Cái gọi là “Là vương già”, hàm nghĩa của nó cũng không phải chỉ Luyện Hư Linh Khí so với linh khí trong cơ thể tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cường đại hơn bao nhiều, mà là biểu đạt tính ưu việt thật lớn của một kẻ bề trên đối với người dưới.
ở trước mặt Luyện Hư Linh Khí, tất cả các linh khí cùng cấp đều phải thấp hơn một bậc, cũng giống như yêu thú bình thường đối mặt với Thần thú trong truyền thuyết, bẩm sinh đã bị yếu hơn mấy phần.
Mà Luyện Hư Linh Khí chính là vương giả trong các linh khí cùng cấp. các linh khí khác ở thời điểm đối mặt với nó, liền giống như tội thần đối mặt với Quân vương. Tới một mức độ nào đó mà nói chính là có thể áp chế các linh khí cùng cấp khác, uy lực của bản thân nó có thể được tăng phúc, còn bên bị áp chế sẽ khó có thể phát huy ra toàn bộ uy lực.
Đây cũng là một trong chỗ dựa vào của Biến Thái Công có thể tung Hoành cùng cấp. Tuy rằng điều kiện tu luyện hà khắc một chút, nhưng một khi thành công, uy lực nghịch thiên của nó sẽ từng bước triển hiện ra.
Giờ phút này, đứng ở trong phòng luyện công của mình. Trương Hằng hận không thể phát ra tiếng cười lớn, để phát tiết tâm tình kích động và vui mừng như điên của mình. Nhưng rồi hắn vẫn là nén nhịn xuống loại xúc động không có Lý trí này.
Biến Thái Công đích xác không có làm hắn thất vọng, vèn vẹn chi tiến vào cảnh giới Sơ thành tầng một, Luyện Hư Linh Khí hắn nắm trong tay cũng đã bước đầu lộ ra hiệu quả uy lực của nó.
Tiến vào Biến Thái Công Sơ thành tầng một, về sau trong cùng cấp hẳn đã có thể ở vào thế bất bại. Dưới ưu thế đủ loại của Biến Thái Công, Cho dù là tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn cầm trong tay linh khí thượng phẩm cũng không làm gì được Trương Hằng.
“Minh nhất định phải che đấu một phần thực lực!” Trương Hằng thầm hạ quyết tâm trong lòng.
Hắn hiểu rằng vị Âu Dương tổ sư Phong Hành Môn kia chính là địch nhân mình phải đối mặt. Nếu mình muốn lật lại thế cờ ở trong tay lão, nhất định phải chuẩn bị thêm nhiều con bài chưa lật.
Hơn nữa Trương Hằng còn có một loại dự cảm, giữa mình và Âu Dương Thiên Đức tất nhiên sẽ còn có một hồi đấu trí đấu dũng, hai bên tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.
Dùng thần thức thăm dò Phệ Hồn cổ tiềm ẩn ở trong cơ thể, trong lòng Trương Hằng liền có chút khó chịu. Bất cứ ai bị người khác khống chế mạng sống của mình cùng sẽ không thoải mái.
Phệ Hồn Cổ màu đen vẫn ngủ say, bị bao trong một lớp kén màu trắng trong suốt, chỉ cần lớp kén trắng này vỡ tan. chính là thời điểm Phệ Hồn Cổ bên trong thức tỉnh, thôn phệ Nguyên thần của Trương Hằng.
Tuy rằng Trương Hằng có được Luyện Hư Linh Khí tung hoành cùng cấp. nhưng đối với Phệ Hổn Cổ mà ngay cả Kết Đan Kỳ cũng không thể dễ dàng hóa giải này, hắn vẫn không có nắm chắc chút nào.
Tuy nhiên, cũng không phải Trương Hằng hoàn toàn không có cách nào đối phó với Phệ Hồn Cổ. chỉ cần hắn có thể luyện thành một loại thần thông trong Biến Thái Công. Phệ Hồn Cổ nho nhỏ này sẽ không có chỗ nào ẩn trốn, ở trước mặt hắn không có chút sức chống cự nào.
Cái này phải đề cập đến một loại thần thông cấp nghịch thiên khác của Biến Thái Công: là Hư Không Hỏa Diễm.
Hư Không Hỏa Diễm còn biến thái hơn mấy phần so với Luyện Hư Linh Khí Trương Hằng hiện có. Biến Thái Công được xưng là: “luyện hết thảy vật hữu hình trong thiên hạ, hóa hết thảy vật vô hình trong thiên hạ”, chính là bởi vì Hư Không Hỏa Diễm biến thái đến cực điểm này.
Luyện Hư Linh Khí tuy rằng cũng có được thuộc tính luyện hóa. nhưng nếu so với Hư Không Hỏa Diễm chính là đệ tử gặp sư phụ. Tác dụng chủ yếu của nó là dùng để thi triển pháp thuật và cường hóa thân thể cùng thần thức.
Còn tác dụng của Hư Không Hỏa Diễm là chuyển dùng để tinh luyện Tinh túy của vạn vật, luyện chế linh bảo pháp khí, luyện đan các thứ. Đương nhiên cùng có thể dùng để giết địch, nhưng làm như vậy thì quá lãng phí.
Trương Hằng tin tưởng, chỉ cần mình tu luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, trong nháy mắt Phệ Hồn Cổ trong cơ thể sẽ bị gạt bỏ, tuyệt đối không có chút sức chống cự nào.
Tuy nhiên, muốn luyện ra Hư Không Hỏa Diễm, chỉ sợ còn phải kiếm một số lượng lớn linh khí, nhưng linh khí còn lại trong tay Trương Hằng cũng ít ỏi không có mấy. Trong đó Nguyệt Thương là con bài chưa lật của mình, ô Linh Kiếm là sử dụng hằng ngày, mà cho dù luyện hóa chiếc trâm cài tóc còn thừa lại không rõ cấp bậc, cũng vị tất có thể tạo được bao nhiều tác dụng.
Trương Hằng không khỏi đưa mắt nhìn mấy mảnh Thiết Lĩnh Chi Mẫu rơi xuống trên mặt đất, ở trong tu luyện trước đó, Thiết Lĩnh Chi Mẫu đã vỡ tan thành bốn năm mảnh, nhưng tinh túy ẩn chứa trong thiết mẫu cũng không có mất đi bao nhiều.
Dù sao Thiết Lĩnh Chi Mẫu là khoáng thạch cực phẩm cả vạn năm mới thăng cấp thành, tinh túy trong nó cũng không phải mình có thể hấp thu một lần là hết. Theo Trương Hằng phỏng chừng, mấy mảnh nhỏ Thiết Lĩnh Quáng Mẫu này ít nhất còn ẩn chứa năm sáu thành Tinh túy.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Trương Hằng không khỏi sáng ngời. Cứ như vậy, có lẽ mình còn có thể luyện ra Hư Không Hỏa Diễm thuộc về chính mình.
Nhưng sau đó Trương Hằng thoáng hơi trầm tư, rồi từ bỏ không tiếp tục tu luyện, hắn nhặt mấy mảnh Thiết Lĩnh Quáng Mẫu trên mặt đất thu vào túi trữ vật, sau đó đưa tay phất một cái, một đạo Luyện Hư Linh Khí rơi xuống mặt đất thanh Lý sạch sẽ những tạp chất bột phấn kia.
Tiếp đó, Trương Hằng triệt hồi tầng tầng cấm chế chung quanh phòng ốc. mờ cửa phòng đi ra ngoài sân.
Cấm chế báo động chung quanh sân cũng không có gì khác thưởng, cũng được Trương Hằng thu lại.
Cuối cùng, Trương Hằng cất đi tấm bế quan bài tại cửa.
Thời gian biểu hiện trên đó là hai mươi hai ngày, hắn khẽ thở dài một hơi. Trương Hằng biết là lập tức sẽ cử hành Đại Hội Phương Vân, mặt khác còn phải đi gặp Âu Dương lão tổ nơi đó nhận giải được Phệ Hồn Cổ một tháng.
Mà tu luyện Hư Không Hỏa Diễm có thể cũng cần một đoạn thời gian, như vậy gần nhất sẽ bỏ lỡ hai sự kiện trọng đại không thể bỏ qua này.
Đại Hội Phương Vân là nhất định không thể bỏ qua, kỳ bảo kinh thiên Huyết Sát Thần Đế lưu lại tuyệt đối là một hấp dẫn thật lớn. Cho dù chỗ động phủ trên Phương Vân Sơn kia không phải là động phủ chính của Huyết Sát Thần Đế lưu lại, những thứ bên trong cũng đủ khiến cho người ta thèm đỏ mắt.
Đương nhiên Trương Hằng cũng không thể chống lại loại hấp dẫn này. chính mình về sau tu luyện Biến Thái Công cần vô số thiên địa kỳ bảo. Tuy rằng thông qua “cướp sạch” Tu Chân Giới cũng có thể đạt được mục đích, hơn nữa cũng càng thêm hữu hiệu trực tiếp, nhưng phương pháp này trước mắt Chỉ có thể mơ tưởng một chút mà thôi. Đương nhiên, cùng có thể cân nhắc thỉnh thoảng ở bên ngoài đánh cướp một ít.
Ở khoảnh khắc bắt đầu có ngọc giản thần bí kia, đã chú định phương pháp tu luyện của Trương Hằng sẽ không giống người thưởng, bởi vì Biến Thái Công không thể dựa vào tu luyện tự nhiên để tăng lên thực lực, mà phải dựa vào đánh cướp những… linh khí kỳ bảo hoặc là thiên tài địa bảo để luyện hóa.
Chỉ cần có cũng đủ nhiều “ngoại vật” chuẩn bị sẵn cho điều kiện luyện hóa. Biến Thái Công liền có thể vững bước tầng lên phía trước, không cần lo lắng những thứ gọi là bình cảnh tu luyện kia. Trước mắt bình cảnh duy nhất của Biến Thái Công chính là không đủ nhiều và đủ “ngoại vật” cho tốt dùng để luyện hóa.
Mới vừa thu bế quan bài vào túi trữ vật, Trương Hằng đột nhiên cảm nhận được một tia dao động lạ.
Dị động này chính là đến từ túi trữ vật của hắn. Trong mắt Trương Hằng thoáng lóe ra vẻ kinh ngạc, hắn duỗi tay ra, trong không khí lập tức lan tràn một ý băng hàn mờ nhạt.
Một đóa tuyết liên trong suốt trong sáng lập tức hiện ra trong tay hắn. Đóa tuyết liên này đúng là Ninh Tuyết Dung biến thành, không nghĩ tới giờ phút này ở trong túi trữ vật lại phát ra một dao động thần thức khác thưởng.
So với hai mươi ngày trước, đóa Tuyết liên này đã khôi phục một ít Nguyên khí, đóa hoa trắng nõn hơi rung động, một mùi thơm thanh nhã lan tràn trong không khí, khiến cho người ta không kim nổi sinh ra tình cảm thương tiếc.
Trương Hằng thử dùng thần thức cảm nhận dao động Tinh thần kỳ lạ từ trên tuyết liên phát ra, nhưng cũng không thể chân chính tiến hành trao đổi cùng tuyết liên.
Tu sĩ bình thường sau khi đạt tới Trúc Cơ Kỳ, ở trong đầu hình thành thần thức hải quy mô, là về sau có thể dụng thần thức trao đổi với nhau.
Mà đóa tuyết liên này hiển nhiên còn chưa đạt tới trình độ như vậy. Dù sao lúc trước Ninh Tuyết Dung cùng chỉ là tu sĩ Luyện Khí Kỳ mà thôi.
Tuy nhiên, Trương Hằng vẫn có thể từ trong dao động tinh thần của đối phương cảm nhận được một mối tình cảm vui sướng và cảm kích, về phần biểu đạt cụ thể cái gì với Trương Hằng thì hắn không rõ ràng lắm.
Thông qua thần thức trao đổi cùng đóa tuyết liên này, nhưng thật ra Trương Hằng cảm nhận được một loại tình cảm thân thiết, điều này làm cho hắn cũng sinh ra vài phần ấn tượng tốt với Tuyết liên do Ninh Tuyết Dung biến thành.
Ở Phương Vân Sơn lúc trước Ninh Tuyết Dung vẫn luôn rất khiêm tốn, và lại tính tình dịu dàng đơn thuần, được một vị tổ sư trong môn phái yêu thích, bình thường cũng sẽ không tùy tiện rời nội môn. Bởi vậy mặc dù có dung mạo phong tư tuyệt sắc, nhưng không có nổi danh như Lạc Ngưng Tuyết của Tiên Vân Tông.
Trước kia Đường Phong cũng từng đánh chủ ý với vị sư muội xinh đẹp này. thế nhưng đối phương vẫn luôn quan hệ mặt thiết với Tinh anh Lý Hoành của nội môn, hơn nữa sau lưng lại có tổ sư che chở. Đường Phong cũng không làm gì được nàng, sau lại từ bỏ.
Đối với thân thế của Ninh Tuyết Dung, Trương Hằng không khỏi sinh, ra vài phần tò mò. Không nói tới chuyện nàng hóa thân là Tuyết liên yêu dị. chỉ riêng với tính cách đơn thuần thiện lương của đối phương, đã khác biệt với đại đa số người của Tu Tiên Giới này rồi.
Mặc dù có thể là yêu thú hóa hình người, linh trí của nàng cũng tuyệt đối không kém so với tu sĩ nhân loại, thậm chí có thể xảo trá hơn so với nhân loại. Đương nhiên, yêu thú Biến Hóa Kỳ tuyệt đối không phải tu sĩ bình thường có khả năng chống lại, thực lực của nó thấp nhất cũng tương đương với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
– Ngươi còn có thể hóa thành hình người không?
Trương Hằng không khởi hỏi.
Đóa Tuyết liên từ trên xuống dưới rung động hai Lần, dường như là đang gật đầu, lại truyền đạt tới Trương Hằng một loại tình cảm kỳ vọng và cảm kích.
Trương Hằng bật cười, tâm tình lại cởi mở thêm vài phần, lại hỏi:
– Lúc trước ngươi cùng Lý Hoành kia là chuyện gì xảy ra?
Tuyết liên im lặng đứng yên, nhưng Trương Hằng lại cảm nhận nàng hơi run run. Chỉ chốc lát, nàng lại truyền truyền tới một loại tâm tình vô cùng đau thương và hối hận, khiến cho Trương Hằng cũng phát ra một hơi thở dài.
Một thiếu nữ xinh đẹp bản tính đơn thuần dịu dàng ở cùng một chỗ với một nam nhân dụng tâm tư lợi kín đáo, kết quả này có thể nghĩ mà biết.
Tình cảnh đêm hôm đó Lý Hoành xuống tay với Ninh Tuyết Dung, Trương Hằng đúng là thấy rõ tưởng tận.
Trương Hằng đang định nói mấy câu an ủi nàng một chút, đột nhiên hắn biến sắc, lập tức thu đóa tuyết liên vào túi trữ vật.
Ước chừng qua thời gian chừng bảy tám lần hô hấp. từ ngoài sân truyền vào một hồi tiếng bước chân.
Người tới chính là Ô Lăng mới tiến vào nội môn, Hắn vừa thấy Trương Hằng ở trong sân, trên mặt lập tức lộ ra vẽ tươi cười ôn hòa.