Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Chương 56 - Biến Cố Phát Sinh​

trước
tiếp

Tử Kỳ thánh nữ đi tới trước mặt hai tên đệ tử, liếc mắt nhìn cái rương một cái, sau đó tủm tỉm cười quay về phía Vương Thiên Lâm cúi đầu, nói rằng: “Tông chủ, ta cảm tạ ngài nhiều năm trước chăm sóc ta tới nay, ngày hôm nay là ngày đại thọ sáu mươi của ngài, Tử Kì ta đây liền đặc biệt vì ngài mà chuẩn bị một phần lễ vật nhỏ. Xin ngài hãy nhận chút lòng thành này của tiểu nữ!”

Hai tên đệ tử thấy vậy liền giơ cái rương lên, trực tiếp đi tới trước mặt Vương Thiên Lâm, sau đó đem cái rương thả xuống.

Vương Thiên Lâm nhìn cái rương đặt ở trước mặt mình, trên mặt không chút biến sắc nào, thế nhưng trong lòng lại là cười gằn một hồi.

Lấy cảnh giới cùng thực lực của hắn lúc này, tự nhiên có thể cảm giác được một loại nguy cơ phát ra trong cái rương này, đây tuyệt đối là một loại nguy hiểm chuyên môn vì mình mà tạo ra!

“Tông chủ, đây chính là lễ vật mà Tử Kỳ đã tỉ mỉ chọn ra, kính xin tông chủ có thể tự mình mở ra nhìn một chút.” Tử Kỳ thánh nữ yêu kiều cười khẽ nói rằng.

Mọi người cũng theo phụ họa nói: “Vương Tông chủ, hiếm thấy Tử Kỳ thánh nữ có thể có phần tâm ý này, ngài vẫn nên là mau mau mở ra xem một chút đi.”

“Thật không ngờ thánh nữ lại có tâm ý lớn như vậy, Vương Tông chủ quả thực là có phúc a!”

“Lễ vật được Tử Kỳ thánh nữ tự mình lựa chọn, nói vậy lễ vật này là vô cùng đặc biệt nha, không bằng Vương Tông chủ lúc này liền mở ra ở đây đi, để chúng ta có thể mở mang một chút được không?”

. . .

. . .

Thịnh tình không thể từ chối, trên mặt Vương Thiên Lâm mang theo vẻ mỉm cười, thế nhưng trong lòng lại là càng thêm lạnh lùng nghiêm nghị.

“Được, hiếm thấy Kỳ nhi ngươi có hiếu tâm như thế, ta liền tự mình mở nó ra, nhìn ngươi đưa cho bản tông vật tốt gì đây!”

Vừa nói, Vương Thiên Lâm liền trực tiếp từ trên ghế ngồi đứng lên, đi tới chỗ cái rương trước mặt.

Mặc dù biết trong cái cái rương này tuyệt đối không phải thứ tốt đẹp gì, thế nhưng ở dưới con mắt mọi người đang nhìn, hắn nếu không dám mở cái cái rương này ra, làm mọi người phật ý là việc nhỏ, nhưng mặt mũi của chính hắn bị mất đi lại là chuyện khác a.

Cách đó không xa, Diệp Thần lông mày khẽ nhíu lên, nếu như không có lời nhắc nhở của Bộ Kinh Vân, hắn cũng sẽ giống như mọi người như thế, đơn thuần chỉ là hiếu kỳ xem Tử Kỳ thánh nữ sẽ đưa ra lễ vật gì.

Trên thực tế sau khi trải qua sự nhắc nhở của Bộ Kinh Vân, hắn trái lại là càng thêm hiếu kỳ.

“Xoạt xoạt!” Vương Thiên Lâm đem cái rương xốc lên.

Một bóng đen bỗng nhiên thoát ra khỏi cái rương, như là một tia chớp đen vậy, tốc độ nhanh đến kinh người!

“Đùng!” Một âm thanh thật lớn vang lên, bóng đen liền đánh lên trên người Vương Thiên Lâm.

Mọi người lúc này liền giật nảy mình, bỗng nhiên náo động lên.

Diệp Thần sắc mặt cũng là cả kinh, hắn mặc dù có tâm lý chuẩn bị, thế nhưng giờ khắc này vẫn là bị kinh động đến.

Bởi vì “Lễ vật””thoát ra trong cái rương này, cư nhiên lại là một người!

Bởi vì Diệp Thần từ đầu tới cuối vẫn chú ý đến cái rương, vì lẽ đó hắn càng là rõ ràng hơn mọi người, trong nháy mắt cái rương mở ra, người bên trong kia liền mạnh mẽ tung một chưởng đánh vào vị trí lồng ngực của Vương Thiên Lâm.

Đây là một người áo đen, che mặt, toàn thân đều bị một lớp áo bào đen rộng rãi bao lại, trên người hắn có một loại tử khí âm u toát ra kinh người.

Người áo đen này một chưởng đánh vào ngực Vương Thiên Lâm, không chỉ không có đánh trọng thương được Vương Thiên Lâm, trái lại mà còn bị lực phản chấn to lớn nổ bắn ra xa mười mấy mét.

“Có thích khách! ! !” Bên trong cung điện lập tức có người kinh hô lên.

Cùng lúc đó, các trưởng lão của Huyền Tâm tông ngay lập tức đem Vương Thiên Lâm bảo vệ ở giữa, mắt nhìn chằm chằm vào người áo đen kia.

“Tông chủ, ngài không có sao chứ?”

Bọn họ tất cả đều có một bộ mặt xám ngoét, ngay tại bên trong ngày đại thọ của tông chủ, cư nhiên lại có người ngang nhiên ám sát tông chủ trước mặt tất cả mọi người, việc này nếu như là truyền đi tất sẽ trở thành một trò cười to lớn, làm cho danh tiếng của Huyền Tâm tông đều bị ảnh hưởng.

Vương Thiên Lâm khoát tay áo một cái, thản nhiên nói: “Chỉ là một thích khách nho nhỏ, làm sao có khả năng đả thương được bản tông?”

Toàn bộ khung cảnh bên trong chánh điện lúc này tràn đầy náo động, tất cả mọi người đều có vẻ mặt khó mà tin nổi nhìn diễn biến xảy ra trước mắt mình. Lại có người gan lớn dám đến ám sát tông chủ Huyền Tâm tông, đây chẳng phải là ăn mật rồng hay sao?

“Tử Kỳ, chuyện gì thế này?” Đại trưởng lão Huyền Tâm tông Kim Á mặt lạnh lùng quát lên.

Tên thích khách này chính là từ trong rương lễ vật thoát ra, mà cái rương này lại là bị Tử Kỳ đưa ra, bọn họ tự nhiên là lập tức đưa ánh mắt phóng tới trên người tử kỳ mà dò xét.

Một bên trên ghế ngồi lúc này, Diệp Thần cũng là đầy hứng thú nhìn tình cảnh diễn ra trước mặt này, chẳng lẽ Tử Kỳ thánh nữ của Huyền Tâm tông muốn làm phản sao?

Hay là có người cố ý muốn hãm hại Tử Kỳ thánh nữ?

Diệp Thần đối với chuyện xảy ra ở bên trong Huyền Tâm tông là hoàn toàn không biết, vì lẽ đó hắn cũng không tiện mở mồm ra bình luận.

Thời điểm tất cả mọi người ở đây đang đưa ánh mắt phóng tới trên người Tử Kỳ, Diệp Thần nhưng lại là đăm chiêu nhìn về phía tên thích khách kia.

Cái tên thích khách áo bào đen này bị hộ thể chân khí của Vương Thiên Lâm bức lui, thế nhưng cũng không có bị thương tổn gì trí mạng, giờ khắc này đang run rẩy đứng lên.

Ngay chính giữa đại điện, tông chủ Huyền Tâm tông Vương Thiên Lâm mặt đầy lãnh đạm, hắn nhìn về phía Tử Kỳ, thản nhiên nói: “Kỳ nhi , ta nghĩ đây là một chuyện hiểu lầm, có phải như vậy hay không?”

Tất cả mọi người lúc này đều là mặt đầy khó hiểu nhìn về phía Vương Thiên Lâm cùng Tử Kỳ, bởi vì tình cảnh xảy ra lúc này thực sự là quá mức doạ người, hơn nữa khi nghe ngữ khí của Vương Thiên Lâm, tựa hồ là đang cấp cho Tử Kỳ một bậc thang đi xuống.

Đáng tiếc chính là, Tử Kỳ cũng không có theo bậc thang của Vương Thiên Lâm cấp mà đi xuống, nữ nhân này bỗng nhiên kéo tấm khăn phủ ở trên mặt chính mình xuống, cười lạnh nói: “Vương Thiên Lâm, ngươi cái tên ngụy quân tử này lẽ nào cũng không muốn xem xem, người muốn giết ngươi là ai sao?”

Vương Thiên Lâm?

Mọi người đang ngồi đay đều âm thầm kinh hãi!

Tử Kỳ thánh nữ lại dám gọi thẳng tên của tông chủ mình, chỉ cần từ trên cái danh xưng này mà Tử Kỳ gọi ra, mọi người cũng đã liên tưởng đến nhiều chuyện.

Cái thánh nữ Huyền Tâm tông này cũng không phải là bị oan uổng, nàng thật sự là có ý phản bội Huyền Tâm tông, muốn cấu kết với người bên ngoài đến ám sát tông chủ.

Đặc biệt là đối với đệ tử Huyền Tâm tông tới mà nói, chuyện này quả thật chính là sấm động bên tai, nghe qua khó có thể tin nổi!

Bọn họ kính ngưỡng và ái mộ Thánh Nữ điện từ tận đáy lòng, bây giờ nàng lại phản bội tông môn, thậm chí còn liên hợp với người bên ngoài đến ám sát tông chủ, đây quả là một tin dữ khiến người ta khó có thể tiếp thu được.

“Tử kỳ a Tử Kỳ, ngươi từ khi sáu tuổi đã bắt đầu gia nhập vào Huyền Tâm tông, bản tông từ đó đến giờ đều thật tâm chăm sóc ngươi như chính con ruột của mình, thế nhưng ta tuyệt đối không ngờ rằng, ngươi lại phản bội lại bản tông a!”

Vương Thiên Lâm lắc đầu thở dài nói, mặt lờ mờ thương cảm hiện rõ ra, tựa hồ là bị cử động của Tử Kỳ làm cho đau thương thấu tâm.

“Lão thất phu, mau thu hồi hư tình giả ý của ngươi lại đi, đã qua nhiều năm như vậy, ngươi vẫn là trước sau như một luôn khiến người ta buồn nôn như vậy a! !” Cách đó không xa người áo đen kia lúc này đã đứng lên, hắn cất lên âm thanh khàn khàn quay về phía Vương Thiên Lâm mà kêu lớn.

Người áo đen này chính là người mới từ bên trong cái rương vọt ra ám sát Vương Thiên Lâm.

Vương Thiên Lâm lạnh lùng nhìn người áo đen một chút, thản nhiên nói: “Bản tông ngược lại là muốn xem xem, là ai đối bản tông có thâm cừu đại hận như thế, không tiếc hao tổn nhiều tâm cơ như thế đến để ám sát bản tông.”

“Đến cùng là thần thánh phương nào, lại có thể giựt giây được Kỳ nhi cùng cấu kết với các ngươi, khiến nàng muốn ám hại bản tông!”

Nói xong, Vương Thiên Lâm liền từ trên đài cao đi xuống, trực tiếp hướng về phương hướng người áo đen mà đi đến.

Chỗ hắn đi qua, tất cả mọi người chen chúc nhau lúc trước liền dồn dập nhường đường cho hắn, tự động tạo ra một con đường cho Vương Thiên Lâm đi qua.

Bên trong cung điện lúc này tất cả mọi người đều có có chút bất đắc dĩ, bọn họ vốn là đến để chúc thọ, không nghĩ tới lại gặp phải loại phong ba như thế này. Bọn họ đều là cực kỳ kinh ngạc nhìn về phía Tử Kỳ thánh nữ, không biết nữ nhân này vì lý do gì lại phản bội Huyền Tâm tông.

Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, Vương Thiên Lâm đi tới trước mặt người áo đen kia, thản nhiên nói: “Chẳng cần biết ngươi là ai, dám đến Huyền Tâm tông ta ngang ngược phách lối, ngày hôm nay ngươi chắc chắn sẽ phải chết, nói cho ta mục đích của ngươi, là ai phái ngươi đến đây, ta liền có thể để cho ngươi chết một cách thống khoái!”

Nghe được lời nói này của Vương Thiên Lâm, người áo đen bỗng nhiên bắt đầu cười lớn: “Ha ha! Ha ha ha! !”

“Ai phái ta đến? Vương Thiên Lâm, ngươi thật sự không quen biết ta sao?”

Người áo đen điên cuồng nở nụ cười gằn, hắn bỗng nhiên kéo mặt nạ xuống.

Nhìn thấy khuôn mặt này, trong đại điện nhất thời có đệ tử Huyền Tâm tông cao giọng nói: “Thánh Tử điện hạ!”

Người áo đen này, lại là Thánh tử của Huyền Tâm tông mất tích nhiều năm.

. . .


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.