Sơn mạch dưới đáy biển lớn là nơi những sinh vật sống tụ tập. Từng toà động phủ mỹ lệ cao quý toạ lạc trên đỉnh sơn mạch, trên sườn núi hay trên đồng bằng. Hàng nghìn động phủ ở đây tất cả hợp thành vùng đất nơi tu ma giới sinh sống.
So sánh với Xích Huyết Lĩnh thực không biết bên nào phồn hoa hơn.
Tại sơn mạch trung tâm dưới đáy biển, một toà Cửu Sát điện hùng vĩ nằm toạ lạc. Những ngọn đồi xung quanh và kiến trúc của các động phủ khác đều không thể so bì về chiều cao càng làm nổi bật địa vị độc tôn của vùng Cửu Sát điện.
Cửu Sát điện gồm mười hai khu hợp thành, mười hai khu trấn này giữ mười hai yếu điểm. Kiến trúc ở giữa các khu lại là hoa viên, độc viên, lầu các trùng trùng. Hộ vệ Cửu Sát điện lên đến hơn một vạn người.
Có thể nói, chỉ riêng số người trong Cửu Sát điện cũng đủ lực lượng để cùng Xích Huyết Lĩnh phân tranh.
Cửu Sát điện đại Điện hạ Địch Long sống tại Địch Long điện.
Địch Long thân mang tử sắc kim bào, ngồi trên ghế dựa từ từ thưởng thức mỹ tửu, bộ dạng đích thực rất biết hưởng thụ. Cả người Địch Long phát xuất khí thế bức nhân.
Chén rượu vừa vơi, thị nữ mỹ lệ bên cạnh lập tức rót đầy.
– Đời người kéo dài vô hạn, càng phải tận tình hưởng thụ mỗi khắc. Nha đầu các ngươi thấy bổn điện hạ nói đúng không?
Địch Long vuốt râu hướng về hai mỹ tỳ hỏi.
Nhị tỳ vội vàng nói:
– Điện hạ nói rất đúng! Điện hạ thật anh minh!
Địch Long mãn ý gật đầu.
Hai bên thái dương của nhị tỳ, mồ hôi túa ra. Đại Điện hạ tính khí cổ quái lại bá đạo. Nếu chúng không làm Điện hạ mãn ý thì kết cục dễ đoán là…
Trong lúc chúng đang hoảng sợ, Địch Long vẫn đang hưởng thụ mỹ tửu.
– Đại Điện hạ! Đại Điện hạ! Lớn chuyện rồi! Lớn chuyện rồi!
Âm thanh đột nhiên từ ngoài Địch Long điện truyền vào.
Địch Long lập tức nhíu mày, hàn quang trong mắt loé lên.
– Tên kia dừng lại! Không được phép mà tiến vào Địch Long điện, chém chết không tha!
Cận vệ hét to. Tức khắc, Hộ vệ đội trưởng tức thì dừng lại, trong tâm run sợ. Vừa nghe tin Bát Điện hạ tử nạn, Hộ vệ đội trưởng tinh thần hoảng loạn, đột nhiên quên mất quy định của Cửu Sát điện là chưa được phép mà xông vào thì lập tức bị tử hình.
– Đại Điện hạ, tiểu nhân là Linh Hồn Ngọc Giản hộ vệ…
– Cho hắn vào!
Địch Long nghe đến mấy từ Linh Hồn Ngọc Giản lập tức trong tim dâng lên cảm giác lo âu. Hộ vệ đội trưởng mà vội vã thế này, khẳng định đã phát sinh đại sự. Hộ vệ đội trưởng nghe lệnh lập tức tiến vào đại điện.
– Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?
Địch Long lạnh lùng hỏi.
Hộ vệ đội trưởng nghe thấy dừng lại, đầu gối quỵ xuống, mồ hôi túa ra, hoảng loạn nói:
– Đại Điện hạ, đại sự không tốt, tiểu nhân kiểm tra thường kỳ Linh Hồn Ngọc Giản, phát hiện… phát hiện…
Hộ vệ đội trưởng không nói nên lời, cổ họng tự nhiên khô khốc.
– Mau nói nhanh lên và rõ ràng vào, nếu không ta giết ngươi ngay!
Địch Long bừng bừng nổi giận nhìn Hộ vệ đội trưởng. Có vấn đề quan trọng nhất lại ấp úng mãi không nói được.
Hộ vệ đội trưởng hoảng sợ nói:
– Bát Điện hạ… là Bát Điện hạ…
– Bát Điện hạ làm sao? Ngươi nói linh tinh gì thế? Nếu ngươi cứ mãi ấp úng như thế thì ta sẽ cho ngươi hồn phi phách tán!
Địch Long đứng dậy giận dữ hét lên.
Địch Long tự nhiên có phán đoán nhưng không dám tin vào phán đoán của mình.
– Bát Điện hạ đã chết, Linh Hồn Ngọc Giản của Bát Điện hạ đã vỡ!
Hộ vệ đội trưởng lo sợ nói:
– Thưa Điện hạ, tiểu nhân chắc chắn, tiểu nhân đã nhìn tận mắt.
Địch Long mặt trắng bệch.
Trong nháy mắt Địch Long nhớ lại hồi ức ấu thơ. Chín tiểu giao long đã có một thời kỳ gian nan sinh tồn. Khi sinh mạng bị uy hiếp, chín người bọn họ hợp lực lại, không giết người đoạt tài thì ăn thịt các loại quái vật khác mà sống. Từng bước, từng bước, chín người bọn họ hợp lực giết người, đạp lên xác địch nhân bước lên đỉnh cao.
Cuối cùng, qua bao thiên niên kỷ, chín Tử Sát Giao Long vượt qua Lục Cửu Thiên Kiếp hoá hình người, thanh thế đồng thời vang dội đứng đầu trong ba thế lực lớn nhất của tu ma giới dưới đáy biển. Chín anh em tại Cửu Sát điện cùng xưng điện hạ, không cao không thấp. Thực lực Địch Long cao cường nhất cũng chỉ tự xưng Đại Điện hạ tuyệt không làm Điện chủ.
Chín anh em họ cùng chung dòng máu tình cảm sâu nặng đó người ngoài vô phương thấu hiểu.
– Bát đệ! A… Aa… Aaa…
Địch Long đau đớn hét lên. Hai mắt đỏ ngầu.
– A… Aa… Aaa…
Địch Long giơ cao hai tay, thống khổ hét lên.
Khí tức cuồng bạo lấy Địch Long làm trung tâm bạo phát ra tứ phương. Đằng sau hai tỳ nữ nổ tung, xương cốt hoá bụi, vô phương kháng cự. Hộ vệ đội trưởng hoảng sợ lách mình chạy trốn, nhưng chưa kịp thối lui đã bị nổ tung.
Địch Long điện tức thời huyết hoa tràn ngập.
– Địch Thanh, Địch Húc, Địch Dương, Địch Phong, Địch Tiến, Địch Loan, Địch… Tất cả lập tức theo ta tới Linh Hồn Ngọc Giản!
Địch Long hét to.
Dứt lời Địch Long trực tiếp phá không phi hành về Linh Hồn Ngọc Giản.
Linh Hồn Ngọc Giản ẩn dấu trong một toà lâu các nhỏ, từ trước đến nay hiếm người lui tới. Trừ Hộ vệ đội trưởng cùng chín vị Điện hạ thi thoảng tới. Hiện tại, những đạo tử quang từ trên trời cùng hạ xuống.
Quang mang hoá thành dạng người, tám huynh đệ cùng hạ xuống ngoài Linh Hồn Ngọc Giản.
Bẩy vị điện hạ nhìn nhau, đều cảm thấy bất thường. Mọi khi Địch Long thường nhiệt tình gọi nhị đệ, tam đệ, hoặc giả gọi lão nhị, lão tam chứ chưa từng gọi trực tiếp danh tự thế này.
– Đại ca, chuyện gì vậy?
Nhị Điện hạ Địch Thanh hỏi.
– Đại ca, người gọi bọn đệ đến đây chắc là có người tử nạn. Nhưng thủ hạ Cửu Sát điện chết cũng đâu cần tất cả chúng ta tới đây, thật không đáng!
Tứ Điện hạ nói. Đột nhiên lão tứ nghĩ ra điều gì, biến sắc hỏi nhanh:
– Đại ca, liệu có phải…
Địch Long khuôn mặt xám xịt, trực tiếp xuất ra một cước, yêu lực cường đại lập tức làm liễu na cấm chế bị tê liệt.
– Ầm!
Cửa lâu các vỡ tung. Địch Long, Địch Thanh… tám vị Điện hạ trực tiếp thấy Linh Hồn Ngọc Giản của bát đệ bị vỡ. Bẩy vị điện hạ biến sắc.
Phẫn nộ, sát ý, thống khổ…
Bẩy vị điện hạ thần sắc xám xịt, trong tim nỗi thống khổ vò xé. Sát khí toả ra tràn ngập căn phòng, xuyên ra bên ngoài. Cảm giác khủng bố tràn ngập Cửu Sát điện.
Hàng nghìn năm nay, chín huynh đệ tương trợ nhau, đối với kẻ địch đều tâm lang thủ lạt. Thảm sát địch nhân chưa từng cau mày. Nhưng chín huynh đệ chưa từng chĩa đao vào nhau, tình cảm vô cùng thâm hậu.
– Đại ca! Ai giết Bát đệ? Là ai? Đệ phải giết hắn!
Địch Húc hét lên.
Địch Long trầm lặng không nói.
– Giết!!! Là ai?… Ai giết Bát đệ ta? Ta phải vì Bát đệ báo thù, vì Bát đệ báo thù!
Địch Thanh không kìm nổi phẫn nộ hét lên.
Cửu Sát điện, bảy vị Điện hạ đang hận không ăn thịt uống máu hung thủ, nhưng dù sao Địch Long cũng là người chịu trách nhiệm cao nhất. Họ không biết hung thủ là ai, chỉ biết Bát đệ đã chết…
Cửu Sát điện xung quanh phạm vi chín vạn mét vuông, ai có thể giết Đổng Hư trung kỳ Tử Sắc Giao Long?
– Đại ca!
Giọng nói lạnh băng của lục đệ Địch Tiến vang lên.
Tử sát Giao long chín huynh đệ, luận về thực lực lão đại Địch Long đạt đến Đổng Hư hậu kỳ, lão bát Địch Đồng mới đạt Đổng Hư trung kỳ, nhưng mạnh thứ nhì lại là lục đệ Địch Tiến cũng đã đạt tới Đổng Hư hậu kỳ.
– Ai nói cho ta tên hung thủ, ta sẽ đem hắn về!
Địch Tiến trong mắt hàn quang dày đặc nói.
Các huynh đệ đều hiểu hàm ý của Địch Tiến. Tại sao lại phải giết hung thủ. Cứ bắt hung thủ về đây từ từ giày vò, khiến hắn sống khổ hơn chết, chịu từng đạo cực hình, làm cho hắn sống không được chết không xong, chỉ có thế mới khiến họ cam tâm.
Địch Long nhìn các huynh đệ, ánh mắt tràn đầy sát ý, lắc đầu nói:
– Hiện giờ hung thủ là ai ta cũng không rõ, sức mạnh của Bát đệ thế nào mọi người đều hiểu rõ, ai có thể giết hắn được đây? Ta chỉ biết hai năm trước ta phái Bát đệ tiềm nhập Xích Huyết động phủ, tai nạn của Bát đệ có thể có quan hệ với Xích Huyết động phủ.
– Xích Huyết động phủ?
Địch Thanh nhíu mày nói:
– Xích Huyết động chủ Tra Hồng thực lực không thấp, nhưng chưa phải đối thủ của Bát đệ!
Địch Tiến ánh mắt băng lạnh nói:
– Không cần nói nhiều, trước tiên đến Xích Huyết động phủ điều tra, chắc chắn có manh mối, nếu thực sự không tìm ra hung thủ, thì…. tất cả đều là hung thủ, giết hết!
Chỉ giết không tha.
Đối với lời nói của Địch Tiến, tất cả các huynh đệ không ai phản đối. Trong mắt họ là những tia sát ý kinh nhân.
Hải để vốn là tu ma thế giới, với các cao thủ có địa vị, việc điều tra thực không khó. Với tám huynh đệ đồng tâm bọn họ, kẻ dám giết Bát đệ của bọn tự nhiên là kẻ thù chung.
Địch Long lập tức ra lệnh:
– Được lắm! Bát đệ đạt tới Đổng Hư trung kỳ nên hung thủ ít nhất cũng đạt đến Đổng Hư kỳ. Đổng Hư kỳ cao thủ tại hải để này không nhiều. Nhưng tận sát là hạ sách nên trước tiên phải điều tra. Nếu quả không điều tra ra mới dùng đến hạ sách này. Các anh em, ai nguyện ý đến Xích Huyết động phủ điều tra?
– Đại ca trấn thủ Cửu Sát điện, để đệ đi!
Địch Tiến lạnh lùng nói.
Các huynh đệ khác đều đồng ý. Luận về tu vi, Địch Tiến chỉ dưới đại ca Địch Long, hơn nữa các huynh đệ còn hoài nghi Địch Tiến thậm chí đã vượt qua Địch Long, cả hai đều đạt đến cảnh giới Đổng Hư hậu kỳ cao thủ.
Địch Tiến nhận trách nhiệm, mọi người đều cảm thấy bớt căng thẳng.
Địch Loan sát khí đằng đằng nói:
– Đệ cũng đi cùng! Đệ phải xem ai đã giết Bát đệ.
Địch Long nhìn các huynh đệ, thấy ai cũng muốn đi bèn nói:
– Lão nhị, lão lục, lão thất ba người đi điều tra, tên nào không cần mạng sống, cứ giết hết. Còn lại tất cả cùng ta trấn thủ Cửu Sát điện.
Bọn Địch Tiến ba người cùng xuất thủ thì lực lượng đích thực cường đại. Muốn tiêu diệt họ ngoài Thanh Long Môn chủ và Bích Thuỷ phủ Tam Nhãn lão nhân thì không ai có thể làm được. Nhưng hai lão này tại hải để địa vị cao cao tại thượng, sao có thể vứt bỏ thân phận tru sát họ?
– Đại ca, việc này không thể trì hoãn, bọn đệ lập tức khởi hành!
Địch Thanh cùng Địch Tiến ôm quyền cáo biệt mọi người.
– Lão nhị, lão lục, lão thất! Chuyện của Bát đệ trông cậy cả vào ba người!
Địch Long cùng bốn huynh đệ ôm quyền hướng tới ba người cáo biệt.
Sau đó bọn Địch Tiến ba người hoá thành lưu quang ly khai Cửu Sát điện.
Trong Xích Huyết động phủ đại điện.
Tần Vũ, trường bào tung bay, ngồi trên đại điện, bên cạnh toạ bảo là chỗ ngồi của Hầu Phí, chỗ còn lại trống không, là nơi Tần Vũ an bài cho Hắc Vũ.
– Bái kiến Động chủ!
Huyền Quy Ba Sơn tam huynh đệ, Hổ Sa Vu Đồng, Vu Phong nhị huynh đệ, xà nữ Yến Thanh, Tây Diễm thư muội hai người, tất cả chín đại Hộ pháp đồng thời cung kính tham bái. Tận mắt trông thấy Tần Vũ nhất kích đả bại Đằng Tất, chín đại Hộ pháp không còn hoài nghi thực lực của Tần Vũ. Còn thực lực của Hầu Phí càng không cần bàn cãi.
– Bái kiến động chủ!
Cùng lúc năm mươi Hộ vệ đội trưởng đồng thời quỳ xuống. Họ đại diện cho năm nghìn hộ vệ quân, họ cũng biết Tra Hồng đã chết và Động chủ mới là Lưu Tinh hộ pháp.
– Tại đây, ta sẽ tuyên bố vài quy định!
Tần Vũ nhìn xuống cửu đại Hộ pháp và năm mươi Hộ vệ đội trưởng nói.
Bên dưới, tất cả chúng nhân đều cung kính lắng nghe.
– Bắt đầu từ hôm nay, Xích Huyết Động chủ không phân thành chánh phó Động chủ như trước nữa, mà thành Nhất Động chủ, Nhị Động chủ và Tam Động chủ. Ba Động chủ địa vị thực sự ngang nhau giống như Cửu Sát điện có chín vị Điện chủ. Chư vị Hộ pháp nghe rõ chứ?
Tần Vũ nói điều luật đầu tiên làm chúng nhân chấn kinh.
Đối với Tần Vũ, địa vị Động chủ không hề quan trọng. Sở dĩ chiếm Xích Huyết động phủ chỉ để các huynh đệ có chốn dung thân. Tần Vũ càng không muốn chỉ tay ra lệnh. Hơn nữa Tần Vũ càng minh bạch sau cái chết của Địch Đồng, Cửu Sát điện khẳng định sẽ báo thù. Đối diện với Cửu Sát điện, Tần Vũ càng cần đoàn kết cùng anh em, ba anh em đồng tâm hiệp lực nào sợ chi trời long đất lở.
Tuy nhiên, Tần Vũ lúc này lại không biết tình cảm Cửu Sát huynh đệ thâm sâm dường nào, không biết trong tim tám vị Điện hạ còn lại đang tràn ngập phẫn nộ cùng cừu hận, càng không biết bọn Địch Tiến ba người sắp tới nơi.