Ngoại trừ sợ hãi thán phục ra thì Tô Triệt thật sự không biết nói cái gì mới tốt.
– Hạ xuống!
Ngọc Thanh hạ thấp ngự kiếm, đáp xuống khu vực biên giới đỉnh núi, cất giọng nhắc nhở:
– Nhớ kỹ, mặc dù về sau ngươi có thể ngự khí phi hành, nhưng cũng không thể đi ngang qua phía trên mười ngọn núi chính, phải hạ thấp độ cao đi vòng qua. Nếu như muốn đáp xuống, những đệ tử hậu bối như chúng ta cũng không thể trực tiếp đáp xuống bên trong khu kiến trúc trên đỉnh núi kia mà phải hạ xuống tại vị trí biên giới, sau đó đi bộ qua.
– Đã nhớ kỹ rồi, đa tạ sư huynh chỉ bảo.
Tô Triệt cẩn thận lắng nghe, nhất định phải nhớ kỹ các loại quy củ kiêng kỵ này.
Ngọc Thanh khẽ cười nói:
– Nếu như ngươi quyết định gia nhập Huyền Cơ Phong ta, như vậy hằng ngày ta chẳng những là sư huynh của ngươi mà còn là người truyền công pháp cho ngươi.
– ?????
Tô Triệt thoáng sửng sốt một chút, nghe lời này cái hiểu cái không.
– Ngươi sẽ hiểu ngay lập tức thôi.
Ngọc Thanh chỉ vào tòa đại điện ở phía trước, nói:
– Đó chính là Tiên Duyên đại điện Huyền Cơ Phong chúng ta.
Vừa rồi ở trên trời, Tô Triệt đã thấy được cung điện quần lạc trên đỉnh núi. Quy mô tòa đại điện trước mắt này xem như lớn nhất, quy mô như thế còn có vài tòa, diện tích, độ cao của những cung điện khác thì nhỏ hơn rất nhiều.
Đủ để nói rõ những cung điện này cũng phân chia ra cấp độ đẳng cấp.
Muốn đi vào đại điện hùng vĩ trước mắt này, còn cần đi qua một quảng trường rộng mấy trăm trượng, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Ngọc Thanh giảng giải:
– Đệ tử ngoại môn của Thiên Huyền tông chúng ta, tổng cộng có hơn hai mươi vạn người. Ở trong đó chỉ có không đến một phần ba đệ tử ngoại môn may mắn được phân phối đến mười ngọn núi chính tiếp nhận truyền thừa tiên đạo, cũng chỉ có gia nhập mười ngọn núi chính, ngày sau mới có cơ hội tiến lên trên một bước, trở thành đệ tử nội môn.
Lắng nghe Ngọc Thanh nói chuyện, đồng thời Tô Triệt thấy trên quảng trường trước đại điện có một hàng mấy ngàn tên đệ tử ngoại môn đang ngồi xếp bằng chỉnh tề, coi như là tu hành tập thể, bất động như tượng.
Ngọc Thanh giải thích:
– Những đệ tử ngồi xếp bằng ở nơi này chính là những đệ tử ngoại môn muốn gia nhập Huyền Cơ Phong chúng ta. Ngày bình thường bọn hắn đều ưa thích tu hành, ý đồ bày ra toàn bộ phương diện tư chất của mình, mong được chấp sự Huyền Cơ Phong chọn trúng. Nói cách khác, bọn hắn có thời gian liền đến chỗ này, đợi tiên duyên thuộc về mình.
Tô Triệt nhẹ gật đầu, trong lòng tự nhủ:
– Không thể tưởng được những đệ tử ngoại môn mặt đầy ngạo khí ở trong Huyền Cơ thành, tại sơn môn chính thức này lại thành kính chờ cơ hội như vậy, lại nói tiếp, so với những đệ tử tự tu ở Huyền Cơ thành cũng không có gì khác biệt.
Ngọc Thanh lại nói:
– Huyền Cơ Phong là một trong mười ngọn núi chính, đã có đệ tử nội môn ta dẫn tiến, ngươi gia nhập Huyền Cơ Phong thì không có vấn đề gì. Thế nào, ngươi có lựa chọn khác hay không?
– Như thế nào lại như thế!
Tô Triệt nghiêm mặt nói:
– Có thể được sư huynh ngươi rủ lòng thương, đây cũng là tiên duyên của ta rồi, như thế nào còn có ý niệm khác?
Tô Triệt cũng không phải người ngu, như thế nào lại bỏ qua cơ hội khó có được như vậy.
Những đệ tử ngoại môn ngồi xếp bằng ở nơi này là ví dụ minh chứng rõ ràng nhất, bên trong toàn bộ Thiên Huyền Tông, còn có hơn mười vạn đệ tử ngoại môn mong chờ gia nhập vào một trong mười ngọn núi lớn chính này. Mình có thể dễ dàng gia nhập Huyền Cơ Phong, đây cũng là cơ duyên Ngọc Thanh ban cho mình rồi.
Phần ân tình này, phải nhớ kỹ, há có thể phụ một mảnh nhân tâm của người ta?
– Tốt.
Ngọc Thanh gật đầu, nói:
– Ta liền làm chủ, thu ngươi tiến nhập Huyền Cơ Phong!
Tiến vào Huyền Cơ Tiên Duyên điện, Ngọc Thanh tới tìm chấp sự trong điện, cho Tô Triệt tiến hành thủ tục nhập môn chính thức, kể cả kiểm nghiệm ngọc phù thân phận, kiểm tra lai lịch xuất thân, phát ra lời thề đạo tâm, ghi chép các thông tin vào trong hồ sơ, …
Xác nhận xong thân phận, Tô Triệt nhận lấy trang phục và đạo cụ thuộc về mình, chính là phân phối cơ bản cho từng đệ tử ngoại môn Thiên Huyền Tông.
Một cái túi càn khôn, vật phẩm bên trong gồm có:
Ba bộ đạo phục mới tinh màu trắng, cổ áo và ống tay áo đều có một đường ngân tuyến, đại biểu cho thân phận đệ tử ngoại môn. Lực phòng ngự của loại đạo phục này có hạn, chỉ có thể ngăn cản đao kiếm bình thường công kích, bất quá, trên thân quần áo lại có pháp trừ loại trừ bụi bẩn. Dưới tình huống bình thường, có thể không cần giặt quần áo hoặc tắm rửa trong một thời gian rất lâu.
Một khối thẻ bài bạch ngọc, chính diện khắc hai chữ Huyền Cơ, mặt sau tạm thời để trống để sau này khắc tên hoặc là đạo hiệu của mình lên. Thẻ bài này cũng có thể xem như là một vật chứng minh thân phận khác ngoài ngọc phù thân phận, cũng có thể mượn tạm ngọc phù của người khác để đưa tin, hoặc là hướng sư môn cầu cứu nguy cơ trước mắt. Trừ cái đó ra, còn có những công năng nhỏ khác, sau khi trích huyết tế luyện sẽ biết được toàn bộ.
Một lọ đan dược chữa ngoại thương, chữa nội thương; một loại kim sang dược, chữa ngoại thương; một loại giải độc đan để giải trừ bách độc.
Năm căn phù gồm thủ hỏa phù, uẩn thủ phù, truyền tấn phù, đều là đồ dùng sinh hoạt cơ bản nhất, giải quyết vấn đề ăn mặc, đi lại, ở và bất luận lực sát thương không thấu đáo nào khác.
Cuối cùng, còn có mười khỏa hạ phẩm linh thạch, đây là tiền chi tiêu hợp lý hàng tháng.
Nhắc tới tiền tiêu hàng tháng, tại mười ngọn núi chính, đệ tử ngoại môn nhận được đãi ngộ ưu ái thì mỗi tháng nhận được mười khỏa hạ phẩm linh thạch, những đệ tử ngoại môn bình thường còn lại thì mỗi tháng có thể nhận được năm khỏa.
– Đồng dạng là ngoại môn đệ tử, chi tiêu hàng tháng chỗ này nhận được nhiều nhất, cả hai cấp độ kém nhau gấp đôi, trách không được những người kia đợi ở trên quảng trường bên ngoài cả ngày, mong chờ mười ngọn núi lớn thu nhận.
Tô Triệt lại lần nữa cảm động và nhớ tới ân tình của Ngọc Thanh sư huynh trong nội tâm. Bằng không thì bản thân hắn chỉ có thể trở thành một trong những người chờ đợi tiên duyên ở quảng trường bên ngoài.
Sau hết thảy những cái này, Tô Triệt còn phải tắm rửa thay quần áo, đổi lại đạo phục mới tinh, lại đi tới trước điện, hành đại lễ ba quỳ chín lạy với tượng thần Thiên Huyền Tử, khai sơn tổ sư của Thiên Huyền Tông, lúc này mới xem như là chính thức nhập môn.
Trước trước sau sau hao tốn gần một canh giờ, cuối cùng Tô Triệt và Ngọc Thanh ra khỏi Tiên duyên đại điện.
Bá!
Vừa mới ra khỏi đã có không biết bao nhiêu ánh mắt của mọi người trên quảng trường nhìn chằm chằm lên người Tô Triệt.
Một canh giờ trước, những đệ tử ngoại môn ở ngoài chờ đợi tiên duyên đều tận mắt nhìn thấy Tô Triệt ăn vận một thân thường phục võ giả thế tục đi vào đại điện, hơn nữa cũng chỉ là một gã Luyện khí kỳ tầng một sơ cấp.
Giờ phút này lại nhìn thấy hắn vậy mà đã thay đổi một thân đạo phục đệ tử ngoại môn mới tinh, hơn nữa bên hông còn treo thẻ bài Huyền Cơ Phong!