Danh tiếng Càn Nguyên Đạo Tôn không vang dội như Thái Nhất Đạo Tôn nhưng thực lực thì không thua gì Thái Nhất, Hồng Đạo Nhân phải dốc hết sức ra.
– Càn Nguyên bá phụ có dám vào Bàn Cổ thập nhị hồng mông đại trận của ta không?
Bàn Cổ Thập Nhị Thiên Luân đáp xuống, Hồng Đạo Nhân dung nhập vào đại trận, biến mất. Mười hai hao biểu mênh mang, trên hao biểu đứng các ma thần. Trông như Hồng Đạo Nhân nhưng ý cảnh khác nhau, đại biểu mười hai loại tiên thiên đạo cảnh khác biệt. Mỗi loại tiên thiên đạo cảnh có thể tu luyện đến cảnh giới Đạo Tôn.
Tiên thiên đạo cảnh có chia cao thấp, Đạo Quân lĩnh ngộ ra tiên thiên đạo cảnh bình thường thì đã vượt qua Đạo Quân khá, có thể tu thành tiên thiên pháp bảo, có thể vượt qua tịch diệt kiếp thời đại chú đạo, ma đạo.
Trong các thời đại viễn cổ, Đạo Quân nào lĩnh ngộ ra tiên thiên đạo cảnh bình thường đã rất hiếm hoi, như lông phượng và sừng trâu.
Thời đại tiên đạo là đại thời đại vâng dịu khí vận thời đại, ba ngàn đại đạo chứng Đạo Quân. Đa số Đạo Quân trong thời đại tiên đạo nhờ đó đều có thể lĩnh ngộ ra tiên thiên đạo cảnh.
Nhưng trình độ tiên thiên đạo cảnh cao tức là Đạo Tôn, có thể luyện thành tiên thiên linh bảo. Trong thời đại tiên đạo ít ai làm được một bước này, nhưng trong Đạo Quân chuyển thế có hơn một nửa thành công. Khổ Hạnh Thiên Tôn, năm tổ tiên đạo, đám người Ngọc Kinh, Huyền Đô, Càn Nguyên, Thái Nhất cũng có thể.
Các sinh linh biến ra từ pháp bảo, linh bảo khai thiên như Long Ngạn, Vân Liên, Thiên Linh, Chung Thiên, Đinh Linh Đạo Mẫu cũng có hy vọng làm được. Người như Giang Tuyết Tình được khí vận tích lũy trăm ngàn ức năm trong vô nhân cấm khu cũng làm được.
Đạo Quân còn lại hiếm ai có hy vọng vào cảnh giới Đạo Tôn.
Hiện giờ Hồng Đạo Nhân lấy hồng mông tiên thiên nội uẩn mười hai loại tiên thiên đạo cảnh, mỗi loại đều là đẳng cấp Đạo Tôn, cộng thêm hao biểu trong mười hai Đại La Thiên. Mỗi hoa biểu chứa một loại tiên thiên đạo cảnh, cộng lại là hai mươi bốn loại, tính trong hồng mông tiên thiên.
Thực lực của Hồng Đạo Nhân mạnh mẽ biết bao.
Mắt Càn Nguyên Đạo Tôn lộ tia e dè, gã gầm lên, quần áo rách toác. Sau lưng Càn Nguyên Đạo Tôn mọc cái đuôi vàng chói, tay cầm Đinh Thiên Nguyên Thung xông vào đại trận.
Càn Nguyên Đạo Tôn khen:
– Không uổng là Đạo Tổ xếp thứ nhất trong tiên đạo, thực lực của ngươi còn hơn cả Vạn Vật, là người có thực lực. Tư chất vấn đỉnh Thiên Tôn. Nếu tiên đạo không suy sụp, không chừng bây giờ ngươi đã là Thiên Tôn.
Đại trận khởi động, mười hai Hồng Đạo Nhân trên mười hai cây hao biểu nhảy lên. Các Hồng Đạo Nhân chộp hoa biểu trong tay, cánh chim che trời bay tới bay lui đánh Càn Nguyên Đạo Tôn.
Mười hai Hồng Đạo Nhân mỗi 47ue đều rất mạnh, do tiên thiên linh quang biến thành, thế công như sấm chớp mưa rào, rất dày đặc.
Cơ thể Càn Nguyên Đạo Tôn biến to, cây Đinh Thiên Nguyên Thung quét tới quét lui, cái đuôi sau lưng biến thành vũ khí, Hồng Mông Kim Phiên trên đầu bay bềnh bồng.
Càn Nguyên Đạo Tôn tu luyện đại đạo nhân quả của Vô Cực Thiên Tôn, cũng được tuyệt học pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, cơ thể cực kỳ mạnh mẽ. Càn Nguyên Đạo Tôn luyện thành huyền đài, trong huyền đài chứa đạo lý vô cùng. Huyền đài bay ra lơ lửng trên đầu Càn Nguyên Đạo Tôn như một người cỡ nhỏ, gia cố các pháp bảo. Có một loại tiên thiên đạo cảnh bay ra khỏi huyền đài, không thua kém gì Bàn Cổ thập nhị hồng mông đại trận của Hồng Đạo Nhân, thậm chí mạnh hơn mấy phần.
Hồng Đạo Nhân quát to:
– Bá phụ, đắc tội!
Mười hai Hồng Đạo Nhân bay lên, chín Hồng Đạo Nhân dung hợp thành một, biến thành thần nhân chín đầu. Ba Hồng Đạo Nhân đứng trên đầu, các cánh tay cầm hoa biểu, gầm rống xông hướng Càn Nguyên Đạo Tôn.
Chín Hồng Đạo Nhân hợp nhất, chín Đạo Nhân biến thành một thể, hợp hai mươi bốn loại tiên thiên đạo cảnh làm một luyện vào hồng mông tiên thiên, thực lực tăng vọt. Hồng mông tam thánh trên đầu Hồng Đạo Nhân có tác dụng phòng ngự bây giờ lao lên, thật như thần nhân khai thiên tích địa, mạnh mẽ bạo liệt.
Càn Nguyên Đạo Tôn gầm rống, cơ thể trướng to. Huyền đài trên đầu Càn Nguyên Đạo Tôn nhập vào trán, gã gào thét xông lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai bóng người va chạm, hoa biểu, Đinh Thiên Nguyên Thung đánh trời sụp đất nứt. Hồng Mông Kim Phiên hóa thành hồng mông chi khí cuốn tinh vực trời sao. Đinh Thiên Nguyên Thung to lớn đâm thủng thiên địa, hai đầu hoa biểu như lưỡi dao.
Hồng Đạo Nhân, Càn Nguyên Đạo Tôn dốc hết sức ra. Đột nhiên vang tiếng nổ điếc tai kinh thiên động địa, hai cơ thể to lớn tách ra, một trái một phải rơi xuống.
Hồng Đạo Nhân, Càn Nguyên Đạo Tôn đứng vững, nhìn đối phương chằm chằm. Người Hồng Đạo Nhân, Càn Nguyên Đạo Tôn đẫm máu, bị thương.
– Tổ tông không đủ pháp, thiên đạo không đủ úy, xem ra ngươi học được rất nhiều từ phụ thân của mình.
Càn Nguyên Đạo Tôn vui mừng nói:
– Hai câu này là khúc dạo đầu Ma Ngục Huyền Đài Kinh, cũng là quy tắc chung. Phụ thân ngươi được dến tinh túy còn hơn cả ta, hắn không có sợ hãi, không tôn không sợ Đế và Tôn nên hắn đi xa hơn. Ta không làm dược điều đó.
Hồng Đạo Nhân gật đầu, nói:
– Mấy năm trước ta nhận được Ma Ngục Huyền Đài Kinh dẫn dắt, thu hoạch nhiều ích lợi.
Hồng Đạo Nhân lộ vẻ khâm phục:
– Càn Nguyên bá phụ có thể khai sáng ra công pháp như vậy, phụ thân ta rất khâm phục. Nhưng từ giây phút phụ thân lĩnh ngộ Nguyên Thủy đại đạo thì bắt đầu bài trừ Ma Ngục Huyền Đài Kinh. Khi phụ thân ở giai đoạn thần linh đã bước ra con đường của mình, về sau không ngừng hoàn thiện Nguyên Thủy đại đạo. Bá phụ, bây giờ Vân Liên và Thiên Linh đã chia thắng thua sinh tử, hai chúng ta không có lý do gì tiếp tục chiến đấu đúng không?
Càn Nguyên Đạo Tôn lòng máy động, thần thức quét qua, thấy tình huống bên Vân Liên nữ đế, Thiên Linh Đạo Mẫu.
Thiên Linh Đạo Mẫu chuyện gì Đế Tôn ấn, Thái Nhất Đạo Tôn giấu hai phân thân trong Đế Tôn ấn bay ra làm Vân Liên nữ đế rơi vào tuyệt cảnh.
Thái Nhất Đạo Tôn giấu hai phân thân của mình trong Đế Tôn ấn tuy hơi chơi bẩn, thậm chí nên bảo là nham hiểm, tồi tệ. Nhưng hai quân đánh nhau, không chết không ngừng, Càn Nguyên Đạo Tôn không tiện phê phán Thái Nhất Đạo Tôn.
– Vân Liên sắp chết, ngươi và ta đúng là không cần chiến đấu nữa.
Càn Nguyên Đạo Tôn xua tan khí thế, Càn Nguyên Đạo Tôn bình thường.
Càn Nguyên Đạo Tôn buồn bã thở dài:
– Nếu không có vô lượng sát kiếp, không có tịch diệt kiếp cuối cùng thì tốt biết mấy. Ta và phụ thân của ngươi sẽ vẫn là bằng hữu, ta có thể thương đi Đại La Thiên lén nghe giảng, trộm vài thứ. Đáng tiếc ngày này sẽ không bao giờ đến.
Hồng Đạo Nhân thở ra: