Chỉ trong một cái chớp mắt, Cự Chưởng từ trên trời giáng xuống!
Linh khí Cự Chưởng xẹt qua hư không, điên cuồng chụp xuống về hướng đỉnh đầu Liễu Triêu Dương . Nơi nào lướt qua, trong thiên địa không chỗ nào không phải tránh né. Nếu không phải như thế, chỉ sợ ngay cả hư không này đều là phải nhượng bộ lui binh .
– Không hổ là lớp người trẻ tuổi ưu tú nhất trong thế gian, khiến cho người ta bội phục a!
Mặc dù là địch, trong lòng Liễu Triêu Dương không nhịn được mà có một tia thán phục. Ba đạo công kích đến từ ba phương hướng , trừ phi lão có thể chui vào trong lòng đất , nếu không, vô phương toàn bộ tránh né.
Mặc dù là với thực lực của lão, nếu mà bị một đạo công kích trong đó nện ở trên người, vậy thì đều sẽ thật không dễ chịu.
Ba đạo công kích đồng thời mà đến, trực tiếp bịt kín tất cả đường đi của lão. Đây là đang ép lão quyết đấu chính diện, khiến cho Liễu Triêu Dương lão căn bản không thể ỷ vào tu vi và thực lực cao hơn mọi người để đánh bại từng người !
– Chỉ tiếc, các ngươi rất đề cao chính mình, đánh giá thấp ta!
Liễu Triêu Dương lạnh giọng hét lớn, búng tay bắn chỉ trong hư không.
– Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Không gian kia bỗng đột nhiên vặn vẹo đi, tức thì một đạo năng lượng Huyền Khí làm cho không gian cũng không nhịn được phát ra âm thanh rắc rắc, liền từ từ xuất hiện ở trên không trung.
Hai tay Liễu Triêu Dương bỗng nhiên cử động, năng lượng Huyền Khí đáng sợ nhanh chóng bị dồn nén tại đầu ngón tay lão. Đến cuối cùng, chỉ còn lại có ba giọt Huyền Khí tựa như trạng thái dung dịch .
Số lượng này quả là ít ỏi đến vô bờ, tuy nhiên, đúng là ở trong ba giọt kia cũng đều ẩn chứa lực lượng cường đại đủ để hủy diệt thiên địa .
– Lên .
Âm thanh của Liễu Triêu Dương vừa dứt, chỉ thấy được, ba giọt Huyền Khí trong trạng thái dịch ở đầu ngón tay lão đã chia làm ba phương hướng bắn ra dữ dội .
– Ong ong!
Không gian lập tức run rẩy , từng đạo rung động như sóng gợn, điên cuồng phát tán ra. Nơi nào lướt qua, không gian không phải bị xé rách, mà là giống như trực tiếp bị hòa tan. Uy lực như thế làm cho trong lòng người ta chấn động không thôi.
Chỉ sau một cái chớp mắt , năng lượng Huyền Khí ở trạng thái dịch kia chia ra nện vào nhau với đao mang của Thiên Đao, vạn kiếm kiếm quang, cùng với Cự Chưởng che trời .
Vào lúc va đập chúng cũng không làm xuất hiện động tĩnh quá mức mãnh liệt , nhìn qua đều vẫn còn có vẻ không một tiếng động. Tuy nhiên, dưới ba đạo công kích kia, Huyền Khí ở trạng thái dịch có vẻ giống như con kiến hôi nhưng lại có thêm rất nhiều uy lực mà người khác khó có thể tưởng tượng .
Vừa chạm vào nhau, bất kể là đao mang bá đạo to đến trăm trượng hay là vạn kiếm kiếm quang vô cùng sắc bén, hay là Cự Chưởng che trời to đến ngàn trượng , đều là bị Huyền Khí ở trạng thái dịch đánh vào làm cho nhanh chóng bị tan rã .
Không gian vẫn còn đang không ngừng bị hòa tan, uy lực của ba đạo công kích càng ngày càng yếu . . . Liễu Triêu Dương đến lúc liều mạng , uy lực phát huy ra được không ngờ là khủng bố như vậy !
Nhưng mà tất cả điều này thì trước khi đến đây, trong lòng đám người Thần Dạ đều đã biết đại khái. Nếu mà cao thủ Thiên Huyền có thể đối phó dễ dàng như vậy , vậy thì cũng không xứng được với cái tên tồn tại cường đại nhất trong thiên địa .
Mắt nhìn đao mang của Thiên Đao bị tan rã rất nhanh , trong mắt Thần Dạ có một vẻ điên cuồng liền mờ mờ ảo ảo hiện lên.
– Thiên Đao!
Sau một tiếng , tóc, đôi mắt, thậm chí lông mi của Thần Dạ, tất cả đều đúng vào lúc này trở nên bạc trắng như tuyết . Khí tức toàn thân cũng là tăng vọt trong nháy mắt.
Chỉ trong một cái chớp mắt, toàn thân trực tiếp lướt nhanh giữa không trung . Chỉ sau một thoáng hắn đã xuất hiện ở trước đao mang của Thiên Đao kia đang sắp sửa hoàn toàn bị tan rã .
– Phá!
Bàn tay Thần Dạ vừa nhấc, có vệt sáng xanh liền phóng lên cao. Cùng lúc đó, ở bên cạnh hắn, đồng dạng có một tia sáng xanh cũng chiếu rọi lên tận trời cao.
Ở trên hư không , có một cây trường cung vô cùng to lớncó vầng sáng xanh bao bọc nên trông như ẩn như hiện !
– Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, năm mũi tên khai thiên địa!
Trùng trùng điệp điệp mũi tên nhọn màu xanh, lúc vừa mới xuất hiện liền đã thay thế đao mang của Thiên Đao. Chúng mạnh mẽ xâm nhập vào trong một giọt năng lượng Huyền Khí kia .
Không chỉ như thế, vào lúc mũi tên nhọn màu xanh bắn ra , có một đạo thân ảnh hóa thành hư ảo, sau đó đích thực biến mất không thấy tăm tích đâu nữa. Đến khi nó lại xuất hiện lần nữa thì đã là không một tiếng động đi tới sau lưng Liễu Triêu Dương .
Lập tức, một chưởng kia như đao phong không chút khách khí bổ đi ra ngoài.
Với cự ly gần như thế , mặc dù là Liễu Triêu Dương đã cảm ứng được, nhưng lại cũng không thể né tránh hoặc là ứng phó . Huống chi căn bản là lão không biết sẽ có một đạo công kích đột nhiên xuất hiện ở phía sau. Lão cũng chỉ có thể bị động, từ trong cơ thể trào ra Huyền Khí mênh mông rồi hóa thành chướng ngại vật bảo vệ ở phía sau.
– Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong tiếng nổ như chuông ngân vang vọng, bão táp đầy trời quét đi khắp hư không.
Một giọt năng lượng Huyền Khí kia đích thật là cường đại kinh người. Nhưng mà với thực lực bây giờ của Thần Dạ , khi thi triển ra tới mũi tên thứ năm của Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn thì uy lực cũng là không cho phép khinh thường .
Sau khi trải qua cú đánh từ đao mang của Thiên Đao , mặc dù bây giờ vẫn còn là vô phương phá vỡ, nhưng một giọt năng lượng Huyền Khí còn thừa lại kia hiển nhiên đã là vô phương ngăn cản Thần Dạ đi tới.
Sau tiếng nổ mạnh này, sau lưng Liễu Triêu Dương đồng dạng có thêm một cơn chấn động kịch liệt thổi quét lan ra.
Liễu Triêu Dương đích xác rất cường đại. Loại công kích như u linh kia của bổn mạng hồn phách, đứng trước nó thì lão không hề nhận ra. Nên cuối cùng lão cũng chỉ có thể bị động phòng thủ , thế nhưng Thần Dạ đều là vô phương phá vỡ phòng ngự của lão .
Chỉ là, lực chấn động kia rất lớn nên vẫn khiến cho Liễu Triêu Dương không tự chủ được phải tiến lên trước mấy bước.
Liền tại lúc Liễu Triêu Dương đi tới mấy bước còn chưa dừng lại thì, bóng dáng của Thần Dạ đã hiện lên như là quỷ mị. Trong lúc tóc bạc tung bay , hàng vạn ngôi sao hiện lên ở trên bầu trời . Rồi sau đó, vô số ánh sao bắn mạnh xuống, hội tụ tại lòng bàn tay của Thần Dạ mà biến thành lực lượng hủy diệt đáng sợ .
– Thần Dạ!
Liễu Triêu Dương râu tóc dựng ngược, trên gương mặt hiện ra nụ cười hung ác . Lực lượng hào hùng như quả núi lửa phun trào ra, nó nặng nề đâm sầm vào Tinh Thần Chi Lực đáng sợ kia.
Lúc này trong lòng Liễu Triêu Dương chỉ có một ý nghĩ, đó chính là vô luận như thế nào, đều phải đánh trọng thương Thần Dạ, sau đó bắt lấy hắn. Chỉ cần tóm được người này ở trong tay, vậy thì đại chiến hôm nay, bên chiến thắng sẽ là tộc Liễu của lão.