân nhân dẫn mấy ngàn người tu đạo tới, bên phía Thiên Lan hư không không muốn dùng đao mổ trâu giết gà, không muốn mất quá nhiều bùa và pháp khí cấp bậc cao. Nếu không thì có lẽ khi mấy ngàn người tu đạo Huyền môn chính đạo tới được gần cũng đã mất hơn nửa.
Hiện tại Thiên Lan hư không cũng không biết uy lực kiếm trận của Thục Sơn khủng bố như thế nào. Bọn họ quyết định dùng cách này để tiêu hao chân nguyên đệ tử Thục Sơn.
Khởi động một cái kiếm trận như vậy để chống lại đòn công kích từ Thiên Lan hư không, chân nguyên mỗi một đệ tử Thục Sơn bên trong kiếm trận mất đi chắc chắn là rất nhiều. Chỉ cần kéo dài thời gian, uy lực của kiếm trận chắc chắn sẽ giảm xuống.
Lúc này, chỉ có nghĩ cách phá hủy hai mươi pho tượng đá mới có thể giúp kiếm trận của Thục Sơn tới gần người tu đạo Thiên Lan hư không.
Nhưng lúc này, Lạc Bắc lại đang bị Nhã Dịch thần quân chặn. Hơn trăm người tu đạo hóa thú với tu vi Nguyên Anh sơ kỳ lao tới khiến cho đám người Nạp Lan Nhược Tuyết không rảnh tay mà qua đó.
Oành!
Nhưng đúng lúc này, vô số những cột sáng màu vàng từ trong trận của Thiên Lan hư không lao về phía kiếm trận của Thục Sơn.
Đó là một cái pháp trận do mười mấy người tu đạo Thiên Lan hư không hợp thành liên tục phóng ra từng đạo pháp thuật uy lực mạnh rồi dưới sự điều khiển của Thiên hư sơn chủ, man Hoang trống trận đã phát ra uy năng cực mạnh. Những tia chớp màu vàng liên tục phóng ra tấn công kiếm trận của Thục Sơn.
– Phá không.
Đúng vào lúc này, từ trong kiếm trận của Thục Sơn vang lên một cái mệnh lệnh hết sức tỉnh táo.
Cả cái kiếm trận khổng lồ không ngờ biến mất. Khi xuất hiện nó chỉ còn cách đám người Thiên Hư sơn chủ không tới mười dặm.
– A!
Đám người Thiên Lan hư không đều hét lên.
“Lục dương yêu hỏa phù!”
“Huyền Âm bạo viêm phù!”
“Kim qua cổ phù!”
“Thánh nguyên pháp châu!”
“… …”
Nhất thời, Thiên hư sơn chủ cùng với mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không đều tung ra pháp khí và bùa mạnh nhất của mình.
Trong tiếng nổ vang cùng với vô số quầng sáng, nguyên khí trời đất dao động mạnh, mấy trăm người tu đạo Thiên Lan hư không và Thiên Hư sơn chủ phóng ra đòn tấn công mạnh nhất của mình. Trong đó có phù, pháp khí thậm chí là cả huyền bảo, cổ bảo mạnh nhất từ thời cổ truyền lại.
Nhưng tất cả không có tác dụng.
Bên trong quầng sáng khổng lồ phá không tới đây xuất hiện một đạo kiếm quang khổng lồ chém xuống. Nơi nào nó đi qua, nguyên khí, vụ nổ, quầng sáng lập tức bị cắt nát mà không thể cản lại.
Lui!
Phóng ra xong một cái cổ phù nhìn giống như lưu ly rực rỡ, Thiên hư sơn chủ lập tức hét lên chói tai mà lao về phía sau.
Với uy lực khủng bố như vậy nếu Thiên Hư sơn chủ chọn tự nổ giống như Hắc Thạch thần quân, Tùng hạc thần quân tạo ra uy lực mạnh gấp mấy lần pháp thuật của bản thân thì có lẽ còn có một chút uy hiếp đối với kiếm trận. Nhưng bản thân Thiên hư sơn chủ lại không có Phạm Thiên tinh. Nếu như y chống lại chắc chắn sẽ bị phi kiếm khủng bố đó xóa sổ không còn một chút dấu vết.