– Các ngươi muốn chết!
Liễu Minh nhìn chằm chằm hai người đối diện, cảm thụ viết thương trước ngực truyền đến những cơn đau đớn, gằn từng lời nói.
Dưới tình huống bình thường, hắn có kiện phù giáp Chung đạo cô ban tặng cho dù là vài đạo Phong Nhận cũng không thể tổn thương đến hắn. Nhưng hết lần này tới lần khác bị tấn công trong lúc Pháp lực bị chấn không căn bản không cách nào rót Pháp lực vào trong phù giáp ở trong người
Phù giáp không có Pháp lực, chẳng qua chỉ là một mảnh trúc bình thường mà thôi, căn bản không có lực phòng ngự nào. Bị vài đạo Phong Nhận đơn giản đánh gãy khiến thân thể Liễu Minh bị thương.
Nhưng hiện tại Pháp lực của Liễu Minh đã khôi phục như thường, chỉ làm rót một ít Pháp lực vào trong phù giáp, phù giáp lực tức lóe lên ánh sáng màu xanh, chớp động vài cái liền trở về hoàn hảo như lúc ban đầu.
– Hắc hắc! Tiểu tử, nhìn tuổi ngươi không lớn lắm mà khẩu khí không nhỏ. Thực cho rằng vừa rồi may mắn thoát được đợt công kích của chúng ta là có thể trở thành đối thủ của chúng ta sao. Ngươi nên thức thời nói ít đi một chút, lập tức giao tất cả bảo vật trên người ra đây. Ta cùng Ngô sư muội sẽ phát thiện tâm, nói không chừng sẽ bỏ qua cho ngươi một mạng.
Thanh niên mặc huyết bào khẽ động thân hình thoáng cái đến bên cạnh nữ đệ tử Phong Hỏa Môn, dữ tợn cười một tiếng.
– Xem niên kỉ tiểu huynh đệ có lẽ mới nhập môn ba bốn năm. Nếu như mới tu luyện thì cho dù ngươi là kỳ tài ngút trời nhưng có thể có bao nhiêu kinh nghiệm chiếm đấu. Tựa như lời Tôn sư huynh vừa nói, ngươi có thể tránh thoát một kích liên thủ của hai người chúng ta chẳng qua là phản ứng nhanh một chút mà thôi. Nếu thật sự cùng hai người chúng ta đối chiến ngươi chết là cái chắc! Tốt nhất ngươi vẫn nên ngoan ngoãn giao toàn bộ bảo vật ra đây, hai người chúng ta còn có thể xem xét.
Nữ tử Phong Hỏa Môn cũng cười khanh khách nói.
– Các ngươi coi ta là tiểu hài tử ba tuổi sao!
Liễu Minh nghe hai người nói vậy, hai mắt nhíu lại. Bỗng nhiên đoản kiếm trong tay sáng ngời. Pháp lực rót vào trong thanh đoản kiếm, một đạo kiếm khí mênh mông bay thẳng về phía hai người.
– Phốc!
Trên mặt đất xuất hiện một cái hố, bên trong phát ra những tiếng kêu thê lương. Âm thanh vừa dứt một dòng màu tươi từ trong đó chảy ra.
Bùn đất văng tung tóe, để lộ ra một con Hắc Xà dài vài thước, trên thân thể máu me nhầy nhụa, cơ hồ bị chém thành hai nửa. Cái đuôi vừa rơi xuống hung hăng bổ nhào về phía Liễu Minh.
Nhưng Liễu Minh đối với điều này đã có chuẩn bị từ trước, lúc Hắc Xà hiện tại, trong tay cầm Thiên Nguyệt Kiếm chém ra hai phát.
Hàn quang lóe lên Hắc Xà biến thành ba đoạn rơi xuống mặt đất, máu rắn nhuộm đỏ cả một vùng.
– Ngươi dám giết Tiểu Hắc của ta!
Nữ tử Phong Hỏa Môn thấy vậy khẽ giật mình, rồi kinh sợ kêu lên.
Đầu Hắc Xà này nhìn như bình thường, nhưng trên thực tế là một linh xà có huyết mạch Giao Long còn nhỏ. Nàng đã tốn hao không biết bao nhiêu tâm huyết mới có thể mua từ phường thị. Nếu như có thể tỉ mỉ bồi dương mấy trăm năm, linh xà có được thực lực Linh Sư cũng không phải không có khả năng.
Cho nên vừa thấy linh xà bị chém giết, trong lòng nàng rất đau lòng.
Thanh niên Huyết Hà Điện ở bên cạnh thấy như vậy, sắc mặt cũng trầm xuống.
Hiển nhiên vừa rồi hai người nói lời khuyên bảo, trên thực tế là tận dụng thời gian cho Hắc Xà âm thầm lẩn trốn dưới mặt đất, chuẩn bị phát động công kích bất ngờ. Hai người căn bản không có ý định để Liễu Minh còn sống rời đi.
Nhưng Tinh Thần Lực của Liễu Minh vô cùng cường đại, cộng thêm bản thân Bạch Cốt Hạt am hiểu thuật độn thổ, cho nên hắn có cảm ứng rất nhạy cảm với những biến động dưới mặt đất. Đầu Hắc Xà kia vừa mới lẻn xuống mặt đất, đến gần hắn mấy trượng đã bị Liễu Minh phát hiện. Liễu Minh không chút khách khí tiên hạ thủ vi cường.
Giờ phút này nghe nữ đệ tử Phong Hỏa Môn kêu lên, Liễu Minh căn bản không thèm nói gì với hai người. Một tay vỗ túi Dưỡng Hồn bên hông, một đạo hắc khí từ trong miệng túi bay ra.
Vừa xuất hiện Bạch Cốt Hạt với thân hình cao vài trượng kêu lên vài tiếng, tử khí từ trong miệng bay ra, sau đó thân thể của nó cũng lóe lên chui xuống lòng đất.
– Là quỷ vật! Ngô sư muội coi chừng, trước tiên giải quyết tiểu tử này trước. Không có chủ nhân đầu quỷ vật kia không có bất cứ uy hiếp nào.
Tên đệ tử Huyết Hà Điện vừa thấy Bạch Cốt Hạt xuất hiện khẽ quát một tiếng. Một tay bấm niệm pháp quyết, huyết khí từ trong huyết bào bay ra, thân hình của hắn thoáng trở nên mơ hồ.
Nữ tử Phong Hỏa Môn nghe đồng bạn quát lên cũng từ trong đau buồn thanh tỉnh lại, dùng ánh mắt oán độc nhìn Liễu Minh. Miệng lẩm bẩm niệm chú, bắt đầu huy động đoản thước màu xanh.
Lúc này một đạo ánh sáng màu xanh hiện lên, bên ngoài thân thước hiện lên một tầng sáng màu xanh rất nhanh lan tỏa toàn thân nữ đệ tử Phong Hỏa Môn đưa nàng trôi nổi trên không trung cách mặt đất bảy tám trượng. Hiển nhiên nàng dự phòng Bạch Cốt Hạt từ dưới chất chui lên đánh lén.
Tiếp đó một tay nàng bấm niệm pháp quyết, từng đạo Phong Nhận màu xanh hiện ra, chừng bảy tám đạo.
– Phong Nhận thuật đại thành.
Liễu Minh thấy vậy, ánh mắt lóe lên không nói hai lời, một tay bấm niệm pháp quyết cũng có bảy tám đạo Phong nhận xuất hiện trước người.
Xa xa, nữ đệ tử Phong Hỏa Môn nhìn thấy vậy sắc mặt hơi đổi.
Lúc này, tên đệ tử Huyết Hà Điện ẩn mình trong huyết vị lại hét lớn một tiếng, trường nhạn màu máu trong tay hắn khẽ động một ánh đao huyết mang mênh mông chém ra, đồng thời một tiếng kêu thê lương phát ra bắn thẳng về phía Liễu Minh.
Nữ đệ tử Phong Hỏa Môn cũng sử dụng đoản thước trong tay chỉ về phía Liễu Minh, bảy tám đạo Phong Nhận xé gió bay ra.
Tay áo Liễu Minh vung lên Phong Nhận trước mặt cũng bắn về phía trước. Tiếp đó thanh điểm kiếm run lên chém ra một đạo kiếm khí màu xanh.
Trong nháy mắt hơn mười đạo Phong Nhận va chạm vào nhau ở trong hư không. Nhưng Phong Nhận của nữ đệ tử Phong Hỏa Môn chỉ lóe lên mọt cái liền bị Phong Nhận của Liễu Minh chém vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Phong Nhận của Liễu Minh khẽ run vài cái rồi tiếp tục phóng đến trước mặt nữ đệ tử Phong Hỏa Môn.
Nàng chấn động nhưng đoản thước màu xanh trong tay vẫn kịp vung lên chắn trước người. Một cơn gió lốc xuất hiện cuốn lấy Phong Nhận của Liễu Minh vào trong đó.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Kiếm khí màu xanh cùng ánh đao huyết sắc va chạm cùng một chỗ.
Thanh quang và huyết quang đan xen vào nhau, không ngừng thôn phệ cắn xé lẫn nhau. Cuối cùng một tiếng nổ trầm đục vang lên, một vòng khí lãng tỏa ra bốn phía xung quanh, khiến bùn đất ở xung quanh mất đi một phần.
Thấy cảnh này, tên đệ tử Huyết Hà Điện không có chút giật mình nào. Hắn chỉ giẫm chân xuống mặt đất, cả người ở trong huyết vụ lao về phía trước
Liễu Minh thấy vậy, không nói hai lời, hai tay bấm niệm pháp quyết, bảy tám đạo Phong Nhận xuất hiện bắn về phía huyết vụ.
– Đương! Đương!
Một hồi loạn hưởng vang lên. Tên đệ tử Huyết Hà Điện cầm Huyết Nhận trong tay loạn vụ một hồi đánh bay tất cả Phong Nhận. Hơn nữa thân hình cũng vọt tới, còn cách Liễu Minh bảy tám trượng thì dừng lại. Giơ cao Huyết Nhận cầm trong tay, đồng thời miệng nhanh chóng niệm chú ngữ.
Trong chốc lát, huyết khí như cuồng phong từ trong Huyết Nhận bay ra. Huyết Nhận vốn chỉ dài ba xích mà thoáng cái trở lên rất lớn hóa thành một Huyết Nhận khổng lồ tạo hình kỳ quái. Đồng thời khí tức trên người tên đệ tử Huyết Hà Điện thoáng trở nên rất nguy hiểm.
Gió lốc của nữ đệ tử Phong Hỏa Môn vừa diệt Phong Nhận của Liễu Minh xong nhưng không có lập tức phát động công kích. Một tay nàng khẽ chuyển, trong tay xuất hiện một tấm Phù Lục màu trắng, đồng thời đoản thước trong tay điểm về phía tên đệ tử Huyết Hà Điện.
Trên người tên đệ tử Huyết Hà Điện lóe lên bạch quang, từng sợi bạch khí lượn lờ trên thân thể.
Liễu Minh thấy cảnh này, sắc mặt trầm xuống. Thanh điểm kiếm ở trên không trung lại khẽ run lên một đạo kiếm khí màu xanh chém về phía trước.
Mà bùn đất dưới chân tên đệ tử Huyết Hà Điện xuất hiện hai cái càng lớn như thiểm điện cắp lấy muốn cắt bỏ chân của hắn.
Tên đệ tử Huyết Hà Điện cuồng tiếu cười lớn, thân hình chỉ lóe lên bạch quang bỗng hóa thành hai ba đạo hư ảnh nhàn nhạt.
Kiếm khí màu xanh cùng hai cái càng của Bạch Cốt Hạt thình lình đánh vào trong hư không. Cùng lúc đó ba đạo huyết nhận khổng lồ đồng thời chém về phía Liễu Minh.
– Oanh!
Trong đó hai đạo nhân ảnh lóe lên tan biến, đạo hư ảnh bên trái thoáng cái xuất hiện huyết quang mênh mông. Lúc đầu chỉ là một điểm, nhưng về sau biến thành khổng lồ phô thiên cái địa.
Liễu Minh chỉ cảm thấy huyết quang trước mắt sáng ngời, tất cả mọi vật đều bị huyết nhận che chắn khiến cho lòng người đều cảm thấy khó chịu.
Nếu như người bình thường đối mặt với cảnh này, chỉ sợ quá sợ hãi mà cuống quít lùi về sau tránh né. Nhưng trên mặt Liễu Minh hiện lên sự tàn khốc, miệng thét dài một tiếng, Pháp lực toàn thân rót vào bên trong thanh đoản kiếm, đột nhiên tiến lên một bước.
Ba tầng vân trận trên thân thanh đoản kiếm lóe lên rồi biến mất. Sau đó bảy tám đạo kiếm khí màu xanh bắn về phía huyết nhận khổng lồ trước mắt.
Những kiếm khí này liên kết thành một vầng trong tròn màu xanh quay tít trên không trung đụng vào huyết nhận.
Một âm thanh lớn vang lên.
Huyết nhận và vầng trăng tròn va chạm vào nhau phát ra những âm thanh trầm đục, mơ hồ hình thành một vòng xoáy hai màu khổng lồ khiến cho hư không ở xung quanh chấn động không thôi.
Ngay thời điểm đó, sau lưng Liễu Minh đột nhiên có chấn động, một đạo hư ảnh quỷ mị xuất hiện.
Huyết quang lóe lên một đạo Huyết Nhận chậm rãi vòng qua cổ Liễu Minh.
– Phốc!
Thân hình Liễu Minh thoáng động một cái quay mặt nhìn về phía sau, hơn nữa trong tay xuất hiện một cây phi châm.
Hắc mang ở đầu ngón tay lóe lên, giống có một thứ gì đó bắn ra.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên.
Thân hình hư ảnh đối diện run lên. Huyết Nhận trong tay rơi xuống, tay phải che mặt ngã xuống. Người này chính là tên đệ tử Huyết Hà Điện.