“Tiểu huynh đệ, mong là ngươi không lừa ta!” Văn Phong chằm chằm nhìn Hồng Quân, một cỗ kim chi lực lao thẳng đến Hồng Quân, Hồng Quân nháy mắt với Văn Phong cười điềm nhiên, một chút biểu hiện khác thường cũng không có.
Cỗ kim chi lực mà Văn Phong phát ra mặc dù chỉ ở mức bát tinh vương cấp nhưng lại không làm khó được Hồng Quân việc đó làm Văn Phong hơi kinh ngạc.
“ Văn Phong điện hạ, cẩn thận kìa”
Tông Quật tốc độ nhanh nhất, tay cầm hắc đao, mấy vị tiên đế quan chiến ở đó chỉ nhìn thấy tàn ảnh, Tông Quật đã cùng Văn Phong giao chiến được một lúc rồi.
“Thanh đao của ngươi là thần khí cấp nào thế?” Văn Phong nhìn thanh hắc sắc trường đao trên tay Tông Quật kinh ngạc thốt lên, qua những va chạm vừa xảy ra đủ để Văn Phong cảm nhận được thanh đao kia không thấp hơn thượng phẩm thần khí, nhưng thượng phẩm thần khí không dễ thấy như vậy, từ trước đến giờ Văn phong chưa từng một lần thấy qua thượng phẩm thần khí.
“Lo chuyện nó là loại thần khí gì để làm gì? Có để đánh nhau là thần khí tốt rồi! Tông Quật haha cười, trong lòng rất kinh
ngạc, vừa rồi hắn dùng tám thành công lực đánh với Văn Phong nhưng không mảy may làm Văn Phong bị thương chút nào. Sức phòng ngự của Kim Hình Quân quả nhiên là danh bất hư truyền.
“Thanh thần khí đó của người quả là không tồi nhưng muốn phá được phòng ngự của ta thì vẫn thiếu một chút đó, các ngươi tốt nhất là cùng xông lên đi” Văn Phong haha cười, trong người kim hình linh châu không ngừng phát tán kim lực đi khắp cơ thể, ý chí chiến đấu của Văn Phong càng ngày càng cao.
“Phương Điền huynh,Man Càn huynh,cùng xông lên đi, ta dùng tốc độ quấy nhiễu hắn hai người cùng toàn lực công kích” Tông Quật truyền âm đến hai người Phương Điền và Man Càn, ba bát cấp yêu đế siêu cấp thần thú đồng thời cùng xông lên công kích.
“ ………..” (chữ nó bé quá em nhìn toét cả mắt không biết là chữ gì nhưng mà giống đánh nhau hay hét là kia hây a gì gì đấy)
Ba người lúc hợp lúc phân, Long Hoàng Phương Điền mặt đỏ phừng phừng, Tử Đồng Ngưu Ma Vương Man Càn quyền đầu thắt lại trừng mắt lườm, Tông Quật kinh ngạc nhìn Văn Phong. Dưới sự liên thủ công kích của ba siêu cấp thần thú chẳng những không làm cho sức phòng ngự của Văn Phong suy chuyển ngược lại Man Càn trong lúc đối mặt còn bị thương nhẹ.
“Hay cho Kim Hình Quân ngươi, không hổ là kẻ mạnh nhất Ám Tinh Giới” Man Càn nói rồi đoạn phóng tay lấy ra thần khí. Lúc nãy khi giao chiến, hắn không dùng thần khí mà trực tiếp đấu quyền với Kim Hình Quân nên có chịu một chút thiệt thòi.
Vũ khí của Man càn là một thanh cự phủ trung phẩm thần khí, lúc cần thiết từ một có thể biến thành 2 thành cự phủ nhưng lực công kích thì chỉ mạnh hơn trung phẩm thần khí một chút.
Tông Quật lại một lần nữa phi đến, nhưng chỉ quấy nhiễu ở phía ngoài rìa, Phương Điền gầm lên một tiếng mang Long tộc truyền thừa chi bảo ra sử dụng,lại thêm lần nữa mạnh mẽ tung một chưởng về phía Văn Phong, trong lúc đó thì vũ khí của Man Càn – cự phủ đã bị Văn Phong một tay giữ chặt.
Nhìn thấy cơ hội tốt Tông Quật lập tức huơ đao vào gần người, hắc sắc trường đao dọc theo sống lưng Văn Phong chém xuống. Sở dĩ Tông quật chọn đánh vào phần lưng của Văn do không muốn vì giết Văn Phong mà tạo thành cục diện tranh đấu giữa Tiên Ma Yêu giới và Ám tinh giới
“Oanh”
Văn Phong thối lui ba bước, đẩy Tông Quật đang từ sau lưng chém xuống ra xa ba bước, hắc sắc trường đao đang chém lên thần khí chiến y sau lưng Văn Phong bị kim chi lực phát ra từ trong người Văn Phong giữ lại. Man Càn cầm cự phủ bị đẩy lùi liên tục 7,8 bước thảm nhất là Phương Điền bị đánh bật ra mười mấy mét khóe miệng chảy ra một tia máu. Lúc nãy khi giao chiến quyền chưởng của Phương Điền không mạnh bằng Văn Phong, lực của Phương Điền bị phản ngược lại nên bị thương nhẹ.
“Lực phòng ngực thân thể của hắn còn mạnh hơn phòng ngự chiến y” Man Càn truyền âm cho Phương Điền Tông Quật nói, cả ba đều cảm nhận được sức phòng ngự cơ thể của Văn Phong mạnh hơn 3 người bọn họ rất nhiều.
“Hóa bản thể” Tông Quật hét lên.Kim Hình Quân chính xác đáng để ba cao thủ bọn họ sử dụng lực tấn công của bản thể để công kích.
Một thanh âm vang lên, một con kim sí đại bằng điểu cực lớn trong mắt ánh lên kim quang móng vuốt tỏa ra hàn khí từ không trung như một hỏa tiễn cực tốc lao xuống. Man Càn bản thể là Tử Đồng Ngưu Ma Vương khổng lồ mắt màu tím cái mũi trâu bên dưới phì ra làn sương trắng, ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, hai cái sừng trên đầu giống như hai cái dùi lớn cực tốc hướng Văn Phong lao tới kéo theo phía sau là bụi cát mù mịt.
Nếu như so sánh một chút, Long Hoàng Phương Điền bản thể là nhỏ nhất, Ngũ Trảo Kim Long kích thước chỉ bằng cái điện thoại bỏ túi, đứng bên cạnh Kim Sí Đại Bằng Điểu và Tử Đồng Ngưu Ma Vương thì thật không hợp mắt tí nào. Nhưng cả Tiên Ma Yêu giới đều biết trong ba người thì con Ngũ Trảo Kim Long bé nhỏ kia lại có lực công kích mạnh nhất.,sau tiếng gầm Ngũ Trảo Kim Long biến mất rồi xuất hiện bên cạnh Văn Phong, ngay cả sau khi biến thành bản thể trong lúc hỗn chiến Ngũ Trảo Kim Long vẫn có thể thuấn di.
Sau khi biến thành bản thể, lực công kích của ba siêu cấp thần thú đều tăng lên mấy lần, có thể nói ba siêu cấp thần thú này liên thủ công kích thì uy lực vô cùng to lớn.
Xung quanh thân thể Văn Phong đột nhiên xuất hiện ánh kim quan lấp lánh, một viên kim châu nhỏ hiện ra trên đỉnh đầu. Bản thể của Phương Điền, xung quanh thân thể nhỏ bé của con Ngũ Trảo Kim Long kia cũng xuất hiện một lớp mỏng ánh lên kim quang. Cho đến lúc này thì Phương Điền cũng đã sử dụng Long tộc truyền thừa chi bảo.
Ngũ Trảo quyền sáo có thể so sánh với tam lưu hồng mông linh bảo, được các vị tiền bối của Long tộc trên thần giới truyền thừa lại, có hiệu quả chấn phúc (tức là tăng sức tấn công của bản thân đồng thời giảm thiểu phản lực từ đối phương dân game hay gọi là phản dame), đặc biệt là nắm đấm, cho nên, các Long Hoàng từ trước đến nay tu luyện chủ yếu là công phu trên bàn tay. Do đó lần trước cha của Ngao Vô Danh là lão Long hoàng mới có thể một quyền mà đánh tan thần khí chiến y của Huyền Đế.
Tiểu long trảo bị kim sắc quyền đầu của Văn Phong chặn lại. Không gian giữa 2 người phát ra ánh kim quang mãnh liệt. Kim hình linh châu trên dỉnh đầu không ngừng phát ra kim nguyên lực nồng hậu. Những người xung quanh chỉ có thể nhìn thấy quyền ảnh còn những kẻ đến quan chiến thì nhiều nhất cũng chỉ thấy kim quang chói lóa mà thôi.
Lợi trảo và cái mỏ sắc nhọn của Tông Quật trong lúc này đã lao đến phía trước đỉnh đầu của Văn Phong,khi chỉ còn cách đỉnh đầu của Văn Phong ba mét thì không thể tiến thêm được nữa, Tông Quật dùng toàn bộ yêu lực trong người từ trong miệng bắn ra hắc sắc trường đao lao đến công kích kim hình linh châu, nhưng cũng chỉ có thể tiến thêm được một mét thì không thể nhúc nhích được nữa.
Bốn người lập tức tác ra bốn phía, Man Càn hiện thành hình người ngồi bệt xuống đất thở dốc, cả Tông Quật và Phương Điền cũng vậy đều hiện thành hình người Phương Điền còn có vẻ nặng nhọc hơn hai tay đỏ rực khí nóng bốc lên (tưởng tượng như thanh sắt nung đỏ lên rồi nhúng vào nước).
Văn Phong dưới sự tấn công của ba siêu cấp thần thú đã hóa thành bản thể cũng bị đánh bật ra mấy bước, thở hắt ra rồi chừng chừng nhìn Tông Quật ba người, nhưng xem tình hình thì Văn Phong có vẻ tốt hơn nhiều so với ba người kia.
“Hay lắm, ba siêu cấp thần thú quả nhiên là danh bất hư truyền, chúng ta lại tiếp tục!”
Văn Phong nghỉ một chút rồi lại tiếp tục xông đến, người đầu tiên bị công kích là Tông Quật. Vô số hắc sắc quyền ảnh trong chớp mắt đã bao vây lấy Tông Quật.
“Long…,long…,long…, long…”
Liên tục một loạt thanh âm vang lên Tông Quật thối lui hai mươi mấy mét đồng thời Văn Phong cũng lùi 3,4 bước.
“Đao của ngươi là loại gì vậy?” Văn Phong kinh ngạc kêu lên. Trong lúc tấn công vừa rồi Văn Phong đã huy động toàn bộ sức mạnh của kim hình linh châu trong cơ thể cho dù là thượng phẩm thần khí ngạnh đỡ bao nhiêu trọng quyền của Văn Phong như vậy thì cũng bị hư hại ít nhiều nhưng thanh hắc sắc trường đao trong tay Tông Quật lại không hề bị chút ảnh hưởng gì.
“Hảo đao”
Tông Quật bị bao vây trong biển hắc sắc quyền ảnh của Văn Phong đã phải chật vật chống đỡ, cũng may là thanh hắc sắc trường đao đã không làm Tông Quật thất vọng. Tông Quật dựa vào tốc độ của bản thân cùng hắc sắc trường đao đã liên tục ngạnh đỡ ngăn chặn tất cả quyền đầu của Văn Phong.
“Không sai, có thể nói thanh hắc sắc trường đao đó của ngươi là thần khí duy nhất có thể chịu được toàn lực tấn công của ta mà không bị hư hại gì” Văn Phong cười nhạt trả lời Tông Quật.
Tông Quật không khỏi cảm than một hơi, thanh đao Lan tiền bối tặng ta năm đó quả thực là bất phàm, nếu như là một thần khí khác e rằng dưới sức tấn công như vũ bão đó của Văn Phong chắc chắn đã bị phá hỏng rồi.
Cho đến tận bây giờ Bằng Ma Hoàng Phương Lãm mới hiểu lí do tại sao mà cái tên Tông Quật luôn mang theo thanh hắc sắc trường đao mới nhìn đã không thấy hợp mắt kia, thật không ngờ lại lợi hại như vậy. Hắn cũng mừng thầm vì ngày trước đã không ra tay với Tông Quật.
Khi Phương Lãm trở thành Bằng Ma Hoàng đã luôn muốn giết Tông Quật để trừ mối họa uy hiếp trực tiếp đến cái ghế đang ngồi này của hắn nhưng hắn cũng biết Tông Quật có giao tình với Tần Vũ, chính vì e ngại Tần Vũ cho nên không có ra tay với Tông Quật. Sau khi Tần Vũ phi thăng, Phương Lãm hắn cũng có giao tình với Phượng Hoàng nhất tộc Nghê Minh, có Nghê Minh ở đó hắn cũng không tiện ra tay cho nên mới kéo dài đến tận bây giờ.
Trong khi ba đại siêu cấp thần thú cùng Văn Phong giao chiến, Ngũ Hành đã âm thầm bố trí 72 tiên đế, chỉ đợi ám hiệu của hắn là lập tức cùng tấn công Hồng Quân. Mục tiêu của Ngũ Hành bây giờ không phải là thần khí trong tay Hồng Quân mà là Hồng Quân. Đối với Phương Điền hắn căn bản là không giết được cho nên trước tiên phải giết chết Hồng Quân để giải hận.
Tất cả đám người lúc này đều chú ý đến trận tỉ thí của bốn đại siêu cấp cao thủ đang diễn ra duy chủ có một người vẫn luôn để mắt đến Ngũ Hành cùng 72 tiên đế thủ hạ của hắn, đó chính là Lâm Lâm.
“Long Hoàng Phương Điền, Long tộc truyền thừa chi bảo của người kể ra cũng không tồi đâu nhưng muốn phá được phòng ngự của ta e rằng cũng không dễ dàng như vậy.!” Quyền ảnh của Văn Phong lại một lần nữa ào ạt lao đến,mục tiêu lúc này là Phương Điền. Phương Điền và Man Càn đồng thời cũng khẩn trương quay ra chống trả, bốn người lúc này lại cuốn vào nhau thành một đám hỗn chiến.
Trong lúc bốn cao thủ lại một lần nữa khốc liệt hỗn chiến, lợi dụng lúc tất cả đang chăm chú quan sát diễn biến trận tỉ thí, Ngũ Hành là âm thầm phát ám hiệu. 72 vị tiên đế thủ hạ cùng Ngũ Hành nhất loạt hướng Hồng Quân tấn công, khi bọn Tông Quật phát hiện ra, hét lên một tiếng rồi từ đám hỗn chiến xông đến ứng cứu nhưng cũng đã không kịp nữa rồi.
Từ thần kiếm của Ngũ Hành phát ra một chiêu mang theo sự phẫn hận tột cùng, kiếm khí xé toạt không gian hung hãn nhằm hướng Hồng Quân chém xuống, lúc đó 72 tiên đế cũng đồng thời công kích, sức công kích cũng không hề kém kiếm khí của Ngũ Hoàng là mấy.
“Tiểu Quân..! Quân ca….!”
Bàn Cổ và Phượng Hi ở gần Hồng Quân nhất, nhưng do tu vi quá thấp tốc độ căn bản so với kiếm khí là quá chậm mà cho dù bọn họ có kịp phản ứng lao đến thì cũng không giúp được gì.
“ Long…,long…”
Hai tiếng nổ lớn vang lên, lúc này không biết từ đâu Lâm Lâm đột nhiên xuất hiện trước mặt Hồng Quân đã thay Hồng Quân lãnh trọng một kiếm vừa rồi của Ngũ Hành, tuy vậy sát chiêu của 72 tiên đế vẫn đánh trúng Hồng Quân. Khoảng đất nơi Hồng Quân đứng bị lực công kích tác động tạo thành một cái hố lớn, Hồng Quân ở dưới hố đất đó không biết là sống hay chết.
“ Ngũ Hành,tên tiểu nhân bỉ ổi,ta lấy mạng ngươi!” Ngưu Oa lao đến ứng cứu không kịp, phẫn nộ hét lên,đồng thời thanh cự chùy trong tay giơ lên nhằm hướng Ngũ Hành đập xuống. Thanh cự trùy này vốn là hạ phẩm thần khí lần trước Tần Vũ đã tặng Man Càn, khi Ngưu Oa tu luyện thành tiên đế Man Càn đã đem nó đưa cho y.
“Ngũ Hành, nạp mạng!” Liên Trùng cũng hùng hổ lao đến.
“Haha,mấy người các ngươi để ta xem ai có thể bảo vệ được tên Hồng Quân kia” Ngũ Hành không thèm để ý đến đòn công kích của Ngưu Oa và Liên Trùng, thần kiếm trong tay phát ra kiếm khí cùng 72 tiên đế hợp lực đánh bạt đòn tấn công của hai người kia.
“Ngũ Hành,tại sao ngươi lại giết hắn” thật không ngờ người nói câu này lại là Văn Phong.
Văn Phong cau mày tiến về phía Ngũ Hành. Hồng Quân lúc nãy hắn có tiết lỗ với Văn Phong là hắn biết tin tức của Lưu Tinh điện hạ, Văn Phong còn chưa có dịp hỏi thì Hồng Quân hắn đã bị Ngũ Hành ra tay đánh lén.
Tất cả những người có mặt ở đó đều nghĩ rằng Hồng Quân kia dưới đòng tấn công của 72 tiên đế chắc chắn là phải chết không nghi ngờ gì nữa.