Phi Thăng Chi Hậu

Chương 107 - Bạo Tăng Đích Ma Khí

trước
tiếp

Phong Vân Vô Kị một kích phát ra, hào quang không ngừng lưu động, nhanh như thiểm điện hướng về phía Ngũ thiên ma vương, tay phải hướng ra phía ngoài dương lên, chỉ nghe một tiếng “tranh” vang lên, đệ ngũ kiếm đảm xuất hiện nơi tay, kiếm quang xuất ra ngoài ba thước.

Ngũ thiên ma vương sắc mặt biến đổi, gầm lên một tiếng, chỉ nghe một thanh âm như tiếng nổ vang vọng truyền đến, một tiêm trùy từ trên lưng Ngũ thiên ma vương bắn tới, xương cốt đen tuyền vươn dài chừng năm thước. Đạp một cước trong hư không, hóa thành một đạo lưu ảnh nhằm hướng Phong Vân Vô Kị xông tới.

Keng keng!!

Vĩ trùy cùng đệ ngũ kiếm đảm giao kích phát ra một thanh âm vang tận trời xanh. Đệ ngũ kiếm đảm chặt đứt một cốt xương, cốt xương kia với tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy lập tức nhanh chóng tăng trưởng dài ra như cũ, đồng thời Ngũ thiên ma vương tốc độ vẫn nhanh như tia chớp không ngừng nhằm hướng Phong Vân Vô Kị tiến tới. Tại chỗ không gian đều bị xé rách hiện ra một hắc ngân, sự uy hiếp không kém gì đệ ngũ kiếm đảm trong tay Phong Vân Vô Kị

“Nhân loại, ngươi không có cách nào thương tổn ta.” Ngũ thiên ma vương cười lạnh nói.

“Thật sao?” Phong Vân Vô Kị lạnh nhạt trả lời, đột nhiên trong lúc đó tay phải xuất ra, đệ ngũ kiếm đảm phát ra một tiếng rồng ngâm, nhẹ nhàng như du long từ bàn tay Phong Vân Vô Kị bay ra, hóa thành một đạo hồng quang, từ các phương hướng nhanh chóng tấn công Ngũ thiên ma vương.

Không kịp đề phòng, Ngũ thiên ma vương bị Phong Vân Vô Kị sử dụng ngự kiếm thuật dẫn dắt đệ ngũ kiếm đản tấn công, làm cho hắn chỉ biết lui về sau. Loại công kích từ xa này, căn bản là công kích đến đối phương bởi tâm thức. Phong Vân Vô Kị dùng ý thức dẫn đệ ngũ kiếm đảm đánh cho Ngũ thiên ma vương chỉ biết thối lui, không thể chống trả lại. Đệ ngũ kiếm đảm xuất quỷ nhập thần, cơ hồ phát huy uy lực tới cực hạn.

Phong Vân Vô Kị đứng thẳng trong không trung, trường bào tung bay trong gió, tay phải vươn cao quá đỉnh đầu, tạo thành hình bóng mờ nhạt.

Oanh!

Một tia chớp từ phía trên truyền đến, sau đó một trận kiếm quang không ngừng truyền đến bên tai, lan tỏa cả đại lục. Tất cả mọi người trong các kiếm phái đều bị dị trạng này đánh thức, trợn mắt, há hốc mồm nhìn thấy trường kiếm mình đã sử dụng hơn mười năm đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang từ bên cạnh bay ra, biến mất trong bầu trời đêm.

Trong thiên địa vô cùng vô tận, kiếm ý hội tụ mà đến, Phong Vân Vô Kị hai tay hướng về phía đối phương, đệ ngũ kiếm đảm hung ác chém xuống.

Một tiếng sấm nổ!

Ngũ thiên ma vương đang ứng phó với sự công kích của đệ ngũ kiếm đảm đột nhiên cảm thấy cỗ kiếm ý cường đại đánh tới khiến cho không kịp phản ứng. Sao lại thế này, cảm giác như một thanh cự kiếm khổng lồ với kiếm ý vô hình đánh trúng trước ngực, kêu lên một tiếng thảm thiết, hắn bị thiên kiếm từ trên bầu trời đánh trúng.

Trước ngực một mảng huyết lớn bay ra, Ngũ thiên ma vương còn chưa có bị đánh rơi xuống mặt đất đã phát giác một luồng ngân quang từ phía dưới đánh lên, tập trung nhìn vào thấy vô số trường kiếm hình thành những đám mây đánh tới.

Đinh đinh đinh!!!

Hàng vạn thanh trường kiếm đánh mạnh vào trên người Ngũ thiên ma vương, phía trên Phong Vân Vô Kị hóa thành một đạo lưu tinh bay xuống, tay phải đưa lên trong không trung, một đạo hồng quang bay vào trong tay Phong Vân Vô Kị.

Cẩm thẳng một thanh kiếm, Phong Vân Vô Kị hướng phía Ngũ thiên ma vương chém tới.

Xuy!

Một đạo hắc ảnh xuất hiện trong khóe mắt, từ trên vai Ngũ thiên ma vương xuyên qua, nhằm phía Phong Vân Vô Kị công tới. Không chút do dự, Phong Vân Vô Kị đột nhiên tăng tốc, hung ác đánh mạnh vào trong lồng ngực của Ngũ thiên ma vương, kiếm khí xâm nhập vào trong cơ thể Ngũ thiên ma vương, đồng thời tay phải rất nhanh chém ra hơn mười kiếm, mỗi kiếm đều chém đúng vào chỗ tiếp giáp của vĩ trùy.

Giết!

Một âm thanh gãy vỡ truyền đến, chỉ thấy vĩ trùy màu đen kia bị đệ ngũ kiếm đảm của Phong Vân Vô Kị chém thành hơn mười đoạn, từ không trung rơi xuống.

A!

Vĩ truy có liên hệ với trong tâm, lần này Ngũ thiên ma vương phát ra một tiếng kêu đau đớn, thống khổ, toàn thân ma khí đều tiêu tan.

“Đây là vì Cổ Nguyệt Thiên dành cho ngươi!” Phong Vân Vô Kị chém ra một kiếm, cánh tay phải của Ngũ thiên ma vương liền bị chém đứt.

“A! Bổn tọa sẽ không tha thứ cho ngươi!” Ngũ thiên ma vương giận dữ hét lớn, trước ngực vừa xuất hiện máu tươi, máu tươi này liền tập chung lại thành một phiến huyết quang đỏ rực máu.

“Huyết long phệ thiên!” Ngũ thiên ma vương điên cuồng hét lên một tiếng, huyết quang kia xuất ra vạn đạo huyết sắc quang mang, mang theo kình khí hủy diệt hướng Phong Vân Vô Kị đánh tới.

Ma khí nồng đậm đột nhiên xuất hiện, trải dài ra, trực tiếp hướng huyết sắc kia mà thôn phệ. Ngũ thiên ma vương kinh ngạc mở to mắt, nhìn thấy lúc này Phong Vân Vô Kị sắc mặt âm lãnh, cả người ma khí toát ra nồng đậm, trên lưng xương cốt nhô cao, mái tóc dài vũ lộng.

“Ngươi! Ngươi không phải là nhân loại?!!” Ngũ thiên ma vương không có mong chờ trong nháy mắt người kia tựa hồ đột nhiên mạnh lên, kỹ xảo chiến đấu không ngừng nâng lên một bậc, càng thêm khó có thể tin được chính là người này đột nhiên trở nên giống như ma tộc, hơn còn không thèm để ý đến kình khí hủy diệt của huyết long phệ, trực tiếp chộp tới.

“Hấp tinh đại pháp!” Một âm thanh trầm thán từ cổ họng Phong Vân Vô Kị truyền ra, sau đó từ lòng bàn tay Phong Vân Vô Kị tản mát ra một cụm hắc vân (mây đen), không ngừng hấp thụ huyết quang, tay khác dĩ nhiên nhằm thân thể Ngũ thiên ma vương đánh tới.

Ngũ thiên ma vương nhất thời cảm giác toàn thân ma khí như bị trăm luồng hải lưu chảy vào trong thân thể, trong lòng hoảng hốt, cánh tay còn lại điên cuồng hướng Phong Vân Vô Kị đấm mạnh tới, nhưng bị đệ ngũ kiếm đảm ngăn trở, tất cả mọi đòn tấn công đều bị chặn đứng.

“Hãy nói cho ta biết đồng bọn của ngươi ở nơi nào?” Phong Vân Vô Kị tóc dài tung bay trong gió, trong đôi mắt toàn một màu đen.

“Cổ Lạp Tư chính là thuộc hạ của ta, sự kiện Minh Dạ sơn trang ngày đó là do hắn làm, nhưng cũng còn có một người khác tham gia, đó là Tứ thiên ma vương, thực lực so với ta còn cao hơn. Hắn lúc này đang ở tại Anh Lạc đế quốc. Đừng giết ta, ta biết cái gì đều sẽ nói hết … …” Ngũ thiên ma vương hoảng sợ nói. Hắn tuy có thực tài nhưng do một lúc sơ suất bị Phong Vân Vô Kị chặt đứt một cánh tay, tiếp theo đó là hấp tinh đại pháp kia có uy hiếp lớn nhất đối với hắn. Cũng bởi hấp tinh đại pháp kia, ma khí ngàn ngàn năm cường hãn bị hấp thu điên cuồng như nước chảy vào trong cơ thể Phong Vân Vô Kị.

“Độc dược mà các ngươi sử dụng rốt cuộc là độc dược gì? Các ngươi như thế nào mà có thể thoát khỏi sự cảm ứng thần thức của ta?”

“Đó là do ta sử dụng ma quyết kết hợp với một loại chất động trong cơ thể ma thú mà luyện chế thành. Chất độc này đối với những người tu vi công lực dưới trăm ngàn năm đều có tác dụng. Thoát khỏi sự cảm ứng của thần thức là do ma tộc chúng ta có Tiềm tức quyết (tâm pháp ẩn dấu khí tức).”

“Ngươi có thể có tâm pháp Tiềm tức quyết kia?”

Trong cơ thể Ngũ thiên ma vương ma khí chỉ còn lại chưa tới trăm ngàn năm ma khí, cảm thấy sợ hãi cái chết, hắn cũng muốn lưu lại tánh mạng này nên không dám cự tuyệt, lập tức mang khẩu quyết kia nói ra.

“Tốt lắm, ngươi có thể chết được rồi!” trong mắt Phong Vân Vô Kị dầy đặc sát khí, tay phải điên cuồng vận hấp tinh đại pháp, Ngũ thiên ma vương ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra, cả thân hình tiêu tán, chỉ còn lại một bộ xương cốt.

Phong Vân Vô Kị đánh ra một chưởng, oanh một tiếng, hài cốt còn lại kia bị đánh cho nát bấy … ….

Lẳng lặng đứng tại không trung, trong mắt Phong Vân Vô Kị hai luồng hắc bạch song sắc không ngừng chuyển động, gân xương trên lưng không ngừng mọc ra, thu lại, trên người ma khí vận chuyển mãnh liệt, trong chốc lát kiếm khí bạo phát … …

“Đại nhân!” Một gã cao thủ đại nội nhìn thấy bóng lưng Phong Vân Vô Kị từ phía xa, kêu lên.

Cả người chấn động, Phong Vân Vô Kị đột nhiên tỉnh táo lại, ma khí mãnh liệt kia như thủy triều rút đi, không có xâm nhập vào những chỗ bí ẩn trên thân thể. Trong thân thể liên tiếp phát ra những thanh âm, gân xương dài trên lưng không có xâm nhập vào trong cơ thể, hắc khí trong mắt rốt cục cũng biến mất.

Ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, hiểu được sự chiếu sáng huyền diệu của bầu trời, từng cơn mưa nhỏ rơi xuống, mây đen xung quanh dần dần rút đi … ….


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.