– Cũng không biết Lâm Minh và Lương Thiết Sơn kia ra sao, thành tích hai người bọn họ phỏng chừng cũng sẽ không kém.
Lương Thiết Sơn chính là thiếu niên cường tráng trời sinh thần lực, hắn đồng dạng chỉ có mười lăm tuổi.
Mười lăm tuổi, tu vi bản thân Luyện thể tầng hai, đồng thời trời sinh thần lực, thực lực như vậy ở cùng tuổi tác, tuyệt đối sẽ không kém.
Bất quá ở các vị trưởng lão xem ra, nếu như hai người so với Vương Nghiễn Phong, vậy thì có khoảng cách.
Lâm Minh là trời sinh thần lực không sai, nhưng mà cũng chỉ là Luyện thể tầng hai, mà Vương Nghiễn Phong là Luyện thể tầng ba.
Luyện thể tầng ba là chân nguyên luyện tạng, võ giả Luyện Tạng tâm phổi mạnh mẽ, hơi thở dài lâu, sức chịu đựng so với Luyện thể tầng hai thì mạnh hơn nhiều.
Cái khác kỹ xảo, chiến kỹ, tốc độ, … cũng không nghi ngờ chút nào là Vương Nghiễn Phong dẫn trước.
Coi như chỉ nhìn lực lượng đơn thuần, Vương Nghiễn Phong cũng chỉ kém Lâm Minh ba trăm cân mà thôi, chênh lệch không phải quá rõ ràng.
Vòng kiểm tra thứ ba này, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, chính là Vương Nghiễn Phong đệ nhất.
Mà vòng kiểm tra thứ ba đoạt điểm số lớn nhất, nếu như Vương Nghiễn Phong số một, hơn nữa thiên phú của hắn cũng vượt qua Lâm Minh.
Như vậy lần khảo hạch này người số một không thể nghi ngờ là Vương Nghiễn Phong.
Nhưng mà lúc này, Vương Nghiễn Phong kỳ thực vẫn khổ chiến ở tầng thứ ba, hai võ giả này vô cùng khó chơi, thường thường đánh lên chính là sát chiêu không muốn sống.
Vương Nghiễn Phong dốc hết bình sinh mới giết đi một cái, mình cũng bị một chút vết thương.
– Đáng chết, làm sao biến thái như vậy, xuất ra sát chiêu gia truyền Cửu Đạo chân ngôn mới giết được một cái, tiếp tục như thế, mình muốn qua tầng thứ bốn sẽ càng ngày càng xa vời.
Trong lòng Vương Nghiễn Phong sốt ruột, chân nguyên trong cơ thể hắn đã tiêu hao hai thành.
Ở bên trong ảo cảnh này không cách nào sử dụng đan dược bổ sung chân nguyên, chỉ có thể dựa vào bản thân hô hấp bổ sung. . .
. . .
Thời điểm Vương Nghiễn Phong vì chân nguyên tiêu hao mà lo lắng, Lâm Minh đồng dạng vì thế phát sầu.
Hắn không phải Luyện Tạng kỳ, mà là Luyện thể tầng hai Luyện Nhục mà thôi, khí huyết không dồi dào, chân nguyên tiêu hao càng nhanh hơn.
Bất quá, may là Hỗn Độn chân nguyên quyết của Lâm Minh đạt đến tầng thứ nhất tiểu thành, bộ công pháp này vận chuyển, có thể không ngừng bổ sung chân nguyên trong cơ thể.
Tuy rằng không đạt tới mức độ liên tục sinh sôi, nhưng mà có thể giảm bớt áp lực cho Lâm Minh.
Lúc này, đối thủ trước mặt hắn là hai con Hung thú cấp một Thiết Giáp Hùng.
Hung thú cấp một có mạnh có yếu, Tê giác một sừng là tương đối kém, chỉ tương đương với Luyện thể tầng hai đỉnh cao, mà Thiết Giáp Hùng này tương đương với Luyện thể tầng ba đỉnh cao, hơn nữa còn kéo đến hai con.
Ánh mắt Lâm Minh cực kỳ ngưng trọng, trước đó, hắn chưa từng giao thủ cùng Luyện thể tầng ba đỉnh cao, trong lòng hoàn toàn không đáy, huống hồ lần này là một đối hai.
Trọng yếu nhất là, hắn không thể tiêu hao quá nhiều chân nguyên, cũng không thể thụ thương.
Lâm Minh hít sâu một hơi, trong đầu hồi ức tất cả tư liệu liên quan tới Thiết Giáp Hùng.
Thiết Giáp Hùng, lực lượng cơ thể năm ngàn cân trở lên, tốc độ hơi chậm, cả người che chắn cốt giáp cứng rắn, đao thương khó nhập, cũng không có nhược điểm. . .
Mặc dù nói không có nhược điểm, thế nhưng ở trong mắt Lâm Minh, Thiết Giáp Hùng có nhược điểm, đó chính là cốt giáp tương giao trên người Thiết Giáp Hùng, có khe hở nho nhỏ.
Khe hở kia thường thường ở vào nơi then chốt, độ rộng không đủ chỉ tay, bên trong chiến đấu kịch liệt muốn công kích được những chỗ này, sức quan sát nhất định phải nhạy bén, phán đoán trong nháy mắt và tinh chuẩn ra tay.
Mà những cái này, Lâm Minh đều nắm giữ, từ khi tu luyện Hỗn Độn chân nguyên quyết, hắn nhận biết tăng lên một bậc thang, mà sức phán đoán và ra tay tinh chuẩn cũng là một loại năng lực mà hắn nhiều năm tu luyện trong giải cốt dưỡng thành.
– Hai con Thiết Giáp Hùng này, nếu là Chu Viêm nửa năm trước Luyện thể tầng ba đỉnh cao, lẽ ra có thể thong dong ứng phó, huống hồ hiện tại thời gian đi qua nửa năm, Chu Viêm nhất định lại có tiến bộ, ta tự nhiên cũng không thể thua.
Lâm Minh nhìn hai con Thiết Giáp Hùng đập tới, trong lòng chiến ý thiêu đốt.
– Hô!
Một con Thiết Giáp Hùng đột nhiên từ trên mặt đất nhảy lên, hùng chưởng to lớn tầng tầng đập về Lâm Minh.
Thân thể Thiết Giáp Hùng đâu chỉ nghìn cân, thêm vào lực lượng bản thân của nó, lực một đập này, đừng nói là người, coi như là một con voi lớn cũng bị nó đánh gục!
Ánh mắt Lâm Minh ngưng lại, dĩ nhiên không lùi mà tiến tới, thân thể hắn như một con chim lớn xẹt qua, con mắt nhìn trúng nơi giao tiếp giữa hai khối ngạnh giáp của con Thiết Giáp Hùng, một đao chém xuống!
– Sát!
Nhìn như chỉ là một đao đơn giản, nhưng Lâm Minh không biết xuất đao mấy vạn lần mới luyện ra được một đao này, lưỡi dao chuẩn xác tiến vào trong hai khối cốt giáp.
Tuy tốc độ cực nhanh, nhưng không hề bị lệch ra, trái lại tốc độ cực nhanh thu lại.
Một cái đâm này, sau đó thu lại, không đủ trong nháy mắt thời gian, máu tươi đã bắn mạnh mà ra.
Hống!
Thiết Giáp Hùng nổi giận, một đao kia cũng không nguy hiểm đến tính mạng, nó càng điên cuồng vọt tới Lâm Minh!
. . .
– Đào thải không tới bốn mươi người, lần này người hợp lệ có hơn năm mươi, coi như không tệ.
Một trưởng lão Thất Huyền Vũ Phủ nhìn những thí sinh bị đưa ra Linh Lung tháp, chậm rãi nói.
Linh Lung tháp là một trận pháp hoàn toàn đóng kín, bản thân những trưởng lão này một không phải cao thủ Tiên Thiên, hai không phải đại gia trận pháp, căn bản không có cách nào nhìn thấy tình huống bên trong Linh Lung tháp.
Bọn họ chỉ có thể căn cứ lúc thí sinh bị đưa ra, vị trí ở tầng nào chớp động, để phán đoán thí sinh đột phá tầng nào.
Nếu từ tầng một bị đưa ra, như vậy trực tiếp đào thải, tầng hai trở lên thì hợp lệ.
Cho đến bây giờ, kiểm tra bắt đầu đã một khắc thời gian, người vẫn ở trong tháp tự nhiên là đã sớm qua tầng thứ nhất, thậm chí có bắt đầu trùng kích tầng thứ ba, tầng thứ bốn.
– Hiện tại chỉ còn lại năm người không đi ra.
Một trưởng lão nói vừa xong, trận phù Linh Lung tháp lóe lên, lại có hai người bị Linh Lung tháp bắn ra ngoài, vị trí bọn họ bắn ra chính là tầng thứ ba Linh Lung tháp, hiển nhiên là thời điểm qua tầng thứ ba thất bại.