Ninh Tiểu Xuyên cưỡng ép chấn trụ trọng kiếm, ngẩng đầu nhìn về phía cái thủ ấn cực lớn, lạnh lùng nói:
– Đây là trận chiến giữa ta và Danh Dương, không kẻ nào được phép can thiệp.
Diêm Phó viện chủ đột nhiên từ dưới đất mọc ra, nhảy lên một tòa lâu cao, ôm lấy Danh Dương, sắc mặt tái mét nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:
– Danh Dương đã thất bại, trận chiến xem như chấm dứt, xin trả lại Thần Thông kiếm cho Danh Dương.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên khẽ thở dài, lại là tên Phó viện chủ này, xem ra hôm nay không giết được Danh Dương rồi.
Đây cũng là chuyện không có biện pháp, thiên tài đạt tới trình độ như Danh Dương, Thiên Đế học cung sẽ không tùy tiện để Ninh Tiểu Xuyên giết hắn. Điều này đối với Thiên Đế học cung mà nói, chính là tổn thất rất lớn.
– Hắn đã bị ta đánh bại, vậy thì kiếm của hắn chính là chiến lợi phẩm của ta. Muốn lấy lại kiếm thì nói hắn đích thân đánh bại ta, lúc đó ta tự nhiên sẽ trả lại kiếm cho hắn.
Ninh Tiểu Xuyên cầm theo trọng kiếm, nghênh ngang rời đi, cho dù là Phó viện chủ thì cũng không nể mặt chút nào.
Năm ngón tay của Diêm Phó viện chủ siết chặt, trong mắt như muốn phun lửa, nhưng sau khi nghĩ đến thân phận của nữ tử thần bí, cuối cùng vẫn khắc chế bản thân, không động thủ với Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên có nữ tử thần bí làm chỗ dựa, bất kể là người nào muốn động tới Ninh Tiểu Xuyên, cũng phải nghĩ kỹ xem mình có đủ phân lượng hay không.
Chiến thắng Danh Dương, cũng đại biểu cho việc Ninh Tiểu Xuyên trở thành Khôi thủ kỳ này, có cơ hội tiến vào Thiên Cung tu luyện bảy ngày.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không lập tức tiến nhập Thiên Cung, mà đi đến Tàng Kinh Động, xem qua “Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ bảy, sau khi ghi nhớ phương thức tu luyện của “Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ bảy, hắn mới tiến vào Thiên Cung.
“Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ sáu, tốc độ hấp thu Huyền Khí gấp 32 lần.
“Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ bảy, tốc độ hấp thu Huyền Khí gấp 64 lần.
Càng về sau, cứ tăng thêm một tầng thì đều khó như lên trời, nhưng mỗi khi tăng lên một tầng, đều sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nếu như có thể tu luyện được “Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ bảy, như vậy thì loại công pháp tu luyện rác rưởi này, sẽ lập tức trở thành công pháp cấp bậc thần công bảo điển. Bởi vì tốc độ hấp thu Huyền Khí của rất nhiều Võ Tôn, cũng chỉ mới đạt tới 60, 70 lần mà thôi.
Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa tiến vào Thiên Cung, bắt đầu tu luyện.
Lần này thời gian lại càng dư dả hơn, có đến bảy ngày để tu luyện.
Thiên Cung thời không, không giống ngoại giới, mà là một tòa Tiểu Thế Giới độc lập.
Ngày đầu tiên.
Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu tinh luyện Thần Thông Chi Nguyên thứ tám “Tinh Nguyệt Đồng Thiên”, đem loại Thần Thông này khắc vào cốt cách của tay trái.
Tay phải là Thiểm Điện Thần Thú, tay trái là Tinh Nguyệt Đồng Thiên.
Ngày hôm sau…
Ninh Tiểu Xuyên đã hoàn toàn tinh luyện Thần Thông thứ tám, cảnh giới Võ Đạo nhanh chóng tiếp cận Thần Thể tầng thứ chín.
Có thể sinh ra Thần Thông Chi Nguyên thứ chín hay không?
Ở Ngọc Lam Đế quốc, cho tới bây giờ còn chưa có ai có thể tu luyện ra Thần Thông Chi Nguyên thứ chín, cũng không ai có thể tu luyện ra tiên thiên Thần Thông thứ chín.
Nhưng Võ giả có thể luyện ra được loại tiên thiên Thần Thông thứ chín, sẽ được xưng là “Cửu trọng Thần Thông đại viên mãn”, đại biểu cho cực hạn Thần Thể cảnh, chỉ có những Chân Thần lúc còn trẻ của thời đại Phong Thần mới có thể tu luyện đến Cửu trọng Thần Thông đại viên mãn.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng vô cùng khát vọng có thể đạt tới được cảnh giới đó.
Ầm…
Trong cơ thể xuất hiện một đám dây nhỏ, tụ tập lại một chỗ, ở vị trí trái tim, hình thành một cái Thần Thông Chi Nguyên.
Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ hưng phấn, thành công rồi.
Thần Thông Chi Nguyên thứ chín.
Thần Thông Chi Nguyên thứ chín không ngờ lại tập trung ở vị trí trái tim, giờ phút này vẫn chưa ổn định lắm, căn bản không thể phán định được nó rốt cuộc là loại Thần Thông Võ Đạo gì.
Ninh Tiểu Xuyên bắt đầu toàn lực tu luyện Thần Thông Chi Nguyên thứ chín, cũng không biết tu luyện mất bao lâu, Thần Thông tan ra, cuối cùng tạo thành Thần Thông thứ chín.
Vụt vụt vụt…
Nhật Nguyệt Đồng Thiên.
Một vầng thái dương và một vầng trăng tròn lơ lửng xung quanh trái tim, quay quanh trái tim, tọa thành một bức đồ án Thái Cực Âm Dương.
Mặt trời là Dương, trăng tròn là Âm. Âm Dương cùng tồn tại, Nhật Nguyệt Đồng Thiên.
Đây chính là loại Thần Thông thứ chín của Ninh Tiểu Xuyên.
Loại Thần Thông thứ chín “Nhật Nguyệt Đồng Thiên” này còn cường đại hơn loại Thần Thông thứ tám “Tinh Nguyệt Đồng Thiên”, đại biểu cho một loại cực hạn Võ Đạo.
Sau thời đại Phong Thần, đã có rất ít người có thể đạt tới được cảnh giới “Cửu trọng Thần Thông đại viên mãn”, mà Ninh Tiểu Xuyên bây giờ lại làm được.
Ninh Tiểu Xuyên cố kìm nén sự hưng phấn trong lòng, bắt đầu toàn lực tinh luyện loại Thần Thông thứ chín, muốn đem loại Thần Thông thứ chín này luyện nhập vào trái tim, hòa làm một thể với nó.
Như vậy không chỉ khiến cho Thần Thông thứ chín càng trở nên cường đại, mà đồng thời trái tim của Ninh Tiểu Xuyên còn được bảo hộ.
Đem mặt trời dung luyện vào Huyết khiếu, đem trăng tròn dung luyện vào Tâm khiếu.
Mỗi khi Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển Huyền Khí, Thần Thông sẽ tự động vận chuyển, hóa thành Âm Dương đồ, tự động hấp thu Huyền Khí trong thiên địa, cường hóa bản thân.
Lại hao tổn mất một ngày, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng tu luyện loại Thần Thông thứ chín này đến đại thừa, đạt tới Thần Thể cảnh đỉnh phong, Thần Thể Cực Cảnh sau thời đại Phong Thần.
Hiện nay, chiến lực của Ninh Tiểu Xuyên đã vượt xa Danh Dương, cho dù Danh Dương có kiếm trong tay, thì Ninh Tiểu Xuyên cũng có thể một chưởng đánh bay hắn.
Ninh Tiểu Xuyên muốn mượn cơ hội tu luyện tuyệt hảo này, nhất cử trùng kích đến Thoát Tục cảnh, nhưng lại phát hiện ra, bất kể mình cố gắng như thế nào thì tu vi cũng khó có thể tiến bộ thêm.
Gặp phải bình cảnh, như vậy thì không thể chỉ dựa vào tu luyện mà có thể đột phá.
Muốn đạt tới Thoát Tục cảnh, thì cần phải không ngừng chiến đấu, vật lộn giữa lằn ranh sinh tử, phát triển trong chiến đấu, lĩnh ngộ được chân lý thoát tục từ trong chiến đấu.
Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt cốt châu trong tay, lại bắt đầu tu luyện “Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ bảy, muốn đẩy mạnh tốc độ hấp thu Huyền Khí của mình lên tới 64 lần.
Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên mất cả một ngày, cũng chỉ mới tu luyện “Thiên Địa Huyền Khí” tầng thứ bảy tới nhập môn, cũng không thấy tinh tiến thêm chút nào.
Ninh Tiểu Xuyên liền đình chỉ việc tu luyện, thu hồi luôn cốt châu, thầm nghĩ:
– Xem ra quả thực đã đạt đến bình cảnh rồi, muốn đột phá một lần nữa, thì càng phải rèn luyện lịch lãm thêm, chỉ dựa vào tu luyện thì đã không còn cách nào tiến bộ nữa.
Tu luyện giống như đổ nước vào một cái bình, nước rót càng nhiều thì tu vi càng cao.
Thế nhưng, nước trong cái bình của Ninh Tiểu Xuyên đã đến miệng bình rồi, không thể tiếp tục đổ thêm nước, muốn rót được càng nhiều nước hơn, thì cũng chỉ có thể đổi một cái bình khác lớn hơn.
Đây chính là bình cảnh.
Ninh Tiểu Xuyên mới tu luyện được năm ngày trong Thiên Cung, nhưng vẫn dứt khoát đi ra khỏi Thiên Cung, không muốn tiếp tục lãng phí thời gian trong Thiên Cung.
Còn hai ngày nữa, Ninh Tiểu Xuyên định để tương lai sẽ sử dụng.
– Danh Dương cũng bị ngươi đánh bại rồi, tiếp theo ngươi có dự tính gì không?
Ngự Thiến Thiến ngồi ở bàn bên cạnh, mang theo vẻ mặt ôn nhu cười, đưa cho Ninh Tiểu Xuyên một chén trà thơm ngát.
Ninh Tiểu Xuyên nâng chén trà lên, nhẹ nhàng uống một hớp, nói:
– Ta phải ra khỏi Thiên Đế học cung, tìm cơ hội rèn luyện lịch lãm, hơn nữa còn phải tìm ra chân tướng vụ án mười năm trước.
– Chân tướng vụ án mười năm trước? Ngọc Lam Đại Đế đã hạ Thánh chỉ xử phạt tội nhân lúc đó, bây giờ ngươi lật lại bản án, chính là khiêu khích Ngọc Lam Đại Đế, khiêu chiến Hoàng quyền.
Ngự Thiến Thiến liền khuyên nhủ.
Cho dù là Võ Tôn khiêu chiến Hoàng quyền, thì cũng chỉ có con đường chết, huống chi là Ninh Tiểu Xuyên còn kém xa Võ Tôn.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Vụ án xử mười năm trước, có liên quan đến cái chết của phụ mẫu ta, ta phải đi điều tra.
Ngự Thiến Thiến u oán thở dài, nói:
– E rằng ngươi cũng là vì Ngọc Ngưng Sanh, nàng cũng là người bị hại trong vụ án mười năm trước. Thực ra, vận mệnh của ngươi và nàng, quả thật có chút giống nhau, khó trách ngươi lại yêu nàng, đây có lẽ là đồng bệnh tương liên a.
Ninh Tiểu Xuyên có thể nghe ra được vị chua trong lời nói của Ngự Thiến Thiến, nhưng cũng không muốn giải thích gì, chỉ nói:
– Ta đã đáp ứng với nàng ta, nhất định sẽ giúp nàng ta chuộc thân, cho dù là đối kháng với Hoàng quyền, ta cũng tuyệt đối không nhíu mày.
Ngự Thiến Thiến khẽ mím môi, nói:
– Vụ án mười năm trước, ta cũng đã phái người đi thăm dò qua. Mười năm trước, phụ thân Ninh Thiên Ý của ngươi suất lĩnh 70 vạn đại quân thảo phạt Tổng đàn của Phệ Huyết Ma Môn ở “Cửu Tử Nhai”. Lúc đó Vân Trung Hầu “Nhạc Vũ Dương” và phụ thân của Ngọc Ngưng Sanh là “Mạc Long Đình” cũng ở trong đại quân, nghe lệnh của phụ thân ngươi. Thế nhưng Ninh Thiên Ý và Mạc Long Đình lại tư thông với Ma môn, bán đứng hành tung của đại quân, khiến cho 70 đại quân bị chết dưới Cửu Tử Nhai.
– Vụ án này, trực tiếp khiến cho phụ thân và mẫu thân ngươi bị xử tử. Tả Đô Úy đại tướng quân Mạc Long Đình thì một nhà già trẻ toàn bộ sung quân biên cương, nữ tử trong nhà thì bị cách chức làm kỹ nô. Ngọc Ngưng Sanh cũng bị bán vào Quan Ngọc Lâu, lúc ấy nàng gọi là “Mạc Ngưng Sanh”, chỉ mới bảy tuổi.
Ninh Tiểu Xuyên khẽ nắm chặt nắm quyền, nói:
– Chân tướng của vụ án này, trong lòng ta đã biết rõ, còn có cả nhân chứng. Đủ để xô ngã tên ngụy quân tử Nhạc Vũ Dương này, lấy lại công đạo cho phụ thân của ta và gia đình Mạc Long Đình.
Ninh Tiểu Xuyên vẫn có chút tin tưởng đối với Ngự Thiến Thiến, cho nên cũng không e dè mà nói cho nàng ta biết chuyện này.
Ngự Thiến Thiến lắc đầu, nói:
– Tiểu Xuyên, ta biết rõ ngươi rất thông minh, thiên tư cũng rất cao. Thế nhưng, ngươi dù sao cũng không biết bố cục của triều đình, không biết tâm tư của những người quyền mưu. Ngươi cảm thấy Nhạc Vũ Dương năm xưa thật sự có thể một tay che trời sao, hô phong hoán vũ sao? Chẳng lẽ hắn có thể chống lại Kiếm Các Hầu Phủ, bức chế con trai của Kiếm Các Hầu?
– Ít nhất, mười năm trước, Nhạc Vũ Dương còn chưa có bản lĩnh lớn như vậy, sau lưng của hắn còn có đại nhân vật, vị đại nhân vật này mới là đầu sỏ gây nên vụ án đó.
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên thoáng biến đổi.
Ngự Thiến Thiến tiếp tục nói:
– Mười năm nay, thế lực của Nhạc Vũ Dương đã khổng lồ hơn gấp trăm lần, đã chính thức có thể hô phong hoán vũ. Ngươi có biết tại sao không?
– Ngọc Lam Đại… Đế…
Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên càng trên biến ảo.
Không sai.
Mười năm trước, ngoại trừ Ngọc Lam Đại Đế ra, còn ai dám ra tay với Kiếm Các Hầu Phủ?
Cũng chỉ có Ngọc Lam Đại Đế, mới có thể khiến cho lão Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ cũng phải nén giận.
Nhạc Vũ Dương chẳng qua chỉ là một “cây đao sắc” trong tay Ngọc Lam Đại Đế mà thôi.
Ngọc Lam Đại Đế đã có tâm tư ứng phó với tất cả các đại Vương Hầu từ lâu, muốn triệt tiêu quyền lợi của Vương Hầu, nhất định sẽ gặp phải trở lực cực lớn, thậm chí khiến cho Đế vị của hắn khó mà giữ được, cho nên, hắn chỉ có thể dùng phương pháp nhu hòa hơn mà xử lý.
Đương nhiên, tất cả những điều này cũng chỉ là suy đoán của Ngự Thiến Thiến và Ninh Tiểu Xuyên, căn bản không hề có bất kỳ chứng cớ nào, hơn nữa, một khi bọn truyền nội dung của cuộc nói chuyện hôm nay ra ngoài, e rằng cái đầu của hai người khó mà giữ được.
Ngự Thiến Thiến thở dài một hơi, nói:
– Cho nên, ngươi muốn lật lại bản án năm xưa, chỉ dựa vào nhân chứng thì còn chưa đủ, ngươi còn cần chứng cớ càng nguyên vẹn hơn, đủ chứng cớ đến mức ngay cả Ngọc Lam Đại Đế cũng không thể phản bác. Ngươi định bắt đầu điều tra từ đâu?
Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng vuốt chén trà trong tay, ánh mắt lóe lên, nói:
– Tổng đàn Ma môn, Cửu Tử Nhai.