Nhóm dịch: Sói Già
Lúc này cự nhân kêu lên một tiếng đau đớn, tầng Linh Vân màu xanh lá bảo vệ thân thể hắn bị hồ quang điện đánh cho tan nát. Đồng thời đánh lên thân hình của cự nhân, lập tức nửa người trên của cự nhân bị cháy đen xì, trong không khí còn truyền đến mùi thịt cháy.
Hét lớn một tiếng!
Cự nhân cố gắng đứng dậy, đồng thời thân hình lại cao hơn trước vài thước, hắn lại phá tan lưới điện bao phủ quanh mình, tiếp tục lao về trước.
Chỉ là lúc này tuy khí tức trên người hắn kinh người nhưng động tác so với lúc trước chậm hơn mấy phần. Nhưng khi bổ nhào về phía trước, chỉ còn cách Lôi Chấn hơn một trượng.
Liễu Minh thậm chí thấy cự nhân vì nổi giận mà trán nổi lên gân xanh vừa thô vừa to, có thể thấy được hắn muốn dốc sức lần cuối cùng.
Nét mặt Lôi Chấn hiện ra sự kinh ngạc. Nhưng sau một khác, hắn lại nói ra ba chữ.
– Kích thứ ba!
– Oanh!
Hồ quang điện trên người Lôi Chấn vừa ngưng tụ, bỗng nhiên một đạo hồ quang điện vừa thô vừa to bắn ra đánh trúng mặt của cự nhân.
Cự nhân chỉ thấy trước mắt bỗng nhiên nóng lên, ngay sau đó có một loại đau đớn kịch liệt khó có thể hình dung, thân thể cứng đơ ngã xuống sàn đấu, không có đứng dậy nữa.
Lôi Chấn thực sự trong ba chiêu đánh bại Diệp sư huynh.
– Lôi Minh Tam Kích, kẻ này không ngờ có thể linh ngộ lực lượng lôi điện đến trình độ này! Nếu là một gã Lôi Linh Mạch khác tuyệt đối không thể trong thời gian ngắn phát động ra ba đợt Lôi Linh Tam Kích!
Trên ngọc đài, có người kinh hô.
– Ha ha! Không có gì! Đứa nhỏ này trên Lôi Đình chi đạo có thiên phú rất lớn, cho nên mới có thể làm được việc này.
Lôi sư thúc của Thiên Cơ nhất mạch tuy miệng nói khiêm tốn nhưng trong lời nói lại lộ ra vẻ đắc ý, điều này thì ai cũng có thể nghe thấy được.
Chưởng môn Quỷ Tông tuy không nói gì nhưng nét mặt cũng có phần kinh ngạc.
Khuê Như Tuyền cùng nữ tử họ Lâm cũng đều có phần động dung.
Lúc này phía dưới bệ đá, vị Linh Sư chủ trì tuyên bố kết quả trận tỉ thí, Lôi Chấn nghênh ngang đi đến trước tiểu kì vị trí thứ mười ngồi xuống.
Dưới bệ đá vậy mà hoàn toàn yên tĩnh.
Lại thực sự có người dùng ba chiêu đánh bại đệ tử hạch tâm trong top mười. Việc này như thế nào đi chăng nữa cũng quá rung động nhân tâm.
Một số ít đệ tử nhìn về phía Lôi Chân trên bệ đá, đại bộ phận đều tràn ngập sự sợ hãi, càng có một ít đệ tử cũ âm thầm động tâm, nổi lên ý định có nên phụ thuộc vào vị đệ tử Cửu Lôi Linh Mạch này không.
Âu Dương Phi đương nhiên càng hưng phân, nhìn về phía Lôi Chấn bằng ánh mắt sùng bái cùng nhu tình không một chút dấu diễm.
– Lực lượng lôi điện thật đáng sợ.
Thanh niên tay đeo Huyết Sáo hít một hơi thật sâu, thì thào nói.
– Tân sư huynh yên tâm! Lực lượng lôi điện tuy danh bất hư truyền nhưng nếu hắn đấu với ta lại không có khả năng thắng được. Ta tự có biện pháp ứng đối.
Cao Trùng tựa hồ thấy được sự lo lắng của thanh niên tay đeo Huyết Sáo, lạnh nhạt cười nói.
– Cao sư đệ quá nhạy cảm rồi, ta cũng chỉ nói như vậy mà thôi.
Thanh niên tay đeo Huyết Sáo nghe vậy, thần sắc có chút buông lỏng.
Trên bệ đá, Dương Kiền cũng liếc nhìn Lôi Chấn nhưng không có biểu lộ tình cảm gì.
Ở những địa phương khác đồng dạng có người thấy được thực lực của Lôi Chấn, thần sắc chấn động không thôi.
Trong đó, Liễu Minh nhìn Lôi Chấn ở sau tiểu kì, ánh mắt chớp động không thôi, cũng không biết hắn đang nghĩ gì.
Sau khi Lôi Chấn dùng lực lượng lôi đình thủ thắng, một ít đệ tử có thực lực cường đại cũng nhao nhao ra tay.
Trừ Lôi Chấn vừa mới có được vị trí xếp hạng thì đệ tử hạch tâm thứ chín, thứ tám, thứ bảy rất nhanh bị người khác lên khiêu chiến thay thế.
Nhưng không bao lâu, những vị đệ tử hạch tâm vừa mới được xếp hạng lại bị người khác khiêu chiến chiến thắng, lại bị thay thế một lần nữa.
Nhưng ngay từ đầu vị trí thứ sáu và thứ mười do Đoạn Tàn Tổ và Lôi Chấn chiếm giữ thì không có ai tùy tiện đi lên khiêu chiến.
Về phần đệ tử đứng trong top năm càng không có người nào dám đi trêu trọc.
Trong lúc đó, Liễu Minh cũng đi dạo qua các bệ đá khác xem vài lần phát hiện ra đệ tử hạch tâm ở vị trí thứ tám mươi chín lại chính là Đỗ Hải.
Mà Trương Thúy Nhi là người để lại cho Liễu Minh ấn tượng sâu đậm nhất, là đệ tử thiên tài của Quỷ Vũ nhất mạch cũng xuất hiện ở vị trí đệ tử hạch tâm thứ hai mươi hai.
Tư Mã Thiên lúc trước muốn tìm hắn gây phiền toái là đệ tử Âm Sát Sơn đang đứng ở vị trí thứ mười ba, một thân âm khí nồng hậu vô cùng, cũng không có ai dám khiêu chiến hắn.
Tịch sư huynh, Chu Liên Tinh cùng vài tên đệ tử Linh Đồ hậu kỳ mạnh nhất Cửu Anh Sơn cũng nhao nhao ra tay, đồng dạng đều có thứ hạng.
Về phần Tiêu Phong tuy vừa mới tiến giai Linh Đồ không lâu nhưng cũng chiếm giữ được vị trí đệ tử hạch tâm thứ chín mươi ba, điều này khiến cho Tiết Sơn cùng Vạn Tiểu Thiến hâm mộ không thôi.
Hai người, một là Linh Đồ trung kỳ, một là Linh Đồ sơ kỳ, tự nhiên sẽ không lên đài khiêu chiến, ngược lại một lòng vì Tiêu Phong mà cổ vũ.
Ngược lại Đại Sư Huynh Thạch Xuyên của Cửu Anh Sơn chỉ ở tòa bệ đá thứ nhất và thứ hai đi tới đi lui mấy lần, quan sát mọi người khiêu chiến, thủy chung không có ra tay.
Liễu Minh đi dạo quanh các bệ đá khác vài vòng, chợt phát hiện ra mình hình như còn chưa có thấy Già Lam.
Nhưng loại thi đấu này nàng sao có thể không tham gia. Hắn có chút không tin nên có tình đi tìm kiếm một lần, kết quả rõ ràng không thấy.
Liễu Minh suy tính một phen, hồi tưởng lại lần trước ở nghi thức Khải Linh khai mở Linh Hải, nữ tử này xuất hiện với diện mạo hoàn toàn khác nhau, lập tức giật mình. Hắn buông tha cho ý định tìm kiếm.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua, màn đêm bắt đầu buông xuống. Chưởng môn Quỷ Tông ngẩng đầu nên nhìn sắc trời, cảm thấy thời gian cũng đã muộn mới lên tiếng tuyên bố ngày tỉ thí đầu tiên chấm dứt.
Vì thế mà tất cả các đệ tử tỉ thí trên bệ đá đều dừng lại, ngày hôm sau tiếp tục tiến hành. Sương mù vây quanh Thánh Sơn nhanh chóng tản đi, một lần nữa hiện ra lối ra, các đệ tử lập tức giải tán, quay trở về chỗ ở của mình nghỉ ngơi dưỡng sức.
Sáng sớm ngày hôm sau, chúng đệ tử Quỷ Tông dưới sự dẫn dắt của chưởng môn và các vị Linh Sư lại xuất hiện ở trên Thánh Sơn, đại bỉ lại tiếp túc.
Có lẽ bởi vì ngày hôm qua rất nhiều đệ tử ra tay mà những đệ tử có ý định bảo toàn thực lực hôm qua, hôm nay cũng bắt đầu ra tay.
Mà ngày hôm qua một vài đệ tử mất đi vị trí đệ tử hạch tâm của mình đều lên đài tham gia khiêu chiến.
Kể từ đó hào khí thi đấu ngay từ đầu trở nên nóng nảy dị thường.
Liễu Minh vẫn đứng dưới bệ đá thứ nhất, có chút kinh ngạc nhìn thiếu nữ tuyệt sắc như tinh linh.
Từ lúc nàng bắt đầu khiêu chiến vẫn chỉ đứng yên lặng ở một chỗ không động. Chỉ có đồng tử lưu chuyển ánh sáng màu tím nhàn nhạt bất định nhìn đối thủ cách đó không xa. Tên này ngày hôm qua vừa mới đoạt được vị trí đệ tử hạch tâm thứ bảy.
Ngày hôm qua người này thể hiện ra thực lực kinh người, nếu không cũng không thể nào đánh bại được đệ tử hạch tâm trước. Nhưng giờ phút này hắn cầm trường kiếm trong tay, hai mắt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ tuyệt sắc trước mặt, trong mắt đều là một mảnh mờ mịt, thân hình run nhè nhẹ không ngừng.
Trọn vẹn thời gian cạn một chén trà, tên đệ tử này nuốt nước bọt ừng ực rồi miệng sùi bọt mép ngã xuống đất không dậy nổi.
– Già Lam chiến thắng.
Màn hào quang vừa biến mất, vị Linh Sư chủ trì không chút do dự lớn tiếng tuyên bố.
Thiếu nữ tuyệt sắc này chính là Già Lam mà ngày hôm qua Liễu Minh không thể nào tìm được.
Ngày hôm nay, ngay từ đầu nàng đã không có chút dấu hiệu nào báo trước mà xuất hiện trên lôi đài đệ nhất cũng dùng một loại phương thức vô cùng quỷ dị cướp lấy vị trí đệ tử hạch tâm thứ bảy.
Không riêng gì Liễu Minh, mà nhiều người khác sau khi xem cuộc tỉ thí cũng trợn mắt há mồm, trong lòng thầm sợ hại.
Kể cả Dương Kiền thủy chung lạnh lùng nhưng khi nhìn về phía thiếu nữ tuyệt sắc, ánh mắt cũng phải lộ ra một tia động dung.
– Sở sư đệ! Mộng Yểm Chi Thể của đứa nhỏ Già Lam này rốt cuộc cũng bắt đầu phát huy. Với cảnh giới tu vi hiện tại của nàng, chỉ sợ trừ những người bài danh đứng đầu ra thì những người khác ít nhiều đều bị ảnh hưởng. Vừa rồi nàng thi triển Ác Mộng Đồng Thuật trong truyền thuyết ah! Băng sư muội bồi dưỡng nàng không tệ. Xem ra lúc trước giao đứa nhỏ cho Âm Sát nhất mạch quả nhiên không sai.
Trên ngọc đài, chưởng môn Quỷ Tông chứng kiến kết quả trận đấu không khỏi tán thưởng.
– Ha ha! Đứa nhỏ Già Lam này là đệ tử thân truyền có thực lực gần với Dương Kiến nhất, Băng sư muội cũng rất yêu quý nàng, tự nhiên toàn lực dạy bảo.
Sở Kỳ nghe vậy, nét mặt vô cùng tươi cười.
– Hừ! Nếu đem nha đầu kia giao cho Quỷ Vũ nhất mạch chúng ta, nói không chừng ta có thể dạy dỗ nó càng thêm xuất sắc.
Nữ tử họ Lâm lại có vài phần không cam lòng.
– Chuyện đã qua lâu như vậy rồi, Lâm sư muội cũng không nên nhắc lại nữa. Tiễn nhâ đầu cũng có tư chất tuyệt hảo, tựa hồ khí tức cùng trước kia khác biệt rát lớn, nói không chừng cũng đã tu luyện thành công một loại bí thuật kinh người nào đó.
Chưởng môn Quỷ Tông thấy vậy, liền lên tiếng chuyển đề tài.
– Chưởng môn sư huynh thật sự là tuệ nhãn như đuốc, đại bỉ lần trước đã qua thời gian dài như vậy, Tuệ Nương cũng đã tu luyện thành công một môn bí thuật tới cảnh giới tiểu thành.
Nữ tử họ Lâm khanh khách cười một tiếng, nhưng không có tiết lộ bí thuật mà đệ tử mình tu luyện là loại nào.
Chưởng môn Quỷ Tông lắc đầu, hắn còn muốn nói điều gì đó nhưng bỗng nhiên vị Hoàng lão giả của Luyện Thi nhất mạch bỗng nhiên kinh hồ.
– Xem Luyện Hồn Tác của tên đệ tử kia thì như là dùng âm hồn cao cấp để tế luyện. Luyện Hồn Tác vừa thô vừa to như vậy chẳng lẽ là dùng âm hồn vương cực phẩm mà tế luyện thành.
– Âm hồn vương cực phẩm.
Nghe xong mấy chữ này, mấy vị Linh Sư cũng giật mình, vội vàng nhìn theo Hoàng lão giả.
Chỉ thấy trên lôi đài thứ hai, một tên đệ tử thân hình cao lớn, da thịt cổ đồng, đầu trọc. Một tay giơ lên thả một sợi Hắc Tác vừa thô vừa to ra cuốn chặt đối thủ ở trong đó, nét mặt cười lạnh thôi động Hắc Tác ro rút lại.
Đối thủ của hắn một lúc sau đỏ bừng cả mặt chỉ có thể mở miệng nhận thua.
Linh Sư chủ trì tuyên bố hắn chiến thắng, tên đệ tử đầu trọc thu Hắc Tác lại đi đến vị trí tiểu kì thứ mười chín nghênh ngang ngồi xuống.
– Xem uy năng của Luyện Hồn Tác thực sự là dùng âm hồn vương cực phẩm luyện chế thành. Thật đáng tiếng, đây chính là âm hồn vương cực phẩm, vậy mà hắn dùng để tu luyện bí thuật cấp thấp này.
Trên ngọc đại, Lôi đại hán thì thào nói, nét mặt vô cùng nuối tiếc.
Chưởng môn Quỷ Tông cùng các vị Linh Sư khác cũng thu ánh mắt về, phần lớn đều cảm thấy tiếc nuối.