Vị hoàng giả kia nghe vậy, nhất thời ngẩng đầu, chạm vào ánh mắt u lãnh của Sở Vân, thân thể hơi chấn động.
Môi hơi giật, cuối cùng đành cắn răng, chắp tay nói:
– Tạ ơn đại nhân ban cho!
Thấy bạch quang bắn trúng mi tâm vị hoàng giả, trong lòng Minh Hoàng sợ hãi than:
– Đại cục tại Quỷ Châu đã định.
Lại tốn hơn một tháng, Sở Vân đã chiếm đoạt Quỷ Châu, sát nhập vào Linh Châu. Lại hợp nhất mấy trăm vị cường giả Đế Hoàng của Quỷ Châu, vô số Vương cấp, cấp Hầu, cấp Quân. Chiến lực dưới trướng nhất thời tăng mạnh thêm mấy chục lần.
Tin tức truyền ra, các châu khác đều kinh hãi.
Nhất là phân thân Đan Thánh, càng trợn mắt không hiểu làm sao.
Hắn lập tức dự cảm tính nghiêm trọng của vấn đề. Bởi vì Quỷ Châu dưới thủ đoạn của Quỷ Thánh, có thể hấp thu vong hồn các lục địa khác.
Đây là nguồn cung cấp lính vô tận!
…
Sở Vân chiếm đoạt Quỷ Châu, nắm giữ Tửu Trì Nhục Lâm, có thể phục sinh vô hạn cường giả ngự yêu sư chết đi.
Nếu chỉ điểm ấy, cũng đành thôi.
Càng đáng sợ chính là, hắn sở hữu thần thông Nhân Đạo Vô Lượng, có thể thu phục Đế Hoàng, khiến bọn họ trung thành vô điều kiện.
Hai lợi thế hỗ trợ cho nhau, mức nghiêm trọng đã tới trình độ kinh khủng.
– Thủ đoạn lợi hại, thoáng cái mở rộng ưu thế lên mấy lần. Quỷ Thánh cư nhiên không có thánh vật, chân tướng hóa ra là vậy.
Trong lòng phân thân Đan Thánh trầm trọng, như bị một khối cự thạch đè nặng.
– Lúc Sở Vân chiếm đoạt Tinh Châu, là chiếm được thiên thời. Hiện lại có được Quỷ Châu, chính là địa lợi. Lại có Nhân Đạo Vô Lượng, quả thực là nhân hòa. Chỉ là ta
còn chưa triệt để thua trận, chỉ cần thu được càng nhiều thánh vật, ta liền có thể nghịch chuyển cục diện, bắt được một tia cơ hội chiến thắng duy nhất.
Sở Vân có thiên thời địa lợi nhân hòa, chiếm ưu thế cực lớn, còn có lợi thế biết trước tiên cơ. Thế nhưng phân thân Đan Thánh còn hy vọng, bởi vì còn có Man Châu, Đà Châu, Nữ Châu, và các thánh vật vẫn còn đó.
Chỉ cần phân thân Đan Thánh gom góp được càng nhiều thánh vật, trong đối chiến cứng đối cứng đánh bại Sở Vân, là có thể lấy chiến thuật đánh bại chiến lược, một trận thắng quyết định.
Sở Vân có Tinh Hải Oản, là đệ nhất mưu tính, là một nhà đại chiến lược. Thế nhưng chiếm ưu thế chiến lược, cũng không có nghĩa là thắng thế, cuối cùng vẫn phải có một hồi quyết chiến.
Điểm lý giải ấy của Đan Thánh, trong lòng Sở Vân cũng rõ ràng.
– Phân thân Đan Thánh chỉ còn một con đường duy nhất có thể đi, kế tiếp nhất định phải thu được càng nhiều thánh vật. Ta hiện tại có ưu thế thật lớn, tự nhiên phải tận dụng. Thế nên…
Tấn công Đà Châu!
Sở Vân vung tay lên, Linh Châu tiếp cận Đà Châu, đội ngũ hơn một nghìn cường giả Đế Hoàng thẳng tiến Đà Châu.
Thế nhưng những cường giả này không trực tiếp khai chiến Đà Châu.
Mà là hỗ trợ Đà Châu, tấn công đại quân Tiên Thiên thần ma.
Có nhân khẩu đông đúc của Quỷ Châu, Sở Vân tin tưởng cuộc chiến diễn ra cực kỳ nhanh chóng, có Tinh Hải Oản phát huy, hai đầu thần ma vương bị diệt, rất nhiều Tiên Thiên thần ma diệt vong.
Cường giả Đế Hoàng tử vong, hồn phách bay trở về Linh Châu, trông nháy mắt sống lại tại Tửu Trì Nhục Lâm, bị Sở Vân một lần nữa bắn hạ Nhân Đạo Vô Lượng, sau một đoạn thời gian ngắn tu dưỡng, tiếp tục quay trở lại chiến trường.
Với đội quân hùng mạnh như vậy, Đà Châu rất nhanh trở lại an toàn, toàn bộ Tiên Thiên thần ma đều bị tiêu diệt.
Sau đó, trong những tiếng nổ ầm ầm, Sở Vân điều khiển Tinh Hải Oản chống lại Đà m Loa. Dưới sự kiềm chế của hắn, đại quân ngự yêu sư dưới chướng quét ngang Đà Châu, thay thế Tiên Thiên thần ma tiến hành phá hư và hủy diệt.
Đà Châu vốn đã bị thương nặng, lại lọt vào tấn công như vậy, căn bản khó có thể chống lại.
Tình huống tại Đà Châu, trực tiếp quan hệ đến cục diện ở Hải Nhãn thâm uyên.
Đà Thánh lập tức có dấu hiệu không thể chống đỡ nổi, càng ngày càng yếu.
Vốn tình trạng chư thánh càng ngày càng không ổn. Bởi vì Quỷ Thánh không lâu trước diệt vong, dẫn tới Cổ Thánh có dư lực luyện hóa những người khác.
Đà Thánh kiên trì thêm hai tháng, rốt cục không địch lại lửa thiêu, triệt để ngã xuống.
Cùng lúc đó, Đà m Loa thành vật vô chủ, chiến lực đột nhiên giảm mạnh. Sở Vân vận dụng Tinh Hải Oản, mạnh mẽ trấn áp Đà m Loa, thu lại trong nang.
Cứ như vậy, Sở Vân chiếm đoạt Đà Châu, Linh Châu một lần nữa được mở rộng với quy mô lớn.
Đồng thời, hắn cũng sở hữu thêm kiện thánh vật thứ hai, chính là Đà m Loa.
Không còn bất luận lực lượng gì có thể khắc chế hắn mưu tính nữa.
Có điều gần ba ngày sau, phân thân Đan Thánh cũng hoàn tất chinh phục Trung Châu, nắm trong tay thánh vật Trung Thần Chung của Trung Thánh.
Năm ngày sau Binh Châu bị chiếm đóng, triệt để hủy diệt.
Sở Vân không chút trì hoãn, lại khởi động đại quân, tấn công Hòa Châu.
Phân thân Đan Thánh không muốn bị Sở Vân bỏ lại quá xa, cắn chặt răng gom góp toàn bộ nhân lực, vật lực, đồng thời tấn công Nữ Châu.
Thế nhưng lúc này, Sở Vân lại gặp phải trở lực thật lớn.
Linh Châu của hắn bị đại quân Tiên Thiên thần ma tấn công điên cuồng, kìm chân đại bộ phận chiến lực của hắn.
Xuất thủ tự nhiên là Cổ Thánh.
Tuy rằng Sở Vân là đệ nhất mưu tính, thế nhưng Cổ Thánh là Thánh nhân đỉnh phong, trí tuệ cao hơn Sở Vân một đường, khi nhận ra dị biến, lập tức có hành động đáp lại chính xác, ngăn cản cước bộ phát triển của Sở Vân.
Hắn thậm chí điều động đại quân thần ma tại Nữ Châu, ngưng tụ toàn bộ lực lượng, nhắm vào Sở Vân.
Tân Linh Châu bị tổn thương nặng, tín ngưỡng sôi trào, Sở Vân dựa vào m Dương Đại Hậu Cung ổn định đầu trận tuyến, ỷ vào hai đại thánh vật là Đà m Loa và Tinh hải Oản chinh phạt tứ phương, trước sau chém giết sáu đầu Tiên Thiên thần ma vương.