– Chúng ta cũng đi thôi.
Trưởng lão dược viên tiện tay lấy ra một chậu hoa nho nhỏ, đón gió run lên, lại biến thành một cái đĩa tuyến cực lớn đường kính mấy trượng.
Ngọc Thanh và Linh Lung không có kinh ngạc gì, đi theo hắn nhảy vào đĩa tuyến, Tô Triệt vội vàng đuổi kịp, trong nội tâm vẫn còn nói thầm:
– Không hổ danh xưng là trưởng lão dược viên, pháp bảo phi hành cũng chế thành bộ dáng chậu hoa.
Vị trưởng lão dược viên này chí ít có tu vi Kim Đan sơ kỳ, hắn điều khiển pháp bảo phi hành, tốc độ phi hành nhanh đến không thể tưởng tượng nổi. Thời điểm đến Đãng Ma Phong, Ngọc Thanh và Linh Lung phải phi hành một buổi sáng, mà trưởng lão dược viên mang theo ba người, một phút đồng hồ cũng chưa tới, liền trở về dược viên linh thảo của Huyền Cơ Phong.
Tô Triệt cho rằng, cái này còn không phải là tốc độ nhanh nhất của hắn, chỉ là một tốc độ bình thường như đi dạo chơi.
Lối vào dược viên linh thảo, thần thái Trưởng lão dược viên bình thản, nhìn Tô Triệt nói ra:
– Từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ giữ chức Linh thảo Y sư, có thể tự do ra vào trung hạ tầng của dược viên. Nếu có cần, còn có thể để cho Linh Lung mang ngươi đi thượng tầng của dược viên để trị liệu linh thảo.
– Tạ trưởng lão ban ân.
Tô Triệt vội vàng hành lễ, trong nội tâm tự nhiên là rất mừng rỡ, đã có chức Linh thảo Y sư làm yểm hộ, sau này tiến vào dược viên che giấu kia sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Trưởng lão dược viên cười nhạt một tiếng, mang theo Ngọc Thanh cùng Linh Lung rời đi. Nhìn lấy bóng lưng của bọn hắn, trong nội tâm Tô Triệt lại âm thầm bất định, bởi vì, vừa rồi trưởng lão dược viên nhìn qua một lần cuối cùng, cười cười với hắn, lộ ra cực kỳ thâm ý, thật sự không nghĩ ra, ở trong đó có huyền cơ gì hay không…
– Lão Hắc, bây giờ ngươi có thể nói chuyện chưa?
– Sớm nói được rồi.
Lão Hắc trả lời:
– Trưởng lão dược viên này cũng không phải nhân vật đơn giản, có hắn ở đây, ta cũng không dám lên tiếng.
– C-K-Í-T..T…T cái gì C-K-Í-T..T…T, ngươi cũng không phải con chuột.
– Cái này còn không phải sao?
Lão Hắc kéo cái đuôi của mình qua, rồi quấn nó ở bên hông.
Trong nội tâm Tô Triệt ha ha cười cười, không hề bị trưởng lão dược viên làm ra lo lắng mà bị quấy nhiễu, là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi, mình dĩ nhiên lấy hết lực, nếu có sự tình, đó cũng là kết quả không ai có thể tránh, trước đó không cần phải phiền não.
Đã từ bên trong Phong Ma Vực còn sống đi ra, đó chính là sự tình may mắn nhất.
Trong Tiên Ngục bắt hơn một ngàn Thiên Ma cấp thấp, đầy đủ cho mình cùng lão Hắc tiêu hóa một đoạn thời gian rất dài rồi.
Đúng rồi, còn có một thu hoạch, chính là Thiên Lô Phong La Liên Kiều, hắn tự xưng thiên phú luyện đan rất tốt, bước tiếp theo, còn phải tìm cơ hội nghiệm chứng thoáng một phát…
Thời điểm Tô Triệt trở lại dược viên linh thảo, trong đại điện của chưởng giáo Thiên Huyền Tông đã ngồi năm Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ, đúng là năm người có địa vị tối cao trong Thiên Huyền Tông, Tứ đại Thái Thượng trưởng lão cùng chưởng giáo Chí Tôn.
Trong đó có nam tử áo trắng mà Tô Triệt bái kiến ở truyền tống trận trong Phong Ma Vực, cũng chính là Tử Tiêu Thái Thượng trưởng lão, hắn vẫn là bộ dáng phong khinh vân đạm, nhàn nhã tự tại kia.
Ngồi ở giữa chính là chưởng giáo Chí Tôn, bộ dạng hơn bốn mươi tuổi, dưới hàm có ba chòm râu dài, đầu đội tinh quan chưởng giáo, tiên phong đạo cốt, khí khái trang nghiêm. Giờ phút này, hắn đang hỏi:
– Tử Tiêu sư đệ, Hắc Lão Ma nói như thế nào?
– Lão ma đầu nói ra cười chết người.
Tử Tiêu cười nhạt nói:
– Hắn nói, trong các đệ tử Thiên Huyền Tông chúng ta có người có thể thôn phệ Chân Ma chi linh của hắn, phi thường thích hợp làm đồ đệ của hắn, lại bảo chúng ta phải tìm ra người này đưa cho hắn. Nếu không, sau này đệ tử phái ta tiến vào Phong Ma Vực lịch lãm rèn luyện, cam đoan là có đi không về.
Có người có thể thôn phệ Chân Ma chi linh của Hắc Lão Ma?
Tin tức này, tự nhiên đưa tới mấy vị đại tu sĩ coi trọng, trong điện thoáng trầm mặc chốc lát, một vị Thái Thượng trưởng lão râu tóc bạc trắng khác hỏi:
– Tử Tiêu sư đệ, ngươi có thể tra ra người này là ai không?
– Không thể?
Tử Tiêu lắc đầu nói:
– Sau đó, ta đã tiến hành dò xét đối với những đệ tử lịch lãm rèn luyện kia, chưa từng phát hiện bất luận chỗ khả nghi gì, đều là thể chất công chính, chân khí tinh khiết, không có người nào có dấu hiệu tu luyện ma công.
Bốn người khác đều nhẹ nhàng gật đầu, đối với năng lực dò xét của Tử Tiêu, đương nhiên là không hề hoài nghi. Dù sao, những đệ tử lịch lãm rèn luyện kia tu vi cũng chỉ là Luyện Khí kỳ, nếu như thân có ma công, không có khả năng dấu diếm được pháp nhãn của Nguyên Anh tu sĩ.
Tử Tiêu lại nói:
– Hơn nữa, cho dù là thiên tài Ma Đạo, thân vì nhân loại, cũng không có khả năng thôn phệ Chân Ma chi linh. Làm như vậy, chỉ có thể bị ma hóa, biến thành khôi lỗi Thiên Ma. Cho nên, ta cho rằng không thể tin Hắc Lão Ma, không biết hắn đang đánh chủ ý quỷ gì.
– Đúng vậy.
Lại là một Thái Thượng trưởng lão bộ dáng trung niên gật đầu nói:
– Ta cũng cho rằng, Hắc Lão Ma đang cố ý kiếm cớ mê hoặc chúng ta, đoán chừng là có mưu đồ khác, trong thời gian sắp tới, chúng ta phải thời thời khắc khắc chú ý đến biến hóa của Phong Ma Vực.
Chưởng giáo Chí Tôn cũng gật đầu nói:
– Hắc Lão Ma quỷ kế đa đoan, muốn từ trong miệng của hắn nghe được lời nói thật, ít có khả năng.
Lại hỏi:
– Tử Tiêu sư đệ, phong ấn Ma Thần có buông lỏng hay không?
– Không có.
Tử Tiêu lắc đầu nói:
– Loại sự tình này, tự nhiên ta sẽ không bỏ qua.
Bốn người khác cũng yên lòng, Tử Tiêu sư đệ nhìn như tuổi trẻ, kỳ thật cũng là mấy trăm tuổi rồi, tính tình tiêu sái nhưng tâm tư lại kín đáo, không tồn tại khả năng qua loa chủ quan.
– Trước khi không rõ tình thế, tạm thời đóng cửa Phong Ma Vực, thời gian sắp tới, không thể để cho môn hạ đệ tử tiến vào lịch lãm rèn luyện.
Cuối cùng Chưởng giáo Chí Tôn quyết nghị nói:
– Mặt khác, giao trách nhiệm cho Phong chủ của mười ngọn chủ phong chú ý đám đệ tử lịch lãm rèn luyện kia, một khi phát hiện có người tu luyện ma công, quyết không cho phép lén xử trí, phải lập tức đưa đến trước mặt chúng ta.
Tứ đại trưởng lão cũng là nhất trí biểu thị ra đồng ý.
***
Bên kia, Huyền Cơ Phong, trong tiểu viện ở Dược viên linh thảo tầng thứ ba, Linh Lung hỏi:
– Lão đầu tử, lần này lịch lãm rèn luyện, đến cùng là chuyện gì xảy ra? Ba người chúng ta, suýt nữa ném đi mạng nhỏ!
– Không có chuyện gì đâu, ta tin tưởng năng lực của Ngọc Thanh.
Trưởng lão dược viên ngồi trên ghế đẩu, cười giải thích:
– Từ khi các ngươi bắt đầu tiến vào Phong Ma Vực, ta một mực dừng lại ở trên đỉnh Đãng Ma Phong, cũng là ta phát hiện ra dị biến Phong Ma Vực trước tiên. Mới kịp thời thông tri Thái Thượng trưởng lão tiến đến cứu viện. Nếu như dựa vào những tín hiệu cầu cứu kia của các ngươi, căn bản không kịp.