Đưa mắt dõi theo La Phong rời đi, Từ Cương nhấc chén rượu trong tay uống một hớp, thầm nói: “La Phong, ta nói với ngươi nhiều rồi, cũng rất uyển chuyển, đã là nể mặt ngươi rồi đó! Hy vọng ngươi tự mình hiểu lấy… Nếu tương lai ngươi còn tiếp tục dây dưa với muội muội ta, đừng trách ta vận dụng thủ đoạn đó!”
Từ Cương cười, uống sạch một hơi toàn bộ rượu trong chén.
– Tiểu Hân, anh có việc phải đi trước.
Từ Cương nói với với Từ Hân ở quầy rượu, rồi rời khỏi đại sảnh.
※※
Lầu ba Thương Thành Liên Minh HR, trong phòng bao riêng của một trà thất.
– La Phong.
Trần Cốc cười nói:
– Lúc trước cô Từ Hân hàn huyên với cậu lâu như vậy, theo anh thấy, Tiểu cô nương đó cũng hơi có tình cảm với cậu đó. Cậu muốn theo đuổi nàng thì cũng không khó lắm! Hơn nữa, sau đó anh của Từ Hân lại nói chuyện với cậu lâu thế, chẳng lẽ là vì hắn vừa ý với đứa ’em rể’ này rồi?
Vừa ý em rể à? La Phong phì cười. Anh Trần không nghe được mấy lời của tên ‘Từ Cương’ đó.
– Đừng nói loạn, chủ yếu là vì Từ Hân trước kia là bạn học cũ của em.
La Phong cười.
Cao Phong không kìm được cười nói:
– Đã là bạn học cũ, vậy thì còn dễ theo đuổi hơn. Cậu không thấy à, bây giờ vợ chồng kết hôn có biết bao nhiêu người trước đây là bạn học cũ?
– Đúng, La Phong, cố lên.
Ngụy Thiết cũng sợ thiên hạ bất loạn, cười hắc hắc.
– Từ Hân cô nương rất khá. Đám võ giả có không ít người tán dương nữ quản lí, mỗi thứ bảy hàng tuần ở quầy rượu của Địa Hạ Liên Minh tại đại sảnh lầu một. Cả đám sắc lang đều muốn chơi đùa với nữ quản lý kinh doanh đó. Chỉ là khi chúng điều tra được bối cảnh Từ Hân không nhỏ, nên không dám xuống tay.
La Phong cười.
Chơi đùa Đại tiểu thư Từ gia hả? Ai dám ôm ý nghĩ như vậy, có chết cũng e rằng không biết vì sao mà chết.
– Đội trưởng, đừng nói việc này nữa.
La Phong cười.
– Nên nói chuyện chính sự thôi.
– Ừm.
Cao Phong cười.
– Ba người các cậu, nói xem hiện tố chất thân thể các cậu đã đạt tới trình độ gì rồi?
Ngụy Thiết buông chén trà, mở lời nói:
– Đội trưởng, bây giờ sức đánh một quyền của tôi chừng 9650kg, tốc độ 102 mét một giây, kiểm tra phản ứng thần kinh đạt ‘Cấp chiến tướng sơ cấp hợp lệ ‘.
– Ừm, xem như bước vào cấp chiến tướng sơ cấp rồi.
Cao Phong gật đầu.
– Đội trưởng.
Ngụy Thanh cũng nói nói:
– Lực quyền của tôi là chừng 9510kg. Tốc độ 106 mét mỗi giây, kiểm tra phản ứng thần kinh đạt ‘Cấp chiến tướng sơ cấp hợp lệ’.
Cao Phong và La Phong đều khẽ gật đầu.
– Ha ha, tới tôi.
Trần Cốc cười hắc hắc.
– Lực quyền của tôi là chừng 7100kg, tốc độ 81 thước một giây, kiểm tra phản ứng thần kinh đạt ‘Cấp chiến tướng sơ cấp xuất sắc’.
– Phản ứng thần kinh trần ca thật nhanh.
La Phong không kìm được tán thưởng một tiếng.
Cao Phong cười nói:
– Hắn chơi súng mà, phản ứng thần kinh vốn đã rất nhanh rồi. Lần này phục dụng cơ nhân dược thủy, phản ứng thần kinh còn nhanh hơn. Xem ra có thể sử dụng súng nhanh hơn rồi.
Một vũ giả vũ khí nóng, phản ứng thần kinh có thể đạt tới chiến tướng sơ cấp đã rất hiếm thấy rồi.
Chứ đừng nói phản ứng thần kinh của Trần Cốc đạt ‘Chiến tướng sơ cấp xuất sắc’.
– Được, ba người các cậu, nói tóm lại, phục dụng cơ nhân dược thủy xong hiệu quả rất tốt.
Cao Phong nhìn về phía Ngụy Thiết, Ngụy Thanh.
– Ngụy Thiết, anh em các cậu còn phải tiếp tục cố gắng! Mặc dù đã qua một tháng rồi, nhưng hiệu quả cơ nhân dược thủy còn chưa hoàn toàn biến mất. Các cậu phải cố gắng tu luyện, để còn có thể khai thác thêm một chút nữa.
– Hiểu rồi.
Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cùng gật đầu.
Cao Phong nhìn về phía Trần Cốc:
– Lão Trần, súng máy của cậu cũng nên thay đổi.
– Ừm, cũng nên thay đổi.
Trần Cốc gật đầu.
Vũ khí nóng của Trần Cốc là một cây súng máy và một cây súng bắn tỉa hạng nặng. Tốc độ nhanh nhất của súng máy là một phút 300 phát, bình quân một giây năm phát đạn! Với tốc độ phản ứng của Trần Cốc lúc trước, có thể một giây bắn ra năm phát đạn, có bốn phát có thể bắn trúng bốn đầu con quái thú, còn phát cuối cùng cũng có thể bắn trúng thân thể một con quái thú.
Nói cách khác…
Bắn súng máy, đối với Trần Cốc thì căn bản cũng bằng với việc bắn tỉa! Phản ứng thần kinh quả là tốc độ cực kỳ đáng sợ. Tốc độ phản ứng của Trần Cốc nhanh gấp trăm ngàn lần so với mọi người trước thời kỳ Đại Niết Bàn, có thể đạt tới bước này cũng không có gì lạ.
– Ta chuẩn bị mua một khẩu súng hạng nặng loại RG112, đường kính 12.7 mm, uy lực cực lớn.
Trần Cốc hai mắt lóe sáng.
– Một phút nhanh nhất có thể đạt tới 1500 phát đạn. Khẩu súng máy này cơ hồ xem như khẩu nhanh nhất mà võ giả sử dụng vũ khí nóng có được. Nếu tốc độ nhanh hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì.
Thời đại bây giờ, cũng có nhiều súng máy có tốc độ bắn một phút bảy tám ngàn phát, thậm chí trên vạn phát!
Nhưng hiệu suất sử dụng quá thấp.
Bây giờ tốc độ phản ứng của Trần Cốc, với loại súng một giây bắn ra mười phát đạn, hắn có thể khống chế mười phát đạn bắn trúng mười đầu quái thú, đây là hiệu suất sử dụng!
– Lão Trần mua súng xong, cố sử dụng thuần thục, suy nghĩ nhiều về tính chất của súng nữa.
Cao Phong mỉm cười gật đầu.
– Anh em Ngụy Thiết, các cậu nên ở nhà lo tôi luyện đi. Mặc dù tố chất thân thể đã đề cao, nhưng các cậu tận lực chuyển hóa tố chất thân thể thành sức chiến đấu cường đại, tận lực lợi dụng từng phần sức mạnh nhỏ một.
– Yên tâm đi, đội trưởng.
Ngụy Thiết, Ngụy Thanh cùng gật đầu.
La Phong thấy thế khẽ mỉm cười.
Tư tưởng Trung Quốc.
Đám võ giả đều có suy nghĩ như thế này – Từng phần khí lực, cũng phải tìm mọi phương pháp để cố sử dụng ra sức chiến đấu mười phần. Mấy thứ tứ lạng bạt thiên cân đều là tư tưởng của người phương đông, rất khác với người phương tây. Bây giờ… Đệ nhất cường giả thế giới ‘Hồng’ chính là người Trung Quốc.
Đệ nhị cường giả thế giới ‘Lôi Thần’ , là lai giữa Đông và Tây, cũng có huyết thống người Trung Quốc. Một vài tư tưởng võ học Trung Quốc, bây giờ rất thịnh hành trong thế giới võ giả.
– Đội trưởng, anh Trần, anh Thiết, anh Thanh.
La Phong nhìn về phía mấy người, cười nói:
– Em ở nhà khổ luyện được một tháng rồi, sức mạnh thân thể cũng tăng lên không ít. Nhưng em cảm giác, thân pháp đao pháp vân vân, sẽ được đề cao rõ ràng nhất lúc chém giết với quái thú!
Ở nhà có sao tu luyện đao pháp như thế nào cũng chỉ là tự mình suy diễn thôi.
Sao có thể có hiệu quả bằng khi chính thức chém giết với quái thú, rồi tôi luyện đao pháp được.
– Do đó, em chuẩn bị một mình một người tiến vào khu hoang dã, tôi luyện đao pháp thân pháp.
La Phong nói.
– Cái gì, chỉ một mình?
Bọn người Cao Phong, Trần Cốc đều biến sắc.
– Phải.
La Phong cười gật đầu.
Kỳ thật hắn sớm đã có ý nghĩ này rồi, nhưng luôn không đủ kiên định. Những lời Từ Cương vừa nãy đã làm hắn xúc động, hắn muốn trở thành cường giả đỉnh cao trên thế giới… Vậy không thể lười biếng được! Do đó La Phong quyết định cần phải gia tăng thực lực cho mình.
– Như vậy quá nguy hiểm.
Cao Phong liền nói.
– Không, đội trưởng. Em chỉ chuẩn bị tới huyện thành số 0231 bên cạnh ở gần quân khu, tiến hành tôi luyện đao pháp thân pháp.
La Phong giải thích:
– Không đi vào đại thành thị khác đâu.
– Huyện thành số 0231? Bên cạnh quân khu?
Bốn người Cao Phong, Trần Cốc, Ngụy gia huynh đệ đều khẽ thở phào một hơi. Thế lực quái thú chung quanh quân khu vốn rất yếu. Quái thú cỡ cấp lãnh chúa thì căn bản không dám tới gần những thị trấn cạnh quân khu. Do đó… trong vài thị trấn bên cạnh Quân khu, cơ hồ đều là quái thú cấp thú binh. Số lượng quái thú cấp thú tướng cũng hơi ít, hơn nữa phần lớn đều là ‘ Cấp thú tướng sơ cấp ‘. Đến cả ‘ cấp thú tướng trung cấp ‘ cũng rất ít thấy. Nguyên nhân vì có quá ít quái thú cấp thú tướng, dẫn đến mỗi một con quái thú cấp thú tướng sơ cấp cũng có thể thống lĩnh mấy trăm con, thậm chí trên ngàn con quái thú cấp thú binh.
Quái thú cấp thú tướng rất hiếm, nhưng lại có vô số thú nhỏ. Tiểu đội võ giả làm sao dễ dàng giết được chứ?
Có thể nói ——
Những tiểu đội võ giả lợi hại một chút, bình thường căn bản không muốn vào những thị trấn này, vì không có gì béo bở.
– Dù sao chỉ tới những thị trấn gần quân khu thôi.
La Phong cười.
– Em chuẩn bị, tản sáng ra khỏi quân khu săn bắn luyện đao. Buổi tối trở về cơ sở tiếp tế quân khu nghỉ ngơi.
Chính vì khoảng cách rất gần, hơn nữa tốc độ La Phong lại nhanh, tự nhiên có thể mỗi ngày qua lại giữa thị trấn và cơ sở tiếp tế.
– Huyện thành số 0231 không có quái thú cấp thú tướng lợi hại. Nhưng rất nhiều quái thú cấp thú binh bình thường.
Ngụy Thiết không kìm được nói:
– Một khi bị chúng vây…
– Thiết tử, La Phong hắn mà sợ vây công à?
Trần Cốc cười hắc hắc.
Ngụy Thiết, Ngụy Thanh giật mình, rồi đều nở nụ cười.
Đám thú rất đáng sợ, nhưng tinh thần niệm sư chẳng sợ gì đám thú, khi không muốn chính diện chém giết, chỉ cần tinh thần niệm sư dựa vào ‘ Tinh thần niệm lực ‘, một cú nhảy e rằng có thể nhảy vượt qua một tiểu lâu rồi. Lực nhảy quái thú cũng rất kinh người, nhưng sao có thể so được với ‘ mượn lực trong trung Không ’ của tinh thần niệm sư chứ?
– Được đấy.
Cao Phong không kìm được tán thưởng nói:
– La Phong, anh nghe cậu nói mà cũng muốn đi tôi luyện chùy pháp của ta. Nhưng… Anh lại không có năng lực bảo mệnh trong đám thú.
– La Phong, khi nào thì chuẩn bị xuất phát?
Trần Cốc hỏi.
– Việc này không nên chậm trễ, hôm nay em trở về chuẩn bị một chút, ngày mai xuất phát luôn.
La Phong cười nói:
– Đội trưởng. Khi nào các anh chuẩn bị tới khu hoang dã, thì nhắn tin cho em hay.
Con đường cường giả, chính là phải dựa vào từng bước khổ tu mới có thể đi đến đỉnh cao!