Chiến Thần hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói:
“Đã qua lâu như vậy, ta cũng sắp quên mất cảm giác của lần quyết chiến đó… Hiện tại, cuối cùng lại sắp bắt đầu rồi!”
Ánh mắt của Thiên Vô thần chợt thu lại:
“Chiến Thần đại nhân, ngài định đi tới đó sao?”
Chiến Thần khẽ gật đầu, dường như là vì hưng phấn, vết sẹo trên khuôn mặt đều hơi hơi vặn vẹo lên, nói:
“Xem ra là sau lần gặp mặt này, thời không loạn lưu sắp mất đi tác dụng trong vòng không đến hai tháng, đến lúc đó chính là thời điểm các ngươi tiến công Đại Thần Thiên giới!”
Thiên Vô thần gật đầu, nói:
“Ta sẽ thông tri cho Phong Đế thần, lấy sự tiêu biến của thời không loạn lưu làm tín hiệu, đánh chiếm Đại Thần Thiên giới!”
Chiến Thần cười lạnh một tiếng, trong giây lát biến mất trong bầu trời vũ trụ, cho dù Đại Thần Thiên giới này có quá hoàn mỹ đi nữa, pháp tắc trong đó cũng là từ trong vũ trụ nguyên thủy khôi phục mà thành, ấy mà Chiến Thần lại là Chưởng Khống Giả của một phương vũ trụ, tự nhiên có thực lực ở trong hư không của phiến vũ trụ này thi triển thuấn di với khoảng cách ngắn.
Bên trong Tru Thần đại quân, theo chuyển động của Chiến Thần, tại thời điểm đầu tiên Hồng Quân tức thì đã phát hiện, ánh mắt tĩnh lặng kia lạnh lùng nhìn chăm chú vào Đại Thần Thiên giới, trầm giọng nói:
“Xem ra đã đến lúc Chủ thần gặp mặt rồi…”
Cổ Bàn nhướng mày:
“Chúng ta đây nên làm cái gì, nếu như cứ bất động kiềm chế thế này, đợi đến lúc tranh đoạt Thần Thiên Bảng nguyên thủy, đối với chúng ta sẽ cực kỳ bất lợi.”
Tôn Ngộ Không bỗng nhiên cười, vung Hỗn Thiên Vô Cực Côn lên, nhếch môi nói:
“Còn không bằng để cho Lão Tôn ta dẫn theo ngàn vạn quân lực xông lên, Chủ thần quái quỷ gì, đến cuối cùng tất cả còn không biến thành du hồn dưới cây gậy của Lão Tôn ta!”
Huống Thiên Minh có hơi khinh thường cười lạnh một tiếng:
“Hầu tử chết tiệt, thật là chẳng thay đổi, nếu như đối diện với Chủ thần, một trăm tên Tôn Ngộ Không cũng chỉ là pháo hôi mà thôi.”
Tôn Ngộ Không trợn trừng hai mắt, gắt gao nhìn hắn, tức giận hừ hừ không ngừng.
Hồng Quân thản nhiên cười nói:
“Vậy chúng ta cũng đi tới đi!”
Trong lòng Cổ Bàn cả kinh, trầm giọng nói:
“Gặp mặt của bốn đại chủ thần, nếu như Loạn Chiến phát tác vậy thì tình huống sẽ không hay.”
Trong lòng Cổ Bàn còn đang lo lắng, nếu như bốn đại Chủ Thần khai chiến, toàn bộ Đại Thần Thiên giới chỉ sợ đều không cách nào chịu được cường độ chiến đấu của cấp Chủ Thần, mà binh lính ở trong phạm vi này tất nhiên cũng sẽ bị tác động đến.
Hồng Quân tựa hồ liếc mắt đã nhìn thấu tâm tư của hắn, mỉm cười lắc lắc đầu:
“Không phải còn có phụ thân sao, yên tâm đi… giữa Chủ thần thì sẽ không tùy tiện khai chiến.”
Sau đó, Hồng Quân đi tới bên cạnh Mạc Túy Sinh:
“Mạc tiên sinh, một ngàn hai trăm vạn binh lực này liền giao cho người thống lĩnh, còn như phân phối và bố trí thế nào, toàn bộ do người quyết định kế sách.”
“Nhờ có Hồng thành chủ mới có con người mới Mạc mỗ thế này, Mạc mỗ tự nhiên tận sức mà làm!” Mạc Túy Sinh khẽ gật đầu, ánh mắt lướt qua một ngàn hai trăm vạn đại quân kia, trong mắt hiện lên một tia chớp sắc bén.
Sau khi nhận thấy Loạn Thần có hành động trước tiên, Chủ thần các nơi tự nhiên đều có phát hiện, bắt đầu hành động liền.
Thần Thiên tế đàn…
“Bọn họ đến rồi!”
Vẻ mặt của Tần Vũ bình thản ung dung, thân thể kiên cường đứng ngạo nghễ ở phía trước tế đàn, làm cho người ta một loại uy nghiêm không nói thành lời. Lúc này, sắc mặt của Thần Nô Vũ Văn Thác và Thần Tôn đều biến thành ngưng trọng hẳn lên, bọn họ biết rằng giờ phút này rốt cục đã đến.
Trong ánh mắt của Tử Dạ Thương Long loé sáng, hừ lạnh một tiếng thật mạnh, trầm giọng nói:
“Ngươi cuối cùng đã đến!”
Lúc này, một đại hán trung niên vạm vỡ cao lớn, thân trên trần trụi đột nhiên xuất hiện ở phía trước tế đàn, trong khoảnh khắc xuất hiện đó, một cổ khí thế va ập vào làm cho cả Thần Thiên tế đàn đều bắt đầu chấn động hẳn lên. Hai đại Chủ thần phóng thích ra uy áp giống như sông núi va chạm vào nhau, trong chốc lát cân sức ngang tài.
Đột nhiên, một bóng người nhẹ nhàng tung bay tiến vào trung tâm dòng xoáy hình thành của hai cổ uy áp kia, sắc mặt của hai đại chủ thần đều cùng lộ vẻ xúc động.
Hai cổ uy áp hình thành dòng xoáy vô cùng cường đại kia có thể so với thời không loạn lưu ở trong vũ trụ, cho dù là cao thủ cảnh giới Quy Thần đi vào trong đó cũng phải chịu đựng hạn chế thật lớn, cảnh giới thấp hơn chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị nghiền thành bột phấn. Thế mà bóng người kia ở bên trong dòng xoáy uy áp cũng không có bị hạn chế chút nào, ngược lại như nhàn nhã du ngoạn trên đất bằng, mỗi cử động giơ tay nhấc chân đều tựa như thấu phát ra một cổ khí thế chuyển động hoàn vũ thiên địa.
Đông!
Một tiếng vang trầm nặng vang lên, dòng xoáy sụp đổ tán ra, hai đại chủ thần đều không tự chủ được lui về phía sau một bước, thế nhưng giữa bọn họ, thân hình của Tần Vũ hiện ra vẻ kiên cường lạ thường, cổ khí thế kia hoàn toàn không thua hai đại Chủ thần.
Chiến Thần hừ lạnh một tiếng:
“Không nghĩ tới trong thế giới tinh trần cũng có cao thủ như ngươi có thể ngang tài ngang sức với chủ thần, có thể nói cho ta biết ngươi tên là gì không?”
Tần Vũ thản nhiên cười, khiêm tốn nói:
“Tại hạ Tần Vũ, đích thực đến từ thế giới tinh trần, chẳng qua lĩnh ngộ một ít pháp tắc vũ trụ mà thôi, sao dám so địa vị ngang với chủ thần?”
Chiến Thần lạnh lùng nhìn hắn một cái, trong lòng lặng lẽ nhớ kỹ tên của Tần Vũ.
Lúc này, hai cổ khí tức cực kỳ cường đại từ hai phía khác nhau mãnh liệt ào tới, Loạn Thần và Tử Thần gần như cùng một lúc xuất hiện ở ngoài Thần Thiên tế đàn.
Nhưng lúc này, sắc mặt của Chiến Thần và Tà Thần đều biến thành ngưng trọng hẳn lên, bởi vì hai cổ khí tức này đã không còn quen thuộc nữa, so với trận chiến chúng thần lần trước, hai đại chủ thần hiện giờ đã như là hai người khác. Nhất là Loạn Thần, dường như các chủ thần còn lại cũng đều là lần đầu tiên thấy rõ khuôn mặt thật của hắn, toàn thân lưu động quang văn màu đen tím thấu phát ra một cổ khí tức cực kỳ tà dị, từa tựa như khí tức hủy diệt.
Vũ Văn Thác nặng nề thở ra một hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tử Thần và Loạn Thần, thầm kinh sợ nói:
“Âm Vương Thất Sát Trùy… Tử Thần Ma Năng, không nghĩ tới qua bấy nhiêu năm, hai người vậy mà đã đạt tới cảnh giới khủng bố thế này.”
Có thể phán định dưới phụ trợ của Âm Vương Thất Sát Trùy, thực lực hiện giờ của Loạn Thần đã hoàn toàn vượt qua Tà Thần Tử Dạ Thương Long, thậm chí là Chiến Thần cũng có chỗ không bằng, còn “Tử Thần Ma Năng” của Tử Thần hiện giờ cũng đã đại thành, thực lực của hai đại chủ thần so với trận chiến chúng thần lần trước đều đạt được vượt cấp mức độ lớn.
“Các vị, đã lâu không gặp, hi vọng vẫn khỏe.”
Tà Thần Tử Dạ Thương Long mở miệng nói trước, bốn đại chủ thần phân biệt đứng ở ngoài Thần Thiên tế đàn, mà ở trước mặt bọn họ là thời không loạn lưu của vũ trụ nguyên thủy, tuy rằng đã giảm sút trên phạm vi lớn, nhưng không có một chủ thần nào dám đi về phía trước nửa bước.
“Cách trận chiến chúng thần lần trước đã quá lâu rồi nhỉ.”
Tử Thần cười lạnh hai tiếng u ám, tử khí cả người cuốn lên, gần như đem toàn bộ Thần Thiên tế đàn đều bao vây lại, mỗi một tấc trong hư không đều tràn ngập khí tức tanh hôi, thể khí màu đen dầy đặc kia mãnh liệt tuôn tràn ra.
Rất hiển nhiên, Tử Thần đang cố ý thị uy.
Lúc này, từng đạo từng đạo vầng sáng màu đen tím phóng lên cao, giống như mãng xà điên cuồng uốn khúc, ẩn chứa lực lượng hủy diệt không thể tưởng tượng, giống như che trời lấp đất, toàn bộ thiên địa đều theo đó đổi sắc âm u, cổ tử khí màu đen kia trong phúc chốc đã bị tiêu tán hầu như không còn gì.
Loạn Thần tay cầm Âm Vương Thất Sát Trùy, đắc ý liếc mắt nhìn Tử Thần một cái, sau đó dời ánh mắt chiếu vào Thần Nô Vũ Văn Thác, lạnh lùng nói:
“Thần Nô, Thần Thiên chết… Ngươi dự định khi nào thì mới nói cho chúng ta biết?”
Mặc dù đối mặt với Chủ thần, Vũ Văn Thác cũng không có kinh sợ chút nào, vẻ mặt như trước lạnh nhạt trầm ổn, mỉm cười nói:
“Hiện giờ Thần Nô đã không còn, tại hạ Vũ Văn Thác, chẳng qua chỉ là một tên quân sĩ của Tà Thần giới mà thôi.”
“Quân sĩ? Ha Ha Ha Ha, tốt a, hiện giờ tu vi của ngươi bị hủy sạch, lại trở thành thủ hạ của Tà Thần!” Loạn Thần cười lạnh nói tiếp: “Như vậy Thần Thiên chết, nhưng là vì sao?”
Lúc này, Thần Tôn tiến lên trước, trong ánh mắt hiện lên một tia tức giận, nói:
“Thần Thiên chết là bởi vì trục tâm nguyên thủy sụp đổ, chẳng lẽ ngươi cũng không biết sao?”
“Nhưng trục tâm nguyên thủy vì cái gì mà sụp đổ… Ta nghĩ trừ ngươi và Thần Nô, không ai biết!”
Con ngươi của Vũ Văn Thác không khỏi co rụt lại, hàn quang lập lòe, lạnh lùng nói:
“Điều này ta không biết.”
Lúc trước trục tâm nguyên thủy bỗng sụp đổ, nếu không có Đại Thần Thiên kịp thời dùng bảy đạo chân linh củng cố thêm vào đó, chỉ sợ Vũ Văn Thác mất đi không chỉ là tu vi Quy Thần cảnh giới. Thế nhưng đối với nguyên nhân sự sụp đổ của trục tâm nguyên thủy, hắn lại chưa từng được biết, cho dù Đại Thần Thiên biết, hiện giờ cũng đã hình thần câu diệt, không cách nào chứng minh được.
Loạn Thần lạnh lùng cười:
“Chẳng qua điều này đã không còn trọng yếu, hiện giờ chúng thần hội ngộ, mục đích của mọi người đều rất rõ ràng!”
Ánh mắt của Tử Dạ Thương Long chợt lạnh, giữa trán loé lên một tia sát khí:
“Bằng vào ngươi cũng muốn trở thành Chưởng Khống Giả của vũ trụ nguyên thủy, nằm mơ?!”
“Như vậy, ngươi cho rằng thực lực hiện tại của ngươi so với ta mạnh hơn sao, xem ra qua nhiều diễn kỷ như vậy, Tà Thần ngươi đã sụt giảm rồi!” Loạn Thần cười lạnh nói, trong lời nói phát ra hàm xúc một cổ ý tứ châm biếm khinh miệt.
Đích thực, thực lực hiện nay của Tà Thần Tử Dạ Thương Long tuy rằng là Quy Thần hậu kì, nhưng so với ba người còn lại, đều kém hơn một phần, nhưng thực lực giữa các chủ thần lại cực kỳ vi diệu, bất cứ chênh lệch nào dù rất nhỏ đều ảnh hưởng đến thành bại của trận quyết chiến.
“Sau ngàn năm, năm giới loạn chiến, người có được Thần Thiên Bảng, mới có thể chưởng khống vũ trụ nguyên thủy, ức vạn diễn kỷ, vĩnh viễn không ngừng…”
Đột nhiên, một thanh âm truyền vào trong tai mọi người, ngoại trừ Tà Thần Tử Dạ Thương Long, vào lúc này vẻ mặt của chủ thần nào cũng biến thành ngưng trọng hẳn lên, mọi ánh mắt đều tập trung vào Vũ Văn Thác.
“Có ý gì?” Tử Thần lạnh lùng nói.
Vũ Văn Thác thản nhiên cười nói:
“Ngươi còn không hiểu sao, năm giới hỗn chiến, chính là bố cục do Thần Thiên thiết lập, ai có thể giành được Thần Thiên Bảng nguyên thủy, đó mới là Chưởng Khống Giả chân chính của vũ trụ nguyên thủy.”
Chiến Thần bỗng thấp giọng thở dài một hơi, nghi vấn nói:
“Năm giới? Loạn, Tử, Chiến, Tà, còn có một giới nào?”
“Còn có Tru Thần giới ta!”
Lúc này, bốn bóng người từ trên trời hạ xuống, phân biệt dừng ở hai bên Tần Vũ.
Tần Vũ nhìn bốn người, ánh mắt trở nên nhu hòa hiền hậu, vui mừng cười nói:
“Các ngươi cuối cùng đã đến!”