Cùng lúc này La Khinh Sương được đại ca của nàng mang về nhà, tráng hán kia chính là La Bưu, một trong tam đại ác thiếu Vẫn Thạch thành, “việc ác” của hắn là thái độ làm người khá bá đạo càn quấy, so sánh với hành vi lấn nam bá nữ của Lý Quang Hán quang minh lỗi lạc hơn rất nhiều.
– Bưu nhi, Sương nhi đã xảy ra chuyện gì?
Một trung niên nhân uy nghiêm chừng bốn mươi hai tuổi nhìn La Bưu đang ôm La Khinh Sương vội vàng chạy vào hỏi. Người này chính là đại bá của La Bưu tên La Thiên Chính, là phụ thân của La Khinh Sương, tu vi huyền sĩ cấp cao.
– Đại bá, Sương nhi không có việc gì, chỉ bị hôn mê mà thôi!
La Bưu đáp.
La thiên Chính nhìn thấy quần áo trên người nữ nhi có nhiều vết kiếm cắt tua nhỏ, nháy mắt đôi mày cau lại, quát lớn:
– La Bưu, nói rõ ràng đã xảy ra chuyện gì?
La Bưu rùng mình, sau đó đem La Khinh Sương đưa cho hai thị nữ, dặn hai nàng đưa La Khinh Sương về phòng, sau đó mới kể lại cho La Thiên Chính toàn bộ chuyện đã xảy ra.
Sau khi nghe xong, La Thiên Chính thở ra một hơi, đồng thời lại nghiêm túc hỏi:
– Ngươi muốn nói tiểu tử bị phế của Lăng gia một chiêu đã đem Khinh Sương đánh bại?
La Bưu gật mạnh đầu nói:
– Đúng vậy, lúc ấy cháu thấy uy lực một chiêu đó hết sức kinh người, cho nên cùng Sương muội đồng loạt ra tay, nhưng vì Sương muội thừa nhận công kích chính diện, có vẻ…có vẻ chật vật một ít, nếu Lăng Tiếu muốn giết tiểu muội, chỉ sợ cháu cũng không cứu được nàng!
Trong lòng La Bưu còn sợ hãi, cho dù với thực lực huyền giả cấp cao của hắn hiện tại cũng không có lòng tin lưu được mạng sống dưới một chiêu của Lăng Tiếu, có lẽ chỉ có tu vi huyền sĩ mới có thể áp chế được Lăng Tiếu.
– Tốt lắm, việc này nếu do Khinh Sương trêu chọc thì thôi, ngươi đi xuống đi!
La Thiên Chính xua tay nói.
Chờ La Bưu đi xuống, La Thiên Chính khởi động thân hình phóng nhanh về hướng nội viện gia tộc.
Phế tài bị phế hoàn toàn của Lăng gia lại có thể trùng tu huyền lực, tin tức này nhất định phải báo cho phụ thân đại nhân hay biết. Hơn nữa phế tài kia hai năm trước còn được xưng là đệ nhất thiên tài Vẫn Thạch thành, ai biết lần này quật khởi sẽ mang tới kinh ngạc như thế nào.
Nội viện La gia là một tòa kiến trúc thật hùng vĩ, dưới bóng đêm nhìn qua như một tòa thành sâu thẳm.
La Thiên Chính ngừng lại trước một tòa lầu các hùng vĩ nhất, nháy mắt hai bên lầu các xuất hiện mấy thân ảnh, sau đó lại ẩn vào trong bóng tối.
Bỗng nhiên bên trong lầu các truyền ra thanh âm trầm thấp:
– Chính nhi đến có việc gì?
La Thiên Chính cung kính thi lễ:
– Con có việc bẩm báo!
Hắn vừa nói xong, cửa lớn tự động mở ra.
La Thiên Chính cũng không ngạc nhiên, đi vào bên trong lầu.
Bên trong có một lão giả mặc trường bào màu xám đang ngồi, trong tay cầm chén trà, một bên còn đặt một quyển sách. Bộ dạng lão giả cực kỳ thần sáng, dáng người trung đẳng, vòng eo thẳng thắn, không hề có nửa điểm già lão, trong đôi mắt ưng lóe ra quang mang rạng rỡ. Vị lão giả này chính là gia chủ La gia La Tường Minh, sáu mươi sáu tuổi, vốn là cao thủ có thể đếm được trên đầu ngón tay của Vẫn Thạch thành, tu vi linh sư.
– Có chuyện gì trọng yếu như thế, khiến cho ngươi phải đi trong đêm đến hội báo?
La Tường Minh thản nhiên hỏi.
Vì thế La Thiên Chính kể lại chuyện La Bưu đã nói với hắn thêm một lần.
– A, Lăng gia tiểu tử có thể tiếp tục tu luyện, thật sự là không tệ!
La Tường Minh tùy ý đáp, giống như không để ý trong lòng.
– Phụ thân, nếu hắn chỉ có thể trùng tu trở lại cũng không có gì, nhưng mà…
La Thiên Chính do dự nói.
– Chỉ là cái gì, có chuyện nói thẳng!
La Tường Minh trừng mắt nói.
– Chỉ là Bưu nhi nói Lăng Tiếu chỉ dùng một kiếm đã đánh bại Sương nhi, hơn nữa còn là bị đánh bại dù đã liên thủ với Bưu nhi. Có thể thấy được uy lực một kiếm kia thế nào, hơn nữa con nghe Bưu nhi nói, Lăng Tiếu còn chưa phải là huyền giả, nhiều nhất chỉ là võ đồ bát cấp, một chiêu kia có thể đem một huyền giả trung giai đánh bại, còn có thể bức lui một huyền giả cao giai, trong chuyện này có phải…
La Thiên Chính phân tích nói.
– Ngươi muốn nói Lăng gia tiểu tử có huyền kỹ gì kinh người?
La Tường Minh ngắt lời.
– Ý của con là như vậy!
La Thiên Chính đáp.
– Chẳng lẽ ngươi cho rằng Lăng Tiếu có thanh giai công pháp?
La Tường Minh khẽ nhíu mày nói.
Huyền kỹ trên Huyền Linh đại lục tổng cộng chia thành chín đại giai, theo thứ tự là “Hôi, Hoàng, Thanh, Lục, Lam, Hồng, Tử, Hạt, Hắc”.
La Thiên Chính không nói chỉ gật gật đầu.
– Lăng gia chỉ có một quyển thanh giai trấn tộc Kim Thương Quyết, mà Lăng gia tiểu tử lại dùng kiếm chiêu, chẳng lẽ Lăng gia có hai quyển thanh giai huyền kỹ? Không có khả năng, nếu như thế sẽ không dạy cho tiểu bối để tiểu tử kia đi ra khoe khoang, chẳng lẽ tiểu tử kia đạt được cơ duyên khác?
La Tường Minh suy đoán.
– Con cảm thấy được là rất có thể, hai năm trước tiểu tử kia đã bị Lăng gia thái thượng trưởng lão chứng thật là không có biện pháp trùng tu huyền lực, mà hiện giờ hắn lại là võ đồ bát cấp, điều này thật sự làm người ta cảm thấy ý vị sâu xa!
La Thiên Chính trầm ngâm nói.
Hai người đều trầm mặc hồi lâu, La Tường Minh chợt nói:
– Ngươi đi xuống trước đi, chuyện này ta sẽ xử lý!
Khi La Thiên Chính đang chuẩn bị rời khỏi, La Tường Minh lại nói:
– Sương nhi giống như đặc biệt để ý tiểu tử đó, có thời gian cho nàng đi lại với Lăng gia nhiều một chút!
Hai mắt La Thiên Chính tỏa sáng, gật gật đầu mới đi ra lầu các.
Sau khi La Thiên Chính rời đi, La Tường Minh thản nhiên nói:
– Phong Ảnh, ngươi đi tra xét tình huống của Lăng gia tiểu tử một chút, ngàn vạn lần đừng làm kinh động bất luận kẻ nào, có biến lập tức hội báo với ta!
Ở một góc lầu các phát ra thanh âm u lãnh:
– Dạ, tộc trưởng!
…
Bên trong hầm ngầm một biệt việt xinh đẹp tĩnh mịch trong Lăng gia.
Hội nghị gia tộc vừa mới chấm dứt, ngũ trưởng lão Lăng Ngôn cùng một lão giả cao gầy lặng yên đi tới nơi này mật sự.
Lão giả kia chính là nhị trưởng lão Lăng gia Lăng Mạc, hai người là huynh đệ ruột thịt, địa vị tại Lăng gia tiếp cận tộc trưởng Lăng Thương, thậm chí ở phương diện nào đó quyền lực còn lớn hơn Lăng Thương.
Lăng gia thân là một trong ba đại gia tộc đứng đầu Vẫn Thạch thành, kỳ thực tuy rằng thực lực hùng hậu nhưng người nào cũng biết Lăng gia không đoàn kết như vẻ bề ngoài, mà Lăng gia nhị trưởng lão Lăng Mạc cùng ngũ trưởng lão Lăng Ngôn là người chuyên quấy rối bên trong.
Lăng Mạc cùng Lăng Ngôn đều là nhi tử của tiền nhiệm tộc trưởng, nhưng sau khi lão tộc trưởng qua đời, Lăng Mạc không được lên làm tộc trưởng như ý nguyện, ngược lại bị Lăng Thương ngồi lên vị trí. Việc này luôn làm hai huynh đệ bọn hắn hận thù trong lòng, mỗi khi Lăng Thương hành sử quyền lực tộc trưởng, hai huynh đệ luôn phá rối, ở trong tộc cũng có không ít người ủng hộ hai huynh đệ nên mới làm quyền uy của Lăng Thương không quá uy nghiêm.