Mộng Tu Tiên

Chương 68 - Thanh Khoáng Tuyền

trước
tiếp

Về phần Phụng Hoàng Cung,ngay sau khi Minh Tiến bị thương cùng các nàng rời đi.Bạch Thiết Hùng cùng với đám người đều im lặng hồi lâu.Cuối cùng thì lão thở dài.

– Ai!…Đúng là nữ nhân ngoại tộc…!

Lão liếc mắt nhìn tới hai kẻ vẫn còn đang chưa hết kinh hoàng dưới nền Chính điện kia,sau đó phất tay áo mà nói.

– Hai ngươi về nói với lão mèo đen,Minh Tiến đã là con rể ta,hơn nữa hài tử của lão là đường đường chính chính khiêu chiến hắn mà thua.Từ giờ đừng nên làm những cái việc không ra thể thống này nữa.Ta nể mặt bằng hữu mà tha cho các ngươi,lập tức đi đi!…

Minh Gia Trang,Bạch Phụng đang ngồi cùng các nàng uống trà.Phía bên ngoài tường,những câu thơ điệu nhạc vẫn vân lên nối nhau không ngớt.Nào là khen mỹ nhân nhan sắc tuyệt thế,nào là ca thán tại sao các nàng băng lãnh không chịu ra ngoài…vân vân và vân vân.Bạch Phụng bực mình ,nàng đập bàn đứng dậy.

– Quá thể lắm rồi,đám người này quả thật dai hơn đỉa.Đã hơn bốn ngày qua mà vẫn không ngừng lặp lại những cái bài thơ này.Đáng ghét!

Liên Liên bên cạnh mỉm cười,Như Như thấy vậy thì cười mà kéo tay Bạch Phụng ngồi xuống.Ngân Nguyệt lúc này đamg vuốt ve tiểu hổ,thấy vậy cũng chỉ mỉm cười lắc đầu.Các nàng đương nhiên không ai thích những việc ngoài kia,nhưng quy định nơi đây không cho phép động thủ nên chỉ còn cách coi như không có.Mà thật sự bội phục đám người này,ngày nào cũng có sức mà thơ với ca,bất quá các nàng dù thông thạo văn thư nhưng cũng không đến mức biến thái như đám người bên ngoài.Ngân Nguyệt đứng dậy,cười mà nói.

– Kệ mấy kẻ đó đi,chúng ta đi tắm!

– Ân,tỷ,đi nào!

Như Như kéo tay Bạch Phụng còn đang bực bội đi theo nàng,cùng với Liên Liên theo sau Ngân Nguyệt đi vào sân sau.

Gia trang này khi các nàng mua đều chú trọng nhất vị thế của nó.Thứ nhất là ngay trong các phòng đều có linh mạch,thuận tiện cho việc tu tập;Thứ hai là địa hình,gia trang này nằm gần như một bán đảo độc lập,tách riêng ra khỏi Hiểu Vân trấn.Toàn bộ khuôn viên như một hòn đảo nhỏ giữa dòng Hoàng Cửu mênh mông,ra vào đều chỉ thông qua một cây cầu gỗ lớn;Thứ ba và cũng là quan trọng nhất,đó là nơi đây có riêng một mạch khoáng nóng Thanh Khoáng Tuyền.

Thanh Khoáng Tuyền là loại suối khoáng nước nóng,quanh năm bốn mùa đều không biến đổi.Nước khoáng này có màu xanh như ngọc thạch,mùi thơm nhẹ dịu tựa như hoa nhài.Không những thế nó còn có khả năng phụ trợ hổi phục thương thế,làm đẹp da,đen tóc.Khoáng Thanh Tuyền cùng với các công dụng tuyệt diệu của nó khiến cho tu sĩ U Châu nhiều người tìm tới đây.Vì thế mà trong Hiểu Vân trấn,các khu tắm Thanh Khoáng Tuyền được mở ra cũng không hề kém so với những Thi lâu,Trà lâu.Thanh Khoáng Tuyền thậm chí còn trở thành một thương hiệu riêng.Các nữ nhân Hiểu Vân trấn khi ra ngoài,người khác cũng có thể nhận ngay ra các nàng là người Hiểu Vân trấn tới qua mùi thơm từ quần áo.Còn đối với những Nho tu,Thanh Khoáng Tuyền là thứ không thể thiếu khi họ mài mực,chuẩn bị hành văn viết chữ.

Hậu viện Minh Gia Trang,đi chếch về phía sau là một cánh rừng trúc um tùm,vào sâu hơn một chút là một cái hồ nước khá lớn,nước trong hồ toàn bộ xanh ngọc một màu,hơi nước ấm cũng với mùi thơm thoang thoảng lan tỏa khiến cho người ta thư thái.Tại đây,lúc này đang diễn ra một khung cảnh mà bất cứ tên nam nhân nào cũng thà chết mà nhìn trộm một lần bằng được – mỹ nữ tắm.Liên Liên,Như Như,Bạch Phụng và Ngân Nguyệt đang ngâm mình dưới hồ nước khoáng.Ngân Nguyệt vốn định lôi theo Bạch Hổ nhưng nó chạy chối chết khiến cả bốn nàng cười khúc khích mãi không thôi.

Trong hồ nước,dưới làm hơi nước mờ ảo,bốn mỹ nhân đang nhắm mắt tận hưởng cảm giác được ngâm mình trong nước ấm.Dường như chịu tác động của Thanh Khoáng Tuyền,má ai cũng đỏ hồng vô cùng kiều mị.Ngân Nguyệt toàn thân lõa thể,mái tóc đen đã được nàng búi lên cao để lộ ra cái cổ cao kiêu sa.Cặp nhũ phong câu hồn đoạt phách nửa chìm nửa nổi trong làn nước xanh ngọc khiến cho bất cứ nam nhân nào nhìn thấy cũng khó có thể kiềm chế phun máu mũi.Nàng vốn thân là người Linh Giới,vì vậy cũng không cầu kì như các nàng khác mà vô cũng thoải mái,cởi bỏ hết xiêm y xuống hồ.Nhưng ba người còn lại thì không vậy,cho dù là xuống tắm vẫn khoác bên ngoài một bộ sa y mỏng.Liên Liên đương nhiên vẫn là một bộ sa y màu vàng,nước làm ướt khiến tấm sa y nọ hoàn toàn dính sát vào cơ thể nàng,trong làn nước xanh ngọc nổi bật lên nước da trắng ngần đang hơi chuyển sang sắc hồng.Trên má hai lúm đồng tiền như ẩn hiện.Bộ ngực đầy sức sống mở mờ ẩn hiện giữa lớp sa y mỏng manh và làn sương hơi thơm ngát.Tay nàng khẽ vươn tới vén lên tai những sợi tóc mai.Một khung cảnh thật mỹ lệ mê hồn.

Như Như đương nhiên cũng không hề kém cạnh,nàng đang mặc một bộ sa y màu trắng.Mái tóc cũng đã được búi cao từ sớm,nước da trắng hồng cùng cặp mắt đẹp đang lim dim tận hưởng.Nàng nhìn về phía Liên Liên,trong mắt ánh lên chút tự hào.Như Như từ đầu đã chăm chú nhìn tới thân thể Liên Liên mà so sánh với mình,nàng tự nhận thấy mình cũng không thua kém vị tỷ tỷ này là mấy,ngoại trừ ngực nàng có chút nhỏ hơn,còn đâu thì một chín một mười. “Ngân Nguyệt tỷ thì không cần so a,tỷ ấy là Huyền Hồ Nữ nha!” Như Như thầm nghĩ,nàng vươn người lên một chút,để lộ ra hai đỉnh núi phần hồng đầy dụ hoặc.Mờ ảo ẩn hiện dưới lớp sa y,lập lờ hiện hữu trên làn nước xanh đang bốc hơi trong hồ.Dường như nghĩ tới điều gì,Như Như đột nhiên lên tiếng.

– Ai da!…Các tỷ à,giá như có tướng công ở đây thì tốt a!

Ngân Nguyệt nghe vậy thì cười khúc khích,chính nàng cũng đang muốn Minh Tiến xuất hiện ở đây.Liên Liên vừa tưởng tượng ra tới việc Minh Tiến xuất hiện đã mặt đỏ bừng,gượng nói.

– Như Như,không ngờ…không ngờ…muội…muội lại háo sắc như vậy a…

– Uy,không có mà…

– Hi hi hi…

Bạch Phụng nghe ba nàng kia nói chuyện mà bản thân cũng cười tới run cả người.Nàng mặc một bộ sa y màu hồng,lúc này hai tay đang tự nâng nhũ phong mình mà ướm thử. “Quả nhiên có chút lớn hơn trước a!” Nàng nhủ thầm,nguyên là sau khi sử dụng Âm Dương Bồi Anh đan nàng mơ hồ cảm thấy cơ thể mình có sự biến hóa kì lạ.Nước da cũng trở nên trắng hơn trước,kiều đồn và đặc biệt là cặp nhũ phong mà nàng tự ti nay xuất hiện biến hóa.Dường như mỗi ngày lớn thêm một chút khiến Bạch Phụng âm thầm vui sướng.Nay lại nhìn tới những người khác mà tự nhủ.“Ngân Nguyệt tỷ thì không tính nhưng với Như Như và Liên Liên thì chẳng mấy chốc mình có thể sánh ngang a.Chắc chắn chàng sẽ cưng chiều ta nha!” Bạch Phụng nghĩ tới đây thì không khỏi một cơn xấu hổ,vội vã trầm mình xuống nước,chỉ để lộ ra phần mũi trở lên mà phì phì thổi nước,hai má đỏ lựng…

Bạch Hổ ba chân bốn cẳng chạy vọt khỏi khu hồ nước,trong lòng thì rủa thầm không thôi.Nàng cảm thấy bực mình vô cùng,lại có thêm cả chút ghen tỵ.Hiện nay nếu để nàng xuống nước,nhất định sẽ phải hóa thân thành hình người,bằng không thì nàng có thể bị ốm ngay lập tức.Bạch Hổ tuy có thể chất được liệt vào hang uy mãnh,tuy vậy lại có cái đặc trưng kì lạ là nếu lông bị ngấm nước thì ngay lập tức bị ốm.Tại thời điểm này,để hóa thân với nàng cũng không quá khó.Bất quá nó có chỗ chưa hoàn chỉnh,sẽ vẫn còn đuôi,hai tay và hai chân cùng cặp tai hổ.Nhưng thật sự nàng cũng muốn được ngâm mình trong nước khoáng nóng,Bạch Hổ nghĩ tới đó mà thở dài,lững thững đi về phía dãy nhà giữa.Nhắm hướng phòng Minh Tiến đang nằm mà đi tới.

Phía ngoài cổng Minh Gia Trang,có một bóng trắng nhỏ bé,hướng ánh mắt đầy ý dò xét vào bên trong trang.Phía sau lưng nó đột nhiên có tiếng bước chân khiến bóng trắng giật mình,không suy nghĩ nhiều nữa mà lập tức nhảy vọt qua tường vào bên trong trang viện.Bóng trắng nọ nhẹ nhàng hạ xuống bên trong tường,nín thở lắng nghe,hồi lâu mới thở ra nhè nhẹ.Dưới ánh trăng đêm lờ mờ nhìn ra một con bạch hồ đang đứng đó,cặp mắt vô cùng thận trọng nhìn tới nhìn lui.Bảy cái đuôi phía sau khẽ lay động,nó hướng cái mũi lên hít hít một hồi rồi nhè nhàng lao vút vào trong các dãy nhà phía trước.

Bạch Hổ tới phòng,nàng dùng đầu húc nhẹ cánh cửa mà đẩy nó vào trong,sau đó nhè nhẹ bước vào.Phốc phốc hai cái,đã nhảy lên cái ghế kê cạnh giường rồi lên tới giường.Trên giường,Minh Tiến nằm đó như đang ngủ say,hơi thở đều đều nhưng có phần nặng nề.Bạch Hổ khẽ dụi dụi đầu vào tay hắn,sau đó cuộn tròn người lại mà nép sát thân mình bên cạnh má hắn.Nàng đang định nhắm mắt thì đột nhiên cảm thấy một mùi lạ xuất hiện trong phòng,hao hao như mùi phấn sáp.Cái mùi này khác hoàn toàn so với túi thơm hay phấn sáp của bốn nữ nhân kia khiến nàng chú ý.

– Ngao…!

– Gừ gừ gừ…!

Từ phía góc nhà,một thanh âm gầm gừ nhẹ nhàng hướng tới giường.Trong bóng tối,một cặp mắt xanh lét đột nhiên xuất hiện,dần dần tiến tới cái giường.Bóng trắng lờ mờ không rõ hình thù này nhẹ nhàng nhảy phốc một cái lên giường,chăm chú nhìn Bạch Hổ rồi lại hướng tới người đang nằm.Tiếp theo đó là một hồi thanh âm ngao ngao cùng gừ gừ,chắc chỉ có Ngân Nguyệt mới hiểu nổi.

Bạch Hổ hỏi.

– Thất Vỹ Hồ,ngươi sao lại đột nhập vào Minh Gia Trang?Chán sống rồi hay sao?

Bạch Hồ nọ thờ dài mà đáp.

– Ai!…Ta không muốn đâu,nhưng mà bên ngoài đang có kẻ truy đuổi…thật sự không biết trốn đi đâu nữa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.