Bịch một tiếng, một đường tàn ảnh lướt qua, chân phải Kiệt Sâm hung hăng dẫm mạnh lên ngực hộ vệ kia, thoáng cái, tên hộ vệ kia giống như một con diều đứt dây, bay ra ngoài, đập lên bức tường cách đó không xa, sau đó rơi xuống đất.
Kiệt Sâm rút trường kiếm bên hông, đặt lên cổ La Bá Đặc, ngữ khí đầy vẻ thờ ơ với tính mạng:
– Nếu ngươi không nói là ai đả thương lão Lôi Nặc, ta dám đảm bảo, một giây tiếp theo, cái đầu ngươi sẽ phải chuyển địa chỉ.
– Cái này… sao có thể…
Nhìn thấy Kiệt Sâm hai ba nhát giải quyết hết ba tên hộ vệ kia, ánh mắt La Bá Đặc tràn ngập sợ hãi, thực lực Kiệt Sâm thế nào hắn không biết, nhưng ta tên hộ vệ kia là Linh sĩ đê cấp thực sự.
Ở một tiểu trấn mạo hiểm giả biên giới vương quốc như Trấn Khoa Đa này, cho dù mạo hiểm giả rất nhiều, nhưng trong số những mạo hiểm giả thường niên đóng quân tại trấn, thực lực mạnh nhất cũng chính là Linh sưcao cấp mà thôi, ba Linh sĩ đê cấp, tuyệt đối không phải là chiến lực có thể coi thường, nhưng trước mặt thiếu niên này, chưa đến một khắc công phu, ba Linh sĩ đê cấp đã toàn bộ nằm ở đó, mất đi năng lực chiến đấu.
Vậy phải cần chiến lực như thế nào? Linh sĩ Cao cấp cũng không mạnh như vậy, e rằng chỉ có đạt đến Linh sư cảnh giới, mới sở hữu thực lực cường đại như vậy, nhưng thiếu niên trước mắt xem ra vẫn chưa đầy hai mươi tuổi?
Trong lúc La Bá Đặc kinh hồn táng đảm nhìn Kiệt Sâm, những mạo hiểm giả có mặt cũng đứng ngây tại chỗ, họ căn bản không nghĩ, kết cục sẽ là như vậy, nhất thời, trong đại sảnh vang lên một trận những tiếng nghị luận sôi nổi.
Nhìn thấy La Bá Đặc thần sắc sợ hãi đứng ngây tại chỗ, Kiệt Sâm nhíu mày, áp sát thanh kiếm trong tay, lạnh lùng nói:
– Nói!
Cổ La Bá Đặc nhất thời truyền cảm giác đau nhói, hắn gần như hồn phi phách tán, hoảng sợ hét lớn:
– Ta nói, ta nói, là Thác Tư, đả thương phụ thân người, là Chiến Lang Thác Tư tam đội trưởng đội mạo hiểm Cuồng Lang.
Một tươi máu tươi chảy xuống từ cổ La Bá Đặc, lúc này, hắn không còn có thể trấn định được nữa, mặt đầy sợ hãi.
– Thác Tư tam đội trưởng đội mạo hiểm Cuồng Lang? Sao bọn chúng lại đánh phụ thân ta?
Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn La Bá Đặc, giống như chỉ cần đối phương trả lời không ưng ý, hắn sẽ động lợi kiếm trong tay.
La Bá Đặc sợ đến phát khóc, run run rẩy rẩy nói:
– Tam đội trưởng Thác Tư chơi bẩn, bị phụ thân ngươi phát hiện ra, kết quả là…
Trong mắt Kiệt Sâm lóe lên một tia nộ hỏa, nghiến răng nói:
– Phụ thân ta làm việc cho sòng bạc Cáp Lý các ngươi, lúc đó người của các ngươi đâu?
– Đội mạo hiểm Cuồng Lang là đội mạo hiểm số một ở Trấn Khoa Đa chúng ta, chúng ta cũng không có cách, hơn nữa ta cũng chỉ là làm thuê, chỉ là quản sự ở đây, ông chủ sòng bạc này không phải ta.
La Bá Đặc mặt đầy cầu khẩn, Kiệt Sâm một cước đá mạnh lên ngực hắn, từ trong ngực La Bá Đặc nhất thời truyền đến tiếng xương cốt vỡ vụn, miệng nôn ra hai ngụm máu tươi.
– Phụ thân ta dù gì cũng là nhân viên ở đây, vậy mà các ngươi lại đối xử với ông ấy như vậy.
Kiệt Sâm mặt mang một tia phẫn hận, sau đó quay người rời khỏi đại sảnh sòng bạc Cáp Lý.
Nhìn theo bóng dáng Kiệt Sâm, trong đám đông một lần nữa vang lên những tiếng nghị luận.
– Đội mạo hiểm Cuồng Lang, có phải là đội mạo hiểm số một tại Trấn Khoa Đa chúng ta không?
– Đúng vậy, nghe nói đội trưởng Cơ Vạn là một Linh sư cao cấp, được gọi là cường giả số một Trấn Khoa Đa, tam đội trưởng Thác Tư cũng là một Linh sư đê cấp.
– Trấn Khoa Đa chúng ta cũng chỉ có hai Linh sư cao cấp đó, trừ Cơ Vạn ra, cũng chỉ có hội trưởng Linh sư công hội trấn Tạp Lạc Tư là Linh sư cao cấp.
– Tạp Lạc Tư, ông chủ sòng bạc Cáp Lý nghe nói chính là hội trưởng Tạp Lạc Tư, La Bá Đặc kia chính là em vợ của hội trưởng.
– Haizzz, thiếu niên kia đắc tội sòng bạc Cáp Lý đã là vạn kiếp bất phục, nếu như bây giờ lại động vào đội mạo hiểm Cuồng lang, hai đầu sỏ của Trấn Khoa Đa chúng ta đều bị hắn đắc tội hết, e rằng không ai có thể cứu hắn.
…
– Mau, mau thông báo Tạp Lạc Tư đại nhân, nói có người đến sòng bạc gây chuyện, tiểu tử thối, lão tử nhất định cho ngươi biết tay.
Sau khi nhìn thấy Kiệt Sâm đi ra ngoài, La Bá Đặc miệng thổ huyết nhưng vẫn không ngừng quát tháo, thần sắc đáng sợ.
Hai hộ vệ ngoài cửa sớm đã nghe thấy động tĩnh bên trong, sau khi nhìn thấy Kiệt Sâm đi ra, cả hai vội vã tránh sang một bên, giữ chặt trường kiếm trong tay, run rẩy nhìn Kiệt Sâm đang vén rèm che cửa mà đi ra.
Kiệt Sâm lạnh lùng liếc nhìn hai người bọn chúng một cái, sau đó rời khỏi sòng bạc Cáp Lý.
– Hô…
Hai tên hộ vệ thở phào nhẹ nhõm, bàn tay nắm chuôi kiếm ướt đẫm mồ hôi, lúc nãy nhìn thấy Kiệt Sâm giải quyết ba tên cao thủ bên trong trong nháy mắt, trước mặt Kiệt Sâm, chúng căn bản không có dũng khí động thủ.
Từ sòng bạc Cáp Lý đi ra Kiệt Sâm sau khi biết hung thả đả thương phụ thân mình là ai, không hề dừng lại đi thẳng đến nơi đóng quân của đội mạo hiểm Cuồng Lang.
Thân là đội mạo hiểm bản thổ Trấn Khoa Đa, hiệu xưng đội mạo hiểm số một Trấn Khoa Đa, đội mạo hiểm Cuồng Lang đương nhiên có địa điểm đóng quân ở Trấn Khoa Đa, hơn nữa địa điểm đóng quân đó còn nằm ở trung tâm Trấn Khoa Đa, gần Linh sư công hội.
Đội mạo hiểm Cuồng Lang ở Trấn Khoa Đa thanh danh hiển hách, chỉ một lúc sau, dưới sự chỉ dẫn của người đi đường, Kiệt Sâm đã đến trước một tòa nhà lớn cực kì đại khí.
– Ê, tiểu tử, ngươi đến đây làm gì.
Nhìn thấy Kiệt Sâm đến gần, hai thành viên đội mạo hiểm đang đứng gác ở cửa lập tức lên tiếng.
Giống như hộ vệ bên ngoài sòng bạc Cáp Lý, thông thường những thủ vệ làm nhiệm vụ canh gác bên ngoài, trừ một số ít nền móng gia tộc hùng hậu, số còn lại đều dưỡng thành thói quen mắt chó nhìn người.
Nếu người đến là một nhân vật quần áo hoa lệ, khí chất siêu thường, chúng sẽ ăn nói khép nép, cười cợt lấy lòng, nhưng loại giống như Kiệt Sâm, y phục bình thường, tuổi lại không lớn, nhìn không giống một đại nhân vật, dối diện hắn khó tránh khỏi lớn tiếng quát tháo.
– Tìm phiền toái.
Với bọn chúng, Kiệt Sâm không cần tử tế như đối với hộ vệ sòng bạc Cáp Lý, không nói tiếng nào sau khi tiếp cận hai tên, Kiệt Sâm đột nhiên xuất thủ, hai tên hộ vệ đâu nghĩ đối phương lại xuất thủ đột nhiên như vậy, với thực lực Linh đồ đê cấp của chúng, căn bản không kịp phản ứng, đã bị Kiệt Sâm hung hăng đánh trúng, ngã bay ra ngoài.
Hai tiếng kêu la thảm thiết vang lên, Kiệt Sâm binh một cước đá tung cánh cửa trước mặt, cả người thản nhiên đi vào.
– Là ai dám cả gan xông vào nơi đóng quân của đội mạo hiểm Cuồng Lang chúng ta…
Xuất hiện trước mắt Kiệt Sâm là một viện tử luyện võ lớn, một đám bốn năm mạo hiểm giả thô kệch đang thao luyện trong viện tử, sau khi nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, cả đám lập tức xông lên bao vây Kiệt Sâm, còn có hai mạo hiểm giả vội vàng ra ngoài đỡ hai đội viên bị thương bên ngoài dậy.