– Tiểu thư Yên Cơ, ngay mai ta định vào núi một chuyện, các ngươi cứ đi trước đi, phụ thân, để ngài đi cùng tiểu thư Yên Cơ đi.
Kiệt Sâm ở bên cạnh đột nhiên nói.
Yên Cơ nhất thời lộ một tia nghi hoặc trên mặt:
– Hả? Đại sư Kiệt Sâm, vì sao vậy, ngươi vào núi có chuyện gì sao?
Nàng có chút khó lý giải.
– Là vì Cuồng Bạo Linh quả sao?
Ba Đốn nhìn Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm gật đầu.
– Không được!
Lão Lôi Nặc ở bên cạnh vội vàng nói:
– Kiệt Sâm, tuy rằng Cuồng Bạo Linh quả tốt thế nhưng ngay cả Cụ Phong Xỉ hổ cũng xuất hiện, bên trong Ô Thác sơn mạch còn có Linh thú lợi hại hơn, con đi căn bản không có khả năng cướp được Cuồng Bạo Linh quả.
– Phụ thân, người yên tâm, tuy rằng Cuồng Bạo Linh quả rất trọng yếu thế nhưng nếu có Linh thú cường đại xuất hiện, con cũng không ngu ngốc đến mức xông ra chém giết với Linh thú để tranh dành nó, con coi trọng chính là rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả kia, hơn nữa hiện giờ lấy thực lực của con người cùng biết, cho dù không đánh lại cũng có thể chạy trốn.
Kiệt Sâm mang theo vẻ kiên định trên khuôn mặt.
– Rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả? Ngươi muốn những thứ này để làm gì?
Ba Đốn và Lôi Nặc đều nghi hoặc.
– Ba Đốn đại thúc, Cuồng Bạo Linh quả này tột cùng là thứ gì?
Yên Cơ không khỏi hiếu kỳ, tuy rằng nàng có chút lý giải đối với một ít bảo vật ở gia tộc Áo Lợi Phất thế nhưng Cuồng Bạo Linh quả lại chưa từng nghe qua, ở trên phương diện này, nàng thậm chí còn không bằng một người mạo hiểm bình thường.
Ba Đốn nói:
– Cuồng Bạo Linh quả là một loại Linh quả cực phẩm do thiên địa sinh thành, bất kỳ Linh thú từ ngũ giai đổ xuống ăn xong, trong khoảng thời gian ngắn có thể đề thăng một giai, mà Linh thú lục giai ăn xong sẽ đề thăng một cấp bậc. Nhưng đối với Linh thú đã ngoại lục giai thì không có hiệu quả này, nhân loại ăn, tuy rằng không có hiệu quả tốt như Linh thú nhưng cũng không kém là bao, đây là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ quý giá.
– Đề thăng một giai?
Yên Cơ lộ vẻ khiếp sợ trên khuôn mặt, thân là người của đại gia tộc, vừa nghe đến đây nàng liền biết Cuồng Bạo Linh quả trân quý như thế nào.
Nếu như là Linh Dược tề, chỉ có Linh Dược tề lục giai hoặc ngoài lục giai mới có thể sở hữu hiệu quả như vậy.
Có thế nói như này, Cuồng Bạo Linh quả chính là một lọ Linh Dược tề lục giai từ thiên nhiên, bởi vậy có thể thấy được sự trân quý của nó.
– Không sai, Thiên Linh sư tứ giai ăn xong, trong khoảng thời gian ngắn có thể đề thăng lên Tông Linh sư ngũ giai, mà Tông Linh sư ngũ giai ăn vào, trong khoảng thời gian ngắn có thể đề thăng lên Tôn Linh sư lục giai, mà một người Tôn Linh sư lục giai trung cấp ăn vào có thể đề thăng lên tới lục giai cao cấp.
Ba Đốn thản nhiên nói:
– Nếu như ta ăn vào, sợ rằng không bao lâu sẽ trở thành một gã Tôn Linh sư lục giai đê cấp.
– Chỉ là…
Ba Đốn dừng lại một chút:
– Cuồng Bạo Linh quả có một khuyết điểm rất lớn, nếu người đã dùng rồi thì sau này tấn cấp cực kỳ khó khăn, mặc dù loại thiên tài địa bảo này tốt nhưng cũng làm hao tổn tiềm năng của người tu luyện rất lớn, sau này có chút tuổi, hoặc là vô vọng tấn cấp hoặc nhu cầu tấn cấp cấp thiết thì mới nên dùng. Bằng không có thể dẫn đến sau này không thể tấn cấp, cái được không bù nổi cái mất, chỉ là dường như Linh thú không có hạn chế đối với Cuồng Bạo Linh quả, dù là thế, Cuồng Bạo Linh quả vẫn là dị bảo khó có được.
– Rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả có tác dụng gì?
Yên Cơ nhìn Kiệt Sâm, hiếu kỳ hỏi.
– Rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả?
Ba Đốn ngẩn người, lập tức lắc đầu:
– Chuyện này phải hỏi Đại sư Kiệt Sâm, ta cũng không rõ ràng lắm, Linh thú chỉ biết ăn lấy Cuồng Bạo Linh quả, rễ cây và phiến lá sẽ để lại, chỉ là rễ cây Cuồng Bạo Linh quả có người nói có kịch độc, đã từng một lần Cuồng Bạo Linh quả xuất hiện, có Linh sư không cướp giật được Linh quả mà đi ăn rễ cây, cuối cùng chết ngay trước mặt đám Linh sư cướp giật Cuồng Bạo Linh quả.
Yên Cơ nhất thời tràn đầy chờ mong nhìn Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm cười cười:
– Ta muốn rễ cây này tự nhiên nó có hữu dụng, Cuồng Bạo Linh quả có thể đề thăng phẩm giai Linh sư, mà rễ cây của nó có thể đề thăng tố chất thân thể, về phần Linh sư bị độc chết kia, chỉ do phương pháp hắn dùng rễ cây sai mà thôi.
Kiếp trước Kiệt Sâm thân là Linh dược Thánh sư cửu giai, tự nhiên biết được công hiệu của rễ cây Cuồng Bạo Linh quả có bao nhiêu chỗ tốt, đối với Kiệt Sâm mà nói, tuy rằng Cuồng Bạo Linh quả có thể đề thăng phẩm giai chính mình nhưng rễ cây của nó mới là bảo bối mà hắn thiết tha ước mơ.
Rễ cây Cuồng Bạo Linh quả có thể cải thiện thể chất, cường hóa gân cốt, tăng cường sức lực, nếu như dùng đúng cách, một hán tử bình thường có thể nâng được nghìn cân.
Đối với một Linh sư bình thường mà nói, có tăng cường thể chất và lực lượng cũng không tính là gì, thế nhưng đối với Bạo Lực Linh sư nhất mạch, cần không ngừng đề cao tố chất thân thể như Kiệt Sâm mà nói lại vô cùng trọng yếu không gì sánh bằng.
Mà phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả lại là tài liệu Linh Dược tề cực kỳ trọng yếu, thậm chí là chủ tài liệu của một loại Linh Dược tề thất giai, đó chính là tác dụng của phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả.
Hơn nữa theo lời Ba Đốn lúc trước, Cuồng Bạo Linh quả có thể tiêu hao tiềm lực của con người, đối với chuyện dùng xong khó đề thăng thực lực, chỉ là suốt ba nghìn năm qua mọi người còn không biết phương pháp dùng Cuồng Bạo Linh quả mà thôi.
Tuy rằng kiếp trước Kiệt Sâm là Linh dược Thánh sư cửu giai thế nhưng dù sao Cuồng Bạo Linh quả cũng là thiên tài dị bảo, thật sự quá mức hiếm thấy, chính vì thế cũng chưa từng thấy qua. Hiện giờ đã phát hiện được, tự nhiên Kiệt Sâm không muốn tay không đi về.
– Nếu như thế, vậy ngày mai chúng ta ở chỗ này, chờ Đại sư Kiệt Sâm lấy được rễ cây và phiến lá của Cuồng Bạo Linh quả rồi tiếp tục đi vương thành.
Yên Cơ thản nhiên cười.
– Yên Cơ tiểu thư, chuyện này …
Kiệt Sâm ngây ngẩn cả người:
– Tuy rằng trên núi xảy ra Linh thú bạo động, thậm chí còn hạ sơn tập kích nhân loại, nói rõ Cuồng Bạo Linh quả sắp thành thục, thế nhưng Cuồng Bạo Linh quả cần phải mấy ngày nữa mới thành thục. Nếu như vậy làm lỡ hành trình của Yên Cơ tiểu thư.
– Không có việc gì.
Yên Cơ cười nói:
– Dù sao đi nữa khoảng cách tới đấu giá hội của vương thành còn hai tháng, ta cũng không vội chạy tới vương thành, Đại sư Kiệt Sâm, chuyện cứ định như vậy đi.
– Ốc Ân.
Đột nhiên Yên Cơ lạnh lùng nói.
– Vâng, tiểu thư.
Ốc Ân nhanh chóng bước lên phía trước.
– Ngươi phái hai người, cầm khối lệnh bài này đi tới thành Lam Ngõa, bảo gia tộc ở thành Lam Ngõa phái một ít nhân thủ qua đây.
Yên Cơ xuất ra một khối lệnh bài gia tộc Áo Lợi Phất từ trên người xuống:
– Nhớ kỹ hiện giờ phải đi suốt đêm, phải bằng tốc độ nhanh nhất phái nhân thủ qua đây.