Hai mắt cao thủ tộc Liễu lập tức trở nên vô cùng lạnh lẽo. Đối đầu ba đạo công kích đáng sợ kia, thân hình hắn khẽ động mà trực tiếp xuất hiện ở phía trước ba đạo công kích. Hắn bấm chỉ tay bắn ra, không gian trước người đều là cứ như vậy trực tiếp bị bắn vỡ. Một cơn sóng gợn đáng sợ tràn ngập loại lực lượng hủy diệt liền trực tiếp nhanh như tia chớp công kích ra ngoài.
– Rầm rầm!
Trong âm thanh va đập kịch liệt , bóng dáng ba nàng Huyền Lăng lại một lần nữa bật lui lại mà quay về. Sắc mặt bọn họ càng thấy tái nhợt hơn vài phần.
Xem xét lại cao thủ tộc Liễu kia. Mặc dù cũng là không được tốt cho lắm, tuy nhiên, đã ôm tâm trạng cho dù chết thì cũng phải dành cho kẻ địch một kích trí mạng nên thân thể hắn mới lui liền gắng gượng ổn định lại . Rồi sau đó như u linh lóe ra, hắn tức thì lắc mình một cái liền lại xuất hiện ra ở trước mặt ba nàng Huyền Lăng .
– Định liều mạng ? Nếu nói tới liều mạng, chúng ta còn có thể sợ ngươi?
Liễu Nghiên lạnh lùng cười một tiếng. Bước chân nàng đạp mãnh liệt tiến lên trước một bước, tức thì bóng dáng quỷ dị liền mơ hồ đi. Cùng lúc đó , từng đạo hư ảnh từ trong mơ hồ kia lập tức bắn mạnh ra .
Từng đạo hư ảnh, thời gian trôi qua mới chỉ vẻn vẹn một giây đồng hồ thì ở phía trước thân thể mơ hồ của Liễu Nghiên liền đã có được vô số đạo hư ảnh. Mỗi một đạo Hư ảnh, mặc dù đều không phải là thực thể, thế nhưng không biết vì sao, khi cảm ứng kĩ lại làm cho người ta có cảm giác thập phần kì dị cổ quái. Phảng phất, những điều này là do Liễu Nghiên hóa thân ra vậy.
Trong một cảm giác bao bọc , rồi sau đó. . .
– Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Vô số hư ảnh này , bỗng nhiên liền trực tiếp nổ tung như vậy mà bùng phát mạnh ra.
Bước chân của cao thủ tộc Liễu không tự chủ được lập tức dừng lại tại chỗ. Thậm chí, trên gương mặt xẹt qua một tia hoảng sợ, hắn muốn lui về phía sau như tia chớp .
Những hư ảnh này bùng nổ , khi bắt đầu tiếp thu cũng không có uy lực quá lớn. Chỉ là, sau khi bùng nổ thì hắn rõ ràng cảm giác được hình như có một cỗ năng lượng đáng sợ, chỗ nào cũng lọt vào được đang chui vào trong thân thể của hắn .
Những năng lượng này như có như không. Vừa mới tiến vào, nó liền điên cuồng nuốt chửng Huyền Khí của bản thân hắn. Chỉ trong thời gian cực ngắn không tới mấy giây mà thôi, mà số Huyền Khí còn thừa lại không ngờ liền biến mất áng chừng một phần ba .
– U Nhi, Huyền Lăng!
Tiếng quát của Liễu Nghiên lập tức vang lên ở trong vụ nổ mạnh kia. Có một bóng người cũng liền chật vật bắn ra từ trong đó, đúng là Liễu Nghiên. Chỉ có điều là nàng bây giờ xem ra phi thường suy yếu, khí tức phát tán ra ngoài có vẻ đứt quãng . . .
Đây là cơ hội tốt nhất, Huyền Lăng cùng U Nhi sao không hiểu?
Chỉ trong một cái chớp mắt, kiếm quang động trời từ trường kiếm trong tay Huyền Lăng bùng phát trào ra, ánh sáng lóng lánh màu tím trong một khắc này, lần thứ hai giống như mặt trời hiện lên trên bầu trời . Từng đạo kiếm khí vô cùng sắc bén, nhanh như tia chớp dung nhập hòa tan vào trong kiếm mang kia, khiến cho không gian chung quanh phảng phất như đang rơi vào trong lò lửa, trở nên cực kỳ vặn vẹo.
Ở một bên khác, thế công của U Nhi cũng là đồng dạng đáng sợ. Tay ngọc của nàng nhẹ nhàng hoa lên trong không gian, đến khi một giọt máu huyết từ đầu ngón tay nàng chảy ra, cả không gian lập tức có ánh hào quang khác thường hiện lên. Đưa mắt nhìn khắp, trông nó thật giống như một đóa hoa hồng đỏ tươi , xinh đẹp cực kỳ!
Chỉ có điều là bên trong đóa hoa đỏ tươi này lại cũng bắt đầu khởi động được lực Hủy Diệt Diệt Địa làm cho người ta sợ hãi .
Chỉ sau một cái chớp mắt , kiếm quang động trời kia làm cho không gian đều vặn vẹo . Nó cùng với đóa hoa hồng đỏ tươi xinh đẹp đến trình độ cao nhất , hai thứ song song giống như sao băng xẹt qua trên bầu trời mà bắn về phía vị cao thủ Thiên Huyền tộc Liễu kia đã bị một kích liều mạng của Liễu Nghiên khiến cho cực kỳ suy yếu .
Giờ phút này cao thủ tộc Liễu vốn là đang bị trọng thương. Sau khi trải qua Liễu Nghiên dùng Thiên Thánh thân thể để liều mạng, tu vi bản thân hắn hiện nay mười thành đã còn lại không đủ hai ba thành. Lại đối mặt với lần công kích này của Huyền Lăng và U Nhi , hắn mặc dù muốn tránh nhưng đều là vô phương né nổi .
Dưới nguy cơ bao phủ , vạn bất đắc dĩ, cao thủ tộc Liễu này cũng chỉ có thể đều tuôn trào ra số lượng Huyền Khí không nhiều lắm còn lại trong cơ thể. Để rồi ở phía trước thân thể của hắn tạo thành một đạo chướng ngại vật mà đến chính hắn hiện nay xem ra, cũng là không còn có được bao nhiêu sự bảo vệ .
– Bịch!
Thoáng cái sau đó, một đạo kiếm quang, một đóa hoa hồng đỏ tươi chúng hàm chứa sát ý rất lớn. Chúng nhẹ nhàng từ xa xa lướt tới, bắn vào đạo chướng ngại vật kia .
– Bồng bồng
Trường kiếm lướt đến, không gian Hư Vô phía trước trực tiếp bị chấn thành một chốn không cội rễ. Thiên địa lập tức run rẩy phảng phất như cũng không cách nào duy trì trạng thái trước mắt , nó làm cho chướng ngại vật kia xuất hiện ở trong hư không dường như cũng có vẻ đã bị mất đi tất cả chỗ dựa . Cho dù là ở trong mắt Võ Giả tầm thường thì cũng đều cảm giác được rằng nó đã không còn đáng sợ như vậy.
Chỉ sau một cái chớp mắt, kiếm quang rốt cục phát ra . Lực lượng hủy diệt cường đại lóe ra trong kiếm quang giống như sấm sét Lôi Đình công kích vào trên chướng ngại vật kia .
Trong cùng lúc đó , một đóa hoa hồng đỏ tươi tinh xảo thật giống như là hoàn mỹ không gì sánh bằng lại trực tiếp ầm ầm nổ mạnh khi vừa tiếp xúc với chướng ngại vật đã giáng bồi cho nó thêm một đòn nữa .
Lực lượng công kích đáng sợ nương theo lực hủy diệt của kiếm quang chỉ tạm dừng lại ở bên ngoài chướng ngại vật . Có điều chỉ trong thời gian mấy giây sau thì trước ánh mắt nhìn kỹ của vị cao thủ tộc Liễu đang hoảng sợ muốn chết kia , nó đã nổ ầm ầm một tiếng mạnh mẽ mà phá tan chướng ngại vật, rồi sau đó. . . .
– Lão phu cho dù chết cũng muốn các ngươi chết theo .
Phía sau một tầng chướng ngại vật Huyền Khí bị phá hủy này, cao thủ tộc Liễu không thể tránh né nên lại lần nữa đã bị trúng đòn nghiêm trọng . Chỗ Huyền Khí còn lại trong cơ thể đã chỉ ít ỏi không có mấy, mà ngay cả cảnh giới Thiên Huyền hiện nay cũng không có chút xíu năng lực để đi đối mặt sóng âm đáng sợ tiếp tục đột phá vào .
Nhưng thân là cao thủ Thiên Huyền mà cứ như vậy chết ở trong tay ba kẻ hậu bối, hơn nữa tu vi của ba người hậu bối này lại vẫn còn kém xa hắn. Chết kiểu như thế thì quá mức uất ức .
Trước sau chẳng qua là một chữ “tử”, cho dù đến đâu đi chăng nữa cũng không nỡ bỏ . . . . Trong mắt cao thủ tộc Liễu thoáng hiện một nét cực kì hung ác và điên cuồng .