Tiên Ngạo

Chương 72 - Sự Ảo Diệu Của Phi Kiếm

trước
tiếp

Thạch đại phu nói:

– Nhớ kỹ, tương lai ngươi cũng có thể ngự kiếm phi hành, ở trong huyện thành Sơn Trúc tuyệt đối không được ngự kiếm, phải chờ sau khi khỏi thành mới có thể ngự kiếm phi hành. Hơn nữa trên người phải bày ra Già Quang phù, không nên làm kinh động phàm phu tục tử phía dưới, Đây là quy củ do tổ tông để lại, nhất định phải tuân thủ.

Dư Tắc Thành đáp lại:

– Đệ tử đã hiểu! Đây là phi kiếm hay sao? Lần trước phi kiếm của tên Lý Dạ Bạch kia dẫn phát nội chiến giữa hai người tu tiên do Mã Đường chủ mời tới, một chết một bị thương. Nghe nói thanh phi kiếm kia là Thanh Long Nguyệt Hoa Kiếm tam giai, xin hỏi tiền bối, phi kiếm rốt cục là thứ gì vậy?

Ngay lập tức hai người đã bay đến trang viên Dư Tắc Thành chiếm cứ, Thạch đại phu hạ kiếm quang xuống, lập tức dưới chân hào quang tiêu tan, hai người từ trên không trung rớt xuống, vững vàng ngừng trên mặt đất.

Thạch đại phu nói:

– Lục Vực ở thế giới Thương Khung chúng ta, bất kể là danh môn chính phái hay là tà ma ngoại đạo, hay là soa tinh dã linh, hay là yêu ma quỷ quái, chỉ cần đạo pháp thành công, có chút truyền thừa, đều tế luyện phi kiếm.

– Đây chủ yếu là vì vào thời kỳ thượng cổ xa xưa sau Hiên Viên Hoàng đế nhiều thế hệ, người tu tiên trong thiên hạ không một ai là không tế luyện phi kiếm, đây là huyết mạch truyền thừa nguyên thủy nhất của người tu tiên chúng ta.

– Mặt khác điểm mấu chốt chính là phi kiếm sử dụng rộng khắp, có thể đấu kiếm giết địch, một kiếm phá vạn bảo. Có thể ngự kiếm phi hành, khiến người ta bay lượn trên mây. Có thể hóa kiếm thành hào quang, bảo vệ bản thân. Có thể kết trận tự bảo vệ mình, chống đỡ thiên kiếp. Có thể nói một kiếm nơi tay, chuyện gì cũng có thể làm được.

– Phi kiếm sử dụng rất đơn giản, chỉ cần có pháp quyết ngự kiếm là có thể điều khiển phi kiếm, khác với pháp khí pháp bảo, cần đạt tới thực lực nhất định mới có thể ứng dụng. Phi kiếm ở phường thị Tu Tiên Giới giá cả cực cao, thường là một kiếm khó cầu.

Dư Tắc Thành nghe đến đó, hỏi:

– Xin hỏi tiền bối đẳng cấp của phi kiếm phân chia thế nào?

Thạch đại phu đáp lại:

– Phi kiếm chia làm mười bậc, phi kiếm nhất giai có thể chống lại pháp khí tam giai thông thường. Có thể tự do biến hóa lớn nhỏ để công kích kẻ thù, đại đa số đều là kiếm dưới dạng thực thể, không thể đề cao kiếm quang, ít nhất cũng có được một thứ pháp thuật thần thông đơn giản. Điều khiển chúng phi hành, chỉ có thể bay lên cao hơn mười thước, xa năm sáu dặm, tốc độ có khi còn không bằng tuấn mã. Thật ra phi kiếm nhất giai đại đa số đều là kiếm dùng làm mẫu của phi kiếm cấp cao, rất ít có người sử dụng nó.

– Phi kiếm nhị giai có thể đề cao kiếm quang, có kiếm quang, đây mới chân chính là phi kiếm, hoàn toàn có thể dễ dàng cắt những phàm vật không chứa chân nguyên. Nhờ vậy tốc độ công kích nhanh như điện chớp, năng lực công kích không gì là không phá nổi, kiếm quang phòng ngự cũng hùng mạnh vô cùng. Thần thông pháp thuật mà phi kiếm có được cũng sẽ gia tăng tương ứng, ngự kiếm phi hành lại an toàn. Điều khiển chúng có thể phi hành được cao trăm thước, xa hơn trăm dặm.

– Phi kiếm tam giai có thể dẫn kiếm nhập thể, cùng người kết hợp thành một thể, tiến hành nuôi dưỡng. Có thể hoàn toàn chuyển hóa thành thể năng lượng kiếm quang trong chiến đấu, điều khiển chúng có thể bay cao đến ngàn thước, xa đến mấy trăm dặm.

– Phi kiếm kia của Lý Dạ Bạch chính là Thanh Long Nguvệt Hoa Kiếm tam giai, bình thường tồn tại dưới dạng mộc kiếm, chỉ cần chiến đấu sẽ hóa thành năng lượng kiếm thể. Thanh Long Nguyệt Hoa Kiếm còn có được một loại pháp thuật thần thông cực kỳ hữu dụng, vào đêm trăng tròn, nó có thể hấp thu tinh hoa ánh trăng, gia tăng tu vi người sử dụng. Cho nên nó mới có vẻ quý báu như vậy khiến cho bọn Quỷ Yên Tử cũng phải trở mặt đánh với nhau sinh tử, nhất định phải cướp đoạt cho bằng được.

– Phi kiếm tứ giai, thân kiếm toàn bộ chuyển hóa thành thể năng lượng trong suốt, đã hoàn toàn cùng chủ nhân dung hợp. Ngươi xem phi kiếm của ta, cái này gọi là Thiên Thủy Thanh Lam Kiếm, đây là phi kiếm tứ giai, hoàn toàn hóa năng lượng trong suốt, không còn tồn tại kiếm thể thực nữa. Kiếm này có bốn loại thần thông pháp thuật, đương nhiên ta sẽ không nói cho ngươi biết cụ thể.

– Từ đây trở lên đẳng cấp của phi kiếm khác nhau, đó chính là bí mật trong môn phái, ngươi không vào Thủy Vân tông ta, ta không thể nói cho ngươi nghe toàn bộ.

Thạch đại phu vừa nói, Thiên Thủy Thanh Lam Kiếm vừa bay múa trước mặt Dư Tắc Thành, thân kiếm năng lượng dài khoảng chừng ba tấc giống như một điểm quang hoa đào xung quanh qua lại Dư Tắc Thành vài vòng, linh hoạt vô cùng, sau đó xông thẳng lên trời nháy mắt đã ở trên cao trăm thước. Phi kiếm này quả thật linh hoạt vô cùng, so với pháp khí còn mạnh hơn ba phần.

Dư Tắc Thành lại hỏi:

-Vậy phi kiếm này tổng cộng có bao nhiêu loại ?

Thạch đại phu lúc này đã đi vào trong Ất Mộc đại trận, nhìn ba trăm sáu mươi lăm gốc cây tạo thành đại trận, thuận miệng đáp lại:

– Cụ Bất Ngôn tông từng thống kê, trăm năm trước tuyên bố Phi Kiếm Thuyết ký lục mới nhất, các chủng loại phi kiếm trong thiên hạ có tất cả một vạn ba ngàn hai trăm hai mươi lăm loại, so với bản Phi Kiếm Thuyết ngàn năm trước, trong đó đã có phương pháp tế luyện của hai trăm sáu mươi ba phi kiếm thất truyền, sinh ra mười bảy loại phi kiếm mới.

– Thủy Vân tông ta có được phương pháp tế luyện năm loại phi kiếm. Thiên Thủy Thanh Lam Kiếm của ta chỉ là trung cấp, trong môn phái còn có pháp môn luyện chế Kim Thủy Phong Mang Kiếm, Nhu Thủy Thiên Long Kiếm, Bách Thủy Hợp Anh Kiếm, còn một loại khác chính là chưởng môn bí truyền, sẽ không nói tên cho ngươi.

– Điểm mấu chốt nhất của phi kiếm không phải pháp môn luyện kiếm, mà là phối hợp pháp quyết ngự kiếm và kiếm quyết đấu kiếm của phi kiếm. Mỗi loại phi kiếm đều do vô số thế hệ khổ tâm nghiên cứu luyện chế mà thành, tự nhiên sẽ có pháp quyết hoàn mỹ khống chế chúng, đây là pháp quyết ngự kiếm.

– Hơn nữa trong chiến đấu hình thức hay thay đổi, vì phát huy hiệu quả công kích tới mức tối ba, các tiền bổi đời trước lại tổng kết ra vô số kiếm quyết, có thể phối hợp phi kiếm có thuộc tính khác nhau, phát huy tác dụng khắc địch khác nhau, gần như phi kiếm nổi tiếng thiên hạ đều có pháp quyết kiếm quyết độc đáo của riêng mình. Giống như tám trăm bàng môn, ba ngàn tả đạo đều có pháp môn độc nhất vô nhị của riêng mình, nếu không phải là đệ tử thân hệ tuyệt không truyền cho. Đây là cái gọi là môn phái truyền thừa.

Dư Tắc Thành nghe xong vô cùng hưng phấn, lại hỏi:

– Vậy ta phải làm thế nào để có thể được một thanh phi kiếm?

Thạch đại phu xem kỹ hơn thế đất địa mạch, thăm dò huyền bí của Ất Mộc trận, buột miệng đáp lại:

– Muốn được phi kiếm chỉ có bốn biện pháp, thứ nhất là sư môn truyền thụ. Thiên Thủv Thanh Lam Kiếm của ta chính là ân sư rèn ra truyền thụ, dùng Thủy Vân bí pháp luyện hóa rất nhiều trọng thủy mới có được kiếm này.

– Thứ hai chính là có được phương pháp luyện kiếm, tự mình tìm kiếm tài liệu, cực khổ

tế luyện.

– Biện pháp thứ ba chính là tìm mua ở phường thị, chỉ cần có linh thạch vẫn có thể mua được phi kiếm thông thường. Hiện tại Tu Tiên Giới khác với trước kia, chỉ cần có linh thạch, cũng tương đương với nhân gian có tiền, cái gì cũng có thể mua được.

– Loại cuối cùng chính là cướp đoạt phi kiếm của người khác. Bảo vật chỉ có kẻ có tài mới có thể giữ được, không có thực lực bảo vệ vật của mình, tự nhiên sẽ bị người khác cướp đi.

Nói tới mấy câu cuối cùng, giọng Thạch đại phu trở nên hết sức âm trầm. Dư Tắc Thành không khỏi rùng mình một cái, dường như lời này chính là cảnh cáo.

Lúc này hai người đã tiến vào trong trang viên, Thạch đại phu liếc mắt một cái liền nhìn thấy linh tuyền bên trên gốc linh mộc kia, lập tức hai mắt phát ra tinh quang, nói:

– Đây là Vạn Niên Linh Mộc, hảo tài liệu, hảo tài liệu, dùng nó hoàn toàn có thể luvện thành Linh Mộc kiếm nhất giai.

Sau đó ánh mắt Thạch đại phu liền chuyển tới linh tuyền, xem ra linh mộc này đối với lão cũng không có lực hấp dẫn quá lớn, ngược lại linh tuyền khiến lão chú ý vô cùng, sau một lúc lâu mới nói:

– May là ta đã đến đây, đi, dẫn ta đi xem Nhị Khí Âm Dương Lô.

Dư Tắc Thành dẫn lão đi tới trước Nhị Khí Âm Dương Lô sau đó lão bắt đầu quan sát tả hữu, đi vòng trước sau, sau khoảng chừng nửa canh giờ mới chậm rãi nói:

– Giỏi cho Lý Dạ Bạch, không ngờ là dư nghiệt của Càn Khôn giáo, Phương Thốn Kiến Càn Khôn này cũng chỉ có Càn Khôn giáo mới có, đáng tiếc, đáng tiếc…

Sau đó lão lại bắt đầu nói:

– Tắc Thành này, để ta dạy cho ngươi cặn kẽ. Kỹ thuật xây dựng pháp trận thu thập địa khí, tích lũy linh khí như thế này ở Tu Tiên Giới rất là bình thường. Thủy Vân tông cũng có hai, ba bộ pháp môn bố trí nhưng có thể dẫn được linh tuyền nho nhỏ giông như nơi này tập trung toàn bộ địa mạch mỏng manh yếu ớt lại, không để lãng phí một chút nào, đồng thời còn không ảnh hưởng đến phiến thiên địa nguyên khí này lưu động. Kỹ thuật này ở Tu Tiên Giới có tên là Phương Thốn Kiến Càn Khôn, còn gọi là Chướng Tâm Lập Thế Giới.

Giọng Thạch đại phu lộ vẻ khâm phục:

– Hơn nữa còn dùng loại lò luyện đan cấp thấp tới cực điểm này kết hợp địa mạch, nhưng vẫn có thể vận hành vững vàng, loại thủ pháp cấm chế xây dựng thiên địa trong lòng bàn tay, xây dựng Càn Khôn trong một tấc vuông này, thiên hạ chỉ có hai, ba nhà có thể làm được. Trong đó Nhật Nguyệt Phương Thốn tông, Cửu Thiên Tự Tại môn, Thông Thiên Huyền Cơ cốc vô cùng hưng thịnh, nếu như Lý Dạ Bạch có liên quan cùng bọn họ đã không đến mức rơi xuống nông nổi như vậy. Cũng vì Càn Khôn giáo hoàn toàn tiêu tan, xem ra sư phụ của Lý Dạ Bạch sư phụ là đệ tử còn sót lại của Càn Khôn giáo, bị cao nhân Băng Thần cung đánh chết, sau lưng chuvện này nhất định có điều bí ẩn.

– Tắc Thành này, ngươi không phát hiện được, chuyện này cũng là bình thường. Ngươi xem địa mạch này yếu ớt, địa khí lưu động không đủ khi có khi không, dao động thật lớn. Thủ pháp cấm chế của Thủy Vân tông ta hoàn toàn không thể khiến cho lò luyện đan vững vàng vận hành như vậy, chỉ có gia tăng phạm vi khống chế, nâng cao giai vị của lò luyện đan mới có thể làm được hiệu quả như vậy. Nhưng nếu làm như vậy tuyệt đối sẽ thay đổi địa mạch lưu động trong phạm vi trăm dặm, sẽ bị những người khác cảm thấy.

– Ngươi nhìn xem, nơi này ngoại trừ phạm vi mười dặm xung quanh sơn phong, địa khí ở những nơi khác không hề có biến hóa. Hơn nữa lò luyện đan nàv chỉ là lò luyện đan cấp thấp nhất, đây hoàn toàn là đổi trắng thay đen, đây thật sự là công phu vô cùng hiếm thấy.

– Tắc Thành ngươi xem có thể giao lại nơi này cho ta hay không, để ta ở đâv nghiên cứu cho thật cẩn thận, để xem có thể phá giải ảo diệu bên trong hay không. Nếu như có thể nghiên cứu ra ảo diệu bên trong, Đại Hội Thăng Tiên nhất định ta có thể được…

Thạch đại phu nói tới đây đột nhiên dừng lại, được gì cũng không nói ra cho rõ. Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, cho tay vào trong ngực lấy ra bản bút ký Ất Mộc đại trận, nói:

– Tiền bối người xem thứ này có ích gì cho mình chăng? Đây là bút ký hoàn mỹ để xây dựng Ất Mộc đại trận ở nơi này, ta chính là nhờ vào nó khôi phục đại trận hiện tại, có lẽ người có thể mượn thứ này suy một ra ba.

Thạch đại phu giơ tay định đón lấy, Dư Tắc Thành chợt rụt tay về phía sau, tránh khỏi tay phải của Thạch đại phu, Thạch đại phu sửng sốt, sau đó cười ha hả nói:

– Là ta lỗ mãng, yên tâm đi, chuyện Đại Hội Thăng Tiên vào tiết Thanh Minh sang năm cứ việc giao cho ta đi, trong đó chắc chắn sẽ có một danh ngạch cho ngươi. Ta sẽ không

chiếm phần hơn của ngươi, ở đây có ba bản bí tịch cùng với một món pháp khí, ngươi hãy lựa chọn một trong ba thứ đó tiến hành trao đổi.

Nói xong Thạch đại phu lấy trong túi càn khôn ra ba bản bí tịch và một món pháp khí, tiếp tục nói:

– Bản bí tịch, này tên là Tỵ Thủy Đạp Lãng thuật: sau khi tu luyện có thể ngạo thị giang hồ, mặc sức tung hoành bốn bể. Bản bí tịch này tên là Xuân Thu Chính Khí, sau khi tu luyện sẽ sinh ra một cổ khí Hạo Nhiên, nâng cao năng lực trí nhớ của người tu luyện thậm chí có thể đạt tói trình độ đã gặp qua là không thể quên được.

– Đây là pháp dẫn luyện kiếm của Linh Mộc Kiếm, có thể luyện chế pháp môn luyện kiếm của Linh Mộc Kiếm, vừa khéo bên ngoài ngươi không phải có gốc linh mộc sao? Pháp khí này tên là Thủy Lôi Bình, mỗi ngày hấp thu thủy khí có thể trong vòng ba ngày ngưng kết cho ngươi một viên Thủy Vân Lôi.

– Ngươi có thể lựa chọn sử dụng một trong ba thứ đó, xem như lão phu bồi thường cho ngươi.

Dư Tắc Thành nhìn ba bản bí tịch cùng với món pháp khí kia, cảm thấy khó có thể lựa chọn, khẽ cắn môi, lập tức lựa chọn pháp dẫn luyện kiếm của Linh Mộc Kiếm, vốn mình đã biết bơi lội. học Tỵ Thủy Đạp Lãng thuật đối với mình cũng không có ích lợi gì, sẽ không lập tức gia tăng thực lực của mình. Xuân Thu Chính Khí cho dù hùng mạnh tới đâu cũng sẽ không hùng mạnh hơn Huyết Cương quyết, Hóa Sinh thuật của mình, có học cũng vô dụng.

Thủy Lôi Bình kia nói không chừng cần mình đạt tới cảnh giới Thai Tức mới có thể sử dụng được, chẳng bằng lựa chọn pháp dẫn luyện kiếm của Linh Mộc Kiếm. Hiện tại mình đã có được linh mộc, vừa khéo phối hợp pháp dẫn luyện kiếm của Linh Mộc Kiếm, tế luyện thành Linh Mộc kiếm, như vậy vừa có thể gia tăng thực lực, lại có thể đem linh mộc đi, tránh cho mình đi rồi để lại cho người khác hưởng.

Quan trọng nhất chính là, những lời vừa rồi của Thạch đại phu đã khiến cho Dư Tắc Thành vô cùng thích thú đối với phi kiếm, hận mình không thể lập tức có được một thanh phi kiếm, hiện tại cơ hội này đến hắn tuyệt đối không thể bỏ qua.

Cứ như vậy hai người trao đổi pháp quyết bút ký. Thạch đại phu cư trú trong phòng luyện đan, Dư Tắc Thành đi đến gốc linh mộc, hai người bắt đầu khổ tâm nghiên cứu, yên lặng tu luyện.

Pháp dẫn luyện kiếm của Linh Mộc Kiếm ghi lại không chỉ có một loại Luyện Kiếm thuật; chẳng những có thể luyện hóa Vạn Niên Linh Mộc thành phi kiếm, được Linh Mộc

Kiếm nhất giai, còn có thể luyện hóa tiến giai, cùng tập hợp kỳ vật Ngũ Hành, tiến hành luvện hóa tiến giai.

Nếu kết hợp cùng một loại linh mộc kỳ vật khác, Linh Mộc kiếm sẽ tiến giai trở thành Thanh Mộc kiếm nhị giai, kết hợp cùng kỳ vật hệ Thủy, sẽ tiến giai trở thành Nguyên Mộc kiếm nhị giai, kết hợp cùng kỳ vật hệ Hỏa sẽ tiến giai trở thành ô Mộc kiếm nhị giai, kết hợp cùng kỳ vật hệ Thổ sẽ tiến giai trở thành Hậu Mộc kiếm nhị giai, kết hợp cùng kỳ vật hệ Kim, sẽ tiến giai trở thành Cương Mộc kiếm nhị giai.

Đồng thời còn có một bộ pháp quyết khống kiếm, tên là uẩn Kiếm thuật, là một loại pháp môn nuôi dưỡng phi kiếm, cần người tu tiên mỗi ngày phun máu huyết lên trên tiên kiếm, lấy thần thức quấn quanh kiếm thể. Trải qua lâu ngày dài tháng như vậy sẽ đạt tới một trạng thái tương thông, khiến phi kiếm trở thành một phần thân thể tu sĩ, dễ sai khiến, tất cả tùy tâm, lấy thần ngự kiếm.

Mặt khác còn có ba chiêu kiếm quyết ngự kiếm, chiêu thứ nhất tên là Nhất Trụ Kình Thiên, có thể điều khiển Linh Mộc kiếm đâm thẳng vào đối phương. Nếu sử dụng kiếm chiêu này trong khi công kích, có thể gia tăng tốc độ công kích, gia tăng lực lượng công kích.

Chiêu thứ hai tên là Khai Chi Tán Diệp, có thể khiến Linh Mộc kiếm sinh ra hai hư ảo kiếm ảnh trong khi công kích, để mê hoặc đối phương.

Chiêu thứ ba tên là Hoa Khai Diệp Lạc, sử dụng chiêu này Linh Mộc kiếm sẽ tự bạo vỡ nát, đồng thời sẽ sinh ra lực sát thương rất lớn công kích đối phương.

Xem xong tất cả, Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, giống như có một tia linh cảm nhưng điều kiện bắt buộc là chính mình phái tự luyện Linh Mộc kiếm.

Vì thế Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện, mỗi ngày hắn đều tế luyện linh mộc, dùng chân nguyên nuôi dưỡng tế luyện, chậm rãi dung hợp linh mộc, hóa mộc thành kiếm.

Bộ pháp quyết này lấy thuật nuôi dưỡng, lấy thân thể của mình làm đại địa, lấy linh mộc làm hạt giống, lấy chân nguyên của mình làm nguyên liệu, lấy thần niệm mình làm đao cắt tỉa, dần dần kích hoạt lại linh mộc gieo trồng, đưa nó vào một trạng thái sinh trưởng kỳ dị, dần dần biến hóa cuối cùng tế luyện thành phi kiếm mà mình muốn.

Cứ như vậy mỗi ngày Dư Tắc Thành dùng một canh giờ điều khiển Hồn Si, nuôi dưỡng hôn thú, toàn bộ thời gian còn lại dùng để luyện kiếm. Gần như hắn đứng cạnh linh tuyền mỗi lần mấy canh giờ, thời gian còn lại ngồi xuống tu luyện khôi phục nguyên khí, sau đó ngủ nghỉ bổ sung thể năng.

Trong mắt người khác, đây tuyệt đối là nỗi dày vò cực khổ nhưng đối với Dư Tắc Thành, hắn chỉ muốn đi vào trạng thái này, thời gian trôi qua nhanh, đảo mắt đã thấy một ngày trôi qua. Hơn nữa hắn đặc biệt thích cảm giác này, cảm giác tu luyện này cũng giống như hít thuốc phiện làm cho người ta đắm chìm trong đó, không thể tự kềm chế.

Cứ như vậy Dư Tắc Thành nhìn linh mộc bắt đầu dần dần biến hóa từng chút một theo tâm nguyện của mình, linh mộc cao một trượng dần dần nhỏ lại, nhỏ lại, hóa thành hình kiếm.

Thạch đại phu cũng là như vậy, sau khi tiến vào đan phòng vẫn không đi ra, ở suốt bên cạnh Nhị Khí Âm Dương Lô khổ tâm nghiên cứu nguyên lý trong đó.

Cứ như vậy thời gian trôi qua từng ngày, thời tiết càng ngày càng lạnh, tuyết bắt đầu rơi. sau đó tuyết tan trời trong, sau đó tuyết lại rơi. Sau mỗi lần tuyết rơi như vậy đều có đệ tử Mãnh Hồ bang quét tước tuyết đọng sạch sẽ. Dư Tắc Thành hoàn toàn không để ý tới những chuyện này, hắn chỉ mải mê ở cạnh linh tuyền chậm rãi tế luyện phi kiếm. Hiện tại hắn bị vây ở cảnh giới Dẫn Khí cao cấp, hiện tại khí hậu biến hóa, đối với người khác vô cùng rét lạnh, đối với hắn dần dần đã không còn cảm giác.

Linh mộc càng ngày càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn to chừng ba thước. Dư Tắc Thành tế luyện phi kiếm đã hoàn thành hơn phân nửa, chỉ cần luyện cho nó to chừng một thước, sau đó lớn nhỏ biến hóa tùy tâm khi đó coi như đại công cáo thành.

Lúc này đột nhiên Cao Phong xuất hiện, quấy rầy Dư Tắc Thành tu luyện.

Dư Tắc Thành lập tức giận dữ vừa định phát tác. Cao Phong đã kêu to:

– Đà chủ, tỉnh lại đi, ngày mai là lễ mừng năm mới, ngày mai là lễ mừng năm mới rồi ngươi không trở về nhà sao?

Lễ mừng năm mới. không ngờ đã tới lễ mừng năm mới. lúc này Dư Tắc Thành mới hồi phục tinh thần lại, phát hiện thân thể dơ bẩn, y phục rách nát. Trong lúc không hay không biết mình đã vô tình trải qua một thời gian dài như vậy, không ngờ ngày mai đã là lễ mừng năm mới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.