Không gian xung quanh đột nhiên nổi lên từng trận gió lớn, quang mang tỏa ra chói mắt.
Ngay lúc Bảo Trư há miệng ra bắt đầu lấy hơi, thì màn huyết quang kỳ dị bắt đầu sinh ra biến hóa kỳ diệu, nó đột nhiên bành trướng ra. Giống như đang có một lượng lớn máu huyết tiến vào mạch máu, khiến cho nó nở rộng ra mấy lần.
Cả màn huyết quang tràn ngập không khí quỷ dị, hung ác, khiến cho trong lòng đám người Hạ Nhất Minh xuất hiện một cỗ hàn ý.
Sau đó, màn huyết quang đột nhiên hé ra, những tơ máu thô to nhanh chóng bắn về phía Bảo Trư.
Một tiếng long ngâm vừa nãy của Bảo Trư đã khiến cho đám sinh vật hải dương đang tiến về phía màn huyết quang phải giật mình sực tỉnh bỏ chạy ra xa.
Điều này đã khiến cho vị cường giả ở trong màn hào quang đó rất bất mãn và tức giận, cho nên hắn lập tức ra tay, muốn đem kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này bắt lại.
Bởi vì hắn hiểu được, nếu như mặc kệ đối phương tùy ý thi triển long ngâm thì Huyết Sát Quang Ám Đại Trận do hắn khổ tâm bố trí hơn ngàn năm qua phải uổng phí.
Tơ máu thô to mang theo lực lượng khổng lồ đánh về phía Bảo Trư, công kích của mỗi một tơ máu đều ngang với một kích của Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả.
Tuy nói cảnh giới của thần đạo cường giả và Nhân Đạo Đỉnh Phong đều có chênh lệch rất lớn, nhưng dù là thần đạo cường giả cũng không có khả năng đứng một chỗ cho hơn một trăm Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả sử dụng toàn lực để công kích.
Nếu như thật sự có một thần đạo cường giả ngu ngốc làm như thế, thì có lẽ hắn sẽ trở thành người thứ nhất chết trong tay Nhân Đạo cao thủ.
Thân hình Bảo Trư hơi dao động, nó không có ý định hống lên nữa, mà nhanh chóng bay lên cao để tránh đòn tấn công của những tơ máu. Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, hắn đưa tay vỗ nhẹ lên đan điền của mình.
Ngũ Hành Hoàn ở trong đan điền hóa thành một đạo quang mang bay ra ngoài, chắn ở giữa Bảo Trư và những tơ máu kinh khủng đó. Đồng thời, hai tay hắn nhanh chóng kết ấn, trong nháy mắt nháy mắt đã thi triển ra Ngũ Hành thủ ấn.
Từ khi Hạ Nhất Minh nhờ vào tu vi võ đạo của mình lĩnh ngộ ra tam đại thủ ấn, thì từ đó tới nay lúc đối địch hắn đã không còn sử dụng thần khí nữa.
Cho dù là đuổi giết hai vị Ngụy Thần Cảnh Lý Áo Ba Đặc và Lô Khắc, hắn cũng chỉ sử dụng thủ ấn do mình sáng tạo ra để thủ thắng.
Nhưng lúc này, Hạ Nhất Minh lại không chút do dự sử dụng thần khí Ngũ Hành Hoàn, bởi vì hắn rất kiêng kỵ chủ nhân đằng sau màn huyết quang này. Hơn nữa, kèm theo cảm giác kiêng kỵ đó còn có vài phần sợ hãi, cho nên khi vừa động thủ hắn đã lập tức sử dụng toàn bộ thực lực, không dám giữ lại chút nào.
Năm đạo quang mang bất đồng từ trong lòng bàn tay Hạ Nhất Minh tỏa ra, nhẹ nhàng nhập vào trong Ngũ Hành Hoàn.
Sau một khắc, Ngũ Hành Hoàn lập tức sáng lên, quang mang này chỉ trong nháy mắt trở nên sáng chói giống như mặt trời giữa trưa, đây chính là tiên thiên Ngũ Hành Đại Lĩnh Vực….
Ngũ hệ lực lượng tương sinh với nhau thi triển ra lực lượng cường đại tới mức khó tin. Ngũ Hành quang mang bao phủ lấy hơn trăm tơ máu đang lao tới.
Ngũ Hành quang mang dường như ẩn chứa nhiệt độ rất cao, giống như ẩn chứa bên trong đó là những lưỡi đao gió liên miên không dứt.
Hơn trăm đạo tơ máu tương đương với cả trăm Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả giờ phút này như bị gió mạnh cấp mười hai thổi qua, chỉ trong nháy mắt đã tan biến trong hư không.
Ngũ sắc quang mang cũng không dừng lại, mà nó thừa thắng tiếp tục tấn công về phía huyết sắc quang mang.
Ngũ Hành lực giờ phút này giống như thái sơn áp đỉnh, nó muốn đem cỗ lực lượng kia phá hủy đi.
Những tiếng nổ “Ầm ầm” vang lên, Hạ Nhất Minh sử dụng Ngũ Hành Hoàng thúc dục ngũ hành thần lực đánh lên màn huyết sắc quang mang bao trùm hơn trăm dặm kia.
Theo sau đó, hễ là chỗ bị luồng lực lượng này đánh vào thì trong nhât thời đều sụp xuống.
Màn huyết sắc quang mang giống như con hổ giấy, dễ dàng bị ngũ hành lực lượng xé rách ra.
Nhất thời Hạ Nhất Minh không kịp thích ứng với cảnh này, mặc dù hắn rất tự tin với Ngũ Hành Ấn của mình, nhưng hắn lại càng hiểu được thân phận người bên trong đó.
Muốn nói hắn sử dụng Ngũ Hành Ấn sẽ dễ dàng phá hủy Huyết Sắc đại trận do đối phương khổ tâm thiết lập ra thì căn bản không có khả năng.
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào phía màn huyết quang, cổ tay hơi động, Ngũ Hành Hoàn liên tục xoay tròn ở phía trên tỏa ra quang mang ngũ sắc không ngừng bổ sung thêm lực lượng vào đòn tấn công.
Thế công của ngũ sắc quang mang như chẻ tre, nó liên tục đánh sâu vào trong màn huyết sắc quang mang, tựa hồ như muốn đánh tận vào trung tâm của nó.
Cỗ lực lượng này giống như một cơn bão muốn đem toàn bộ địch nhân ngăn cản đường dẫm nát dưới chân.
Chỉ là, sau một lát Hạ Nhất Minh lập tức cảm giác được tốc độ của nó đang dần chậm lại.
Càng xâm nhập vào sâu trong màn huyết quang kia thì nó càng phải chịu lực cản trở lớn, lực lượng cản trở càng lúc càng trở nên cường đại hơn.
Vô luận là Quang Ám lực tràn ngập xung quanh hay những tơ máu ở bên trong đều làm cho nó không thể dễ dàng thoát ra được. Đòn tấn công này của Hạ Nhất Minh chỉ tiến sâu vào trong màn huyết sắc quang mang được mười dặm thì bị ngăn cản lại, sau đó vô số huyết sắc quang mang và Quang Ám lực lượng nhanh chóng tiêu diệt nó. Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, mơ hồ cảm thấy trong lòng lạnh ngắt. May là hắn trực tiếp điều khiển Ngũ Hành Hoàn để tấn công, nếu không thì chỉ sợ lúc này ngay cả bổn mạng thần khí cũng bị mất.
Màn huyết sắc quang mang ở bên ngoài nhìn thì không có lực lượng gì lớn, nó dễ dàng bị lực lượng khác tấn công vào, nhưng những cỗ lực lượng bên trong đó thì không hề kém. Chúng tầng tầng lớp lớp xuất hiện giao hòa với nhau, khi có lực lượng nào đó từ bên ngoài tiến vào đều bị chúng tiến hành giáp công làm cho lực lượng dần bị tiêu hao hết. Cho dù là dùng thần khí để tiến vào trong đó chỉ sợ cũng khó có thể công kích được tới trung tâm của màn quang tráo này.
– Đây là trận pháp gì? Sao nó lại có uy lực như vậy? – Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi.
Người mặc áo choàng đối với những thứ vừa phát sinh ra cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn bình tĩnh nói:
– Đây là Huyết Sát Quang Ám Lục Giác Tinh Mang đại trận, là phương pháp huyết tế cường đại nhất của phương Tây. Hắc hắc, tên kia ở trên Thần Chi Đảo bố trí trận pháp này để tích súc lực lượng. Nếu không như thế thì cũng không thể trong một thời gian ngắn lại có thể bố trí một trận pháp có phạm vi lớn như vậy.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi đổi, hắn hiểu rõ được hàm ý trong lời nói của người mặc áo choàng.
Đại trận kinh khủng này là kết quả do ngàn năm tích lũy, trách không được vì sao nó lại có uy lực cường đại như vậy, ngay cả thần khí Ngũ Hành Hoàn cũng không thể làm được gì.
Cảm ứng một chút phạm vi của huyết sát khí bên trong đại trận, Hạ Nhất Minh mơ hồ biết được nó có thể so sánh với thần lực thủ hộ cho một môn phái.
Chỉ bất quá, thần lực thủ hộ cho các môn phái lớn đều là do mấy vị tiền bối thần đạo đời trước sử dụng phương pháp nghịch thiên để bố trí, sau đó nó không ngừng thu thập đơn hệ thiên địa lực mới có thể tạo thành. Người muốn bố trí loại trận pháp này phải có được một thân tu vi đơn hệ lực lượng cường đại, dù là ngũ hành của phương Đông, hay quang ám của phương Tây cũng như vậy.
Nhưng ở giữa biển cả mênh mông này không có khả năng tu tập nhiều huyết sát khí như vậy, cho nên đây đều là kiệt tác của người ở trên Thần Chi Đảo. Hắn chỉ dựa vào thực lực riêng mình, cho nên nếu không có ngàn năm tích lũi thì không thể làm được. Thủ đoạn cao tới mức này quả nhiên là đã hơn xa các thần đạo cường giả khác.
Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Mã Lôi Điện khẽ đảo mọt cái, tựa hồ nó rất bất mãn với màn huyết tráo kia. Nó lập tức tiến lên trước, chiếc sừng ở trên đỉnh đầu mơ hồ phát sáng lên.
Sau một khắc, một viên hạt châu nhất thời xuất hiện ở trên chiếc sừng, khi khối hạt châu này xuất hiện đã làm cho không khí xung quanh có chút thay đổi. Phích Lịch Thiên, đây chính là thần khí cho thiên địa sinh ra, nó đang hướng với thế giới xung quanh bày tỏ thực lực của mình.
Phảng phất như cảm nhận được luồng khí tức không tầm thường từ nó phát ra, màn huyết quang lập tức xuất hiện một vết rách, từ trong đó hơn ngàn đạo tơ máu lao ra tấn công Bạch Mã Lôi Điện.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh lập tức trở nên căng thẳng, hắn đang định ra tay thì lúc này trong lòng cảm ứng được suy nghĩ trong đầu Bạch Mã Lôi Điện.
Thần lực đang rục rịch trong thân thể Hạ Nhất Minh lập tức lại trở nên bình lặng, hắn tin tưởng Bạch Mã. Nếu nó muốn tự mình giải quyết thì nhất định có thể phá hủy màn huyết tráo ghê tởm kia.
Hơn ngàn đạo tơ máu, bên trong đều ẩn chứa lực lượng ngang với một kích toàn lực của Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả.
Tốc độ của chúng nó cực nhanh, chỉ trong vài lần hô hấp đã tràn tới quấn quanh Bạch Mã Lôi Điện.
Trong quá trình nó tấn công, Bạch Mã Lôi Điện cũng không hề tránh né hay chống cự, nó giống như bị người ta hù dọa làm cho choáng váng phải đứng nhìn, nó lẳng lặng đứng giữa không trung cho tới khi bị những tơ máu thô to bao vây mình lại.
Những tơ máu đó khi bao vậy được Bạch Mã Lôi Điện thì liều mạng kéo nó xuống dưới tựa hồ muốn lôi nó vào trong màn huyết quang. Nhưng mà, ngay lúc này, đột nhiên một điểm quang mang màu tím từ bên trong vòng vây của tơ máu sáng lên.
Điểm quang mang màu tím này lúc đầu cũng không gây cho người khác sự chú ý, nó chỉ giống như một tinh linh màu tím nhỏ nhỏ từ trong vòng vây của tơ máu thoát ra. Tuy nhiên, chỉ thoáng cái điểm quang mang màu tím đó giống như lửa cháy trên đồng cỏ, nó nhanh chóng mở rộng ra, ở giữa bầu trời tạo thành rất nhiều đạo lôi điện có ánh sáng màu tím.
Khi những đạo lôi điện này tiếp xúc với tơ máu xung quanh thì lập tức phá hủy tơ máu, đốt cháy chúng thành than, khi gió thổi qua thì lập tức tan biến vào hư không. Không những thế, lôi điện màu tím không ngừng bám theo những đạo tơ máu, lan dần về phía huyết tráo ở bên dưới.
Lực lượng của lôi điện rất nhiều, mỗi khi tơ máu thô to bị phá hủy thì lôi điện lại không ngừng lớn lên. Nó không ngờ lại sử dụng lực lượng ở bên trong tơ máu để nuôi nấng bản thân khiến cho mình dần trở nên mạnh hơn. Trong nháy mắt, lôi điện màu tím cường đại đã phá vỡ huyết tráo tiến vào bên trong, khí thế của lôi điện càng lúc càng mạnh hơn trước nhiều lần.