Cảm giác được lực lượng đáng sợ trên thân Lục Vân đang mãnh liệt bành trướng nhanh chóng, Vong Linh Tôn chủ gầm lên thanh âm kinh nộ như tiếng lệ quỷ, toàn thân huyết sát chi khí tầng tầng mật bố.
Thừa lúc năng lượng của Lục Vân chưa tới mức tột đỉnh lão toàn lực tấn công, hi vọng trước khi Lục Vân phản kích phá tan thế công của chàng. Huyết ảnh chớp động
như muôn vàn đợt sóng cuộn cuộn trên thân Lục Vân không ngừng khởi phục.
Luồng sát khí tà ác như muốn liều mạng xuyên qua lớp phòng ngự nhằm hút cạn nhục thể chàng. Cặp mắt huyết sắc lóe hàn quang, trên gương mặt anh tuấn của Lục Vân xuất hiện nét cười lạnh trông quỷ bí tà dị, toàn lực hấp thu huyết sát chi khí xung quanh. Ngoài thân chính phản Âm dương bát quái kết thành vầng quang mang lấp lánh, phát ra hai cỗ ánh sáng quỷ bí một hồng một đen thành hai đạo xoáy chuyển một trước một sau thu hút thân thể Vong Linh Tôn chủ. Trên đỉnh đầu Như ý thần kiếm quang hoa mạnh dần, cùng với việc Lục Vân hấp thu huyết sát chi khí Thiên ảnh Huyết mị cũng hiện rõ trên thân kiếm.
Nơi ngực Quan thiên Như ý kính xoay tròn phía trước phát xuất một đạo ngũ thải quang hoa, hướng ngoài thân bắn thẳng vào tầng huyết vụ. Rống lên một tiếng kinh khủng, Lục Vân bị ngũ thải quang hoa hàm chứa huyết tinh sát khí bên ngoài công kích toàn thân chấn động mãnh liệt. Trong vòng huyết ảnh Vong Linh Tôn chủ kinh nộ vô biên, dưới thế công ngũ thải quang hoa thần thánh, huyết sát chi khí quanh thân yếu đi nhanh chóng. Cảm giác được nguy hiểm lâm đầu, Vong Linh Tôn chủ thu hồi huyết vụ nhanh chóng hóa thành một đoàn hỏa diễm động thân bắn thẳng ra ngoài.
Cất tiếng cười âm sâm, huyết sắc bát quái trước ngực Lục Vân bạo phát một đoàn hồng quang, vô số huyết chú từ trong bát quái bắn ra. Chỉ thấy huyết chú giữa không trung hình thành một đạo huyết sắc vây kín trời úp trọn Vong Linh Tôn chủ chuẩn bị chạy trốn vào trong. Quan thiên Như ý kính thần kỳ bay trở lại trước ngực Lục Vân khảm vào chính giữa đạo huyết sắc bát quái. Trên mặt bảo kính lưu quang chớp động, hoa văn thần bí tự động phân khai chiếu thẳng một đoàn ngũ thái kỳ quang vô biên, tàn nhẫn công kích vào bên trong làm Vong Linh Tôn chủ phải khôi phục lại bản thể.
Giữa không trung toàn thân Lục Vân hồng hắc quang hoa chớp lóe, bát quái trước ngực phát xuất huyết sắc đáng sợ, bát quái sau lưng phát xuất hắc sắc phối hợp với ngũ thái quang hoa tạo thành một cảnh tượng thần kỳ quỷ dị.
Phía trước thân ảnh chàng một đoàn hỏa diễm huyết hồng trong tấm huyết sắc la võng, mãnh liệt đâm vào công kích mong muốn đào thoát. Thanh âm quỷ lệ kinh khủng vang vọng mang theo âm sâm chi khí vô biên tràn ngập cả không gian.
“Lục Vân, ngươi thực đáng chết. Ta phải giết bằng được ngươi, ta không thể buông tha cho ngươi. Ngươi không bao giờ giết được ta, bây giờ chính ta sẽ thu thập ngươi.” Trong tiếng gầm thét, cặp mắt huyết hồng của Vong Linh Tôn chủ mục quang lóe tia oán hận nhìn Lục Vân giống như muốn nuốt sống.
Cất tiếng cười lãnh khốc, toàn thân Lục Vân sát khí mật bố hiện rõ vẻ tà ác quỷ bí, nhìn Vong Linh Tôn chủ trước mặt Lục Vân cất giọng lạnh băng: “Giết ta? Đáng tiếc ngươi đã bỏ qua cơ hội đó rồi, ta không chừa sinh lộ cho ngươi lần nào nữa. Bây giờ hãy xem cho kỹ, ta có đủ năng lực hủy diệt ngươi không, Diệt hồn xuất quỷ thần tru!”
Song thủ bắt quyết trước ngực, toàn thân Lục Vân chớp lóe ám hồng huyết quang tà ác, thể nội mãnh nhiên một cỗ cường khí vô biên bạo phát cuồng dã đủ sức hủy thiên diệt địa.
Cảm giác được nguy hiểm tới gần, trong cặp mắt tà ác của Vong Linh Tôn chủ lấp lánh một luồng kỳ dị, quang mang biến hóa bất định. Quan sát Lục Vân trước mặt, lão hiểu rõ thời gian càng ngày càng cấp bách không còn đủ để bản thân mình có thể lựa chọn. Nhãn thần trông tàn nhẫn, một cỗ sát khí bạo liệt bừng lên trong ánh mắt, khoảng thời gian tối nguy hiểm này cuối cùng lão cũng đưa ra một quyết định tối tà ác.
Nhè nhẹ lộ xuất một chút miễn cưỡng, trong chớp mắt nhãn thần Vong Linh Tôn chủ đã biến đổi cực kỳ tàn khốc. Toàn thân hỏa diễm chớp động lão nhanh chóng hóa thành một đóa huyết sắc hồng liên, hồng liên hoa cánh huyết hồng, nhị hoa đen tuyền lấp lánh khí tức quỷ bí tà ác vô biên. Huyết liên tà ác bên trong vầng huyết quang trên dưới nhẹ nhàng bay liệng, chuyển hướng di động không ngừng. Do tốc độ chuyển động trong vầng huyết cầu, hồng liên lưu lại vô số ảo ảnh hợp thành một kết giới cổ quái như tự mình cô lập với bên ngoài. Chẳng bao lâu hình thành kết giới hoàn hảo, chỉ thấy hồng liên chớp lóe thân ảnh lão đột nhiên biến mất.
Trên thân Lục Vân huyết chú hồng quang không ngừng bắn ra bên ngoài, sắc màu dần dần chuyển từ màu hồng sang đen, cuối cùng toàn bộ chuyển hóa thành hắc sắc. Chỉ thấy hắc sắc quang hoa chớp lóe, toàn thân Lục Vân bị một tầng phù chú hắc sắc vây quanh, tại bách hội huyệt giữa đỉnh đầu một thanh hắc sắc tiểu đao dài chừng ba tấc phi thẳng lên không. Một đao xuất ra không khí xung quanh đổi thành màu đen, một cỗ âm hàn vô biên mang khí tức hủy diệt vạn vật tràn ngập cả không gian.
Lục Vân dưới sự phẫn nộ cuối cùng thi triển xuất ra Diệt hồn đao, Diệt hồn đao bạo xạ xuất một đoàn hắc sắc quang trụ nhằm thẳng Vong Linh Tôn chủ đang bị vây khốn bên trong bổ xuống. Khi hắc sắc quang trụ chứa đầy khí tức hủy diệt sung mãn tiếp cận hồng liên thì hồng liên lập tức biến mất.
Tâm lý chấn động, chàng không tưởng tượng được Vong Linh Tôn chủ dưới đòn công
kích cường đại của mình lại có thể bất ngờ chạy trốn.
Ý niệm chuyển động, Lục Vân bắt đầu truy tìm chỗ ẩn thân của Vong Linh Tôn chủ. Vào lúc này trước mắt Lục Vân khoảng ba tấc chợt chớp lóe quang hoa, một đóa huyết sắc hồng liên lớn một tấc thình lình xuất hiện trước mắt chàng. Phát tiếng cười âm lãnh, thanh âm Vong Linh Tôn chủ chứa đầy vẻ tà ác gầm lên: “Tiểu tử, là do ngươi bức ta, ta muốn ngươi sống không được yên ổn. Ta sẽ vĩnh viễn chiếm giữ thân thể ngươi, ngươi phải chấp nhận sự sai khiến của ta, chịu ma tính của ta vĩnh viễn không cách nào thoát được. Khặc khặc, khặc khặc…!”
Thừa lúc Lục Vân đang còn kinh ngạc, hồng liên tà ác nhanh chóng hóa thành một đạo quang mang bắn thẳng vào thiên linh của Lục Vân. Tâm lý chấn động mạnh, Lục Vân không còn đủ thời gian để chống lại đành toàn lực phòng ngự. Chỉ thấy chàng toàn thân kim quang lóe sáng, thi triển Phật môn vô thượng pháp quyết vững chắc bảo vệ thân mình. Tuy nhiên điều làm Lục Vân thấy hoảng sợ là Phật môn đại chân khí thần kỳ vô biên là khắc tinh của các loại tà ác lại trở nên vô tác dụng đối với huyết liên, dễ dàng bị huyết liên tiến nhập vào trong thân thể.
Trong khoảnh khắc nguy hiểm Lục Vân thu hồi Diệt hồn đao, ngồi tọa thiền toàn lực vận công kháng cự Vong Linh Tôn chủ, hy vọng trục xuất hắn ta ra ngoài thân thể. Toàn thân chàng ngũ thải quang hoa chuyển động, nhanh chóng tuần hoàn chuyển đổi các loại pháp quyết khác nhau tiến bức huyết liên. Trước tiên Lục Vân sử dụng Phật môn “Tâm thiện bất diệt quyết” bảo vệ tâm mạch, sau dùng Đạo gia “Thái huyền liệt thiên đạo” làm chủ, bắt đầu rửa sạch khí tức tà ác trong kinh mạch toàn thân. Cùng lúc thi triển Nho gia “Hạo nhiên thiên cương” pháp quyết bắt đầu bức bách Vong Linh Tôn chủ. Lục Vân một thân sở học, Nho gia “Hạo nhiên thiên cương” thành tựu tối cao đã đạt đến mức cảnh giới đại thành. Trong các loại pháp quyết Lục Vân sở hữu là pháp quyết thuần chính dương cương tối cao hàm chứa Nho gia thiên địa chính khí
bên trong, có thể chế ngự được mọi tà ác.
Vong Linh Tôn chủ tiến nhập bên trong cơ thể Lục Vân, ý nghĩ đầu tiên của lão là chiếm cứ bản mệnh nguyên thần sau đó khống chế thân thể ý chí của chàng. Tuy nhiên một người bình thường có tam hồn thất phách có thể tu luyện xuất ba nguyên thần, nhưng Lục Vân là người đặc biệt thiên tàn khuyết một hồn một phách, bản thân không giống những người khác. Vong Linh Tôn chủ tiến nhập đại não Lục Vân, lập tức cảm giác được hai cổ khí tức hủy diệt cường đại sung mãn chiếm cứ vững chắc sâu trong tâm trí Lục Vân. Đối với hai cổ khí tức này trong tiềm thức Vong Linh Tôn chủ có cảm giác cực kỳ kinh hãi hoàn toàn không dám tiếp cận.
Tránh xa hai cổ khí tức Vong Linh Tôn chủ bắt đầu hướng tới hai nguyên thần còn lại của Lục Vân tiến bức, ý định chiếm cứ chúng. Trong hai nguyên thần một là bản mệnh nguyên thần chính của Lục Vân chủ quản tất cả các việc trọng yếu, cái kia là phó nguyên thần chủ quảnhỉ nộ ái ố, thiện ác thị phi. Vong Linh Tôn chủ nhân vì ghét hận Lục Vân lựa chọn tiến công trực tiếp chính nguyên thần muốn khống chế tâm linh hắn. Nguyên vì Vong Linh Tôn chủ toàn thân sát khí lăng lệ, ngoài ra hàm chứa âm ám cùng tà ác muốn chiếm nguyên thần chính của Lục Vân, sau đó đưa Lục Vân vào vòng luân lạc vạn ác tà ma, vĩnh viễn không bao giờ thoát khỏi sự khống chế của lão. Lục Vân toàn thân chấn động, phát giác được ý đồ của Vong Linh Tôn chủ tâm lý vạn phần kinh hãi lập tức toàn lực phản công. Bản thân Lục Vân đã tu luyện Ma tông “Tâm dục vô ngân” pháp quyết, tinh thần bền bỉ kiên nghị hơn người bình thường gấp trăm lần, ngoài ra lại thêm “Thiên địa vô cực” công hiệu thần kỳ nên tinh thần chịu đựng thế gian ít thấy, bởi vậy sự phản kích nơi chàng đặc biệt mãnh liệt. Tập trung tinh lực, toàn bộ ý niệm Lục Vân phản kích lại Vong Linh Tôn chủ trong thời gian nhanh nhất, bức trụ Vong Linh Tôn chủ không cho lão ta tiến thêm chút nào nữa.
Tại Sanh tử gian, hai bên toàn lực đối kháng. Lục Vân tọa thiền trên mặt đất, do vì toàn lực vận tập chân nguyên thân hình phiêu phù tại không trung, quanh thân chớp lóe quang hoa mỹ lệ. Bản thân Lục Vân hoàn toàn hãm nhập không linh chi cảnh, tâm lý không ngoài ý niệm bức xuất Vong Linh Tôn chủ ngoài ra không có chút cử động nào khác. Song phương trải qua vô số lần kịch chiến giằng co bắt đầu phân chia rõ mạnh yếu, Lục Vân dựa vào dị lực tinh thần cường đại cường hành bức xuất khiến Vong Linh Tôn chủ miễn cưỡng ra khỏi ý niệm, hiện rõ bên ngoài thiên linh của Lục Vân.
Từ xa nhìn lại thấy thần thái Lục Vân thập phần cổ quái. Trên gương mặt anh tuấn của chàng tại thiên linh cái hiện rõ một đóa liên hoa màu huyết hồng, đâm xuyên qua da thịt hiện diện ra ngoài. Liên hoa nhỏ chỉ một tấc trong suốt như ngọc, cánh huyết hồng với nhị đen tuyền thập phân tà ác. Huyết sắc liên hoa hiện tại chớp lóe quang mang tà dị, toàn lực đề kháng lực công kích cường đại của Lục Vân.
Trong không trung vang vọng tiếng thét không cam tâm của Vong Linh Tôn chủ truyền lại: “Tiểu tử, ngươi thật đáng căm hận! Ta không thể nhượng bộ để ngươi được như ý, ta nhất định theo ngươi dày vò cho tới chết. Ngươi hãy đợi xem, hãy đợi xem!” Lời lão vừa dứt, thần sắc Lục Vân biến dạng toàn thân rung động, thân thể không ngừng xoay tròn trong không trung.
Trong vòng xoáy Lục Vân liều chết phản kháng lại Vong Linh Tôn chủ, cố gắng chịu đựng sự thống khổ cực đại giống như bản thân bị hãm nơi địa ngục, toàn thân rung động kịch liệt. Trong khoảnh khắc này, thân hình Lục Vân trong lúc vô ý đối diện với Huyết trì thần bí hoặc do thiên ý, khi Lục Vân quay mặt về phía Huyết trì thì ba đóa huyết liên trên Huyết trì đột nhiên tăng tốc xoay tròn. Phía trên quang mang yêu dị chớp lóe, trên huyết cầu quang hoa đại thịnh, một đạo quang trụ huyết sắc nhằm thẳng Lục Vân bắn vào giữa hồng liên tà ác nơi thiên linh cái của chàng.
Có sự viện trợ của huyết sát chi khí, tức thì thực lực Vong Linh Tôn chủ tăng lên gấp bội phút chốc phá hủy thế công của Lục Vân. Phát cười điên cuồng Vong Linh Tôn chủ thừa thắng truy kích thẳng đường tiến tới, ngay lập tức nhập vào trong ý niệm của Lục Vân, một lần nữa phát động tiến công hướng vào nguyên thần chính của chàng. Toàn thân Lục Vân ngũ thái quang hoa đại thịnh, liều chết hướng toàn lực mãnh liệt phòng ngự vững chắc ngăn lão lại tại lối vào.
Một lần nữa song phương rơi vào tình thế giằng co không hề nhượng bộ lẫn nhau. Không rõ thời gian trôi qua bao lâu, Vong Linh Tôn chủ thấy mục đích không đạt được, hiểu rằng Lục Vân ý chí kiên cường muốn cường hành công nhập nguyên thần chính của hắn xem ra không có khả năng. Ý niệm thay đổi Vong Linh Tôn chủ nảy sinh tà niệm, thu hồi công kích thình lình quay ngược thế công nhằm vào phó nguyên thần của Lục Vân. Do xuất hiện sự việc ngoài ý định, lúc này toàn tinh lực Lục Vân để tâm vào phòng ngự chủ nguyên thần, khi sự việc xảy ra dễ dàng bị Vong Linh Tôn chủ công phá phòng thủ tiến nhập vào trong.
Rống lên điên cuồng, Lục Vân tâm trí phẫn nộ vô biên lập tức quay đầu bức xuất Vong Linh Tôn chủ. Tuy nhiên lần này do tiên cơ đã mất, lại thêm Vong Linh Tôn chủ thực lực cường đại, Lục Vân đã không còn cách nào bức xuất lão ta. Sâu trong tâm trí, Vong Linh Tôn chủ đắc ý cười như điên cuồng cắm sâu trong tâm linh Lục Vân.
“Giờ đây, ta bắt đầu phát động tà ác chi niệm trong tâm ngươi, cho ngươi hãm nhập Ma đạo. Sau này ngươi trở lại nhân gian sẽ trở thành kẻ thù của tất cả mọi người, kết cục ngươi sẽ mất hết mọi thứ. Khặc khặc, Lục Vân, cuộc sống của ngươi đó, khặc khặc!” Trong thanh âm cuồng tiếu Vong Linh Tôn chủ tà ác toàn thân huyết sát chi khí xâm nhập vào trong ý niệm, làm ý niệm của chàng bắt đầu có sự biến chuyển.
Cảm giác được tâm trí rung chuyển, những tia tà ác chi niệm nhỏ bé bắt đầu dâng lên, Lục Vân toàn lực sử dụng Phật môn pháp quyết bảo trụ tâm thần tận lực bảo trì sự bình tĩnh trong tâm. Tuy nhiên trong khoảnh khắc kinh mạch toàn thân Lục Vân đã ẩn tàng huyết sát chi khí, dưới sự dẫn phát của Vong Linh Tôn chủ đã đột phá qua sự áp chế của Lục Vân đang mãnh liệt bạo phát.
Lục Vân toàn thân hồng quang chớp động, một cỗ khí tức tà ác cường phách phát tán ra xung quanh như tràn ngập cả thiên địa. Trong ánh hồng quang chớp lóe, Quỷ Vương chiến giáp đại biểu cho huyết tinh tà ác trên thân quang hoa lưu chuyển, tầng tầng hồng quang dưới sự tác động của khí tức hắc sắc quỷ bí nhanh chóng chuyển hóa thành sắc ám hồng. Trên đỉnh đầu Thiên ảnh Huyết mị trong Thần kiếm xuất một thanh âm gầm rú đầy vui mừng thể hiện thập phần kích động.
Thần sắc biến đổi Lục Vân toàn lực duy trì một lần cuối nhưng cuối cùng đại não chàng hoàn toàn bị ý niệm tà ác chiếm cứ, trong khoảnh khắc chàng biến thành một ác ma. Song nhãn đột mở, nhãn tình hai màu một hồng một hắc thật tà ác với mục quang lấp lánh âm sâm khủng bố. Song thủ dang rộng ngẩng đầu lên trời gầm rú, chân nguyên toàn thân cường mãnh bạo phát như muốn hủy diệt cả Huyết trì trong chớp mắt. Trong thanh âm cuồng hống, thân thể Lục Vân chuyển động xung quanh, thấy vật hủy vật, bản thân giống như điên cuồng hình dạng cực khủng bố.
Khi Lục Vân đến trước thạch tượng cổ quái, hữu thủ một chưởng vỗ ngay trên trái tim màu đen của thạch tượng như muốn hủy diệt ngay lập tức vật cổ quái và đáng ghét đó. Có lẽ do vô ý hoặc do khả năng chủ định không rõ ràng, đến lúc Vong Linh Tôn chủ phát giác hành động của chàng liền thất kinh lên tiếng ngăn trở nhưng không còn kịp nữa. Lục Vân trong lúc phẫn nộ một chưởng đánh giữa trái tim màu đen với nguồn chân nguyên cường đại làm cho nó dễ dàng vỡ tan.
“Đừng, đừng đụng vào hắn!” Thanh âm của Vong Linh Tôn chủ gào lên kinh khủng nhưng đã quá muộn, pho thạch tượng khắc hình Lệ quỷ đột nhiên phục hoạt, hữu thủ huy động cự xoa nhằm Lục Vân phi tới. Lực đâm thật mãnh liệt làm cho Lục Vân đau đớn, trong lòng chàng nảy sinh một chút tỉnh táo vốn đã bị những cừu hận tà ác nhấn chìm. Phẫn nộ trừng mắt nhìn Lệ quỷ, Lục Vân tiến thẳng về phía trước.
Thân ảnh chớp động Lục Vân cùng lệ quỷ giao chiến không ngừng, phát hiện thân Lệ quỷ tựa hồ như kim cương hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi công kích. Nhưng đáng sợ nhất là ba con mắt Lệ quỷ, ba quang mang hồng lục lam hàm chứa ba loại lực lượng khác nhau làm lở loét những vết thương. Đánh mãi không ngừng, Lục Vân trong cơn bạo nộ không kiểm soát được ý thức do hãm nhập trong vòng tà ác tới lúc này không thèm tránh né, Thần kiếm Như ý phối hợp khí tức Thiên ảnh Huyết mị tà ác mãnh liệt cùng Lệ quỷ chiến đấu.
Gầm lên một tiếng, Lệ quỷ vung cự xoa toàn lực phản kích, song phương lập tức cùng nhau mở cuộc chiến đấu kịch liệt. Dần dần trong cơn bạo nộ Lục Vân bức lui Lệ quỷ, từng bước một tiến bức hắn vào tử địa. Tựa hồ cảm giác được nguy hiểm, trong khoảnh khắc cự xoa trong hữu thủ Lệ quỷ đã khóa được thần kiếm của Lục Vân, nửa mảnh hắc sắc ngọc phù trong tả thủ vô thanh vô tức nhằm ngực Lục Vân ấn thẳng.
“Lui nhanh, nhanh lên! Không để cho vật kia đụng vào người, nhanh nào!” Trong lúc này Vong Linh Tôn chủ bất ngờ phát xuất tiếng kêu hoảng sợ, thúc giục Lục Vân né tránh ngay lập tức. Tuy nhiên Lục Vân mặc dù muốn tránh cũng không được do bị hữu thủ lệ quỷ hấp trụ vững chắc, hoàn toàn không cách nào lui.
Hắc sắc quang hoa chớp lóe, nửa tấm ngọc phù tàn nhẫn ấn giữa ngực Lục Vân. Lục Vân toàn thân chấn động bị một cỗ lực hút hung mãnh hấp trụ, cảm giác giống như đang hấp thu mọi linh hồn trông thập phần đáng sợ. Nhìn xuống thấy hắc sắc ngọc phù nơi ngực lấp lánh quang hoa, đang toàn lực hấp thụ mọi lực lượng trong cơ thể chàng. Cố gắng tránh né, trong cặp mắt huyết hồng của Lục Vân lóe sáng mục quang cừu hận trừng mắt nhìn hữu thủ Lệ quỷ đang tàn nhẫn toàn lực áp ngọc phù xuống.
Cất tiếng cười âm sâm, ba mắt lệ quỷ đồng thời xạ xuất quang mang đánh vào giữa thân thể Lục Vân. Cảm giác được khí tức tà ác khủng bố tiến nhập thân thể, Lục Vân thần sắc biến đổi miệng phát ra thanh âm gào thét mãnh liệt. Lục Vân đang bị hắc sắc ngọc phù niêm trụ vững chắc không cách nào phản kích, đồng thời trong tâm trí Lục Vân, Vong Linh Tôn chủ hình như không được ổn, lão tựa hồ chịu ảnh hưởng bởi hắc sắc ngọc phù phát ra tiếng kêu thảm liệt.
Trong cơn nguy hiểm, nhãn thần tà ác Lục Vân đột nhiên thoáng qua một chút ánh sáng, những ký ức yếu ớt tưởng đã quên trong khoảnh khắc tái hiện trở lại. Miệng khẽ cười, khuôn mặt biến đổi lộ xuất nét khủng bố, tả thủ chuyển động ấn một chưởng trên thân Lệ quỷ. Chỉ thấy ngân quang chớp động, Trấn hồn phù lấp lánh quang mang thần bí trong chớp mắt hóa thành hai cổ tự sáng chói ấn tại tâm khẩu Lệ quỷ. Gào lên kinh khủng, toàn thân Lệ quỷ quang hoa chớp động miễn cưỡng tránh né một lần cuối, thân thể nhanh chóng hóa thành một đạo khí thể hắc sắc bay thẳng đào thoát.
“Trấn hồn xuất, quỷ linh khóc” bất kỳ hồn phách của các loại dị vật khi gặp Trấn hồn phù đều bị trấn áp không có khả năng phòng ngự, cuối cùng nếu không đào thoát tất bị hủy diệt tuyệt không có ngoại lệ. Toàn thân chấn động, thân thể Lục Vân thoát khỏi hắc sắc ngọc phù tà ác, lùi lại hai bước quan sát ngọc phù nằm trên mặt đất. Huyết quang chợt ẩn, Lục Vân tạm thời có được chút tỉnh táo, ngay lập tức vô số hồi ức lướt qua theo ánh mắt lóe sáng của chàng.
Thần sắc biến đổi, Lục Vân ý thức được bản thân bị Vong Linh Tôn chủ xâm nhập tâm thức đưa chàng nhập ma. Ý niệm vừa chuyển chàng chợt nhớ tới một vật, cấp tốc nhân cơ hội bản thân đang tỉnh táo lấy trong người ra vật có được tại Âm Thi Gian cầm trong tay, chính là Ngọc bích thần bí ở Phong Vương Thai. Hữu thủ nắm chặt ngọc bích, mục quang Lục Vân hướng thẳng quan sát phía trước, chân nguyên toàn thân được sự hỗ trợ của cổ thanh lương chi khí vô biên mãnh nhiên thôi động. Theo ý nghĩ một cỗ khí tức thanh lương cường đại theo kinh mạch toàn thân nhanh chóng lưu chuyển, những nơi chân khí đi qua huyết sát chi khí vốn không thể ẩn náu lập tức bị thanh lương chi khí cường đại áp chế trụ.
Hai chân tọa dưới đất, toàn thân Lục Vân chân nguyên cấp tốc vận chuyển toàn lực áp chế huyết sát chi khí có trong kinh mạch xuống. Sau khi trải qua một thời gian dài, nhờ sự trợ giúp của ngọc bích thần kỳ áp chế được tà ác khí tức đang dâng trào trong mình. Lúc này, Lục Vân bắt đầu quay sang đối phó với Vong Linh Tôn chủ. Thanh lương chi khí thần kì vô biên phối hợp với Trấn Hồn Phù trong thể nội Lục Vân, nhanh chóng tiến bức đại não chế trụ Vong Linh Tôn chủ.
Tiếp xúc sơ bộ, Lục Vân quan sát phát hiện Vong Linh Tôn chủ thực lực đại giảm, tựa hồ bị trọng thương khí tức thập phần yếu ớt. Tâm lý chàng vui mừng nhân cơ hội này toàn lực tiến bức tiêu diệt lão ta, lực công kích cường đại bức Vong Linh Tôn chủ không ngừng tránh né hoàn toàn rơi vào thế hạ phong. Dưới sự công kích cường đại của thanh lương chi khí cùng Trấn hồn phù, Vong Linh Tôn chủ nhanh chóng bị Lục Vân ép lui khỏi đại não buộc phải di chuyển tới thiên linh cái.
Thanh lương chi khí thần bí vây lấy Vong Linh Tôn chủ bên trong, bên ngoài Trấn hồn phù hóa thành tấm lưới ngân sắt dần dần co lại hấp thu hồn phách Vong Linh Tôn chủ. Cảm giác được khí tức Vong Linh Tôn chủ càng lúc càng yếu dần Lục Vân cuối cùng như trút được một gánh nặng phát ra một đạo ý niệm tới Vong Linh Tôn chủ: “Vong Linh Tôn chủ, mọi việc đã đến lúc kết thúc, kết cục ngươi hoàn toàn bại trong tay ta. Lúc này ngươi vĩnh viễn vô pháp biến thân, vĩnh viễn không thể luân hồi được. Cáo biệt nhé, cuộc chơi đã kết thúc rồi!”
Cố gắng nén lại tiếng rên thảm, Vong Linh Tôn chủ cất giọng run run nói:
“Ta hận lắm, nếu biết sớm sẽ thế này thì lúc trước ta không nên gặp kẻ tà ác
như ngươi để không rơi vào tình cảnh như hiện nay. Ta không hề hối tiếc, nhưng ta không cam tâm, ta luôn nghĩ mình chẳng bao giờ chết, ngươi tưởng có thể dễ dàng thế sao? Nếu trước đây không bị ảnh hưởng bởi hắc sắc ngọc phù, ta đã không thể chết. Khặc khặc… không ngờ kết cuộc ta lại mất mạng do Tàn ngọc Đoạn hồn phù, thực sự ta không hối tiế c.”
“Hối hận cũng đã muộn, hiện tại cũng đến lúc ta kết thúc mọi việc.” Lục Vân nói xong, toàn thân công lực tăng gấp ba lần khiến Vong Linh Tôn chủ tuyệt vọng phát ra thanh âm kinh khủng.
Trong thanh âm giận dữ Vong Linh Tôn chủ cất giọng không cam tâm: “Lục Vân, dù bây giờ ngươi giết chết ta, ta cũng không tha cho ngươi. Mặc dù ta chết nhưng hồn phách ta hóa Huyết dục Ma liên vĩnh viễn lưu lại trong thân thể của ngươi, vĩnh viễn đi theo ngươi. Khặc khặc… mỗi lần ngươi gặp sự phẫn nộ huyết sát chi khí ẩn tàng trong mình ngươi sẽ bạo phát, trên Thiên linh cái của ngươi tựu hội xuất hiện lời nguyền của cả đời ta – Huyết dục Ma liên!
Ma liên tác động dần dần biến ngươi trở thành ác ma, kết cục ngươi biến thành nhất đại ma đầu. Khặc khặc… suốt cuộc đời này ngươi vĩnh viễn không thoát ra nổi, bởi vì đây là lời nguyền của cả đời ta, Quỷ vực tối tà ác Vong linh chú. Khặc khặc, khặc khặc… ta chết nhưng vẫn thắng!” Tiếng cười điên cuồng dần yếu đi, dưới công kích cường đại của Lục Vân cuối cùng hóa thành thì thầm yếu ớt phiêu vũ như đến từ quá khứ.
Lục Vân sắc mặt đại biến trầm tư nhẹ thu tay lại, đưa mắt nhìn xung quanh thấy một sự lộn xộn không thuận mắt. Cuối cùng mục quang Lục Vân dừng lại trên nửa mảnh hắc sắc ngọc phù, trong ánh mắt thoáng qua tia kinh nghi. Vong Linh Tôn chủ trước khi chết đề cập qua vật này gọi là Tàn ngọc Đoạn hồn phù, thật sự nó có sự thần bí nào, rõ ràng ẩn chứa tà ác chứ không đơn giản?
Chú ý nhìn ngọc phù trên mặt đất, trong tâm Lục Vân thầm tính toán nên xử lý vật này như thế nào. Nếu mình bỏ lại nó ở đây tương lai rồi sẽ ra sao? Vật này từng nằm trong tay quỷ vật chắc phải là vật thập phần tà ác. Nếu mang vật này đi theo bản thân trong mình tồn tại khí tức tà ác, nếu một lúc nào đó bị dẫn phát khả năng bản thân lại gặp nguy hiểm. Tính tới tính lui Lục Vân chìm trong nan giải.
Trầm tư một hồi, Lục Vân sau cùng quyết định hủy đi vật này tránh lưu lại họa căn về sau. Song thủ bắt quyết trước ngực bắt đầu phát động Diệt hồn đao thần bí trong cơ thể, thử hủy diệt vật tà ác không rõ ràng này. Trên đỉnh đầu quang hoa lóe sáng, Diệt hồn đao thần kì xuất hiện giữa không trung, Lục Vân nhãn thần lạnh lùng toàn lực khống chế Diệt hồn đao xuất ra một đạo hắc sắc quang trụ nhằm ngọc phù trên mặt đất bổ thẳng xuống.
Cường quang chớp lóe, một cỗ hắc sắc quang mang mang theo khí tức cường đại xuất hiện trên mặt hắc sắc ngọc phù, mãnh liệt đối khắng với Diệt hồn đao. Giữa không trung hai cỗ quang trụ màu sắc tương tự chống đối lẫn nhau không khoan nhượng. Kết cục Tàn ngọc Đoạn hồn phù không địch nổi Diệt hồn đao đã bị phá hủy. Sau khi Đoạn hồn phù bị hủy diệt, trong không trung một tầng khí thể hắc sắc phiêu phù bất định, biến hóa thành muôn hình vạn trạng trông thập phần thần bí.
Lục Vân thu hồi Diệt hồn đao, nhãn thần hiện vẻ cổ quái quan sát làn khí thể hắc sắc trôi nổi, không rõ đây là cái thứ gì? Lúc Lục Vân đang kỳ quái ngắm thì trong người chàng một đạo thanh lương chi khí nổi lên, nhanh chóng lan tỏa toàn thân phát tán ra bên ngoài. Lục Vân tâm trí chấn động không rõ nguyên do, chàng quan sát điều kỳ dị đang diễn ra trên không. Khi trên thân Lục Vân được thanh lương chi khí mật bố hoàn toàn, trên không trung làn hắc sắc khí thể trôi nổi tựa hồ như bị hấp dẫn bao phủ xoáy tròn bay quanh Lục Vân như vừa khám phá ra điều gì đó.
Hiếu kỳ nhìn làn khí thể hắc sắc xoay chuyển Lục Vân kinh ngạc, trong thế giới rộng lớn này mọi thứ đều có thể xảy ra, phát sinh những sự việc muôn phần cổ quái. Tâm niệm chàng vừa chuyển động, làn khí thể hắc sắc đột nhiên biến hóa thành một tấm phi phong trong suốt tự động sà xuống. Phi phong phủ xuống người, Lục Vân tâm trí kinh hãi định tránh né bỗng thấy thanh lương chi khí trong người chấn động ba lần rồi vô thanh tiêu thất. Lục Vân không rõ thanh lương chi khí ám chỉ điều gì nhưng trong
lòng thầm hiểu, phi phong tuyệt không gây nguy hại cho bản thân chàng.
Thu hồi tạp niệm, Lục Vân quan sát phi phong trên người trong tâm thấy có một cảm giác rất kỳ diệu. Chàng phát giác bản thân chân nguyên toàn thân dưới tấm phi phong không thấy có một chút dao động, khi toàn lực thôi động chân nguyên, bên ngoài thân cũng không có một chút cảm giác nào khác lạ.
Tâm trí vui mừng Lục Vân không thể nghĩ có sự thần kỳ như vậy, về sau cũng không cần phải tìm cách che dấu vật này.
Điểm một nụ cười thản nhiên, Lục Vân đưa mắt quan sát xung quanh lần cuối, thân ảnh chàng vụt biến mất không còn chút dấu vết.