Dược Thần

Chương 120 - Thành Chủ Tác Nạp Tư!

trước
tiếp

– Lão sư Khắc Lai Nhân, lão sư Phong Diệp.

Nhìn thấy hai người từ trên xe ngựa đi xuống, trên mặt Kiệt Sâm lộ ra một vẻ tươi cười, toàn bộ Học viện Tây Tư cũng chỉ có hai người có quan hệ không tệ với hắn mà thôi.

– Ha ha, ngươi cũng được mời a.

Khắc Lai Nhân cũng nở nụ cười, nàng biết rõ Kiệt Sâm đã từng trị liệu thân thể cho Lâm Đạt, tự nhiên quy kết Kiệt Sâm có mặt tại nơi nay là được mời. Lại không nghĩ rằng Kiệt Sâm thật ra là bị hai lão bất lương “cưỡng bức” tới đây.

Thấy ba người Khắc Lai Nhân, rất nhanh người hầu chạy ra đón chào, từ trong tay Khắc Lai Nhân cùng Phong Diệp cung kính tiếp nhận thiệp mời, sau đó đem ba người nghênh tiến vào trong phủ, mà Kiệt Sâm đi theo bên cạnh bên cạnh hai người tức thì rất tự nhiên bị người hầu của phủ thành chủ coi là tùy tùng của hai người, điều này làm cho Kiệt Sâm không biết là cầm thiệp mời Bỉ Tư Pháp Mỗ đi ra tốt, hay là cầm thiệp mời của Tát Cáp ra, thật tổn hại bao nhiêu tế bào não.

– Đạo sư gần đây vẫn còn ở cùng hội trưởng Tát Cáp sao?

Bên ngoài yến hội sảnh là hoa viên đủ loại các loại kỳ hoa dị thảo, giờ phút này yến hội còn chưa có bắt đầu, không ít khách trong hoa viên dừng lại trò chuyện với nhau, ba người Kiệt Sâm cùng Khắc Lai Nhân tìm vị trí yên lặng ngồi xuống.

Từ khi Kiệt Sâm đi tới phòng thí nghiệm của Tát Cáp, Bỉ Tư Pháp Mỗ cũng đem phòng thí nghiệm của mình chuyển tới, Bỉ Tư Pháp Mỗ dĩ vãng mặc dù đối với chuyện học viện không quản, nhưng vẫn sẽ ngẫu nhiên đi học viện, chỉ là gần đây thì gần như không tới nữa.

Điều này khiến cho Khắc Lai Nhân muốn tìm đạo sư của mình mà không thấy người, mà cao tầng học viện mỗi lần có chuyện thông tri Bỉ Tư Pháp Mỗ cũng phải chạy tới phòng thí nghiệm của Tát Cáp ở vùng ngoại thành.

– Cái này, lão già. . . Ách, đúng, viện trưởng Bỉ Tư Pháp Mỗ gần đây cùng hội trưởng Tát Cáp một mực ở phòng thí nghiệm chuyên tâm nghiên cứu phối chế dược tề tứ giai thượng phẩm mới nhất, đoán chừng nhất thời sẽ không ra đâu.

Trước mặt Khắc Lai Nhân cùng Phong Diệp, Kiệt Sâm còn muốn giữ gìn mặt mũi cho hai lão gia hỏa này.

– Kiệt Sâm, ngươi hiện tại không còn là Linh đồ đê cấp a?

Phong Diệp một bên chỉ mỉm cười, một mực không nói chuyện đánh giá Kiệt Sâm nửa ngày trời sau đó đột nhiên lên tiếng nói.

– Ha ha, đúng vậy lão sư Phong Diệp, vài ngày trước vừa mới tấn cấp cao cấp!

Đối với Phong Diệp cùng Khắc Lai Nhân, Kiệt Sâm ngược lại không cần phải giấu diếm.

– Cái gì? Cao. . . Cao cấp?

Vẻ mặt Phong Diệp khiếp sợ.

– Đúng vậy a, Linh đồ cao cấp, có cái gì không đúng sao?

Kiệt Sâm mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.

– Hít. . .

Phong Diệp nhịn không được hít một ngụm lãnh khí, với tư cách là lão sư của Kiệt Sâm tại Học viện Tây Tư, hắn là người đối với đẳng cấp của Kiệt Sâm hiểu rõ nhất.

Mười tám tuổi Linh đồ cao cấp, tại vương quốc Áo Lan Đa tuy rằng quý, nhưng mà cũng không tính là hiếm. Chính mình thời điểm mười tám tuổi cũng là Linh đồ cao cấp rồi, mà như Khắc Lai Nhân, hôm nay mới 24 chính là Linh Sư đê cấp thấp mười tám tuổi có thể là một gã Linh sĩ.

Chính thức để cho Phong Diệp khiếp sợ chính là, tốc độ tấn cấp của Kiệt Sâm thật sự là quá là nhanh, phải biết, hắn một năm trước mới là Linh lực cấp năm ah, mặc dù nói hắn hai năm không có tấn cấp, nhưng cũng đủ để Phong Diệp vô cùng khiếp sợ.

Nếu để cho Phong Diệp biết rõ, hôm nay Kiệt Sâm mới là Linh đồ cao cấp không lâu đã đánh chết một gã Linh Sư cao cấp đẳng cấp cùng với hắn thì chỉ sợ con mắt của Phong Diệp cũng muốn rớt xuống mất.

– Ah. Phu nhân Khắc Lai Nhân xinh đẹp, không nghĩ tới nàng cũng ở nơi đây.

Đúng lúc này cũng có người chú ý tới tình huống bên này của Kiệt Sâm, một thương nhân bụng to như một thùng nước lèo tiến đến, sau đó là một động tác chào.

Khắc Lai Nhân với tư cách một Linh Dược Sư đê cấp, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền của Đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ, tại Thành Tháp Lâm có thanh danh không nhỏ, đặc biệt là nàng 24 tuổi vẫn còn độc thân lại càng hấp dẫn đại lượng quý tộc công tử, mà Phong Diệp năm gần 30 là một gã cao cấp Linh Sư, tại Thành Tháp Lâm cũng không phải không có tiếng tăm gì.

Rất nhanh nguyên bản phụ cận nơi này không có một bóng người, hiện tại đại lượng khách mời xông tới đẩy Kiệt Sâm ra ngoài.

Kiệt Sâm lắc đầu, cũng không ai chú ý tiểu nhân vật như hắn. Kiệt Sâm bắt đầu quan sát hoa viên. Sau khi đi tới một cái góc nhỏ hẻo lánh, một đóa hoa nhỏ màu vàng giữa đám hoa Úc Kim Hương đột nhiên hấp dẫn ánh mắt của Kiệt Sâm.

– Kim Sắc Mạn Đà La, không nghĩ tới trong hoa viên của Thành chủ Tác Nạp Tư còn có hoa cỏ quý trọng như thế, ngược lại rất làm cho người ta giật mình.

Một giọng nói vũ mị dịu dàng đột nhiên vang lên sau lưng Kiệt Sâm, đồng thời mùi hương của hoa nhài theo gió lướt qua mũi hắn.

Kiệt Sâm quay đầu nhìn lại, một nữ tử thành thục vũ mị đang đứng bên cạnh Kiệt Sâm, khuôn mặt xinh đẹp là má lúm đồng tiền, hai hàng lông mày cong cong vầng bán nguyệt, trong hai tròng mắt sáng ngời lưu chuyển nước gợn tựa hồ bao giờ cũng phóng thích ra làn thu thuỷ (chỉ mắt long lanh của người con gái đẹp) hấp dẫn người khác.

– Nếu như không phải nhờ Đại sư Kiệt Sâm thì tiểu nữ tử đã không cách nào từ trong bụi hoa liếc nhìn ra cây hoa nhỏ không thu hút mấy này là Kim Sắc Mạn Đà La quý trọng rồi.

Nàng kia đối với Kiệt Sâm tự nhiên cười nói, đôi môi hồng nhuận phơn phớt khẽ nhếch khiến cho hoa cỏ kiều diễm xung quanh ảm đạm trong chốc lát.

Kiệt Sâm dời ánh mắt, trên người cô gái quyến rũ trước mặt kia truyền đến hương hoa nhài khiến cho trong lòng Kiệt Sâm cảm thấy một hồi yên lặng, loại hương này là nước hoa ổn định tâm thần, thật ra là một loại Linh Dược Tề nhất giai trung phẩm, bôi ở trên người có thể làm tâm thần người ta ổn định, lúc tu luyện càng thêm nhập thần, hiệu quả cũng càng tốt.

– Bộ dáng của Kim Sắc Mạn Đà La tuy rằng rất giống Úc Kim Hương ( hoa Tulip), nhưng mà cẩn thận phân biệt thì vẫn có thể nhìn ra.

Kiệt Sâm thản nhiên nói, cô gái bên người này rất rõ ràng là nhận biết mình, cố ý tiến lên đến gần, hiện tại Kiệt Sâm dù sao vô sự, ngược lại sẽ không để ý cùng nàng trò chuyện vài câu.

Chứng kiến Kiệt Sâm nhìn thấy dung mạo của mình mà không giật mình bao nhiêu, cái miệng nhỏ nhắn của nàng lập tức hé đôi môi hồng nhuận phơn phớt ra, hiếu kỳ nghi ngờ nói:

– Ah? Tại hạ Yên Cơ, rất thích những loại hoa cỏ này, không biết Đại sư Kiệt Sâm là như thế nào phân biệt Úc Kim Hương cùng Kim Sắc Mạn Đà La?

– Điều này ất đơn giản, ở giữa phiến lá Úc Kim Hương cùng Kim Sắc Mạn Đà La rõ ràng khác nhau, Úc Kim Hương thì hơi nhọn một chút, mà Kim Sắc Mạn Đà La thì rất nhọn. Hơn nữa trên bề mặt lá cây Úc Kim Hương không có lông tơ, mà Kim Sắc Mạn Đà La thì có lông tơ thật nhỏ. Kể cả thoạt nhìn trên đóa hoa cũng có nhiều bất đồng, mạch sắc trên đóa hoa Kim Sắc Mạn Đà La thì sâu mà Úc Kim Hương thì hơi cạn, còn có độ dày giữa phiến lá cùng đóa hoa, màu sắc của thân cây cùng với mùi hương của hai loại. Nguyên tố vật chất ẩn chứa bên trong… Úc Kim Hương chỉ được coi là hoa cỏ, còn Kim Sắc Mạn Đà La thì là tài liệu phối chế Linh Dược Tề… Rất nhiều địa phương, cả hai đều hoàn toàn không giống nhau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.