Người tới chính là tam đệ Lăng Thao của Lăng Chiến.
Lăng Thao cước bộ vững vàng đi vào đại sảnh, nhìn quanh bên trong phòng khách một chút, chân mày nhăn một cái nói:
– Đại tẩu, Tiếu nhi đâu?
Mộng Tích Vân khẩn trương hỏi:
– Tam đệ tìm Tiếu nhi làm gì? Hắn đang ở hậu sơn huấn luyện.
– Ai nha, Tiếu nhi lần này gây ra đại họa rồi, hiện tại gia chủ của Lý gia cùng Lam gia hai nhà đều ở nội viện hướng tộc trưởng muốn bàn giao, nói nhất định muốn Lăng Tiếu lấy mạng đền mạng.
Lăng Thao sắc mặt cực kỳ khó nhìn nói.
– Cái gì!
Sauk hi Mộng Tích Vân nghe xong quá sợ hãi.
– Đại tẩu chớ nên lo lắng, Tiếu nhi là đệ tử của Thái thượng trưởng lão, lão nhân gia hắn chắc là sẽ không để cho Tiếu nhi gặp chuyện không may, hiện tại chủ yếu nhất là trước hết để cho Tiếu nhi tìm một địa phương tránh đầu gió đi.
Lăng Thao an ủi nói.
– Tam đệ ngươi nó cái gì thế, Tiếu nhi cái gì mà gây ra đại họa rồi?
Lăng Chiến từ ngoài phòng đi vào hỏi.
Lăng Thao vội vàng đem chuyện hướng về phía Lăng Chiến nói lại một lần.
– Vũ Tích đi gọi thiếu gia về đây.
Sauk hi nghe xong, Lăng Chiến lập tức phân phó cho Bạch Vũ Tích nói.
– Không thể đi, chúng ta không thể để cho Tiếu nhi trở lại nộp mạng.
Mộng Tích Vân lập tức kéo tay của Bạch Vũ Tích lại, nhìn chằm chằm vào Lăng Chiến nói.
– Nàng biết cái gì, Lăng gia chúng ta chẳng lẽ còn sợ Lý gia cùng Lam gia, huống chi Thái thượng trưởng lão nhất định sẽ vì Tiếu nhi mà ra mặt, ta để cho Tiếu nhi trở lại là để cho hắn đên trước mặt tộc trưởng đem chuyện giải thích rõ rang, ta cũng không tin tộc trưởng sẽ không ủng hộ Tiếu nhi.
Lăng Chiến tức giận nói.
Mộng Tích Vân nghe xong lời nói của Lăng Chiến, trầm mặc một chút, kiên định nói:
– Bất kể như thế nào ta cũng sẽ không để cho Tiếu nhi đi phạm hiểm, trừ phi ta chết.
– Đại ca, ta xem vẫn là để cho Tiếu nhi đi nội viện.
Lăng Thao ở một bên khuyên.
Lăng Chiến dùng ánh mắt không hiểu nhìn Lăng Thao.
Lăng Thao lộ ra thần sắc tức giận nói:
– Nhị trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão cực lực tán đồng đem Tiếu nhi giao cho Lý gia cùng Lam gia.
– Hừ, lại là bọn hắn.
Lăng Chiến híp mắt, vô cùng khó chịu nói.
Trong lúc nhất thời, bên trong nhà lâm vào trong yên tĩnh.
Lúc này, ngoài phòng một gã người hầu vội vã chạy vào nói:
– Lão gia, phía ngoài có hai vị chấp sự đại nhân tới tìm Lăng Tiếu thiếu gia.
Chân mày của Lăng Chiến nhăn lại một chút, sau đó đi ra ngoài, mọi người cũng theo sau đi ra ngoài.
Người tới là hai gã trung niên nhân, đều là một bộ thanh sắc trường bào, một người cao gầy, mắt ưng tinh nhnah, diện cốt nhô cao, thần sắc hết sức lạnh lùng; tên còn lại là thấp một chút, thân thể hơi mập, trên mặt treo nụ cười khi thấy người gặp tai họa, sau lung của hắn đeo một thanh Trảm Quỷ đại đao cùng với thân thể hắn có tỷ lệ ngược lại.
– Lăng Trùng ngươi tới đây không biết có chuyện gì?
Lăng Chiến nhìn trung niên nhân cao gầy kia đạm mạc nói.
Người này chính là nhi tử Lăng Trùng của Ngũ trưởng lão, cũng chính là phụ thân của Lăng Duệ, nhân xưng đại tổng quản, chủ quản tài chính của Lăng gia, tu vi cao giai Huyền Sĩ, đã từng cùng Lăng Chiến đều được vinh dự là một trong những người nối nghiệp tộc trưởng, cùng Lăng Chiến từ nhỏ đều đối đầu, đáng tiếc từ nhỏ đến lớn đều bị Lăng Chiến áp một đầu, sau đó, kinh mạch của Lăng Chiến bị phế, hắn cũng âm thầm làm khó không ít cho một nhà Lăng Chiến.
Lăng Trùng khẽ cười một cái, tiếp theo sâu xa nói:
– Ta là tới đón Lăng Tiếu đến nội viện, mời đem người gọi ra đi.
Trong lòng hắn thầm nghĩ:
– Lăng Chiến lại là có thể trọng tu huyền lực rồi?
Hắn nhìn một cái liền biết Lăng Chiến đã là đê giai Huyền Giả rồi.
– Không biết Tiếu nhi nhà ta phạm vào sai lầm gì phảilàm phiền ngươi tài vụ tổng quản đến mời hắn?
Lăng Chiến cười lạnh nói. Hắn cùng với Lăng Trùng đối đầu nhau là mọi người đều biết, hắn thực lực không bằng lúc trước, nhưng ở ngoài miệng cũng không để cho Lăng Trùng được tốt.
Lời này của Lăng Chiến là chỉ ngươi đường đường là một cái quản tài vụ, cư nhiên cũng quản đến hình phạt rồi.
Kỳ thật, mập tử ở bên cạnh Lăng Trùng mới là chấp sự Lăng Đường thủ hạ của Tứ trưởng lão Lăng Uy chưởng quản hình phạt.
– Hừ, ta đây là tới hiệp trợ Lăng Đường lão đệ đến tìm Lăng Tiếu, mời mau đem người gọi ra đi, chúng ta còn phải chạy về nội viện phục mệnh đây.
Lăng Trùng không vui hừ lạnh nói.
Lúc này, Lăng Đường ở một bên mới nói:
– Đúng vậy a, ta cùng Lăng Trùng tổng quản khéo léo đi cùng một chỗ, cho nên lúc này mời đem Lăng Tiếu gọi ra đi.
Lăng Chiến nhìn một cái liền biết hai người này là một đường mà tới, bất quá cũng biết là dùng miệng khong phải là trì hoãn thời gian là có thể giải quyết vấn đề, liền nói ngay:
– Thái thượng trưởng lão để cho hắn đến hậu sơn tu luyện rồi, có bản lĩnh các ngươi tự mình đi mời hắn đi.
Lăng Chiến đem danh tiếng của Thái thượng trưởng lão mang ra, ý nghĩa không cần nói cũng biết.
Quả nhiên, Lăng Trùng cùng Lăng Đường hai người đều lộ ra vẻ khó khăn.
Cuối cùng, Lăng Đường khó khăn nói:
– Lăng Chiến ngươi cũng đừng làm khó dễ chúng ta, ta là phụng mệnh của trưởng lão tới mời Lăng Tiếu chấp sự, còn xin đem người gọi về đây đi.
– Ha hả, lời của Đường chấp sự ngươi nghiêm trọng rồi, ta không phải là nói cho ngươi biết là đứa con bất hiếu của ta ở hậu sơn sao? Ngươi muốn tìm hắn thì cứ việc đi ta, ta lại không ngăn ngươi.
Lăng Chiến khẽ cười nói.
Lúc này, Lăng Thao ăn không nói có nhắc nhở:
– Phía sau núi hình như là chỗ tu luyện của Thái thượng trưởng lão nhân gia hắn đi.
Lúc này, Lăng Trùng cùng Lăng Đường sắc mặt càng them xanh rồi.
‘Thái thượng trưởng lão’ ở Vẫn Thạch thành, ở Lăng gia bốn cái chữ này có thể áp đảo hết thảy! Ai kêu Thái thượng trưởng lão là đệ nhất nhân Vẫn Thạch thành cơ chứ, cường thế đến có thể khiến cho tất cả mọi người không dám tùy tiện khiêu khích.
– Chúng ta đi hậu sơn, ta tin tưởng Thái thượng trưởng lão lão nhân gia hắn sẽ minh bạch lý lẽ.
Lăng Trùng vỗ vỗ bả vai của Lăng Đường bất đắc dĩ nói, chỉ là ánh mắt dừng lại ở trên người Lăng Chiến, trong đó không che giấu chút lệ mang nào.
– Chiến ca…
Nghe lời nói của Lăng Trùng, Mộng Tích Vân khẩn trương kéo kéo ống tay áo của Lăng Chiến nói.
Lăng Chiến nhìn thê tử một cái, vỗ vỗ lưng bàn tay nàng nói:
– Không cần khẩn trương, có Thái thượng trưởng lão ở đó, Tiếu nhi sẽ không xảy ra chuyện gì.
Đang ở lúc Lăng Trùng cùng Lăng Đường muốn xoay người rời đi, Lăng Trùng dừng thân hình lại nhàn nhạt hỏi:
– Ai là tỳ nữ của Lăng Tiếu?
Bạch Vũ Tích ngay cả nghĩ cũng không cần nghĩ lập tức bật thốt lên:
– Chính là nô tỳ.
Lăng Tiếu ở trong lòng nàng là thâm căn cố đế, nàng là lấy tỳ nữ của Lăng Tiếu mà vẻ vang, cho nên thời điểm Lăng Trùng hỏi nàng phản ứng rất nhanh.
– Vũ Tích ngươi nói cái gì đó, ngươi là con gái nuôi của chúng ta.
Lăng Chiến quát khẽ.