Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 52 - Vô Đề

trước
tiếp

Trước sơn môn Huyền Tâm tông, lúc này đây đang tràn ngập hơi thở sát phạt lãnh khốc, khiến đám người xung quanh đến thở cũng không dám thở mạnh.

Diệp Thần đứng ở nơi đó, bóng lưng hắn tựa như núi, tuy rằng hắn chỉ là một tên thanh niên, thế nhưng trên người hắn lại toát ra một loại uy nghiêm lớn lao, khiến người khác không dám nhìn thẳng vào hắn.

Một bên khác, đám người vây quanh cái tên đệ tử ngoại môn Tử Vận tông lúc này liền biến sắc mà chính bản thân Triệu Thái Khôn hắn lúc này mặt cũng là vô cùng khó xem.

Tùy tùng của hắn bị người ta chém giết trước mặt, đây chính là triệt để trần trụi sỉ nhục hắn!

Triệu Thái Khôn sắc mặt lạnh lùng nhìn về phía Diệp Thần, trong mắt của hắn lúc này, có thể nhìn ra được tu vị Diệp Thần cũng giống như hắn là cảnh giới luyện khí hậu kỳ.

Còn Tiểu Đông Bắc bên cạnh Diệp Thần, hắn liếc mắt một cái là đã nhìn ra được tên này chỉ là một tu sĩ luyện khí tiền kỳ, không đáng để hắn coi trọng.

Duy nhất chỉ có người khiến Triệu Thái Khôn cực kỳ xem trọng đó chính là, người mặc áo choàng đen sau lưng Diệp Thần.

Chính nam nhân này chỉ cần một chưởng tùy tiện là đã đánh chết được tùy tùng của hắn, trên người người này tràn ngập một loại khí tức thâm sâu kinh khủng, lấy nhãn lực của Triệu Thái Khôn lúc này, lại là hoàn toàn không nhìn ra được thực lực và khí tức của đối phương.

Tình huống như vậy chỉ có một cách giải thích, chính là tu vị của đối phương đã đạt đến cảnh giới luyện thần!

Mọi người xung quanh triệt để yên tĩnh, toàn bộ không gian trước sơn môn đều che kín một luồng khí tức căng thẳng.

Diệp Thần mặt lạnh lùng đứng ở nơi đó, nhàn nhạt nhìn Triệu Thái Khôn cách đó không xa, không một chút biến sắc nào.

Đối tên đệ tử ngoại môn của Tử Vận tông này, trong lòng hắn chính là không sợ hãi đối phương một chút nào.

Tử Vận tông tuy mạnh, thế nhưng một tên đệ tử ngoại môn thì tính là cái thứ gì?

Diệp Thần vẫn là không tin, Tử Vận tông sẽ hưng sư động chúng vì một cái đệ tử ngoại môn này mà ra tay với hắn!

Bộ Kinh Vân đứng sau lưng Diệp Thần lúc này, hắn đang cúi đầu, không có phản ứng một chút nào, thế nhưng mỗi người quanh đây đều là e dè lén lút mà quan sát hắn.

Triệu Thái Khôn từ bên trong đám người kia đi ra, hắn ngữ khí lạnh nhạt nói: “Mặc kệ tùy tùng của ta có cái gì sai đi chăng nữa, thế nhưng các hạ lại không nói không rằng trực tiếp ra tay giết hắn, hành động này không khỏi có chút quá phận a?”

Triệu Thái Khôn lúc này cũng là có chút đau đầu, đáy lòng hắn lúc này tràn ngập một loại bất đắc dĩ, đáy lòng hắn đã sớm chửi rủa một trận mười tám đời cái tên tùy tùng này rồi, thật là cái tên thành sự không đủ bại sự có thừa!

Triệu Thái Khôn hắn mặc dù là đệ tử ngoại môn của Tử Vận tông, có thể ỷ vào tiếng tăm của Tử Vận tông ở bên ngoài đi doạ người, nhưng nói trắng ra hắn vẫn chỉ là một tên đệ tử ngoại môn không hơn không kém.

Đệ tử ngoại môn của Tử Vận tông thì vô cùng nhiều, dù có thêm một người như hắn, hay bớt một người như hắn thì tông môn cũng không thèm để ý đến chuyện này. Nếu như hắn thật sự chết ở bên ngoài, thì ở bên trong Tử Vận tông cũng không lật ra sóng gió to lớn gì, căn bản là không có ai rảnh đi quan tâm đến sự sống chết của hắn.

Vì lẽ đó hắn ỷ vào thân phận đệ tử Tử Vận tông đến Nguyệt Thai thành, căn bản cũng không có cái sức lực gì, người khác nguyện ý cho hắn mặt mũi, hắn mới có mặt mũi, người khác không nể mặt hắn, thì hắn chỉ là tên tu sĩ luyện khí hậu kỳ phổ thông.

Diệp Thần lạnh lùng nhìn Triệu Thái Khôn, lãnh đạm nói rằng: “Bản tông đối với ngươi không có nể mặt, vậy thì như thế nào ngươi làm gì được ta?”

Cái tên Triệu Thái Khôn này vừa mới xuất hiện liền là không nể mặt Diệp Thần hắn, hắn đương nhiên cũng sẽ không cho đối phương một chút mặt mũi nào.

Nếu như thân phận đối phương là đệ tử nội môn Tử Vận tông, thì khả năng Diệp Thần thật sự sẽ kiêng kỵ ba phần, nhưng hắn là chỉ là một tên đệ tử ngoại môn, đối với Tử Vận tông tới mà nói hắn không đáng kể một chút nào, ở Tử Vận tông hắn cũng không có địa vị cao quý gì để nói.

Diệp Thần tin tưởng coi như nếu mình thật sự chém giết tên Triệu Thái Khôn này, thì hắn cũng sẽ không tạo ra phiền phức gì quá mức.

Triệu Thái Khôn nhìn thấy thái độ của Diệp Thần đối với mình lúc này, biết là mình đã không chiếm được chút lợi lộc gì trên người đối phương, liền quay đầu về phía hai tên đệ tử thủ sơn của Huyền Tâm tông nói rằng: “Ta là ngàn dặm xa xôi từ Tử Vận tông đi tới Huyền Tâm tông các ngươi, đây chính là đạo đãi khách của Huyền Tâm tông các ngươi sao?”

Triệu Thái Khôn vừa nói hai tên đệ tử này trên mặt liền lộ ra vẻ khó xử, bất luận tên Triệu Thái Khôn này vì sao lại đi tới Huyền Tâm tông, chỉ cần là thân phận đệ tử Tử Vận tông của hắn, đại diện cho Tử Vận tông đến chúc thọ Huyền Tâm tông, liền là để bọn họ không dám khinh thường tiếp đón rồi.

Vì lẽ đó hai người đệ tử Huyền Tâm tông này lập tức đi tới trước mặt Diệp Thần, chủ động nhận thiệp mời trong tay từ Diệp Thần sau đó nói tiếp: “Diệp Tông chủ, kính xin mời vào trong!”

Bọn hắn đây là muốn đem Diệp Thần cùng Triệu Thái Khôn tách ra, cũng coi như là tạm thời giải quyết tranh cãi.

Diệp Thần nhàn nhạt nhìn Triệu Thái Khôn một chút, đối phương bỏ qua mình một bên mà lại hướng Huyền Tâm tông nói câu nói như thế kia, đây chính là hắn đã chịu thua rồi, đang tự cho mình một nấc thang để đi xuống đài.

Đã như vậy, Diệp Thần cũng không có đi so đo với Triệu Thái Khôn nữa, dù sao đối phương cũng là người của Tử Vận tông, tuy rằng chỉ là một tên đệ tử ngoại môn mà thôi, thế nhưng lúc này cũng không có cần thiết phải trở mặt với hắn.

Ba người Diệp Thần trực tiếp hướng về tông bên trong sơn môn Huyền Tâm mà đi, không có để ý tới Triệu Thái Khôn ở sau lưng nữa.

Nhưng mà Triệu Thái Khôn lúc này lại là lạnh lùng nhìn về phía Diệp Thần, trong ánh mắt có một tia ác độc mờ nhạt, lúc này hắn có cảm giác là mình đang chịu sỉ nhục.

Ở nơi man hoang loại này như Nguyệt Thai thành, lại có người dám đối với hắn bất kính như thế!

Hai tên đệ tử thủ sơn tiếp nhận thiệp mời trong tay Triệu Thái Khôn, cười nói: “Mời vào trong!”

Triệu Thái Khôn gật đầu, hắn tự nhiên không thể đối với hai người đệ tử của Huyền Tâm tông này mà chuốc giận, trên thực tế coi như là hắn muốn chuốc giận, thì vẫn là không có cái bản lãnh đó.

Hắn là tu sĩ luyện khí hậu kỳ, hai người thủ sơn đệ tử này cũng tương tự hắn là tu sĩ luyện khí hậu kỳ, cái tên Triệu Thái Khôn này ngoại trừ có cái thân phận là đệ tử Tử Vận tông ra, hắn căn bản không phải là đối thủ của hai cái thủ sơn đệ tử này!

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn tình cảnh này, hoàn toàn không nghĩ tới kết quả cuối cùng lại là Triệu Thái Khôn chủ động chịu thua, đây chính là đệ tử Tử Vận tông nha, cư nhiên lại cần mượn Huyền Tâm tông làm nấc thang cho mình đi xuống a?

Người tinh tường có thể nhìn ra được, cái thân phận đệ tử ngoại môn của Triệu Thái Khôn này, cũng không có cái tác dụng gì quá lớn, hắn chỉ là cái con cọp giấy mà thôi.

Mà càng nhiều người trong đó lại là cảm giác tỉnh tỉnh mê mê, bọn họ chỉ biết tới sự mạnh mẽ của Tử Vận tông, nhìn thấy đệ tử Tử Vận tông lại bị Thiên Linh tông bức lui, đều có cảm giác Thiên Linh tông lợi hại hơn không ít.

Sau khi đoàn người Diệp Thần tiến vào bên trong Huyền Tâm tông, Tiểu Đông Bắc có điểm hiếu kỳ không nhịn được quay về phía Diệp Thần mở miệng hỏi: “Tông chủ, Tử Vận tông thật sự cường đại như vậy sao?”

Diệp Thần tự nhiên là gật đầu, Tử Vận tông mạnh mẽ là không thể nghi ngờ.

Tiểu Đông Bắc có chút kỳ quái tiếp tục nói: “Nếu Tử Vận tông cường đại như vậy, thế nhưng tại sao ta lại có cảm giác cái tên Triệu Thái Khôn kia là có chút sợ chúng ta a?”

Tiểu Đông Bắc này, không chỉ có lá gan không lớn, nhìn dáng dấp cũng không có thông minh lắm, Diệp Thần bất đắc dĩ giải thích: “Tử Vận tông tuy mạnh, thế nhưng tên Triệu Thái Khôn kia chỉ là một tên đệ tử ngoại môn bình thường mà thôi, ngươi suy nghĩ một chút đi đệ tử ngoại môn ở Thiên Linh tông chúng ta là có địa vị gì a, liền suy ra được hắn ở Tử Vận tông chính là cái địa vị gì.”

“Ngươi cảm thấy Tử Vận tông sẽ quan tâm đếb một tên đệ tử ngoại môn như hắn sao? Nói như vậy, ngươi đã rõ chưa?”

Tiểu Đông Bắc mặt bừng tỉnh đại ngộ, rất hiển nhiên hắn biết đệ tử ngoại môn ở Thiên Linh tông là có cái địa vị gì.

Diệp Thần lắc đầu thở dài một tiếng, sau đó liền tiếp tục hướng về nơi sâu xa trong Huyền Tâm tông mà đi.

Huyền Tâm tông rất lớn, điểm này là không thể nghi ngờ, từ việc Huyền Tâm sơn nguy nga rộng lớn liền có thể thấy được một, hai.

Toàn bộ Huyền Tâm tông được xây dựng ở trên đỉnh núi Huyền Tâm sơn, xung quanh sương mù lượn lờ qua lại, đúng là như tiên cảnh chốn nhân gian, làm cho tâm thần người ta có một loại cảm giác thoải mái.

Một đệ tử Huyền Tâm tông tới dẫn đường cho ba người Diệp Thần hướng về bên trong Huyền Tâm tông mà đi.

Chỗ cao nhất của Huyền Tâm sơn, cũng chính là nơi sâu xa nhất của Huyền Tâm tông, nơi đó có một toà đại điện, gọi là Huyền Cơ Điện, hướng ba người Diệp Thần đến chính là nơi này.

. . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.