– Lý tiên sinh.
Cơ trưởng máy bay chở khách tự mình vào trong khoang.
– Hả?
Lý Diệu nhìn về phía hắn.
Cơ trưởng nói ngay:
– Lý tiên sinh, tối hôm nay máy bay hành khách chúng ta phải từ căn cứ thị Paris bay tới Căn Cứ Thị Washington ở Hoa Kỳ. Do đó chúng ta nhiều nhất chỉ có thể dừng ở đây nửa giờ. Nếu trong vòng nửa giờ mà Lý tiên sinh vẫn chưa nói cho chúng ta biết chuẩn xác vị trí cần hạ xuống, chúng ta phải bay về đó
Lý Diệu nhướng mày:
– Ta hiểu rồi!
Mỗi một máy bay chở khách đều vô cùng quí giá, đều là vũ khí trọng yếu chiến lược của quốc gia, không thể để Lý Diệu dùng trong thời gian quá dài!
Trong lúc Lý Diệu đang vô cùng phiền não, La Phong lại hực hực khoái trá. Kỳ thật vào ngày một tháng tám, Lý Diệu tới căn cứ thị Paris, hơn nữa có thêm ba vị chiến thần gia nhập, cùng với mượn tạm một khẩu pháo laser nên hao phí không ít thời gian. Lúc Lý Diệu xuất phát, đã là ngày 5 tháng 8.
Ở giữa Đại lục Australia, trong một sơn mạch.
“Tộc quần quái thú lớn nhất giữa sơn mạch này là tộc quần viên hầu.”
Trong một huyệt động tương đối hôn ám, La Phong sắp xếp lại ba lô vật liệu quái thú, đặt ba lô xuống đất, thầm nghĩ:
“Hôm nay phải xử con thủ lĩnh đám viên hầu, cấp S này mới được! Chậc chậc, không hổ là tam đại hiểm địa, số lượng quái thú nhiều quá. Quái thú cấp lãnh chúa cũng nhiều! ”
Đã là ngày thứ tư tới đây, nhưng mới săn giết thành công một con quái thú cấp lãnh chúa thôi, lại là lãnh chúa sơ cấp!
“Chẳng trách người ta nói quái thú cấp lãnh chúa, khó đánh bại, mà đánh chết còn khó hơn nhiều. ”
La Phong bất lực. Hắn đường đường là tinh thần niệm sư, thủ đoạn quỷ dị hơn nhiều so với vũ giả bình thường, nhưng ba ngày trước, hắn đã tìm được mười một con quái thú cấp lãnh chúa. Nhưng các con quái thú cấp lãnh chúa này đều gian xảo vô cùng. Một khi thấy tình thế không ổn là bỏ chạy luôn!
La Phong dùng tinh thần niệm lực khống chế phi đao, nhưng cũng có phạm vi hạn chế thôi. Trong năm mươi thước là uy lực lớn nhất, ít hao phí tinh thần niệm lực. Còn một trăm mét thì còn có thể miễn cưỡng bảo trì uy lực cực mạnh, nhưng vì khoảng cách xa nên hao phí nhiều tinh thần niệm lực. Về phần cách xa hơn nữa, uy lực sẽ nhanh chóng hạ xuống. Còn quái thú cấp lãnh chúa mà động thân, phải xa tới cả trăm mét rồi.
“Tiến công mười một con quái thú cấp lãnh chúa, mới thành công giết chết một con. Việc này cũng nhờ vào việc ta là tinh thần niệm sư!”
“Chẳng trách các chiến thần đều bảo là khó kiếm tiền, tình nguyện giết thú tướng cao cấp, chứ không muốn đi đấu với quái thú cấp lãnh chúa.”
La Phong cầm bình nước, uống vài ngụm, sau đó lập tức xếp lại đồ vật, lưng đeo ba lô, thuẫn bài, cầm Huyết Ảnh Chiến Đao, vô cùng cẩn thận xuất phát.
La Phong chạy nhảy dọc theo vách núi một quả núi, phóng thẳng qua khoảng cách bảy tám mươi thước, nhảy đến một đỉnh núi khác, rồi sau đó tiếp tục di chuyển nhanh như bay. Chốc chốc nhảy, chốc chốc lại chạy, lúc thì có thể làm những động tác phiêu dật khó tưởng tượng nổi, đi trên sơn mạch mà như giẫm trên đất bằng.
– Hả?
La Phong đột nhiên dừng lại, núp vào một vách núi.
“Tới rồi.”
La Phong rõ ràng nghe được tiếng rít ầm ĩ, vội cúi đầu nhìn xuống phía dưới!
Hẻm núi phía dưới đầy quái thú viên hầu đủ loại. Thoạt nhìn dày đặc, tuyệt đối phải trên vạn. Dựa theo những gì mà La Phong trải qua khi săn giết quái thú mấy ngày nay, thế lực của lớn nhất sơn mạch này chính là đám viên hầu! Trong tộc quần viên hầu, chỉ nói riêng về quái thú cấp lãnh chúa cũng đã có ba con. Thủ lĩnh là lãnh chúa cao cấp! Có thể nói là tộc quần đệ nhất ở sơn mạch này! La Phong cũng không biết tên sơn mạch, chỉ gọi nó là Viên Hầu Sơn Mạch.
“Ủa, hôm nay thủ lĩnh của tộc quần viên hầu, con Kim Cương Viên cấp lãnh chúa cao cấp sao không ở đây nhỉ?”
La Phong cẩn thận nhìn vào. Rất nhiều viên hầu trong hẻm núi, chỉ thấy được hai con viên hầu, đều là cự viên có lông ánh lên màu tím, chính là quái thú Đại Lực Ma Viên vào hạng đệ nhất trong đám viên hầu! Đại Lực Ma Viên, mặc dù được xếp hạng đệ nhất trong họ viên hầu, nhưng hai con Đại Lực Ma Viên này chỉ có thực lực là lãnh chúa sơ cấp.
– Hống…
Tiếng rống chói tai, tựa như muốn xé rách cả chân trời. Nhất thời cả tộc quần viên hầu đều xôn xao, sôi trào.
Chỉ thấy phía dưới, một con viên hầu khổng lồ, cao tới hai mươi thước, toàn thân bao trùm một tầng lân giáp kim sắc, một tay kéo một con mãng xà dài trên ba mươi thước màu bạc. Chỗ nó đi qua, tất cả đám quái thú viên hầu đều tránh xa, đến cả hai con Đại Lực Ma Viên cũng phải chạy tới nịnh nọt hoan hô.
– Hống…
Con viên hầu khổng lồ đi đến bình đài nhẵn bóng ở tận giữa đám thú, đặt mông ngồi xuống, xé toang con đầu đại mãng xà ra.
Rầm…
Con mãng xà bị xé thành hai đoạn, máu tươi phun tung tóe. Nhất thời ngàn vạn quái thú viên hầu đều hưng phấn kêu to.
Con viên hầu khổng lồ tiện tay ném một miếng xác rắn nhỏ qua một bên. Hai con Đại Lực Ma Viên lập tức bắt đầu hưng phấn ăn ngấu nghiến.
Còn con viên hầu khổng lồ thì ngồi đó, thống khoái cắn xé ăn nhồm nhoàm, mặc cho máu tươi từ xác rắn chảy xuống lân giáp nó, cũng chẳng thèm quan tâm chút nào.
“Lại là con Ngân Điện Mãng đó à!”
“Ta không giết được con rắn ấy, thế mà nó lại bị con Kim Cương Viên này giết à?”
La Phong đang núp trên vách núi, nhìn lén xuống phía dưới, khiếp sợ khi thấy cảnh này.
Con Ngân Điện Mãng lãnh chúa sơ cấp này một trong mười một con quái thú cấp lãnh chúa mà lần trước La Phong đối phó. Nhưng con Ngân Điện Mãng này quá giảo hoạt, hơn nữa dưới trướng nó có vô số mãng xà quấn lấy La Phong, làm La Phong không thể thành công. Không ngờ cuối cùng lại bị con lãnh chúa cao cấp ‘Kim Cương Viên” giết chết.
“Ngay từ đầu phải cho nó lầm tưởng rằng ta là vũ giả phổ thông, mới có thể xuất kỳ bất ý được.” La Phong thầm nghĩ. Kim Cương Viên, trong quái thú loại viên hầu được xếp hạng thứ hai.
Kỳ thật quái thú loại viên hầu chủ yếu chia làm hai loại. Một loại là viên hầu có lông, một loại là viên hầu có giáp. Trong đó Đại Lực Ma Viên là vua của viên hầu có lông. Còn Kim Cương Viên là vua của viên hầu lân giáp! Cấp bậc ngang nhau, Đại Lực Ma Viên mạnh hơn Kim Cương Viên. Nhưng lãnh chúa cao cấp Kim Cương Viên, lại có sức mạnh vô cùng, tốc độ cực nhanh, phòng ngự cũng kinh người.
“Không dễ đối phó! Sát chiêu của ta chính là dùng tinh thần niệm lực khống chế phi đao, đánh chết nó.”
“Chỉ đánh nó bị thương, nhưng lại không giết chết nó, lúc đó nó nhận thấy nguy hiểm sinh mạng, khẳng định sẽ chạy trốn. Một khi chạy trốn, ta khẳng định không bắt được.”
La Phong hiểu rõ, mình chỉ có một cơ hội! Một khi lần đầu tiên không giết chết được Kim Cương Viên, Kim Cương Viên sẽ không cho mình cơ hội lần thứ hai.
Trong hẻm núi, vô số viên hầu quái thú đều rít lên, tam đại viên hầu lãnh chúa, đang ăn huyết nhục của lãnh chúa Ngân Điện Mãng một cách ngon lành. Đột nhiên…
Một thân ảnh màu đen như một con hắc báo từ trên cao đáp xuống, một chân đạp thẳng vào người một con quái thú viên hầu thân thể. Một tiếng nổ bùng, thân thể con quái thú loại viên hầu bị bắn tung ra, huyết nhục bay tán loạn. Còn La Phong nương theo lực đạp kinh người, lao đi như chớp hướng thẳng vào giữa đám tộc quần viên hầu! Nơi đó, có ba con lãnh chúa!- Hống…
– Hống…
Hai con Đại Lực Ma Viên phẫn nộ gầm lên, nhất thời phía dưới vô số viên hầu cấp thú tướng, cùng với viên hầu cấp thú binh còn nhiều hơn đều điên cuồng bổ về phía La Phong.
– Lăn đi!
Đôi mắt La Phong như điện, thân thể như gió, nhanh chóng tiến bước.
Huyết Ảnh Chiến Đao trong tay trong nháy mắt đã hóa thành một luồng sấm sét, những chiêu đao mang đảo qua, thân thể những con quái thú viên hầu bị cắt ngọt, máu văng lên, thân thể bay tán loạn. Trong Thí Luyện Tháp, La Phong đã từng đôi mặt với vô số quái thú có thực lực ngang nhau vây công, vẫn có thể chống được. Bây giờ, đối mặt với những trở ngại của cấp thú tướng, cấp thú binh, căn bản là vô cùng dễ dàng. Chỗ nào hắn qua, một khoảng máu tươi đầm đìa. Máu tươi nhiễm đỏ cả quân phục tác chiến. La Phong dẫm mạnh vào một con viên hầu, rồi nhảy thẳng lên về phía trung ương.
Hống…
Ở bình đài trung ương, con lãnh chúa Kim Cương Viên tùy ý lượm một tảng đá bên cạnh chỗ nó ngồi, sau đó ném thẳng về phía La Phong!
Với kích cỡ bàn tay Kim Cương Viên, có thể cầm tảng đá to chừng gần một thước. Cự thạch to như vậy tựa như một viên đạn pháo, cơ hồ trong chớp mắt đã tới trước mắt La Phong. Khí ép tạo thành từ viên cự thạch cường đại làm không khí chung quanh chấn động dữ dội. Theo lý thuyết thì La Phong có thể thông qua tinh thần niệm lực, sớm đánh nghiêng vào một bên viên cự thạch, viên cự thạch sẽ bay thẳng lên trời! Nhưng La Phong không muốn bộc lộ tinh thần niệm lực!
– Hát!
La Phong đang ở giữa không trung cố gắng cúi người xuống, đồng thời thuẫn bài nghiêng một chút. Cự thạch sượt qua thuẫn bài bay ra ngoài.
Còn La Phong thì rơi vào giữa bầy viên hầu phía dưới. Vừa rơi xuống bầy thú, nhất thời một khoảng gió tanh mưa máu.
La Phong trong nháy mắt giết trên mười con quái thú viên hầu chung quanh. Tiếp theo, thân hình hắn lóe lên, đã tới bình đài trung ương rồi.
– Ầm!
– Ầm!
– Ầm!
Liên tiếp ba khối cự thạch bị lãnh chúa Kim Cương Viên ném tới.
La Phong triển lộ thân pháp cấp Hoàn Mỹ, tựa như một vệt khói xanh, hơi chớp lên trên bình đài, đã tránh được hai khối cự thạch, rồi mượn lực đánh bạt khối cự thạch thứ ba.
– Vù!
Không khí chấn động, thậm chí còn sinh ra sóng xung kích mắt thường có thể thấy được!
“Nắm đấm!”
Trong lúc La Phong tránh né khối cự thạch thứ ba, trong nháy mắt hắn chợt thấy một nắm đấm bao trùm lân giáp kim sắc tựa như một tảng cự thạch tới trước mắt mình. Kim Cương Viên lúc nãy vừa ngồi trên bình đài, trong nháy mắt đã tung ra một quyền như chớp tới trước mắt La Phong, tốc độ cực nhanh!
Mắt con Kim Cương Viên vô cùng lạnh giá!
Nhân loại
Nó đã lâu lắm rồi không giết nhân loại. Nhưng đối với tất cả cường giả quái thú thì nhân loại là địch nhân chung! Nó cũng tin, với một quyền tính toán rất chuẩn của nó, vừa vặn phóng ra vào đúng thời điểm quyết định, tên nhân loại này tuyệt đối không kịp né tránh, chỉ có thể ngạnh kháng.
Nhưng là…
Một quyền của lãnh chúa cao cấp Kim Cương Viên, ngay cả vũ giả chiến thần cao cấp cũng không dám ngạnh kháng!
– Đợi lâu quá hả, không chào mà tới à!
La Phong đối mặt với một quyền này lại cười ha ha.
Vù!
Thân hình quỷ dị lắc một cái.
Dưới tình huống cả cơ thể không có chỗ nào có thể mượn lực, chợt phiêu đãng giống như một cái lá cây quỷ dị bị gió thổi, tránh vọt ra khỏi một quyền đáng sợ của con lãnh chúa Kim Cương Viên!
– Hả?
Lãnh chúa Kim Cương Viên chấn động. Nhân loại này sao có thể tránh được nhỉ?
Chẳng lẽ… đây là loại đặc thù nhất trong nhân loại…
Căn bản không để cho con lãnh chúa Kim Cương Viên này tự hỏi, La Phong trong lúc sử dụng tinh thần niệm lực né tránh, cũng trong nháy mắt…
Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát! Xoát!
Sáu thanh phi đao màu đen! Hai thanh phi đao cấp SS, bốn thanh phi đao hệ 9! Sáu tia chớp!
Mục tiêu là đầu con lãnh chúa Kim Cương Viên!
– Ô!
Đôi mắt con Lãnh chúa Kim Cương Viên trợn trừng, hữu quyền đang đập về phía La Phong trong nháy mắt xòe ra, biến thành bàn tay xòe như cái xe buýt khổng lồ, chụp thẳng về phía La Phong, bàn tay trái nó nhanh như chớp che mặt, đồng thời thân thể hơi nghiêng đi!
Phập! Phập! Phập!
Ba thanh phi đao bắn vào bàn tay bên trái, chỉ đâm vỡ lớp da ngoài, hơi có vết máu kim sắc màu đỏ nhiễm vào bàn tay.
Phập! Phập!
Hai thanh phi đao đâm vào đầu mặt Kim Cương Viên, một cái chỉ đâm vào một nửa, đã bị da và cơ trên mặt cản lại không thể đâm sâu hơn. Còn một thanh phi đao khác thì chỉ đâm rách da đầu, bị xương đầu cứng rắn ngăn trở.
Phập!
Một thanh phi đao cuối cùng lại xẹt qua cổ của Kim Cương Viên, phá ra một vết thương thật lớn, máu tươi phun ra như vòi nước, làm con lãnh chúa Kim Cương Viên phát ra tiếng gầm cực kỳ phẫn nộ!