Thần Ma Thiên Tôn

Chương 141 - Tầng Thứ Tư Thông Thiên Kiều

trước
tiếp

Tại Thiên Đế Thành, Học cung có quy định rõ ràng, không thể xuất thủ tàn hại đồng môn!

Tuy rằng Minh chủ Vân Trung Minh mạnh mẽ đem chuyện này áp chế xuống, thế nhưng nhất định không lừa gạt được quá lâu, rất nhanh sẽ bị các Học Sư của Thiên Đế Học Cung phát hiện ra, đến lúc đó không chỉ không giết được Ninh Tiểu Xuyên, mà còn phải đối mặt cục diện bị xử phạt.

Ninh Tiểu Xuyên trốn vào trong Thông Thiên Kiều, trong lòng Trương Lâm Sơn cũng có chút sốt ruột:

– Chỉ hy vọng Minh chủ còn có thể giữ chân đám người Chấp Pháp Đội thêm một canh giờ nữa!

Trương Lâm Sơn chỉ đành ngồi xếp bằng bên cạnh Thông Thiên Kiều, chờ Ninh Tiểu Xuyên bị Thông Thiên Kiều khu trục ra.

o0o

Ninh Tiểu Xuyên đi vào trong Thông Thiên Kiều, liền giải trừ trạng thái hợp thể, Long Lân Thần Giáp lại biến thành Tiểu Long hồng sắc, dang rộng cặp cánh, bay lượn trên đỉnh đầu của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên luyện hóa một giọt huyết dịch Võ Tôn, khôi phục huyết khí, sau đó liền tiếp tục tiến sâu vào Thông Thiên Kiều.

– Tu vi ta đã đạt tới Thần Thể tầng thứ sáu, dung nhập huyết khí hấp thu trong Kiếm Các, thân thể đạt tới Thần Thể tầng thứ chín, tiềm lực và thể chất đều đề thăng một mảng lớn, hẳn có thể xông qua tầng thứ tư Thông Thiên Kiều!

Ninh Tiểu Xuyên cũng không vội vã đi vượt ải, mà ngồi xếp bằng trên Thông Thiên Kiều tu luyện, đợi tới thời điểm gần tới một canh giờ, mới đứng dậy chạy đi vượt ải.

Trì hoãn thời gian trên Thông Thiên Kiều càng lâu, cơ hội tìm được đường sống lại càng lớn hơn.

Dùng xu thế lôi đình xông qua ba tầng đầu tiên, hắn lần thứ hai đi tới tầng thứ tư Thông Thiên Kiều, gặp được nhân ảnh áo trắng thứ tư.

– Không tới nửa ngày, vì sao ngươi lại tới vượt ải Thông Thiên Kiều nữa rồi?

Nhân ảnh áo trắng mặc dù chỉ là linh thể do Thông Thiên Kiều ngưng tụ ra, thế nhưng lại có kiến thức và ký ức thuộc về chính mình.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

– Ngươi nói chỉ khi thiên phú của ta đạt tới Ba trăm năm khó gặp mới có thể xông qua tầng thứ tư, hiện tại ta lại đến thử một lần, để xem thiên phú của ta rốt cuộc có đạt tới Ba trăm năm khó gặp hay không?

Nhân ảnh áo trắng lắc đầu, nói:

– Ta nói là, tu vi Võ Đạo của ngươi ở thời điểm Thần Thể tầng thứ năm cần đạt tới thiên phú Ba trăm năm khó gặp mới có thể xông qua cửa ải này. Thế nhưng bây giờ tu vi Võ Đạo của ngươi đã đạt tới Thần Thể tầng thứ sáu, lực lượng thân thể cũng tăng lên đến Thần Thể tầng thứ chín, cho nên bây giờ ngươi không cần thiên phú Ba trăm năm khó gặp, cũng đã có thể xông qua cửa ải này!

– Nếu như muốn tính toán chính xác trị số, như vậy ngươi chỉ cần thiên phú Hai trăm bốn mươi năm khó gặp thì đã có thể xông qua cửa ải này!

Tu vi càng cao, độ khó vượt ải tự nhiên cũng giảm thấp xuống theo.

Nhân ảnh áo trắng tiếp tục nói:

– Đương nhiên, ta tính ra cũng chỉ là một trị số, ngươi có thể xông qua cửa ải này của ta hay không, còn phải xem kinh nghiệm chiến đấu, ý chí chiến đấu, Võ Đạo Thần Thông, trạng thái thân thể, … của ngươi, rất nhiều nhân tố đều ảnh hưởng kết quả chiến đấu!

– Đa tạ chỉ điểm! Bắt đầu đi!

Thần tình Ninh Tiểu Xuyên trở nên ngưng trọng, trong tay ngưng tụ ra một thanh Huyền Khí Kiếm, thân kiếm bao vây thiểm điện dày đặc.

Khí chất trên người nhân ảnh áo trắng cũng đột nhiên biến đổi, càng ngày càng lợi hại hơn, bên trong lỗ chân lông toàn thân đều tràn ra hỏa diễm, trong nháy mắt liền biến thành một hỏa nhân.

Ngũ Hành, Hỏa Hành lực!

Vụt…

Một đoàn hỏa diễm cực nóng đột nhiên trùng kích tới. Ninh Tiểu Xuyên có thể nhìn thấy rõ ràng một nhân ảnh trong mảnh sóng nhiệt kia. Nắm tay tựa như hoàng kim chú luyện, tràn đầy hỏa diễm bao phủ, oanh kích đến trên ngực Ninh Tiểu Xuyên.

Thân thể Ninh Tiểu Xuyên hóa thành một đạo cầu vồng bảy sắc, lướt ngang ra ngoài, Huyền Khí Kiếm trong tay bổ ra 23 đạo kiếm khí, giống như hai mươi ba đạo điện quang mạnh mẽ bay ra.

Nhân ảnh áo trắng khởi động một mảnh hỏa tráo, đem 23 đạo kiếm khí ngăn cản lại, sau đó hóa thành một cái đại cầu hỏa diễm, hướng về phía Ninh Tiểu Xuyên đụng mạnh tới.

Vụt… Vụt…

Ninh Tiểu Xuyên không ngừng thi triển Thất Thải Na Di, liên tục bổ ra Huyền Khí Kiếm, đánh văng hỏa cầu kia đi.

Trên hỏa cầu văng bắn ra vô số đốm lửa, thiêu đốt y phục trên người Ninh Tiểu Xuyên thành trăm ngàn lỗ thủng, lực lượng chấn cho cánh tay Ninh Tiểu Xuyên tê dại. Nếu như không phải Ninh Tiểu Xuyên có thân thể cấp bậc Thần Thể tầng thứ chín, e rằng một kích lực lượng của hỏa cầu đã có thể nghiền nát thân thể hắn.

– Phá!

Ninh Tiểu Xuyên dùng điện quang biến thành một cây cung, đem Huyền Khí Kiếm trở thành mũi tên, mạnh mẽ bắn ra.

Hỏa cầu bị Huyền Khí Kiếm xuyên thủng, nhân ảnh áo trắng chật vật lui lại phía sau, Huyền Khí Kiếm liền cắm trên thân thể của hắn.

Thế nhưng nhân ảnh áo trắng cũng không có chết, chiến ý trên người lại càng thêm dày đặc, lực lượng cũng càng thêm lợi hại hơn. Hai tay hắn khởi động hỏa diễm, ngưng tụ thành một đầu Chu Tước, chiều dài toàn thân đến hơn mười thước, hai cánh mở ra, thân thể liền lớn cỡ một căn phòng nhỏ.

Hai tay Ninh Tiểu Xuyên lại bắn ra một đầu Thiểm Điện Thần Thú, cũng có chiều cao hơn mười thước, giương nanh múa vuốt, diện mục dữ tợn, cặp mắt đều lớn cỡ một chậu rửa mặt vậy, tựa như hai viên lôi cầu khủng bố.

Hỏa Diễm Chu Tước và Thiểm Điện Thần Thú tranh đấu với nhau, đánh đến mức khắp bầu trời đều rơi xuống đốm lửa và thiểm điện.

Ninh Tiểu Xuyên mở ra Thất Thải Na Di, trong nháy mắt liền xuất hiện trước người nhân ảnh áo trắng. Ngay khi nhân ảnh áo trắng còn chưa kịp phản ứng lại, liền nắm lấy chuôi kiếm cắm trong thân thể nhân ảnh áo trắng, trên cánh tay tuôn ra một đạo kiếm khí khủng bố.

Ầm…

Thân thể nhân ảnh áo trắng, nhất thời chi năm xẻ bảy.

Sau khi nhân ảnh áo trắng chết, Hỏa Diễm Chu Tước bay trên không trung cũng tự động tiêu tán, hóa thành từng tia từng tia khói xanh, biến mất trong không khí.

Thi thể nhân ảnh áo trắng tiêu tán thành một đám quang điểm, ngưng tụ thành một đạo quang trụ, từ Thông Thiên Kiều bay lên, xông thẳng tới chân trời:

– Chúc mừng ngươi, xông qua tầng thứ tư Thông Thiên Kiều, trở thành tân sinh có thành tích tốt nhất trong ba trăm năm qua!

Ninh Tiểu Xuyên đem Thiểm Điện Thần Thú thu hồi vào trong cơ thể, sau đó liền hướng về phía tầng thứ năm Thông Thiên Kiều đi tới.

Thời điểm khi quang trụ tầng thứ tư Thông Thiên Kiều bay lên, các học viên toàn bộ Thiên Đế Thành đều chấn động. Các Học Sư của Học cung gần đó cũng đều chạy tới bên cạnh Thông Thiên Kiều.

– Người nào đang xông Thông Thiên Kiều?

Một vị Học Sư bộ dáng già nua hỏi.

– Là Ninh Tiểu Xuyên!

Phó Hội trưởng Thiên Lý Hội Nhiếp Hải đi tới, hướng về phía vị Học Sư này hành lễ một cái.

Sau đó, liền có các nhân vật cấp Phó Viện chủ khác tự mình giá lâm. Sau khi biết là một gã tân sinh xông qua tầng thứ tư Thông Thiên Kiều, tất cả mọi người đều chấn kinh đến tột đỉnh.

Lúc này, kẻ có sắc mặt khó chịu nhất, không ai hơn Trương Lâm Sơn!

Hắn vốn tưởng rằng Ninh Tiểu Xuyên rất nhanh sẽ bị Thông Thiên Kiều khu trục ra ngoài, thật không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại không chỉ không bị khu trục, trái lại còn xông qua tầng thứ tư!

Hiện tại, các Học Sư và Phó Viện chủ của Thiên Đế Học Cung đều đã tới nơi này, muốn giết chết Ninh Tiểu Xuyên đã là chuyện không thể nào.

Thế nhưng trong lòng Trương Lâm Sơn lại nghĩ ra một độc chiêu, đó là kế mượn đao giết người.

– Bẩm báo Phó Viện chủ, Ninh Tiểu Xuyên ở trong Thiên Đế Thành giết chết hơn mười học viên của Học cung, thủ đoạn tàn độc, xuất thủ tàn nhẫn, hoàn toàn không thèm để ý pháp quy Học cung! Tội đồ cuồng vọng như vậy, cần phải bị hình phạt thiên đao vạn trảm!

Trương Lâm Sơn hướng về phía Phó Viện chủ Kim Cương Võ Viện, mang theo ngữ khí phẫn nộ nói.

Ninh Hinh Nhi nói:

– Nói bậy! Rõ ràng là các ngươi liên thủ muốn giết chết ca ca ta, hiện tại lại đem tội trạng đổ ngược lên trên người ca ca ta!

Nhiếp Hải lạnh lùng liếc mắt nhìn Trương Lâm Sơn, nói:

– Trương Lâm Sơn, ngươi trợn to mắt nói láo, điên đảo trắng đen thị phi, quả thật chính là làm mất mặt Hoàng Thành Thập Kiệt chúng ta! Nổi danh cùng loại người như ngươi, quả thật là khiến cho ta cảm thấy ghê tởm!

Phó Viện chủ Kim Cương Võ Viện mặc dù là sư tôn của Danh Dương, cũng vô cùng ghét Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng trong lòng hắn vẫn biết rất rõ ràng chân tướng chuyện phát sinh ngày hôm nay. Quả thật không có khả năng bởi vì chuyện này mà đi xử phạt Ninh Tiểu Xuyên, bằng không nhất định sẽ rước lấy rất nhiều chỉ trích.

Trương Lâm Sơn thấy Phó Viện chủ Kim Cương Võ Viện do dự, liền tiếp tục nói:

– Phó Viện chủ, Ninh Tiểu Xuyên là người trong Ma Môn, tu luyện Phệ Huyết Ma Công! Sau khi hắn hấp phệ máu người, đã phát điên, ra tay lạm sát đồng môn! Nhất định phải đem tên ma nhân này xử tử, bằng không sau này Thiên Đế Học Cung sẽ trở thành thiên hạ của Ma Môn!

– Cái gì? Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Phệ Huyết Ma Công?

Phó Viện chủ Kim Cương Võ Viện rốt cuộc tìm được lý do xử phạt Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt liền bày ra thần tình tức giận.

Trên mặt Trương Lâm Sơn lộ ra nụ cười nhạt, nói:

– Người đâu, đem thi thể các Võ giả bị Ninh Tiểu Xuyên thôn phệ huyết dịch lại đây! Để cho Phó Viện chủ đại nhân giám định rốt cuộc có phải là bị Phệ Huyết Ma Công thôn phệ hay không!

Một gã đệ tử của Vân Trung Minh liền vội vội vàng vàng chạy đến, ấp ấp úng úng nói:

– Thi thể các Võ giả bị Phệ Huyết Ma Công thôn phệ, đều không thấy đâu nữa cả!

– Cái gì?

Trương Lâm Sơn biến sắc.

Bịch bịch…

Một tràng tiếng bước chân vang lên.

Ngự Thiến Thiến từ phía cuối cổ nhai đi tới, trên người mặc học bào trắng tinh, dáng người yểu điệu mà thanh lệ, mang theo một loại khí chất cao quý mà thoát tục, nói:

– Bản Quận chúa vẫn cho là Hoàng Thành Thập Kiệt đều là chân nam nhi đỉnh thiên lập địa, thiếu niên tài tuấn chân chính, lại không ngờ trong Hoàng Thành Thập Kiệt cũng có bại hoại vô cớ hãm hại người khác. Thật là khiến cho người ta thất vọng!

Cùng Ngự Thiến Thiến sóng vai mà đi là một vị trung niên nhân ước chừng năm mươi tuổi, thân thể khôi ngô, lưng hùm vai gấu, trên người lộ ra một cỗ khí tức uy nghiêm mà bá đạo.

Ngoài ra, phía sau Ngự Thiến Thiến còn dẫn theo ba vị Học Sư cùng hơn mười học viên Khóa thứ hai, Khóa thứ ba, đều là cường giả Võ Đạo.

Trương Lâm Sơn nhìn chằm chằm Ngự Thiến Thiến, cười lạnh một tiếng, nói:

– Quận chúa Điện hạ, chỉ sợ chính là ngươi đã đem thi thể các Võ giả bị Phệ Huyết Ma Công hút phệ hủy diệt mất rồi, đem chứng cứ tiêu hủy hết, giúp Ninh Tiểu Xuyên thoát tội!

Ngự Thiến Thiến nói:

– Trương Lâm Sơn, ngươi phỉ báng bản Quận chúa như thế, có tin hiện tại ta có thể trị tội ngươi hay không?

Nếu như ở bên ngoài Đế Hư, Trương Lâm Sơn quả thật đúng là không dám hơn thua với Ngự Thiến Thiến, thế nhưng hiện tại ở trong Đế Hư, hắn cũng không sợ hãi, lạnh lùng nói:

– Thiên hạ người nào không biết ngươi đã từng là hôn thê của Ninh Tiểu Xuyên, ngươi giúp đỡ hắn, cái này vốn là chuyện hợp tình hợp lý!

Ngự Thiến Thiến nói:

– Nếu như ngươi đã biết ta và Ninh Tiểu Xuyên đã từng có hôn ước, thì càng nên biết nguyên nhân vì sao ta và Ninh Tiểu Xuyên giải trừ hôn ước! Thử nghĩ một chút, Ninh Tiểu Xuyên vì một nữ nhân khác mà không thèm để ý tới ta, vì sao ta phải giúp hắn chứ?

– Cái này…

Trương Lâm Sơn không biết nói gì.

Gã nam tử khôi ngô đứng bên người Ngự Thiến Thiến, thanh âm vang vọng như sấm sét, nói lớn:

– Trương Lâm Sơn, Vân Trung Minh các ngươi muốn giết chết Ninh Tiểu Xuyên, thật cho rằng chuyện này có thể lừa gạt được mọi người sao? Các ngươi cho là các Viện chủ Học cung đều là kẻ ngu cả hay sao?

Trong thanh âm của nam tử khôi ngô này bí mật mang theo một cỗ lực lượng bạo lôi, nghe vào trong tai người khác chỉ là thanh âm hơi lớn một chút mà thôi, thế nhưng nghe vào trong tai Trương Lâm Sơn, lại dường như là thiên lôi rung động vậy.

Ùng ùng!

Trương Lâm Sơn cảm giác màng nhĩ của mình gần như bị chấn vỡ, thân thể lui về phía sau mấy bước, hướng về phía Nam tử kia cung kính hành lễ, nói:

– Bẩm báo Hỗn Thế Phó Viện chủ, Ninh Tiểu Xuyên quả thật tu luyện Phệ Huyết Ma Công! Tuy rằng vật chứng đều đã bị tiêu hủy, thế nhưng ta còn có nhân chứng!

Trương Lâm Sơn quả thật không ngờ Ngự Thiến Thiến lại mời tới vị Hỗn Thế Phó Viện chủ này. Vị Hỗn Thế Phó Viện chủ này cũng là người của Kim Cương Võ Viện, tu vi cực cao, có biệt hiệu là Hỗn Thế Ma Vương. Nếu không phải do tính tình của hắn quá mức xốc nổi, với tu vi Võ Đạo của hắn, hiện tại hẳn đã là Viện chủ Kim Cương Võ Viện rồi.

Quan trọng nhất là, vị Hỗn Thế Phó Viện chủ này chính là đại đệ tử của Đại Kim Bằng Vương!

Đồng dạng là Phó Viện chủ Kim Cương Võ Viện, nhưng nếu xét tu vi Võ Đạo mà nói, vị Hỗn Thế Phó Viện chủ này so với Diêm Phó Viện chủ, sư tôn của Danh Dương, thì còn cường đại hơn nhiều.

– Nhân chứng? Làm gì có nhân chứng? Nhân chứng ở đâu? Nhân chứng nào? Mau đứng ra cho lão tử xem!

Hỗn Thế Phó Viện chủ lớn tiếng hô, ánh mắt nhìn chằm chằm mọi người ở đây. Ánh mắt hắn tựa như Thiên Lôi, dọa cho rất nhiều Võ giả đều lui về phía sau một bước.

Hình dạng vị Hỗn Thế Phó Viện chủ này quả thật so với người trong Ma Môn còn hung ác độc địa hơn một chút.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.