Thôn Phệ Tinh Không

Q.4 - Chương 93 - Thiên Niên Liễu Mộc Tâm

trước
tiếp

La Phong lắng tai nghe, quả nhiên nghe được những thanh âm ầm ầm vang tới.

“Hẳn là nhân mã gia tộc Polainas từ giữa không trung nhảy xuống, thanh âm đạp xuống mặt đất.” La Phong đoán, đồng thời nhanh chóng thu tinh thần niệm lực lại, từ phạm vi một trăm thước rút lại vẻn vẹn chỉ còn ba mươi thước. Đối với cường giả chiến thần cao cấp, tinh thần niệm lực chỉ đảo qua họ là họ có cảm ứng ngay.

Đột nhiên… La Phong nghe tiếng nói chuyện rất mỏng manh từ màn sương dày đặc xa xa truyền đến.

– Tạp Đặc Lan, phía trước chính là chín cây thảo mộc chi linh họ Liễu.

Thanh âm Lý Diệu từ mà sương dày đặc xa xa truyền đến, nói một tràng tiếng Anh rất lưu loát.

– Lực công kích của thảo mộc chi linh bình thường cũng không mạnh. Lý Diệu, sao ngươi lại không đối phó được chúng?

Một thanh âm u lãnh vang lên.

Nói rồi, bốn bóng người từ trong màn sương dày đặc đi ra. La Phong nheo mắt xuyên qua bụi cỏ dại nhìn ra… người cầm đầu mặc hắc bào, nhìn rất quỷ dị.

Lý Diệu đi cạnh hắn, thái độ rõ ràng cúi đầu thấp xuống!

Phía sau người áo đen là một đại hán dã man nhìn có vẻ cường tráng, cùng với một nam tử cơ bắp da trắng. Hơn nữa xem ra đại hán dã man, nam tử cơ bắp khi đứng trước mặt Lý Diệu không hề cúi đầu xuống, hiển nhiên không hề sợ hãi Lý Diệu.

“Xem ra, trong bốn người này thì kẻ cầm đầu chính là người áo đen.” La Phong nghĩ thầm.

Bốn thân ảnh dần dần rõ ràng hơn.

– Đối phó? Cây liễu vua đó có đường kính đạt tới ba thước. Năm đó thảo mộc chi linh họ Liễu thai nghén ra “Thiên Niên Liễu Mộc Tâm” cũng mới có đường kính một thước. Cây liễu vua này lợi hại hơn cây kia nhiều. Đặc biệt là những cái cành liễu màu vàng kim nhạt. Mỗi một cành đều rất cứng rắn. Một khi bị nó ùa tới vây chặt, ngay cả ta cũng chắc chắn sẽ chết!

Lý Diệu chỉ về phía chín cây thảo mộc chi linh họ Liễu xa xa

– Ở đàng kia kìa!

Bọn bốn người Lý Diệu, cách La Phong đại khái một trăm hai mươi thước đi tới, đi về phía chín cây liễu. Vì lúc này là đêm tối, sương lại dày, hơn nữa La Phong chỉ thò ra có nửa cái đầu, núp trong bụi cỏ, cho dù là bọn bốn người Lý Diệu, Tạp Đặc Lan, cũng căn bản không chú ý tới sự tồn tại của La Phong.

“Đối phó với cây liễu vua mà chỉ có bốn tên này à?” La Phong lặng lẽ nhìn.

Bốn người này muốn chặt cây liễu vua, e rằng cũng khó mà làm được!

Bọn bốn người Lý Diệu đứng cách chín cây cây liễu đại khái năm mươi thước. Đại hán dã man nói trầm trầm:

– Lý, ngươi nói chín cây liễu này đều là thảo mộc chi linh à?

– Không tin ngươi có thể đến gần mà xem

Lý Diệu cười khẩy một tiếng.

– Tạp Đặc Lan.

Lý Diệu trịnh trọng nói:

– Ngươi xem kìa, cái cây ở giữa chín cây, cũng là cây liễu vua to nhất ấy, nó là cây lợi hại nhất. Hơn nữa cành liễu màu vàng kim nhạt của nó đủ để bao trùm những cây liễu khác chung quanh. Do đó, ta nghĩ muốn công kích mấy cây liễu khác cũng không có biện pháp đâu.

Tạp Đặc Lan cẩn thận quan sát:

– Cành liễu màu vàng kim nhạt, đâu cơ?

– Nhìn kìa, đang bọc kín cả thân cây đại thụ đó.

Lý Diệu chỉ trỏ nói.

– À.

Tạp Đặc Lan cũng cảm giác được cây liễu vua không bình thường.

– Năng lực công kích của họ nhà liễu thì chỉ có một loại, đó là dùng cành liễu bó người tới chết! Thân cây không thể di động. Về phần rễ cây lại cắm sâu dưới đất để hấp thu dinh dưỡng, cũng không thể công kích.

Lý Diệu nói:

– Cùng thủ đoạn với cây liễu năm đó thai nghén ra Thiên Niên Liễu Mộc Tâm.

Tạp Đặc Lan gật gật đầu:

– Có hai phương pháp giết chết cây liễu vua. Thứ nhất, chặt sạch rễ của nó.

– Thứ hai, chém đứt thân cây nó.

Lý Diệu bên cạnh nghe xong cũng gật đầu nói:

– Đúng, nhưng… mấy cành liễu màu vàng kim nhạt ấy dài tới hai ba trăm thước, đủ để chọc xuống đất, bảo vệ cho hệ rễ! Hơn nữa gốc liễu to như thế, bộ rễ của nó khẳng định rất to, muốn chặt đứt hết rễ nó còn khó hơn việc chém đứt thân cây.

– Dài ba trăm thước?

Tạp Đặc Lan khẽ nhíu mày.

Tạp Đặc Lan trầm ngâm một lát.

Rào!

Chỉ thấy phía ngoài trường bào đen của Tạp Đặc Lan trong nháy mắt chợt biến mất, lộ ra một bộ quân phục tác chiến màu đen bên trong. Bên ngoài chiếc quần tác chiến có mấy thanh chủy thủ, tổng cộng mười hai cây chủy thủ màu đen! Hơn nữa phía sau áo lót chiến, lại còn cắm những cây lao! Sáu cây lao được cắm sau lưng, giống như những cây lao này tạo thành một tấm thuẫn bài.

“Hắn có bộ đồ Hắc Thần?”

La Phong trộm nhìn từ xa cảm thấy chấn động. Lúc trước hắc bào ngoài thân Tạp Đặc Lan trong nháy mắt chợt biến mất, như vậy chỉ có một khả năng… hắc bào đó là bộ đồ Hắc Thần biến ảo mà thành. Bộ đồ Hắc Thần có thể căn cứ vào ý nguyện của chủ nhân mà tùy ý biến ảo thành đủ loại hình dạng.

“Binh khí của hắn là cây lao và chủy thủ sao?”

La Phong nhíu mày.

Tạp Đặc Lan lúc này vẻ mặt lạnh giá, những cây lao màu xám bạc cùng mấy thanh chủy thủ màu đen, đều làm cho người ta cảm giác sợ hãi. Lý Diệu bên cạnh cũng nheo nheo mắt.

– Cây liễu vua cứ giao cho ta!

Thanh âm Tạp Đặc Lan lạnh giá, hạ lệnh

– Đợt lát nữa khi ta tiến công cây liễu vua, Lý Diệu, Khải Tháp, Y Phàm, ba người các ngươi từ ngoài tiến công mấy cây liễu khác… Nhớ kỹ, các ngươi phải bảo trụ sự an toàn cho mình là quan trọng nhất. Đợi khi cây liễu vua bị ta kiềm chế, các ngươi sẽ toàn lực chặt những cây liễu khác.

– Hiểu rồi.

Đại hán dã man liếm môi.

– Ừm.

Y Phàm khẽ gật đầu.

– Được.

Lý Diệu gật đầu.

Tạp Đặc Lan thấy thế mỉm cười.

Xoẹt xoẹt

Chỉ thấy toàn thân hắn nhanh chóng bao trùm một lớp da màu đen, trong nháy mắt lớp da màu đen đó đã bao kín toàn thân hắn, kể cả mặt! Nói cách khác, mặt Tạp Đặc Lan cũng đen thui. Mắt, mũi, miệng đều được che kín! Hoàn toàn nhẵn nhụi. Có thể nói Tạp Đặc Lan bây giờ không còn e ngại bất kỳ công kích của ai dưới ‘tồn tại trên cấp chiến thần” cả.

– Tinh thần niệm sư không cần mắt cũng có thể chiến đấu.

Lý Diệu nhìn thấy cảnh này, trong lòng chấn động.

– Được, bắt đầu đi!

Thanh âm Tạp Đặc Lan truyền ra.

Vèo!

Cả người Tạp Đặc Lan tựa như một tia chớp, nhằm thẳng về phía cây liễu vua, tốc độ cực nhanh, cơ hồ chỉ trong chớp mắt đã cách cây liễu vua không tới mười thước. Còn cây liễu vua cũng rốt cục bắt đầu phẫn nộ công kích. Vô số cành liễu long trời lở đất vây công điên cuồng về phía Tạp Đặc Lan, hơn nữa những cành liễu màu vàng kim nhạt cũng nhanh chóng gia nhập vào cuộc chiến đấu.

Vèo! Vèo! Vèo!

Ba người Ngốc Thứu Lý Diệu, Huyết Ảnh Y Phàm, Cự Hùng Khải Tháp cũng trong nháy mắt hóa thành tàn ảnh, từ ngoài lao vào.

Ba người liên thủ, cùng nhau xông vào tám cây liễu có đường kính đại khái chừng một thước. Trong đó trên người Lý Diệu và Y Phàm đều kéo dài ra lưu quang màu đen, bao trùm toàn thân. Hiển nhiên hai người họ đều có bộ đồ Hắc Thần. Nguyên nhân vì có bộ đồ Hắc Thần… nên hai người Lý Diệu và Y Phàm, cũng không sử dụng thuẫn bài.

“Bốn người, tới ba người có bộ đồ Hắc Thần?” La Phong xa xa nhìn trộm cũng cảm thấy thất kinh.

Không phải trên Địa Cầu có nhiều bộ đồ Hắc Thần, mà là những người dám đến đây đều là chiến thần nhất đẳng. Phải biết là, đến cả Lý Diệu cũng bị thương nặng, nếu tự nhận mình không bằng Lý Diệu, còn dám đến không? Toàn thế giới có rất ít người có bộ đồ Hắc Thần. Mỗi một người đều có thực lực kinh người.

“Tạp Đặc Lan là tinh thần niệm sư à?” La Phong trợn tròn mắt. Chỉ thấy Tạp Đặc Lan giơ hai tay lên, mỗi tay cầm một thanh chủy thủ, đồng thời trước người còn lơ lửng chín thanh khác

– Xoẹt xoẹt…

Vô cùng dễ dàng.

Chủy thủ bay múa, tùy tiện chặt đứt những cành liễu. Chẳng mấy chốc vô số cành liễu màu vàng kim nhạt đã bao phủ Tạp Đặc Lan.

Còn Tạp Đặc Lan cả người được Hắc Thần bao trùm, mà hắn căn bản cũng không dựa vào mắt để chiến đấu, mà là dựa vào tinh thần niệm lực lan ra cả trăm mét quan sát tất cả, từ đó bắt đầu chiến đấu.

“Cành liễu màu vàng kim nhạt không dễ đối phó đâu.”

La Phong thầm nghĩ.

Quả nhiên!

– Xoẹt xoẹt…

Chín thanh chủy thủ lơ lửng vô cùng khó khăn mới chặt đứt được cành liễu màu vàng kim nhạt.

– Hừ!

Một tiếng hừ lạnh.

Hai tay Tạp Đặc Lan cầm hai thanh chủy thủ, múa lên với tốc độ kinh người

Phốc! Phốc! Phốc!…

Một hơi liên tiếp chặt đứt vài chục cành liễu màu vàng kim nhạt. Trong nháy mắt xông ra khỏi vòng vây.

Cảnh này làm cho Ngốc Thứu Lý Diệu luôn luôn chú ý cũng thầm khiếp sợ. Còn La Phong nhìn trộm xa xa thì kinh ngạc đến ngây người!

“Mấy cành liễu màu vàng kim nhạt đó cái nào vẫn đều rất cứng. Lúc trước ta chặt đứt một cái đã phải lập tức lui về phía sau chui xuống đất trốn rồi.” La Phong vô cùng kinh ngạc.

Phải từng chiến đấu mới biết độ cứng của cành liễu màu vàng kim nhạt!

“Cho dù là Lý Diệu, cũng không thể thoáng cái chặt đứt vài chục cây! Uy lực của chủy thủ trên hai tay hắn rốt cuộc lớn như thế nào?”

“Đúng, hắn khống chế chủy thủ chặt đứt cành liễu màu vàng kim nhạt cũng phải cố hết sức, rất khó khăn. Xem ra tinh thần niệm lực của hắn cũng chẳng mạnh hơn ta bao nhiêu.”

La Phong thầm nghĩ

“Nhưng, hai tay cầm chủy thủ của hắn lại có uy lực mạnh hơn ta! Chứng tỏ sức mạnh bộc phát thân thể của hắn rất kinh người.”

Tố chất thân thể chiến thần cao cấp, nhất là chiến thần cao cấp đỉnh cao, sức mạnh khoảng bốn năm mươi vạn kg, còn phát lực thân thể gấp hai gấp ba, một quyền có thể đạt tới cả trăm vạn kg.

Còn phát lực gấp năm sáu lần thì sao?

“Tố chất thân thể của hắn, hẳn là chiến thần cao cấp. Phát lực thân thể cũng rất cao. Sau đó có thêm tinh thần niệm lực phụ thêm…”

La Phong thầm gật đầu. Là như thế này, sức mạnh thân thể cùng thần niệm lực kết hợp với nhau, cùng bộc phát, mới có thể có lực kinh người như vậy!

Vừa xông ra khỏi vòng vây của cây liễu vua, Tạp Đặc Lan áp sát thân cây trong nháy mắt.- Mở!

Tạp Đặc Lan quát lên một tiếng lớn.

Chủy thủ trong tay chém ngang rất mạnh vào thân cây liễu vua.

Xoẹt xoẹt…

Cú chém ngang, chỉ chém ngang đại khái sáu bảy cm, là không thể cắt thêm được nữa. Dòng nhựa cây màu xanh lá từ vết thương trên thân cây chảy rỉ ra.

– Ầm…

Vốn những cành liễu màu vàng kim nhạt của cây liễu vua còn đang phân tán công kích những người khác, rốt cục cũng phẫn nộ. Cả vạn cành liễu điên cuồng múa lên, từ bốn phương tám hướng hoàn toàn vây chặt Tạp Đặc Lan.

– Vèo!

Tạp Đặc Lan bắn mạnh ra ngoài, đồng thời hai tay vung mạnh lên!

Vù! Bộp!

Song chưởng màu đen chợt tăng vọt. Nhất thời Tạp Đặc Lan tự nhiên có một đôi cánh tay đen thui dài bảy tám thước. Hai tay màu đen cầm chủy thủ chém lia lịa về phía những cành liễu. Song chưởng màu đen dài bảy tám thước như vén tấm một màn cửa ra, gạt vô số cành liễu ra hai bên.

Còn bản thân Tạp Đặc Lan thì trong nháy mắt thoát ra. Những cành liễu màu vàng kim nhạt ấy lập tức bao chặt lấy cánh tay màu đen. Cánh tay màu đen trong nháy mắt như một sợi mì, trong nháy mắt thụt ra khỏi vô số những cành liễu màu vàng kim nhạt.

“Hừ, thân cây cứng thật!”

Tạp Đặc Lan đứng cách cây liễu vua đại khái một thước, rồi chạy vòng qua một cây liễu khác, vừa đi vòng vừa khuyên tròn. Trong tay Tạp Đặc Lan lập tức xuất hiện một cây lao màu xám bạc.

Phá!

Tạp Đặc Lan phát ra một gầm trầm thấp, vẻ mặt dữ tợn, một tay đè vào cây lao màu xám bạc, cả người trong nháy mắt cong lại, đặc biệt là cơ vai cánh tay phải tập trung căng phồng cả lớp da màu đen. Mũi cây lao màu xám bạc lại có một cái khuyên xoắn ốc, lập tức hắn ném ra như một tia chớp!

– Phập!

Tia chớp! Tia chớp xoay tròn! Cây lao đó trong quá trình phi hành vẫn tiếp tục xoay tròn! Vô số cành liễu màu vàng kim nhạt múa lên muốn ngăn trở, nhưng vì tốc độ ném thật sự quá nhanh, e rằng vượt xa mười lần tốc độ âm thanh, nên chỉ có ba cành liễu miễn cưỡng chạm được vào nó, sau đó luồng lưu quang này đâm mạnh vào thân cây liễu vua

– Oanh…

Như mũi khoan điện đâm vào mặt gỗ, khoan thủng rất sâu.

Xoẹt xoẹt!

Cả cây lao đâm lút hẳn vào cây liễu vua, thậm chí mũi cây lao còn thò ra từ mặt khác của thân cây liễu vua.

– Huyễn Ma Nhãn, và Huyễn Ma Nhất Kích của Tạp Đặc Lan, không hổ là hai đại tuyệt chiêu nổi tiếng trên thế giới.

Lý Diệu nhìn thấy cảnh này không khỏi cảm thấy run lên

– Kết hợp sức mạnh thân thể và tinh thần niệm lực, sáng chế ra Huyễn Ma Nhất Kích… Quả thực khó tin. Chiêu này e rằng miễn cưỡng có thể có uy lực so được với công kích của tồn tại vượt qua chiến thần!

La Phong núp đàng xa hít mạnh một hơi.

Hắn từ trước đến giờ không ngờ…

Giữa lớp chiến thần còn có thể có những tồn tại mạnh đến như vậy. Phải biết rằng vừa rồi một chủy thủ của Tạp Đặc Lan cũng chỉ rạch thủng không tới mười cm. Còn cây liễu vua có đường kính phải trên ba thước. Nhưng chỉ một cây lao của Tạp Đặc Lan, lại đâm thủng cả thân cây liễu vua!

Biến thái! Thật là đáng sợ!

– Ầm ầm…

Cả cây liễu vua điên cuồng lắc lư, đồng thời những cành liễu màu vàng kim nhạt cũng điên cuồng

– Công kích những cây liễu khác.

Tạp Đặc Lan chợt quát.

– Rõ.

Ngốc Thứu Lý Diệu, Cự Hùng Khải Tháp, Huyết Ảnh Y Phàm vội vây công một gốc liễu bên cạnh. Không có sự hỗ trợ của cây liễu vua… cây liễu thảo mộc chi linh đường kính mới có một thước tám, làm sao có thể ngăn cản được ba đại cường giả này chứ? Chỉ vài giây, bỗng nghe ầm một tiếng, cả cây liễu đã ầm ầm sụp đổ.

– Lấy Thiên Niên Liễu Mộc Tâm.

Ba người Lý Diệu, Khải Tháp, Y Phàm đồng thời nhanh chóng oanh kích vào thân cây

Ầm…

Gỗ vụn văng ra, đồng thời trong đó một khối màu xanh lá động lòng người bị ném văng ra.

– Là Thiên Niên Liễu Mộc Tâm.

Ba người Lý Diệu mừng rỡ.

La Phong cũng liếc mắt đã thấy khối màu xanh lá. Lại thấy ba người Lý Diệu không còn oanh kích vào thân cây liễu nữa, mà đều lao về phía khối màu xanh lá, hắn có thể phán đoán – Đó là Thiên Niên Liễu Mộc Tâm!

Huống chi trên diễn đàn cấp chiến thần, La Phong thấy ảnh của Thiên Niên Liễu Mộc Tâm rồi.

– Thiên Niên Liễu Mộc Tâm có thể đề cao hoạt tính tế bào, đề cao tố chất thân thể, đường kính tới một thước tám

Đôi mắt La Phong lóe ra tinh mang.

– Đó là của ta!

– Veo!

Tinh thần niệm lực vô hình trong nháy mắt kéo dài ngoài. Tốc độ kéo dài tinh thần niệm lực cực nhanh, có thể nói như thuấn di. Một luồng tinh thần niệm lực trong nháy mắt bao lấy Thiên Niên Liễu Mộc Tâm! Đồng thời… tinh thần niệm lực La Phong của tự nhiên cũng xâm nhập vào khu tinh thần niệm lực của Tạp Đặc Lan lan ra, bị Tạp Đặc Lan phát hiện ngay.

Vèo!

Tinh thần niệm lực trong nháy mắt lập tức thu về! Khối lục quang trong nháy mắt bay về phía La Phong.

– Tinh thần niệm sư!

Khu vực tinh thần niệm lực của Tạp Đặc Lan lan ra đã phát hiện ra tinh thần niệm lực của La Phong, lập tức có phản ứng. Trong tích tắc hắn hiểu ở đây có tinh thần niệm sư.

Chỉ tích tắc như vậy, lục quang đã chỉ còn cách La Phong không tới tám mươi mét.

– Trở về.

Tạp Đặc Lan cũng thông qua tinh thần niệm lực, muốn kéo về.

– Bùng!

Hai tinh thần niệm lực vô hình va chạm.

Vèo!

Đạo lục quang đó dũng mãnh chui thẳng vào bãi cỏ nơi La Phong đang núp.

Bản thân La Phong lập tức dùng tốc độ nhanh nhất trong nháy mắt điên cuồng khoan xuống dưới đất.

– Thiên Niên Liễu Mộc Tâm!

Ba người Lý Diệu, Khải Tháp, Y Phàm đều lao tới. Tạp Đặc Lan cũng lướt tới. Tứ đại cường giả đứng bên cạnh bãi cỏ, nhìn lỗ thủng bất ngờ trên bãi cỏ.

– Thiên Niên Liễu Mộc Tâm bị cướp chạy rồi.

Khải Tháp, Y Phàm đều nổi điên.

– Sao ở đây còn có người khác chứ?

Tạp Đặc Lan căm tức nhìn Lý Diệu

– Hơn nữa lại là tinh thần niệm sư. Tinh thần niệm lực e rằng đã tiếp cận chiến thần cao cấp rồi.

– Là La Phong, là La Phong.

Lý Diệu liền nói.

– La Phong, hắn là… La Phong ở trại huấn luyện tinh anh à?

Tạp Đặc Lan hỏi.

– Đúng, đúng, chính là hắn. Hắn có cừu oán với ta, kỳ thật lần này ta tới đây để đuổi giết hắn, nhưng không ngờ lại phát hiện ra thảo mộc chi linh.

Lý Diệu trả lời.

Mặt Tạp Đặc Lan trông rất khó chịu.

– Tạp Đặc Lan, ngươi cũng là tinh thần niệm sư, ngươi hẳn là có thể bắt được hắn chứ?

– Xuống đất bắt một tinh thần niệm sư gần bằng chiến thần cao cấp à?

Tạp Đặc Lan cười lạnh liếc mắt nhìn hắn

– Ngươi nghĩ rằng, tinh thần niệm lực dễ tu luyện lắm à? Nhiều năm như vậy, tố chất thân thể ta đã tu luyện tới chiến thần cao cấp đỉnh cao, nhưng tinh thần niệm lực lại tiến bộ rất chậm.

Tạp Đặc Lan năm đó khi còn trẻ thì, tinh thần niệm sư có tiến bộ rất cấp tốc. Nhưng khi Tạp Đặc Lan lúc trước tăng lên tới ‘tinh thần niệm sư chiến thần sơ cấp” thì đình chỉ.

Sau đó phải dựa vào bản thân mình tu luyện. Nhưng tiếc là tu luyện tinh thần niệm lực rất khó khăn, khó gấp mấy lần tu luyện tố chất thân thể. Nhiều năm như vậy, tố chất thân thể Tạp Đặc Lan đã tăng lên tới chiến thần cao cấp đỉnh cao, nhưng tinh thần niệm lực mới là chiến thần trung cấp đỉnh cao! Nhưng, tinh thần niệm lực kết hợp với sức mạnh, cũng đủ làm cho hắn có thực lực cực kỳ đáng sợ, nên có cái tên Huyễn Ma!

– Xuống đất mà bắt tinh thần niệm sư đạt tới chiến thần cao cấp à? Ngay cả tồn tại trên cấp chiến thần cũng không dám nói mạnh miệng.

Tạp Đặc Lan khẽ quát một tiếng

– Bây giờ Khải Tháp, ngươi dò xét chung quanh. Tuyệt đối không cho phép người nọ đến gần nữa. Lý Diệu và Y Phàm, các ngươi cùng ta nhanh chóng giải quyết mấy cây liễu thảo mộc chi linh.

– Ừ.

Mấy người đều gật đầu. Lý Diệu chỉ có thể nghiến răng nhẫn nhịn.

– Không ổn.

Tạp Đặc Lan biến sắc

– La Phong vừa rồi khẳng định nghe chúng ta nói rồi. Hắn hẳn đã biết đây là thảo mộc chi linh… Hắn nhất định sẽ báo cho Cực Hạn Vũ Quán!

– Cực Hạn Vũ Quán?

Mấy người ở đây đều sắc mặt đại biến. Tạp Đặc Lan càng tức giận liếc mắt nhìn Lý Diệu.

– Nhanh lên. Cực Hạn Vũ Quán muốn chạy tới đây tối thiểu cũng mất ba giờ. Để đảm bảo an toàn, mọi người phải thu thập thảo mộc chi linh nhanh lên, phải trong vòng hai giờ là ly khai nơi đây.

Tạp Đặc Lan hét

– Bất luận thu thập bao nhiêu, trong vòng hai giờ là, phải ly khai.

– Dạ.

Lúc này, Lý Diệu cũng không dám nói thêm gì nữa, tất cả mọi người đều đang nóng nảy.

Dưới đất, La Phong dùng tốc độ kinh người khoan sâu xuống đất, lại tiếp tục khoan xuống sâu tầng đá! “Thiên Niên Liễu Mộc Tâm, ha ha… Tìm được Thiên Niên Liễu Mộc Tâm rồi, tố chất thân thể ta lại có thể đề cao lên bậc cao nữa. Đến lúc đó, tinh thần niệm lực của ta càng thêm cường đại!” Mắt La Phong lóe sáng, hùng tâm vạn trượng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.