Ở trong suy đoán của Diệp Thần, hẳn xác thực là như vậy.
Bởi vì Tạo Nhân Hệ Thống sáng tạo ra nhân vật, đều là nắm giữ một hồn một phách. Nếu như những người này sáng tạo đều là cảnh giới thánh nhân, như vậy xác thực khả năng là nắm giữ ký ức của chính mình.
Tu sĩ Thánh Nhân cảnh, đã có thể trong cõi u minh nhận biết được hồn phách thất tán của chính mình, từ mà tiến hành chiêu hồn.
Nói trắng ra chính là những Thánh Nhân kia vừa được sáng tạo ra hẳn là ký ức không hoàn chỉnh, thế nhưng bọn họ lại có thể trực tiếp chiêu hồn, để hồn phách của chính mình hoàn chỉnh, từ đó khôi phục ký ức.
Cho tới quá trình này, thì càng là kinh người đến cực kỳ, chỉ cần thời gian một bữa cơm, thậm chí là chỉ trong một lần uống cạn chén trà, liền có thể hoàn thành. Cứ như vậy, xác thực là những Thánh Nhân được tạo ra liền có kí ức hoàn chỉnh.
Diệp Thần đột nhiên cười khổ nói: “Ta hiện tại muốn cái này để làm gì?”
Đừng nói là Thánh cảnh cao thủ, coi như là Hư Cảnh tồn tại, đối với Diệp Thần tới mà nói đều xa xa khó vời, không thể chạm đến.
“Tăng lên thực lực của chính mình, mới là vương đạo, còn lại chung quy cũng không thuộc về mình, không triệt để thuộc về mình!”
Diệp Thần như vậy ở trong lòng mình an ủi.
Ba ngày sau, Diệp Thần đều là trong tu luyện vượt qua, tháng ngày bình tĩnh cực kỳ, không có một chút sóng lớn nào. Không có tranh đấu, cũng không có chiến đấu, hơn nữa Vạn Mâu quân đoàn còn đưa tới cho hắn một bộ công pháp để tu luyện, Diệp Thần chỉ là liếc mắt nhìn một cái liền cất ở trong giới chỉ, đồng thời nếu không có bất ngờ gì xảy ra, hắn đời này phỏng chừng đều sẽ không nhặt lên lần nữa.
Bởi vì đây chỉ là một bộ công pháp địa cấp hạ phẩm mà thôi, đối với người khác mà nói rất quý giá, thế nhưng đối với Diệp Thần tới mà nói lại là không đáng nhắc tới. Trên thực tế coi như là Thiên cấp công pháp, bây giờ cũng sẽ không để cho Diệp Thần có chút động lòng.
Thiên cấp công pháp ở trong mắt Diệp Thần xem ra, cũng có rất ít tồn tại có thể đứng ngang hàng với Nhập Ngục Hóa Ma Kinh.
Đương nhiên, đó cũng chỉ là trước khi tiến vào U Minh vực sâu, Diệp Thần đối với thế giới này, vị diện này có nhận thức càng to lớn hơn trước.
Ở bên trên Thiên cấp công pháp, khẳng định là còn có công pháp cao cấp hơn, chỉ có điều hiện nay Diệp Thần căn bản là tiếp xúc không tới. Hoặc là nói, Thiên cấp công pháp đã là công pháp mạnh nhất trên Huyền Tinh đại lục, vượt qua Thiên cấp công pháp, chỉ có thế giới bên trên Huyền Tinh đại lục mới sẽ có.
——————
Huyền Tinh đại lục, Nhiếp Phong mang theo Bạch Vô Thường đi tới Khí Thiên tông.
Tế Công bị Diệp Thần lưu lại Thiên Linh tông, phòng ngừa bọn đạo chích đến làm loạn. Cũng chỉ có Tế Công, mới có thể khiến cho Diệp Thần yên tâm, bởi vì tu vị của những người còn lại xác thực đều là chênh lệch không ít.
Cho tới Khí Thiên tông, nếu đã đến nơi này cùng Cô Yểm giao thiệp, thì cho dù có đem theo Tế Công cũng chỉ là chuyện vô bổ. Một khi Cô Yểm muốn hại Diệp Thần, coi như là có Tế Công ở bên cạnh thì hắn cũng không có cách nào có thể chống đối.
Thậm chí đừng nói là Tế Công, cho dù là Thiên Lôi từ Cửu Tiêu Ma giới vượt qua, Diệp Thần cũng cảm giác không thể là đối thủ của Cô Yểm.
Khí Thiên tông bên trong một tòa phủ đệ, Diệp Thần trên mặt lộ ra một tia bất đắc dĩ, nói: “Bây giờ thời khắc, cũng chỉ có thể hi vọng vào Cô Yểm không có lừa gạt ta. Nếu như hắn nói chính là sự thật, như vậy bất kể là đối với hắn hay vẫn là đối với mình, đều là hỉ sự.”
Dừng một chút, Diệp Thần lại thở dài nói: “Chỉ có điều, Cô Yểm, thực sự là không thể nào tin được.”
Bây giờ tên đã lắp vào cung rồi nên không phát không được, cho dù là Cô Yểm đang nói dối, Diệp Thần cũng phải phối hợp, nếu không chờ hắn cũng chỉ còn một con đường chết.
“Bạch Vô Thường, hiện tình huống bên ngoài thế nào rồi?” Diệp Thần đột nhiên quay về phía Bạch Vô Thường hỏi.
Bạch Vô Thường trên người có thần thông độn thổ, dùng để tìm hiểu tin tức thực sự là lại quá thích hợp.
“Tông chủ, quân đội của Đại Dận đế triều cùng Đà Hồng đế triều mấy ngày trước cũng đã đến đây, bất quá tựa hồ là có điều kiêng kị, cũng không có đối với Khí Thiên tông lập tức ra tay, hẳn là đang chờ cái gì đó!” Bạch Vô Thường cười vui vẻ nói.
Cái Bạch Vô Thường này không chỉ có thời điểm đối xử với kẻ địch là một bộ mặt cười vui vẻ như thế, mà đối xử người mình cũng là như vậy, nói trắng ra chính là hắn luôn luôn cười ngây ngốc bất kể lúc nào, điều này làm cho Diệp Thần cũng thật bất đắc dĩ.
“Chờ, bọn họ còn có thể chờ cái gì nữa đây?” Diệp Thần tự lẩm bẩm, sắc mặt bỗng nhiên hơi động.
Lần này tấn công Khí Thiên tông, Đại Dận đế triều là một vị đại tướng quân gọi là Mã Tô lĩnh quân, chính là một cao thủ Nguyên Linh cảnh hậu kỳ.
Cho tới Đà Hồng đế triều, tương tự cũng là Đại tướng quân Nguyên Linh cảnh, tên tựa hồ gọi là Ngô Kỳ.
Hai vị Đại tướng quân xuất chinh, nếu như đổi lại là tông môn Vương đạo cấp phổ thông, thậm chí là tông môn Hoàng đạo cấp, đều là bày ra trận địa sẵn sàng đón địch, nghiêm nghị cực kỳ.
Nhưng mà dùng tới để đối phó Khí Thiên tông, đều là cảm giác kém một chút gì đó. Tuy rằng Khí Thiên tông trên danh nghĩa chỉ là một cái tông môn Vương đạo cấp, thế nhưng tất cả mọi người đều biết bọn họ so với tông môn Hoàng đạo cấp cường thế hơn rất nhiều!
“Nếu như ta đoán không sai, thì quân đội của hai đại Đế triều, hẳn là đang chờ hoàng đế của bọn họ tự mình giáng lâm.” Diệp Thần nhẹ giọng nói ra.
Hoàng đế của hai đại Đế triều tự mình giáng lâm, chỉ vì đối phó một cái tông môn Vương đạo cấp, quả thật chính là có chút phát mộng, thế nhưng nếu như cái tông môn này là Khí Thiên tông, như vậy chính là không thể bình thường hơn được nữa.
Đế triều, là tồn tại có thể so với tông môn Hoàng đạo cấp, Thiên triều là có thể so với tông môn Thánh đạo cấp, Thần triều càng là có thể so với tông môn Thiên đạo cấp, bây giờ đã là sự tình mọi người trên Huyền Tinh đại lục đều biết.
“Cô Yểm, mấy ngày nay cũng không có động tĩnh gì sao?” Diệp Thần hỏi.
Bạch Vô Thường gật đầu nói: “Đúng, hắn vẫn là đang bế quan!”
Diệp Thần gật đầu, cũng không hỏi gì nữa, hắn cụ thân thể bạch bào này, vẫn không có chân chính bước vào Nguyên Thần cảnh. Vì lẽ đó cuộc chiến với hai đại Đế triều lần này, Cô Yểm cũng không có để cho Diệp Thần hỗ trợ cái gì.
Diệp Thần sau khi đi tới Khí Thiên tông, Cô Yểm đối với Diệp Thần chỉ có một yêu cầu duy nhất, chính là chờ đợi!
Đúng, chờ Cô Yểm hắn thông báo, chờ tin tức Cô Yểm truyền đến.
Khí Thiên tông nơi sâu xa nhất, trong một cái quảng trường bí mật dưới lòng đất, bố trí đi ra một cái đại trận cực kỳ kinh người. Nếu như là Diệp Thần nhìn thấy đại trận này, nhất định sẽ khiếp sợ tột đỉnh, ba hồn đều sẽ rung động.
Bởi vì trong cái quảng trường dưới lòng đất này, hầu như khắp nơi bày ra đều là linh thạch, là linh thạch cực phẩm!
Những linh thạch cực phẩm này số lượng nhiều đến mức khó có thể tưởng tượng được, chỉ cần tùy ý quét qua, liền có thể thấy được số lượng của những linh thạch cực phẩm này, có ít nhất mười vạn, thậm chí là mấy trăm ngàn!!
Mấy trăm ngàn linh thạch cực phẩm, coi như là tông môn Thiên đạo cấp, cũng không thể nào lấy ra được.
Mà trong trận pháp này có mấy vị trí then chốt, càng là bày ra Thiên Tinh so với linh thạch cực phẩm còn quý hơn vô số lần!
Những đầu Thiên Tinh này, số lượng tương tự cũng là nhiều đến mức làm người nghe kinh hãi, một chút nhìn sang, trước cũng vượt quá một ngàn viên.
Ngàn viên Thiên Tinh, đây là tồn tại đủ để khiến Diệp Thần đỏ mắt điên cuồng, thậm chí có thể làm cho Diệp Thần lấy ra một cái mạng đi cướp, đi đổi!
Bởi vì ở Diệp Thần ở bên trong Tạo Nhân Hệ Thống, có một cái nhân vật nói ra tất cả mọi người đều quen thuộc, nhân vật chân chính là thần thoại, cũng bất quá chỉ cần một ngàn viên Thiên Tinh là có thể sáng tạo ra.
Tề Thiên Đại Thánh —— Tôn Ngộ Không!
Đúng, chỉ cần Diệp Thần có thể có được một ngàn viên Thiên Tinh này, liền có thể sáng tạo ra Tôn Ngộ Không, đến thời điểm đó toàn bộ Huyền Tinh đại lục, còn ai có thể địch?
Đừng nói là tông môn Hoàng đạo cấp hay là tông môn Thánh đạo cấp, cũng đừng nói là Đế triều hay Thiên triều, coi như là tông môn Thiên đạo cấp cùng với Thần triều, lại có ai có thể đỡ được một gậy của hầu tử này?